Chương 64: Dị Thường
" Ư "
Một đạo phong nhận thành công lách qua hắc vụ chém vào người của Tử Nguyệt, làm nàng kêu lên đau đớn.
Nếu không phải uy lực đã bị làm suy yếu không biết bao nhiều lần, thì chỉ với đạo phong nhận này là quá đủ để g·iết c·hết nàng.
Khôi lỗi mà, tất nhiên là không giỏi về việc bảo vệ người. Nếu để Thi Vương đi cận thân chém g·iết còn tốt, chứ để nó bảo hộ người rồi b·ị đ·ánh du kích từ xa thế này thì nó chỉ có thể bị đè lên đánh mà thôi, thực lực mười không phát huy ra được một.
" Đúng là khó giải quyết "
Bạo Phong Chân Nhân càng đánh càng hăng mặc dù nhìn như Thi Vương không có cái gì thương tổn nhưng hắn tin chắc tiếp tục đánh nữa sẽ đem Thi Vương mài c·hết.
Hắn không biết Thi Vương bởi vì không có người khống chế chỉ có thể theo bản năng chiến đấu, rất nhiều các loại chiêu thức cũng khó mà thi triển được, do đó chỉ có thể phát huy ra thực lực tương đương với Kim Đan hậu kỳ.
Còn hắn thì có tu vi Kim Đan trung kỳ đỉnh phong kết hợp thêm tốc độ của phong hệ dị linh căn mới có thể cùng Thi Vương đánh đến bây giờ.
Nếu không có nhiều hạn chế như vậy Thi Vương đã sớm đem đầu của hắn vặn xuống.
Thảm nhất vẫn là Tử Nguyệt, khắp người đều là v·ết t·hương, sinh mệnh cũng bắt đầu xói mòn.
Bạo Phong Chân Nhân suy nghĩ cũng không sai, nhưng người bị mài c·hết là Tử Nguyệt chứ không phải là Thi Vương.
" Ừm ? chuyện gì xảy ra ?" Bạo Phong Chân nhíu mày lại, hắn đột nhiên nhận ra Thi Vương đang lùi lại, đối phương lui lại gần con nhóc kia chứ không cố xông ra ngoài như lúc nãy.
" Muốn dẫn người chạy sao ? ngươi không có cơ hội "
Hắn cười lạnh nghĩ thầm trong lòng, pháp lực trong người sôi trào hóa thành từng đạo pháp thuật bắn ra.
" Thứ gì "
Tử Nguyệt dù b·ị t·hương rất nặng, đầu óc choáng váng nhưng vẫn nhìn thấy được một luồng hắc khí chui vào người mình.
Trong lúc nàng bối rối không hiểu chuyện gì xảy ra thì đột ngột cảm nhân được trong cơ thể cũng xảy ra vấn đề.
Là đan điền.
" Ư " Tử Nguyệt cố nén đau đớn nhắm hai mắt lại, dùng tinh thần nhìn đan điền xem có vấn đề gì hay không.
Nàng thấy được một thứ có hơi quen thuộc.
" Một viên đan ??? "
Chuẩn xác hơn là nửa huyết hồng nửa hắc sắc kỳ dị viên đan.
" Thứ này ở đâu ra vậy ?"
Xì xào !!!
Hu u u !!!
Xung quanh hắc vụ cứ như nổi điên, bốc lên mãnh liệt, trong thời gian ngắn chặn lại tất cả công kích của Bạo Phong Chân Nhân.
Cộc cộc !!
" Ngươi...!!!" Tử Nguyệt kinh ngạc vì Thi Vương đột ngột đi đến trước mặt mình.
Phốc !!! Không có dự báo trước Thi Vương cứ như vậy hóa thành một đống hắc thủy... không đúng nó bốc ra mùi vị tanh hôi xen lẫn mùi sắt rỉ, phải là hắc huyết mới đúng.
Hắc huyết trôi nổi giữa không trung, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của Tử Nguyệt mà bay vào người nàng.
Hắc huyết đem thân thể của nàng bao phủ lại, toàn thân bị đen tuyền hắc huyết bao trùm, không chừa lại một bộ phận nào.
Phốc phốc !!
Hắc thủy cứ như là bị đun sôi, nổi lên bong bóng sau đó lại nổ phốc phốc kêu lên.
" A ư..... g·iết, máu, a, a !!!!" Trầm thấp tiếng kêu rên chậm rãi vang lên, đầu của Tử Nguyệt như muốn nứt ra, các loại tâm tình tiêu cực, vặn vẹo liên tục hiện lên.
Không khí âm lãnh, tiếng hắc vụ gào thét lại thêm âm thanh kêu rên của nàng làm cho không gian bên trên hắc vụ trở nên quỷ dị.
...
" Bạo Phong Hóa Ảnh Pháp Tướng - Bạo Phong Thương Vẫn Sát "
" Cực Phong Ngũ Linh Chỉ "
Bạo Phong Chân Nhân thấy công kích tầm thường không gây ra quá lớn tác dụng liền bắt đầu phóng đại chiêu.
Cuồng phong cự nhân thu nhỏ lại, hoa thành cuồng phong ngưng tụ thành một mũi thương dài mấy trăm mét, dù so với nó lúc nãy thì nhỏ hơn rất nhiều nhưng trong đó ẩn chứa uy lực lại mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Vút ! Mũi thương bay vụt qua bầu trời, mang theo đáng sợ kình phong đâm thẳng vào trong hắc vụ.
Một bàn tay to gần một dặm đột ngột ngưng tụ trên không trung, vào khoảnh khắc bàn tay hình thành, không khí xung quanh rung chuyển dữ dội như muốn đem mọi thứ xé rách.
To lớn bàn tay như hóa thành hư huyễn biến mất, chờ nó lần nữa xuất hiện đã ở ngay sát hắc vụ, cũng đi theo mũi thương cùng một lúc đập xuống.
Oanh !!!! rào rào.
Hắc vụ bị đập đến tan biến, dưới mặt đất chỉ còn dư một hố sâu không thấy đáy.
" Đây là c·hết rồi vẫn là chạy mất rồi ?" Bạo Phong Chân Nhân không thể xác định nhìn chằm chằm vào hố sâu.
Thần thức quét ngang qua đúng là không thấy thứ gì.
Do dự giây lát hắn liền quyết định ở đây chờ đợi, tùy tiện đi xuống lỡ đối phương chưa c·hết mà muốn đánh lén thì làm sao bây giờ.
Bạo Phong Chân Nhân còn chưa chờ bao lâu liền cảm nhận được một cỗ sát khí đậm đặc như muốn ngưng tụ thành thực chất.
Theo đó từ trong hố sâu một đạo huyết ảnh nhảy ra, vừa đi ra liền lấy tốc độ nhanh đến mức Bạo Phong Chân Nhân cũng phản ứng không kịp phản ứng lao đến.
Huyết ảnh chỉ còn cách Bạo Phong Chân Nhân vào trăm mét liền giơ tay ra, bàn tay hóa thành trảo mang theo âm lãnh hắc quang đánh tới.
" A "
" Bạo Phong Hóa Ảnh Pháp Tương " Nguy hiểm đã sát người hắn mới phản ứng lại, sau đó hắn lại chơi chiêu cũ, ai muốn cùng hắn đánh cận chiến hắn liền sẽ đem pháp tướng ra phòng ngự.
Huyết ảnh tốc độ di chuyển nhanh kinh người, cuồng phong cự nhân vừa hiện ra thì huyết ảnh cũng chỉ cách Bạo Phong Chân Nhân vài mét.
" Phù "
Hắn thở phào nhẹ nhõm, trong lòng tin chắc bản mệnh Pháp Bảo có thể dễ dàng đỡ được công kích của đối phương.
Dù sao thì giao chiến từ nãy đến giờ kết quả vẫn như vậy, cuồng phong cự nhân nhiều lắm b·ị đ·ánh nát vài bộ phận, muốn khôi phục quá mức dễ dàng.
Chỉ cần không thể trong một đòn duy nhất đem nó đánh nát thì nó liền có thể nhanh chóng khôi phục, cứ như chưa từng xuất hiện tổn thương.
Oanh...... Răng rắc.....!!!! Huyết ảnh đã va vào cuồng phong cự nhân, t·iếng n·ổ lớn xuất hiện lại thêm âm thanh như xương cốt b·ị đ·ánh gãy.
" Phốc"
Máu tươi vẩy ra, một thân ảnh b·ị đ·ánh bay, xung kích mạnh mẽ đem thân ảnh đó đánh vào mặt đất, c·hôn v·ùi giữa đống đất đá.
" A " Đất đá bay tứ tung, thân ảnh b·ị đ·ánh bay lúc nãy bay lên không trung.
Là Bạo Phong Chân Nhân, hắn đã không còn như lúc đầu thong dong bình tĩnh.
Giữa ngực có một vết trảo rất sâu, máu màu đen liên tục từ đó chảy ra.
" Hộc hộc, thật đáng c·hết. Sức mạnh lúc này là thứ quái quỷ gì, sao có thể mạnh như vậy... "
Bạo Phong Chân Nhân mặt tái xanh, khí tức cường hãn mạnh mẽ lúc đầu đã không còn, thay vào đó sự suy yếu mục nát.
Hắn khó mà tin được, chỉ một trảo đã đem hắn bản mệnh Pháp Bảo đánh sụp đổ, Pháp Bảo tổn hại nặng nề b·ị đ·ánh bay ra xa.
Mất đi Pháp Bảo bảo vệ hắn liền bị một trảo đánh trọng thương.
" Phốc.... hộc " Lại một ngụm máu đen từ trong miệng phun ra, hắn lấy tay lau lau khóe miệng.
Ánh mắt nhìn về đằng trước thì hắn thấy một thân ảnh khá quen, quen thì quen thật nhưng ngoại hình của đối phương đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.
" Ngươi...ngươi...ngươi là con nhóc đó !!!!" Tiếng quát vang lên mang theo giọng điệu khó có thể tin.
Trong lòng Bạo Phong Chân Nhân đã xuất hiện sóng to gió lớn, hắn không thể tin được kẻ yếu như sâu kiến lúc nãy lại có thể một trảo đánh trọng thương hắn.
" Nó rõ ràng chỉ có Luyện khai tầng ba..... ??? "
Bạo Phong Chân Nhân lại lần nữa kinh ngạc đến ngây người, ở đâu ra tu vi Luyện khí tầng ba, hắn liền tu vi của đối phương đều nhìn không ra cứ như bị bao phủ bởi sương mù.
" Gào gừ hừ ....ư "
" Gừ gừ "
" grrr gừ..."
Như dã thú tiếng gầm gừ vang lên, âm thanh trầm khàn mang theo không hiểu khủng bố.