Chương 58: Xem Náo Nhiệt Chắc Chắn Phải Chết
Chương 58: Xem Náo Nhiệt Phải C·hết
" Hả "
La Hoành Phi bị âm thanh đột ngột xuất hiện làm giật nảy mình.
Lấy thực lực của bản thân mà không nhận ra có người đến, vậy là đủ để thấy đối phương không hề đơn giản.
Nhìn kỹ hóa ra là một vị xinh đẹp tuyệt trần thiếu nữ, trên người mặc màu đen váy ngắn, trên hông dắt theo đao, khuôn mặt tinh xảo, đôi môi đỏ hồng ướt át, ánh mắt sáng ngời ngợi động lòng người.
Nàng trông quá trẻ tuổi nhìn cảm giác có non nớt, nhưng khí chất không hề đơn giản làm La Hoành Phi không dám khinh thường một chút nào, ánh mắt của nàng hiện ra nguy hiểm quang mang cứ như sói đói nhìn thấy con mồi.
Nhưng ít nhất là nàng còn trẻ vậy thì tu vi cũng sẽ không quá mạnh, cho dù thiên tài hơn nữa cũng sẽ không mạnh hơn hắn chứ.
Nghĩ vậy làm La Hoành Phi trong lòng ổn định lại, sau đó trên mặt nở ra nụ cười xán lạn nhìn nhìn về phía nàng.
" Không biết sao cô nương lại nhận biết ta "
Cảm thấy tự tin với thực lực của bản thân làm La Hoành Phi lộ ra bản tính của mình.
Hắn tự tin nở ra một nụ cười mà hắn cho là có thể làm mê luyến mọi nữ tử.
" Chẳng lẽ cô nương từng nghe đến đại danh của ta mới đến hỏi sao ?"
" Ngươi có bệnh sao ?"
Tử Nguyệt nhìn vẻ mặt của hắn mà rất muốn giơ chân lên đạp xuống, nhưng mà nàng nhịn được chỉ mắng về một câu.
Mắng một câu cho bỏ ghét, sau đó nàng mặt kệ vẻ mặt cứng đờ La Hoành Phi, mà cực kỳ tự nhiên kéo ghế ngồi xuống.
La Hoành Phi thu lại nụ cười, cảm thấy bản thân không cần thiết cố gắng nịnh nọt nàng ta làm gì.
Dù sao hiện tại hắn vẫn đang theo đuổi Trường Nhạc, cùng một lúc bắt cá hai tay đối với hắn có chút khó khăn.
Dù vậy nhưng theo thói quen, La Hoành Phi vẫn tỏ ra nho nhã thân sĩ.
" Không biết cô nương đến tìm tại hạ là có chuyện gì? "
" Theo ta được biết trong tay của ngươi có Tinh Hỏa Hồn Hoa phải không ? "
La Hoành Phi ánh mắt co rụt lại, dùng giọng nói nhàn nhạt dò hỏi.
" Không biết cô nương có ý gì, sao lại điều tra ta? "
" Là Phương Tranh nói cho ngươi, ngươi có quan hệ gì với Âm Ly Chân Nhân ?"
Chỉ trong chốc lát mà La Hoành Phi đã suy rất nhiều, đoán ra được không ít thứ.
" Ta cùng Âm Ly Chân Nhân không có quan quan hệ gì, đừng dông dài, trong tay ngươi có Tinh Hỏa Hồn Hoa phải không "
Tử Nguyệt nhíu mày, không hiểu sao hắn cứ nói sang chuyện khác làm gì.
" Đúng, Tinh Hỏa Hồn Hoa trong tay ta, công nương hỏi làm gì ?"
" Ta muốn mua lại nó, ngươi ra một cái giá đi "
La Hoành Phi ánh mắt hơi lắp lóe, nàng ta mặc dù lộ ra không ít chỗ kỳ dị nhưng hắn cũng không sợ, gia gia hiện tại cách Âm Ly Thành không hề xa.
Vả lại nàng ta đã biết tên hắn vậy thì cũng phải biết thân phận của hắn không hề đơn giản, nàng ta chưa chắc dám ra tay.
Cảm thấy mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay nên hắn quyết định chơi đùa với Tử Nguyệt một chút.
" Muốn mua?"
" Chỉ sợ cô nương trả không nổi "
Tử Nguyệt không kiên nhẫn, dùng ánh mắt sắc lạnh liếc hắn.
" Đừng mập mờ, nói thẳng ra đi "
" Vậy ta nói thẳng, một đóa Tinh Hỏa Hồn Hoa cần một tấm Phù Bảo để mua "
" Ngươi nói cái gì ? muốn sư tử há mồm tăng giá hay sao "
Tử Nguyệt hiện tại đã không muốn nói nhảm nữa, cùng xác c·hết nói nhiều để làm gì.
" Chắc ngươi cũng biết Phương Tranh phải phải không...."
Dừng lại chốc lát nàng lại có thâm ý nói tiếp.
" Hắn lúc đầu cũng ngang tàng giống như ngươi, nhưng ta vừa ra tay hắn liền trở nên cực kỳ ngoan ngoãn quỳ dưới mặt đất khai ra ngươi. "
Tử Nguyệt vẫn là quá mức thiện lương, quyết định cho La Hoành Phi thêm một cơ hội.
La Hoành Phi tất nhiên không hiểu rõ thực lực của hai người khác biệt lớn đến cỡ nào, hắn không chút biết ơn mà lạnh lùng hỏi ngược lại.
" Cô nương là đang uy h·iếp ta "
"..."
Tử Nguyệt trầm mặt, không tiếp tục nói chữ nào nữa.
La Hoành Phi định cảnh cáo nàng nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng thì từ trong ngực hắn một tấm kỳ dị phù lục đột ngột bay ra.
Kỳ dị phù lục có màu xanh dương trên đó khắc ấn một con thủy giao, từ đó tản mát ra mạnh mẽ uy thế.
Thủy giao nhìn hình ảnh cực kỳ chân thực cứ như muốn từ trong đó nhảy ra ngoài.
" Rống a a......"
Từ phù lục bắn ra tung tóe nước, nước bay ra ngoài thì dần dần ngưng tụ lại hóa thành to lớn thủy giao, không nhìn lầm đâu thủy giao từ trong phù lục nhảy ra ngoài thật rồi.
" Ầm Ầm "
" Uỳnh "
Thủy giao cực kỳ khổng lồ, dài hơn ngàn mét. Chỉ vừa xuất hiện liền bằng thân thể to lớn mà đem tiệm linh thực chọc thủng một lỗ, cả tòa nhà đều sắp sụp xuống.
Đợi đến lúc thủy giao xuất hiện, bụi bay mù mịt thì xung quanh tu sĩ mới phản ứng kịp.
" Sụp rồi, chạy "
" Xoẹt "
" Đi "
Biết được sắp có giao chiến, mọi người lập tức tan tác chim muông, thối lui ra xa.
Thủy giao kêu gào xong thì hành động đầu tiên là há ra như chậu máu miệng lớn, cắn về phía mặt bàn.
" Rít....."
Thủy long to lớn bá khí, thế không thể đỡ làn cho rất nhiều người tưởng tượng chiếc bàn sẽ lập tức bị cắn nát
" Rắc, rắc"
" A Gào a "
Nhưng không hề giống mọi người tưởng tượng, thủy long cứ như cắn phải tấm sắc, miệng không thể khép lại chỉ có thể há ra miệng rộng kêu rên.
" Thủy long này là thứ đồ gì vậy?"
" Loại phù lực cỡ nào mà có uy lực thế này ?"
" Nó là thứ gì không quan trọng, vấn đề là nó cắn thứ gì vậy, không khí sao ?"
Đứng xa xa xem náo nhiệt tu sĩ vẻ mặt nghi hoặc nhìn xem hành động kỳ quái của thủy giao.
" Có thứ gì đo hiện ra kìa "
" Sợi tơ đen ?"
Trên mặt bàn không biết từ khi nào lại xuất hiện một sợi tơ đen bốc ra nồng nặc hắc vụ, khí tức âm lãnh nhanh chóng lan tràn ra xung quanh.
Sợi tơ kéo dài từ chỗ của Tử Nguyệt đến sát cổ của La Hoành Phi, đều do thủy long chen ngang nếu không đã cắm xuyên cổ của hắn.
Sợi tơ đen cũng sẽ không ngồi yên đợi thủy long đem nó căn đứt.
" Phốc phốc "
" Phốc "
Từ mộ sợi to nó đột ngột hóa thành mấy trăm sợi, chui khắp thân thể làm từ nước của thủy long.
Thủy long như là không có cảm giác gì vẫn cố gắng cắn xuống, nhưng cố mãi vẫn không khép miệng lại được.
" Xoẹt"
Hàng trăm sợi tơ như là có hiệu lệnh, cùng một lúc chém ra, đem thủy long cắt thành hàng trăm mảnh.
" Phốc phốc "
" Phốc "
Đứng xa xa gần ngàn trượng trên nóc nhà là một tên ưa thích xem náo nhiệt tu sĩ, hắn đã rất chăm chú nhìn xem giao tranh nhưng đem xem rất vui đầu của băn liền nổ tung.
" Lý huynh !!?" Đồng bạn của hắn đứng dưới mặt đất giật mình kêu lên, vừa muốn nhảy lên nóc nhà xem xét tình hình thì từ tiệm linh thực lại bay ra một giọt nước màu xanh.
" Giọt nước ?!!?"
" Phốc"
Hắn chỉ kịp nhìn ra nó là thứ gì sau đó liền b·ị b·ắn thủng lòng ngực, cả người bật người ra phía sau sống c·hết không rõ.
" A "
" Tay của ta "
" Pháp bảo của lão tử "
" Phốc
" a"
Thủy giao b·ị c·hém thanh trăm mãnh sau đó nổ tung thành phô thiên cái địa giọt nức bắn ra bốn phướng tám hướng, phá hủy mọi thứ trên đường nó đi qua.
" Ầm Ầm "
Tiệm linh thực không chịu nổi liên tiếp p·há h·oại cuối cùng cũng sụp đổ, cát bụi bay khắp nơi.
Xung quanh ưa thích xem náo nhiệt tu sĩ cũng vì vậy mà bỏ ra thảm trọng đại giới, bỏ mạng gần ngàn người, trọng thương tay cụt chân đứt càng là vô số kể.