Chương 76: Đi Đến Hoành Đoạn Bình Nguyên
Trường Nhạc bị sương đen bao phủ chỉ thấy đầu óc choáng váng, thần trí u ám, đợi đến khi tỉnh lại thì nàng thấy mình đang đứng ở một nơi tối tăm mù mịt.
Xung quanh mờ tối, kỳ dị âm lãnh sương đen bay lượn qua lại tới lui.
" Đây là..."
Từ nhỏ đến lớn nàng vẫn luôn sinh sống ở Âm Ly Thành cho nên rất quen thuộc với Âm Khí bay ra từ U Ám Sơn Mạch.
Nhưng quanh đây sương đen cho nàng cảm giác đáng sợ hơn Âm Khí không biết bao nhiêu lần.
Bản năng để nàng tránh thật xa những đám sương đen này, đụng vào chắc chắn sẽ không có kết quả tốt.
" Đừng sợ, dù đụng vào cũng sẽ không sao đâu.."
Một giọng nói từ đằng sau nàng vang lên.
Tử Nguyệt tùy ý đi đi lại lại trong sương đen, nàng đã sớm quen thuộc.
Lúc Thi Vương đem lực lượng cho nàng mượn, nàng cũng đã dùng màn sương đen rất nhiều lần để đuổi theo Bạo Phong Chân Nhân.
" Ừm, ta hiểu rồi "
Tử Nguyệt ánh mắt chuyển hướng nhìn xuống dưới chân.
Sương đen nhanh chóng biến mất hiện ra quang cảnh dưới mặt đất, kỳ thật cũng không có gì đáng nhìn, phía dưới không phải thành thị của phàm nhân thì cũng là rừng rậm, núi non trùng điệp
" Đúng rồi Trường Nhạc đạo hữu đã liên hệ với tên Luyện Đan Sư đó chưa "
" Vâng, ta đã liên hệ rồi nhưng không tìm được vị Luyện Đan Sư kia mà lại là một người khác."
Tử Nguyệt cau mày " Không phải thì lại là kẻ nào ?"
" Là một gã trưởng lão của Hàn gia, ta nói Ly Hỏa Thành có một nhóm linh dược không rõ công dụng, nói muốn nhờ Hàn gia giúp giám định"
" Sau đó hắn đưa cho ta một phần bản đồ, bảo chúng ta khi nào đi đến đó thì hãy liên hệ hắn "
" Hắn nói sẽ tự mình đến lấy linh dược "
" Vậy cũng được, chờ tên đó đến lấy linh dược rồi ta bám theo cũng có thể tìm ra vị trí của Hàn gia "
Tử Nguyệt thấy cũng không có vấn đề gì.
" Tử Nguyệt tiền bối không cần lo, Hoành Đoạn Bình Nguyên có không ít phường thị,
" Hàn gia khả năng rất cao cũng sẽ mở một số cửa hàng bán đan dược ở những tòa phường thị đó. "
" Cùng lắm thì đi đến đó dò hỏi là được "
Trường Nhạc thấy mình không liên lạc được vị Luyện Đan Sư kia thì hơi lo lắng, nàng cố gắng tìm cách khác để bù đắp lại sai lầm.
Tử Nguyệt thì lắc đầu " Càng nhanh càng tốt, ta không muốn kéo dài thời gian nữa"
" Chỉ hy vọng mọi chuyện thuận lợi "
"..."
" Nhưng tiền bối, ta không hiểu một chỗ..."
Trong lòng Trường Nhạc thật ra đã sớm có nghi vấn, chỉ là không có cơ hội hỏi, nhưng mà giờ nàng nhịn không nổi nữa.
" Thế nào ?"
" Sao tiền bối không thông báo cho Hàn gia là ngài muốn nhờ luyện chế đan dược "
Tử Nguyệt lắc đầu cắt lời của nàng.
" Lỡ bọn hắn từ chối thì sao, ta không muốn lãng phí thời gian "
" Ngươi thử đoán xem nếu ta đến tận nơi bọn hắn dám từ chối sao ?"
Nàng nói thế làm cho Trường Nhạc cứng họng, không nói nên lời. Nhớ lại tác phong làm việc của Tử Nguyệt thì nàng biết câu trả lời là gì rồi.
" Hàn gia mà dám từ chối có khi sẽ bị diệt tộc mất " Trường Nhạc thầm nghĩ.
"..."
Cuộc trò chuyện cứ như vậy kết thúc, trong sương đen rơi vào im lặng, ai cũng không nói chuyện.
Tĩnh lặng như vậy làm Trường Nhạc cảm thấy rất căng thẳng, nàng cố gắng tìm một số chuyện lý thú để nói .
Tử Nguyệt thấy thú vị cũng cố gắng nghe tiếp, sau nó hai người lại bắt đầu vui vẻ trò chuyện, coi như g·iết thời gian.
...
...
Hoành Đoạn Bình Nguyên bắc khu.
Nơi này có một dãy núi bình thường không có gì lạ, nhưng ai có thể ngờ được nơi này lại là tộc địa của gia tộc mạnh nhất Hoành Đoạn Bình Nguyên.
Hàn gia tộc địa được đặt ở một tòa sơn cốc ngay bên trong dãy núi.
Vượt qua trận pháp đi vào bên trong sơn cốc sẽ thấy nơi này rộng lớn đáng kinh ngạc.
Bên trong có thể thấy đình viện, lầu các nằm ở khắp mọi nơi, nhìn như rất hỗn loạn nhưng nếu có hiểu biết về trận văn sẽ thấy nó được sắp xếp không khác gì một tòa trận pháp.
Nhưng nhiều nhất chắc chắn là từng mẫu từng mẫu Linh Điền nằm trải dài khắp sơn cốc, nhiều đến mức cò bay gãy cánh cũng không thể bay hết được.
" Vút "
Lúc này từ trong sơn cốc một đạo độn quang màu xanh lá bay ra.
Nhưng bay chưa bao lâu thì độn quang lại đột ngột chuyển hướng bay thẳng về phía một đỉnh núi, sau đó đáp vào trên đỉnh núi đó.
Độn quang biến mất, hiện ra một lão giả râu tóc hoa râm, sắc mặt hồng nhuận, trên tay cầm một tấm phù lục, trên người bốc ra mùi hương của rất nhiều loại dược liệu, cách thật xa cũng có thể ngửi được mùi hương.
Trên đỉnh núi một tên lam y thanh niên đã sớm đứng ở đó chờ đợi, hắn tựa lưng vào một hòn đá lớn, dáng vẻ trông cực kỳ lười biếng.
" Không biết Nha trưởng lão định đi đâu vậy "
Lão giả chậm rãi bước đến, khi thấy rõ hình dáng của tên thanh niên thì cực kỳ mừng rỡ, sau đó nhanh chóng thi lễ.
" Tiểu Nha bái kiến lão tổ, chúc mừng lão tổ xuất quan, thực lực tăng mạnh "
Thanh niên nghe thấy thế thì nở nụ cười khổ:
" Thực lực tăng mạnh cái gì chứ, nếu không phải sắp cạn kiệt thọ nguyên không cam tâm tọa hóa thì ta cũng sẽ không nuốt xuống Yêu Đan để ngưng kết Giả Đan "
" Mặc dù có thể tiếp tục sống sót, nhưng kể từ bây giờ con đường thành tiên của ta cũng đã đặt dấu chấm hết "
Thanh niên nam tử vừa nói vừa thở dài, trông cực kỳ đau lòng.
" Lão tổ bớt đau buồn, kỳ thật vẫn còn có cơ hội mà " Lão giả nghe thế cũng buồn rầu, cố gắng an ủi tên thanh niên.
" Quá xa vời, chỉ là hy vọng nhỏ nhoi mà thôi "
Lão giả cũng không biết nên nói gì nữa, chỉ có thể đứng đó trầm mặc.
" Ha ha ha !!! "
" Làm người không thể quá tham lam, ta có thể sống đến bây giờ đã hơn phàm nhân không biết bao nhiêu lần, có gì phải tiếc nuối cơ chứ "
" Tiểu Đình ngươi cũng đừng lo lắng ta lạc quan lắm " Thanh niên cố gắng tỏ ra là mình ổn...
...nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng.
Trong ánh mắt vẫn toát lên vẻ u buồn, mất hết động lực.
Thanh niên không muốn nói tiếp nữa mà lảng tránh sang chuyện khác.
" Tiểu Nha, ngươi còn chưa trả lời câu hỏi lúc đầu của ta cơ mà "
" Thưa lão tổ, là Ly Hỏa Thượng Nhân tam đệ tử chủ động đến tìm ta"
" Nàng nói Âm Ly Thành có một nhóm linh dược không rõ công dụng muốn nhờ Hàn gia giám định. "
" Nếu như lúc trước ta cũng sẽ không chỉ vì một ít linh dược mà tự mình đi nhưng bây giờ thì không giống... "
" Ta đi chủ yếu là vì dò hỏi một ít tin tức ở Chu Quốc, có rất nhiều lời đồn được lan truyền đến đây "
Lời nói của hắn làm cho lười biếng thanh niên có chút hứng thú hỏi: " Chu quốc xảy ra chuyện gì sao ?
Lão giả gật đầu nói: " Cả Âm Ly Thành cùng Chu quốc đều gặp phải phiền phức rất lớn "
" Nghe đâu là hai tôn Kim Đan Chân Nhân giao chiến làm cho Âm Ly Thành suýt nữa thì sụp đổ"
" Sau đó có một vị Chân Nhân thực lực không bằng bị vị còn lại t·ruy s·át chạy thục mạng, hai bên ngươi truy ta chạy làm cho Chu quốc rơi vào hỗn loạn... *
".... Chỉ bằng dư uy đã hủy diệt vô số thế lực, g·iết c·hết vô số tu sĩ, nghe đồn Chu quốc đã máu chảy thành sông, như địa ngục ở nhân gian...."
" Nhưng lời đồn càng ngày càng không hợp thói thường, ta chỉ có thể cố gắng tìm hiểu kỹ hơn, lần này cũng là một cơ hội tốt để tìm hiểu tình hình... "
" Nàng ta là Ly Hỏa Thượng Nhân đệ tử, chắc chắn sẽ biết chính xác mọi chuyện "
" Ừm " Thanh niên gật đầu tỏ ra đã hiểu.
" Vậy ngươi đi đi "
" Vâng lão tổ, ta xin phép đi trước " Lão giả nói xong lại một lần nữa hóa thành độn quang bay đi.
" Thế giới thật loạn, vẫn là ở yên trong nhà an toàn hơn " Thanh niên lắc đầu cảm thán.