Chương 65: Truy Sát
Huyết ảnh lúc này cũng đã hiện rõ nhân dạng.
Là Tử Nguyệt.
Nàng hình dạng đã có sự thay đổi lớn đến kinh người.
Từ mái tóc đen tuyền mượt mà đã biến thành màu đỏ tươi ướt át, như là bị nhúng vào trong vũng máu, mái tóc bị gió nhẹ thổi bay qua bay lại tản ra mùi vị âm lãnh tanh tưởi.
Còn hai mắt thì đã nhiễm một màu tinh hồng, đồng tử lạnh lùng cuồng bạo nhìn về phía Bạo Phong Chân Nhân.
Ánh mắt đó làm cho Bạo Phong Chân Nhân lạnh sống lưng, trong lòng có dự cảm không tốt, có dự cảm một không cẩn thận hắn rất có thể sẽ vẫn lạc ở nơi khỉ ho cò gáy này.
" Ngươi...."
Oành!!
Hắn chỉ vừa mở miệng nói ra một chữ thì Tử Nguyệt liền hóa thành huyết ảnh biến mất.
" Thiên Phong Độn Thuật "
Bạo Phong Chân Nhân thấy tình hình không ổn lập tức bỏ chạy, cơ thể hóa thành một cơn gió lập tức bay đi xa.
Vút !!! Thân ảnh của Tử Nguyệt lại lần nữa xuất hiện, lần này thì xuất hiện giữa không trung, nhìn xuống phía dưới là một ngọn núi cao chọc trời.
Vừa xuất hiện nàng liền giơ lên bàn tay, tay hóa thành trảo, hướng về không khí đánh xuống.
" Giết....!!!" Âm thanh trầm đục mang theo nồng đậm sát khí vang lên, ẩn ẩn bên trong thậm chí có thể nghe được tiếng gầm thét như dã thú.
OANH !!!!!!!!!!
Một trảo giáng xuống mang theo không thể hiểu được khủng bố lực lượng, không khí lập tức nổ tung, âm thanh như sấm rền.
" A "
Tiếng hét thảm vang lên, sau đó là máu tươi không biết từ đâu xuất hiện, vẩy ra xung quanh.
Vút !!! Một viên châu trông rất quen mắt lần nữa xuất hiện, bắn về phía Tử Nguyệt.
Chỉ thấy nàng còn không thèm ra chiêu, chỉ giơ tay lên nhẹ nhàng chộp lấy viên châu.
Viên châu bị nắm lấy liền điên cuồng lây động muốn thoát ra ngoài, nhưng vùng vẫy cũng vô dụng, vẫn bị Tử Nguyệt nắm trong lòng bàn tay.
ẦM ẦM !!!
Từ dưới mặt đất bỗng nhiên vang lên t·iếng n·ổ tung.
Cao chọc trời đại sơn đã mất tung mất dạng, đất đá từ dưới bay lên hóa thành sao băng bay về nơi xa.
" Chạy đi đâu !!!! " Tử Nguyệt quát lớn, nàng đã cảm nhận được khí tức của kẻ địch đã đi rất xa.
Bạo Phong Chân nhân đã dùng viên châu cản lại Tử Nguyệt, cũng mượn thời cơ này để tiếp tục bỏ chạy.
Tử Nguyệt cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, nàng mang theo kinh người sát khí hóa thành huyết ảnh đuổi theo.
...
Chu quốc, U châu.
Nơi đây là Chu quốc biên cảnh châu phủ, cũng là châu phủ tiếp giáp với Âm Ly Thành.
U châu tu tiên thế lực không hề nhiều, cũng không có tu sĩ Tử Phủ tọa trấn.
Ở trung tâm U châu có một dãy sơn mạch tên U Trúc, nơi này chính sơn môn của U Trúc Môn.
U Trúc Môn đặt ở U châu cũng coi là hàng đầu thế lực, nhưng dù cho thực lực mạnh đến thế, nhưng hiện tại U Trúc Môn đang mang theo một bầu không khí khủng hoảng, từ tông chủ đến đệ tử thần hồn nát thần tính.
U Trúc Môn chủ điện đã tụ tập không ít người.
Mỗi người đặt trong tông môn đều là chức vị cao thượng, ít nhất cũng là cấp bậc trưởng lão .
Ngồi ở nơi cao nhất mấy người mở miệng nói.
" Điều tra thế nào rồi, biết là chuyện gì xảy ra sao ? "
Đứng ở phía dưới đi ra một người làm đại diện hồi đáp.
" Môn chủ, phong chủ..." Đúng quy củ thi lễ một hồi.
" Chuyện này diễn ra trên toàn bộ U Châu, theo như tình báo thì vấn đề bắt nguồn từ Âm Ly Thành "
" Là hai vị không rõ danh tính tu sĩ đấu pháp"
" Âm Ly Thành ?"
" Ly Hỏa Thượng Nhân không quản sao ?"
" Ly Hỏa Thượng Nhân chắc là không muốn xen vào, Âm Ly Thành bị tổn thương thảm trọng cũng không thấy hắn xuất hiện. " Người phía dưới bất đắc dĩ.
Đột nhiên có người cười cượt " Không muốn xen vào ? Trò cười "
" Ly Hỏa Thượng Nhân dám nhúng tay vào mới là kỳ quái, ngươi nghĩ tu sĩ Tử Phủ Kỳ mạnh như vậy sao "
" Các ngươi đoán xem có thể trong vòng vài ngày làm cho U châu long trời lở đất phải có tu vi gì mới làm được"
Không chờ có người trả lời thì lại có người xen mồm vào.
" Ta tự mình chạy qua Ngu gia, phát hiện ra bọn hắn toàn tộc bị dư ba diệt sát "
" Ngu gia dù chỉ có ba tên tu sĩ Trúc Cơ, nhưng lại sở hữu Tam giai hạ phẩm trận pháp"
" Sở hữu hộ tộc trận pháp mạnh thế này cho dù tu sĩ Tử Phủ muốn trong thời gian ngắn đánh vào cũng không dễ dàng, nói chi đến bị một chút dư uy liền diệt sạch "
" Chỉ suy nghĩ một lát liền thấy dọa người "
Có người không nhịn được run run nói " Chẳng lẽ là Kim Đan Chân Nhân giao chiến? "
" Sao có thể ?"
" Quá dọa người chứ "
"...." Phía dưới bắt đầu xuất hiện thanh âm bàn tán, cả đám đều mang theo lo sợ.
" Đủ rồi !!!!" Người ngồi ở chủ vị nhẹ giọng nói.
Dù nói rất nhỏ, nhưng lời vừa ra liền làm cho tất cả im lặng, ánh mắt thì nhìn lên trên, đợi hắn nói tiếp.
" Kim Đan Chân Nhân cũng được, Tử Phủ Thượng Nhân cũng được "
" Cả hai đều không phải là U Trúc Môn có thể chống lại, do đó cùng đừng bàn tán"
" Quan trọng nhất là hiện nay U châu cực kỳ nguy hiểm, không ai dám xác định hai vị tiền bối đó có thể hay không đột nhiên đánh đến trên đỉnh đầu U Trúc Môn "
Ngồi ở chủ vị người mang theo tâm tình vô lực lại nói.
" Nếu thật sự đánh đến đây thì cho dù chỉ là dư uy cũng không phải U Trúc Môn có thể đỡ nổi "
" Không cẩn thận thì ngàn năm truyền thừa, cơ nghiệp to lớn của U Trúc Môn sẽ tan thành bọt nước, hủy diệt chỉ trong nháy mắt "
" Các ngươi có ý kiến gì không ?"
Hắn đem vấn đề ném cho đám người phía dưới, dù trong lòng đã có dự định nhưng hắn vẫn hỏi thử xem, biết đâu lại có ý hay hơn.
"...."
" Diệt môn ???"
" Chỉ là dư uy mà đến mức này sao..."
"...."
" Hít hà...."
Người bên dưới nghe thế thì toàn thân chảy mồ hôi lạnh, lại hít một ngụm khí lạnh, trong lòng cũng cực kỳ lạnh lẽo, hai chân cứ như bị hơi lạnh chảy qua làm nó run cầm cập.
Đám người rất nhanh đã đem khí lạnh trong đại điện hút hết, không khí cũng dần dần trở nên ấm áp.
Hút nhiều cũng không có sao, cũng sẽ không bị viêm phổi ho lao, dù sao cũng là một đám vô bệnh vô tai tu tiên giả.
Có người xì xào bàn luận, có người truyền âm cho nhau.
Qua một thời gian cuối cùng cũng có người dẫn đầu đưa ra ý kiến.
" Môn chủ, ta cho là chúng ta cứ ở yên trong U Trúc sơn mạch. Chỉ cần không ra ngoài thì tỷ lệ hai vị tiền bối kia sẽ g·iết đến trên đầu chúng ta rất thấp "
Chưa chờ môn chủ U Trúc Môn có phản ứng thì đã có người nhảy ra phản bác.
" Hừ, đại trưởng lão là định đem sinh tử tồn vong của U Trúc Môn đi đánh cược sao "
" Không hỗ là tài trí hơn người đại trưởng lão, cách làm ngu xuẩn như thế cũng có thể nghĩ ra được "
" !!!!"
" Lâm Chu !!! Ngươi lại dám mắng ta !!! "
Nghe thấy lời nói châm chọc khiêu khích như thế liền làm Đại trưởng lão quát ầm lên, tức nghiến răng nghiến lợi.
Đại trưởng lão tức giận không quá ba giây thì đã bình tĩnh lại, hắn đã rất quen thuộc với tình huống này do đó không cần phải quá mức nổi giận làm gì.
" Chấp pháp trưởng lão đúng là rất thích đối nghịch với ta "
" Không tính là đối nghịch, chỉ là ý nghĩ của ngươi thật quá ngây thơ rồi " Chấp pháp trưởng lão nói đến đây liền nhìn về phía môn chủ ngồi ở chủ vị.
" Môn chủ, theo tình báo thì U châu rất nhiều tán tu thậm chí tu tiên thế lực đã bắt đầu bỏ chạy, muốn rời khỏi U châu tránh né tai họa "
" Chấp pháp trưởng lão cũng muốn cử tông di chuyển sao, căn cơ của U Trúc Môn đều ở nơi này"
" Nếu cứ như vậy rời đi thì thiệt hại quá mức thảm trọng, việc này không thể được." 0Có người không nhịn được nói ra.
Chấp pháp trưởng lão phát bực cắt lời hắn " Ta còn chưa nói xong, ngươi...."
" Câm miệng !!!" Môn chủ U Trúc Môn đột ngột quát lên, ánh mắt lộ rõ sự sợ hãi.
Cộc, cộc !!!
Mấy người phong chủ ngồi cạnh đó kinh sợ đứng dậy.
" Môn chủ đây là...?"
" Chuyện gì xảy ra ?" Nhìn xem dáng vẻ kinh hãi của môn chủ cùng phong chủ, làm cho những người còn lại bối rối không hiểu chuyện gì xảy ra.
" A "
Ánh sáng đột ngột biến mất, thay vào đỏ là huyết sắc quang mang bao phủ toàn bộ đại điện.
Không đúng, phải là toàn bộ sơn mạch.