Chương 51: Xong Việc
" Đệ tử bái kiến sư tôn "
" Đệ tử...."
Trường Nhạc cùng Lâm Trần đã đi đến, thi lễ cho Ly Hỏa Thượng Nhân xong lại nhìn qua Lăng Thi Văn.
" Bái kiến Lăng tiền bối "
"....."
Ly Hỏa Thượng Nhân trông rất hài lòng nói.
" Cả hai đều là đệ tử của ta, ngươi thấy thế nào "
Lăng Thi Văn không thèm quan tâm, mắt cũng không muốn liếc một cái " Tạm được "
Ly Hỏa Thượng Nhân giống như khoe khoan nói " Ngươi đừng có khinh thường "
" Lâm Trần chỉ học luyện khí trong sáu mươi năm mà đã đạt đến Nhị giai hạ phẩm Luyện khí sư "
Lăng Thi Văn nghe vậy mới lộ ra biểu cảm kinh ngạc, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Trần.
" Ngươi thật là Nhị giai Luyện khí sư ? chỉ học trong sáu mươi năm ?"
Lâm Trần không kiêu ngạo không tự ti hồi đáp.
" Không sai, tất cả đều do sư tôn dạy bảo tốt "
" Ha ha nói rất đúng "
" Ngươi thèm không ?" Ly Hỏa Thượng Nhân cười cợt, hỏi.
" Ta thèm vào " Lăng Thi Văn khinh thường nhếch miệng.
" Hắc hắc, ta giống như nhận biết một tên Tam giai Luyện khí sư mà hình như đến truyền nhân cũng không có "
" Không biết đó là ai nhỉ " Ly Hỏa Thượng Nhân chế nhạo.
" Ầm"
Lăng Thi Văn trán nổi gân xanh, giơ tay vỗ mạnh vào bàn.
" Lăng gia của ta thiên tài vô số, ngươi nói không có truyền nhân là gì"
" Muốn khiêu khích lão tử sao "
Theo tiếng gầm là uy thế to lớn đè ép toàn bộ căn phòng.
Trường Nhạc chân run, đáng sợ uy thế đem nàng ép lùi lại phía sau, Lâm trần bọn người cũng không tốt hơn chút nào cũng bị đè ép không thở nổi.
Đại sư huynh Phương Mộc tốt hơn một chút chỉ cảm thấy thân thể cực kỳ nặng nề.
" Ta thế nhưng là Trúc Cơ viên mãn vậy mà đứng trước mặt Tử Phủ Thượng Nhân còn đứng không vững"
" Tu sĩ Tử Phủ muôn g·iết ta chắc cũng chỉ so bóp c·hết con kiến khó hơn một chút "
Hắn trong lòng suy nghĩ rất nhiều, cũng hiểu được Trúc Cơ cùng Tử Phủ cách biệt như giang hà đại hải.
Lăng Thi Văn đem uy thế thu lại đứng dậy cáo từ.
" Thôi, lần này đến đây đủ rồi. Ta còn có việc "
" Ngươi thích âm dương quái khí như vậy thì chơi một mình đi, ta không phụng bồi "
" Cáo từ"
Lăng Thi Văn không quên phản kích, nói xong liền hóa thành độn quang bay ra ngoài.
" Ha ha... " Ly Hỏa Thượng Nhân thoải mái cười to, qua mấy trăm năm hắn lại một lần nữa đấu võ mồm thắng lợi.
" E hèm " Cảm giác hưng phấn có chút quá mức hắn liền ho nhẹ, sau đó quay qua dặn dò Lâm Trần.
" Lâm Trần, Lăng Thi Văn tạm thời sẽ không rời đi Âm Ly Thành. Nếu như ngươi tìm được hắn thì có thể xin chỉ giáo về Luyện khí "
" Vâng sư tôn "
Lâm Trần đáp lời, xem ra mấy ngày nay phải thường xuyên đi dạo trong thành, chỉ hi vọng có thể gặp được vị Lăng tiền bối này.
Ly Hỏa Thượng Nhân nhìn qua từng người, đụng tới ánh mắt của Trường Nhạc làm hắn hơi ngừng lại. Mang theo chút phức tạp hắn mở lời trước.
" Còn về Trường Nhạc, La Hoành Phi có cầu ta đem ngươi gả cho hắn làm bình thê"
Lời vừa ra không khí trong phòng lập tức căng cứng, không ai dám nói chuyện mà chỉ liếc nhau.
"..."
"...."
" La Hoành Phi tính là thứ gì, mở miệng là muốn đem sư tỷ mang đi"
" Hừ bình thê bói nghe hay như vậy nhưng sự thật thì có khác gì thị th·iếp đâu, còn nói dám nói là phúc khí của sư tỷ, đúng là khinh người quá đáng. "
Lâm Trần không nhịn được mở miệng chỉ trích.
" Lâm sư đệ đủ rồi, cẩn thận họa từ miệng mà ra "
Nhị sư huynh nhíu mày cản lại hắn tiếp tục nói bậy.
Phương Mộc cũng đứng ra bảo vệ sư muội " Sư tôn, ta thấy việc cầu thân không thể đồng ý "
" Ta hiểu La Hoành Phi, hắn tính cách phong lưu, ham mê nữ sắc"
" Hắn ngoại trừ thê tử ra còn có không thiếu thị th·iếp, ít cũng phải mười mấy người "
" Đã vậy thì thôi đi, hắn bối cảnh mạnh mẽ muốn tam thê tứ th·iếp thì cũng có thể chấp nhận"
" Nhưng hắn không thỏa mãn mà trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, ...."
"....."
Hắn đem lý do có lợi có hại nói rõ ràng.
" Giao sư muội cho hắn thì không khác gì đem sư muội ném vào hố lửa, xin sư tôn nghĩ kỹ"
"..."
Trường Nhạc trầm mặc rất lâu cuối cùng cũng mở miệng.
" Sư huynh sư đệ đừng nói nữa "
" Ta nghe theo sư tôn, chỉ cần không gây phiền phức cho sư tôn là được "
Nàng nói như vậy ý là nàng đã đồng ý rồi, nàng từ chối tất nhiên sẽ gây phiền phức to lớn cho Âm Ly Thành.
Ly Hỏa Thượng Nhân trầm mặc không nói gì, tâm tình rất trầm trọng.
Hắn đệ tử đúng là không ít, ký danh đệ tử không có một trăm cũng có tám mươi, nhưng chân truyền đệ tử cũng liền bốn người mà thôi. Hại đệ tử của mình hắn làm không được.
" Kim Đan a..." Ly Hỏa Thượng Nhân thở dài, nếu hắn bước vào Kim Đan thì một tay liền có thể giải quyết chuyện này.
Nhưng Kim Đan dễ dàng đến thế thì Tiểu Linh Vực cũng không chỉ có Tứ tông Tam gia.
Đột phá Kim Đan đáng sợ nhất là Lôi kiếp cùng Tâm ma kiếp. Lôi kiếp hắn không sợ, có thể mượn nhờ U Ám Sơn Mạch âm khí địa thế hấp dẫn lôi đình, nếu làm như vậy hắn đúng là có tự tin vượt qua lôi kiếp.
Tâm ma kiếp thì không được, một chút tự tin cũng không có, nếu muốn qua ải này nhất định phải có ngoại lực phụ trợ.
Tứ tông Tam gia đúng là có đan dược hoặc linh vật trợ giúp vượt qua Tâm ma kiếp, nhưng mà dù hắn muốn cũng không có khả năng lấy được, người của Tứ tông Tam gia còn không đủ dùng hơi đâu mà bán ra ngoài.
Đột phá Kim Đan không có hi vọng. Hắn chỉ có thể nghĩ cách khác.
" Xem ra chỉ có thể thử cùng Bạo Phong Chân Nhân nói chuyện "
...
...
Quay lại Tiên Hương Lâu, Tử Nguyệt bởi vì không có người nói chuyện mà nhàm chán nằm ườn lên bàn.
Lấy ngón tay chọc chọc trước mặt bánh ngọt, khóe miệng lại lẩm bẩm.
" Chờ thêm tí nữa đi "
Thời gian trôi qua miệng của nàng đúng là linh nghiệm, vừa nói không bao lâu thì Lăng Thi Văn đã đến.
Hắn thi lễ xong liền kéo ghế ngồi xuống, sau đó đưa tay đặt một viên lệnh bài lên trên bàn.
" Tiền bối, ta tìm hiểu kỹ rồi"
" Buổi đấu giá bắt đầu vào tối mai. Trên bàn là khách quý lệnh bài, mang theo nó sẽ được lên tầng cao nhất, quy cách phục vụ cũng là cao nhất."
" Buổi đấu giá là do ...."
Tử Nguyệt cầm lấy trên bàn lệnh bài, rất hài lòng gật đầu.
" Làm không tệ "
Sờ sờ trên tay lệnh bài, từ trên đó truyền ra ít ỏi linh khí, có lẽ lệnh bài được làm từ Linh Mộc.
" Được rồi, ngươi muốn làm gì cứ làm. Ta đi dạo một vòng thành thị đây, không cần đi theo "
Tử Nguyệt tâm tình thật tốt, vừa cười vừa nói. Nói xong nàng liền vươn vai đi thẳng một mạch xuống lầu.
Nàng định tiếp tục đi thu thập đan dược, Âm Ly Thành lớn như vậy biết đâu lại có đan dược có tác dụng.
" ??? "
Lăng Thi Văn ngơ ngác nhìn nàng rời đi không nói một lời.
" Nhẫn tâm như vậy, dùng xong liền đem ta vứt bỏ "
(╥﹏╥)
Hắn trong lòng phiền muộn nhưng không nói ra được.
...
...
Âm Ly Thành ba vạn dặm hướng tây bắc.
Trời quang mây tạnh, trăng thanh gió mát. Hai dặm trên không trung một con to lớn cự điểu đang bay lượn, trên lưng nó có hai bóng người đang ngồi, nam ngồi phía trước nữ ngồi phía sau ôm lấy hắn.
" Hoành Phi sư thúc, chúng ta trực tiếp bay về Thiên Phong Tông sao "
Nữ tủ mgồi phía sau ôn nhu nhìn thanh niên hỏi.
" Ừm, lần này mục đích của ta chủ yếu là Tinh Hỏa Hồn Hoa, nếu đã lấy được thì cũng không cần ở lại làm gì "
" Nhanh chóng về tông nhờ trưởng lão luyện chế đan dược mới là cần thiết"
Thanh niên nhìn lại gần vẫn rất tuấn lãng, hắn nở nụ cười sờ sờ tay của nữ tử.
" Lần này tìm được Tinh Hỏa Hồn cũng là nhờ tin tức của ngươi đấy, lần này ngươi lập công lớn"
Nữ tử cười vui vẻ, ỏn ẻn nói. " Có thể vì sư thúc làm việc là phúc phận của ta, Tiểu Nhã nghĩa bất từ dung"