Chương 75: Tìm Kiếm Luyện Đan Sư
" Biết sơ vậy là đủ rồi, quan trọng nhất là các ngươi có biết vị trí của Hàn gia hay không ?"
" Ta thì chịu rồi, từ trước đến nay Lăng gia không có đưa tay vào Hoành Đoạn Bình Nguyên.
" Vệ gia còn cấm chỉ các thế lực bên ngoài đi vào cho nên ta đối với nơi đó hiểu biết thật sự rất ít "
" Bất quá cho ta một chút thời gian thì lấy năng lực tình báo của Lăng gia chắc chắn sẽ tra ra được"
Ly Hỏa Thượng Nhân nghe thấy thế thì lắc đầu.
" Không có dễ thế, Hoành Đoạn Bình Nguyên cực kỳ khổng lồ, chiếm cứ hai phần mười địa phận của Tiểu Linh Vực "
" Hàn gia lại nằm ở rất sâu trong Bình Nguyên, trong thời gian ngắn thì cũng đừng mong tìm được vị trí "
" Nhất là đối với gia tộc lấy đan dược làm chủ như bọn họ càng cẩn thận hơn, dù sao bọn họ sở hữu không ít quý hiếm linh dược, rất dễ bị kẻ khác dòm ngó....
" Muốn tìm ra được vị trí tất nhiên sẽ không dễ dàng gì. "
"...."
Tử Nguyệt nghe bọn hắn nói thế thì bất đắc dĩ đưa tay xoa xoa huyệt thái dương.
Chỉ nghe bọn hắn nói nàng liền hiểu Hoành Đoạn Bình Nguyên khoảng cách rất xa, phải chạy xuyên qua Chu quốc.
Đến đó lại còn phải đi tìm vị trí của Hàn gia nữa thì có trời mới biết đến bao giờ mới luyện ra được đan dược.
Phải chi có Luyện Đan Sư nào ở gần đây luyện ra được Tinh Hỏa Hồn Đan thì tốt rồi.
" Quanh đây có ai biết luyện chế Tinh Hỏa Hồn Đan không ?"
Lăng Thi Văn cùng Ly Hỏa Thượng Nhân nghe nàng hỏi thì cũng ra sức suy nghĩ.
" Nếu chỉ là Tam giai Luyện Đan sư còn dễ nói, vấn đề lớn nhất là đan phương "
" Cho dù là Dược Vương Tông thì cũng chưa chắc đã có đan phương của Tinh Hỏa Hồn Đan "
"...."
"...."
Ba người bàn luận mãi cũng không có kết quả.
Tâm trạng của Tử Nguyệt trở nên cực kỳ phiền muộn, khổ sở.
Nàng cũng rất đau đầu, không biết nên giải quyết như thế nào.
" Luyện Đan Sư....thật phiền phức, giờ phải làm sao"
Trong lòng nàng kêu khổ.
" Thật sự không có cách nào thì chỉ có thể từ từ mà tìm thôi "
Đột nhiên nàng lại thấy ý nghĩ này thật quen thuộc, lúc trước đi tìm đan dược nàng cũng có ý nghĩ y như vậy.
" Sư tôn....!" Trường Nhạc đột ngột kêu nhẹ.
Lăng Thi Văn cùng Ly Hỏa Thượng Nhân bị cắt đứt mạch suy nghĩ bởi thế tâm tình rất không tốt.
" Trường Nhạc có việc gì không ? Không có gì quan trọng cũng đừng làm ồn. " Ly Hỏa Thượng Nhân nói với giọng điệu rất không vui.
Hắn trách cứ nàng không hiểu chuyện, tiền bối nói chuyện thì tiểu bối không nên tùy tiện xen mồm vào.
Tử Nguyệt cũng quay đầu nhìn sang " Trường Nhạc đạo hữu có gì thì cứ nói đi "
" Đạo hữu ???"
Ly Hỏa Thượng Nhân không thể hiểu được tại sao Tử Nguyệt lại nói như vậy, bất quá đây chỉ là chuyện nhỏ, lời tiếp theo của Trường Nhạc mới làm hắn kinh ngạc.
" Sư tôn, ngài giống như quên mất một chuyện."
" Vị Luyện Đan Sư luyện chế Tinh Hỏa Hồn Đan đã từng đến Âm Ly Thành tìm mua dược liệu có âm hàn thuộc tính."
" Lần đó người phụ trách tiếp đãi chính là ta, vì lần đó mà ta cũng có cách liên hệ với đối phương, chỉ cần nhờ đối phương chỉ đường là được rồi không phải sao "
Tử Nguyệt hớn hở đưa tay gõ gõ mặt bàn nói :
" Hay lắm, cứ làm vậy đi."
Trường Nhạc đã nhìn ra Tử Nguyệt rất cần Tinh Hỏa Hồn Đan nên trong lòng nàng xuất hiện một ít tính toán nhỏ nhặt.
" Còn nữa trong tay ta còn có một đóa Tinh Hỏa Hồn Hoa, nếu tiền bối cần cũng xin tặng cho tiền bối "
" Ừm ?!"
" Ý gì đây"
Ánh mắt của Tử Nguyệt híp lại, nàng cũng không phải kẻ ngốc. Hai người chỉ là hơi quen biết mà thôi, nàng ta đột nhiên đưa ra nhiều trợ giúp như vậy chắc chắn có ý khác.
Nhưng rất nhanh nàng liền nở nụ cười.
" Nghĩ nhiều như vậy làm gì, cứ đem đan dược luyện chế ra là được. Mấy chuyện khác thì tính sau"
" Cộc " Nàng rời khỏi ghế, đi đến canh Trường Nhạc sau đó mở miệng muốn mượn người.
" Không biết Ly Hỏa Thượng Nhân có thể hay không cho ta mượn đồ đệ của ngươi một khoảng thời gian ?"
" Được được, không thành vấn đề " Ly Hỏa Thượng Nhân lập tức đồng ý, cứ như sợ nàng đổi ý vậy.
" Đồ nhi ngoan làm tốt lắm, ta thương ngươi như vậy cũng không có uổng phí "
Trong lòng khen nàng, cho nàng vô số ngón cái.
Hắn vì cái gì mà phải xum xoe nịnh nọt, sau đó lại ra sức tìm cách giúp Tử Nguyệt ?
Thứ hắn cần là một phần nhân tình, dù không được thì chỉ cần có chút quan hệ là đủ. Chỉ cần có quen biết thì sau này có thể nhờ đối phương giúp đỡ, dù cho phải bỏ ra cái giá to lớn thì cũng tốt hơn không có ai có thể giúp.
Từ lúc Bạo Phong Chân Nhân đến đây hắn đã hiểu ra được tình hình của mình rất nguy hiểm, nếu không đưa ra lựa chọn sớm rất có thể sẽ bị Thiên Phong Tông xử lí, bọn họ tuyệt đối sẽ không để cho hắn có cơ hội đặt chân vào Kim Đan Kỳ.
" Ngươi có cần chuẩn bị gì không ? Nếu không có thì đi thôi, ta không muốn tiếp tục hao tốn thời gian "
Tử Nguyệt hỏi thăm Trường Nhạc.
Nàng ta lắc đầu " Không cần, có thể lập tức đi "
Nghe thấy thế Tử Nguyệt hơi gật đầu, sau đó quay sang nhìn Lăng Thi Văn nói tiếp.
" Cảm tạ sự trợ giúp của ngươi, ta đang có việc gấp, nhưng sau này có lẽ sẽ còn gặp lại "
Lăng Thi Văn giật mình vội vàng đứng lên chắp hai tay lại " Có thể giúp đỡ Tử Nguyệt tiền bối là phúc phận của ta, ngài không cần quá để trong lòng "
Bề ngoài thì nói như thế nhưng trong lòng thì cực kỳ vui mừng, Tử Nguyệt nói thế thì đã chấp nhận sự trợ giúp của hắn.
Sau này nếu hắn gặp phiền phức hoàn toàn có thể đi nhờ đối phương giúp đỡ.
" Không có chuyện gì nữa thì ta đi đây, cáo từ " Tử Nguyệt nhàn nhạt thi lễ.
Xoay người, vừa định bước đi thì bị kêu lại.
" Tử Nguyệt tiền bối chờ chút đã "
Âm thanh vang lên lập tức hấp dẫn tất cả mọi người, mọi ánh mắt đều nhìn về đằng sau Lăng Thi Văn.
Là Lăng Thi Trúc.
Nàng từ sau lưng Lăng Thi Văn đi ra, khuôn mặt tái nhợt nhìn có vẻ như đang sợ sệt, nhưng ẩn ẩn lại có hơi hưng phấn ?.
Tử Nguyệt không có nói chuyện mà chăm chú nhìn, đợi nàng ta nói tiếp.
"...."
Lăng Thi Trúc cảm thấy sau lưng như bị gai đâm vào, liếc ra sau thì thấy lão tổ đang nhìn mình chằm chằm suýt chút nữa thì tim nàng bay ra ngoài luôn rồi.
" Tiền bối, xin hỏi ngài có ý định thu đệ tử hay không, ký danh đệ tử cũng được " Cố nén khó chịu, nàng nhanh chóng hỏi.
" ? "
Tử Nguyệt trưng ra vẻ mặt khó hiểu, lắc đầu từ chối.
" Không thể nào !"
" Tu vi của ta yếu như vậy thì sao mà thu đệ tử được "
" Ta hiểu rồi " (;ŏ﹏ŏ)
Nghe thế khuôn mặt Lăng Thi Trúc ngay lập tức ỉu xìu, đem đầu cuối gầm xuống như muốn đem chôn vào trong ngực.
Tử Nguyệt cũng không có an ủi, nàng còn chẳng hiểu tại sao đối phương lại hỏi như vậy nữa mà.
Nhưng người còn lại nghe nàng nói thế thì trong lòng thầm mắng.
" Ngươi nhỏ yếu thì chúng ta lại là thứ đồ gì, nhỏ yếu cũng không bằng sao ?"
Ý nghĩ của Lăng Thi Trúc thì khác biệt, dù chỉ gặp mặt lần đầu nhưng nàng đã bị hấp dẫn bởi thực lực cùng sự bá khí của Tử Nguyệt.
Trong thâm tâm nàng rất muốn được bái sư, cho dù chỉ là ký danh đệ tử nàng cũng muốn làm.
"Không biết tiền bối là không muốn thu đệ tử vẫn là chê ta quá nhỏ yếu, không đủ dũng khí "
Kỳ thật chỉ là nàng suy nghĩ hơi nhiều, Tử Nguyệt chỉ là nghĩ gì thì nói nấy và cũng là nói thật luôn.
Tu vi của nàng là Luyện Khí trung kỳ còn không mạnh bằng Lăng Thi Trúc thì dạy được cái gì.
Bởi vậy thu đồ đệ là không thể nào, ai cũng đừng nghĩ.
Sau khi xác định không còn ai còn có ý kiến gì nữa Tử Nguyệt lập tức mang theo Trường Nhạc rời đi.
" Vậy ta đi đây, cáo từ"
Vừa dứt lời thì sương mù màu đen không biết từ đâu chui ra nuốt chửng Tử Nguyệt cùng Trường Nhạc.