Chương 47: Tiên Hương Lâu
Người nói là Tử Nguyệt cùng Lăng Thi Văn, bọn hắn đã sớm tới, cũng nhìn xem từ đầu đến cuối màn kịch này.
Hông treo hồ lô lão giả đứng xa xa nhìn rõ rãng ba người thân ảnh.
" Hừ "
Hắn lạnh rên một tiếng, nhưng cũng không có đi đến kiếm chuyện mà đi thẳng vào trong thành.
Có lẽ là cảm thấy đối phương không đơn giản, tăng thêm hắn vừa phế bỏ một một người, cho dù là Âm Ly Thành hộ pháp cũng không thể tùy tiện phá bỏ quy củ.
" Hừ hừ hừ " Tử Nguyệt đùa giỡn bắt chước hừ theo lão giả.
" Ngạch, tiền bối chúng ta vẫn là vào thành đi" Lăng Thi Văn giả điếc, cất bước đi trước, tiến thẳng đến cổng trái.
Ba người dễ dàng đi qua cổng thành, Lăng Thi Văn tiện tay ném cho thiết giáp tu sĩ mấy viên linh thạch.
Không có ai đui mù đi lên cản trở, trên người Lăng Thi Văn linh lực ba động liền rất mạnh mẽ.
Trong thành phồn hoa như nước, khắp nơi đều là người chen chúc đi đi lại lại.
Xung quanh kiến trúc phần lớn là các loại cửa hàng mua bán yêu thú vật liệu, ngoài ra còn có không ít cửa hàng buôn bán đan dược pháp khí phù lục, đầy đủ mọi thứ.
" Tiền bối, ta trước hết đưa ngài đi một tiệm linh thực. Nơi đó mùi vị đúng là rất không tệ, có thể thử một chút "
" Ngài cứ ở đó dùng bữa, ta sẽ đi bái phỏng Ly Hỏa Thượng Nhân cũng sẽ giúp giúp ngài tìm hiểu thông tin về đấu giá hội"
Tử Nguyệt trên đường đi cũng đã nói rõ với hắn mục đích khi đi đến Âm Ly Thành, tất nhiên hắn chỉ biết nàng là đến tham gia buổi đấu giá thôi.
Lăng Thi Văn vỗ ngực bảo đảm sẽ đem mọi chuyện đều sắp xếp tốt, mọi chuyện để hắn xử lí là được.
" Ly Hỏa Thượng Nhân ?" Tử Nguyệt nhíu mày lẩm bẩm.
Nhìn thấy nàng không biết, Lăng Thi Văn liền nhanh chóng giải thích.
" Ly Hỏa Thượng Nhân là người tạo ra Âm Ly Thành. Lúc đầu chỉ là một tòa phường thị bất quá xung quanh yêu thú bị âm khí l·ây n·hiễm, nên thường xuyên trở nên cuồng bạo tập kích phường thị gây ra to lớn thiệt hại "
" Bởi vì chuyện này mà Ly Hỏa Thượng Nhân trực tiếp ở đây xây một tòa to lớn thành trì, cũng đã mời tam giai Trận pháp sư đến mượn giờ địa thế âm khí tràn đầy mà thiết lập được Âm Hỏa Tru Tà Đại Trận "
" Ly Hỏa Thượng Nhân thực lực rất mạnh, theo ta được biết hơn trăm năm trước hắn đã từ Tử Phủ Viên Mãn tiến thêm một bước " Nói đến đây Lăng Thi Văn thần sắc có vẻ hâm mộ.
Tử Nguyệt vừa đi vừa thành thật nghe hắn giới thiệu lai lịch của Ly Hỏa Thượng Nhân, nghe tới tới tu vi nàng đột ngột hỏi, thần sắc có chút chăm chú.
" Tiến thêm một bước là Kết Đan rồi sao."
" Không có, là Hư Đan Kỳ. Muốn kết thành Kim Đan cũng quá khó khăn "
Lăng Thi Văn lắc lắc đầu, hắn cùng Ly Hỏa Thượng Nhân cũng coi như có chút giao tình, cũng biết tỷ lệ kết đan thành công của đối phương rất thấp.
" Ừm"
Nghe hắn nói vậy liền làm Tử Nguyệt mất đi hứng thú, chỉ lạnh nhạt đáp một tiếng.
Hư Đan cũng không phải là chân chính Kim Đan. Kim Đan kỳ là đem trong người linh dịch ngưng tụ lại một chỗ, lại lấy tử phủ làm căn cơ mà hình thành một viên đan nhỏ màu vàng. Sau đó lại phải trải qua Lôi kiếp tẩy rửa nhục thân cùng Tâm ma kiếp thử thách linh hồn ý chí mới có thể chính thức trở thành Kim Đan Chân Nhân.
Hư Đan Kỳ lại khác, là do tu sĩ tích lũy thực lực quá nhiều năm đã đủ để tiến thêm một bước bắt đầu đột phá, nhưng bản thân tu sĩ lại không đủ tự tin vượt qua Lôi kiếp, nếu như không thể kìm nén được nữa vậy liền trước hết ngưng kết kim đan lại cố ý làm cho kim đan xuất hiện thiếu hụt, chỉ cần làm thế liền có thể tránh Lôi kiếp xuất hiện.
Tu sĩ Hư Đan dù chưa phải chân chính Kim Đan thế nhưng cũng sở hữu một hai thành uy lực của Kim Đan Chân Nhân. Dù chỉ là một hai thành uy lực cũng không phải Tử Phủ Thượng Nhân có thể chống lại, bởi thế từ khi Ly Hỏa Thượng Nhân bước vào Hư Đan Kỳ liền làm cho uy danh của Âm Ly Thành tăng mạnh.
Tử Nguyệt sau khoảng thời gian mang theo Thi Vương đem Yến quốc làm cho long trời lở đất đã làm nàng trở nên bành trướng, theo nàng chỉ cần không phải Kim Đan Kỳ thì ở trước mặt Thi Vương đều là sâu kiến.
Theo Lăng Thi Văn dẫn đường bọn họ đi đến một một tòa lầu các, nghe Lăng Thi Văn giới thiệu thì nơi này là Tiên Hương Lâu.
Tiên Hương Lâu là một tòa cao hơn mười trượng màu xanh lầu các, tổng cộng có năm tầng lầu.
Tiên Hương Lâu dùng Linh mộc kiến tạo thành, mặt ngoài có chạm khắc không ít trận văn, phía trên cổng có treo một khối dài hơn một trượng to lớn tấm bảng, viết ba chữ "Tiên Hương Lâu".
" Ừm ?"
Dù cho chưa đi vào trong Tử Nguyệt đã ngửi thấy một mùi thơm mê người.
Nàng cùng Lăng Thi Văn vừa bước vào liền có thị nữ mời bọn họ lên lầu năm, vừa vào liền lên tầng cao nhất.
Tất cả đều do thực lực, Lăng Thi Văn tùy ý thả ra uy áp liền đem trong bóng tối tu sĩ dọa sợ.
Thị nữ đưa bọn họ đến một chiếc bàn trên tầng năm, trước lúc đó nàng có hỏi Tử Nguyệt là có muốn hay không phong riêng, sau khi được câu trả lời chắc chắn liền đưa người đến đây.
" Thưa, mấy vị tiền bối, Tiên Hương Các nổi danh nhất linh thực là Lục Dực Bảo Kê, Âm Thủy Nấm, Hoàng Kim Canh, Bánh Ngọt Nguyệt Khuyết...." Thị nữ giới thiệu ra một đống lớn món ăn.
Lăng Thi Văn cắt đứt lời của nàng, sau đó liền nói " Không cần nói nữa, tất cả món ăn đều đem lên đi, mỗi loại một phần"
" Tiền bối cứ việc dùng bữa, ta hiện tại liền đi tìm hiểu tin tức cùng đi lấy vé tham gia đấu giá "
Hắn không làm thì thôi chứ đã làm thì phải làm cho xong, đã làm thì phải làm hoàn mỹ nhất.
" Được, ngươi đi đi, mặc kệ ta liền được"
" Thứ ta quan tâm là buổi đấu giá thôi, thứ khác không quan trọng "
Tử Nguyệt nhấn mạnh vấn đề, liền đem hắn đuổi đi làm việc.
Lăng Thi Văn đi chưa được bao lâu thì từng đĩa món ăn đã được mang lên bàn, không hề ít có hơn hai mươi loại khác nhau đấy.
" Mùi vị thật tốt "
Nàng chậm rãi hưởng dụng linh thực, mùi vị đúng là rất không tệ.
Tu tiên giới có tu tiên bách nghệ, ngoại trừ nổi danh như Luyện Đan, Luyện Khí, Chế Phù, Trận Pháp, Khôi Lỗi, Ngự Thú còn có một số nghề không đủ nổi danh như Linh Trù, Dưỡng Ngư, Giám Bảo, Tầm Linh,....
Giống như linh thực mà nàng đang ăn đều do Linh Trù Sư chế biến. Linh thực theo miệng của nàng đi vào bụng bắt đầu tràn ra linh khí làm tu vi của nàng từ từ gia tăng.
" Linh khí thật thuần khiết, cùng đan dược dược lực đúng là khác biệt một trời một vực "
" Ăn hết đống này thì có lẽ ta cách Luyện khí trung kỳ không xa lắm "
Từ mùi vị ngon miệng liên tục kích thích nàng đầu lưỡi vị giác, cho đến cực kỳ tinh khiết linh khí lan tràn toàn thân làm nàng thoải mái không tả được, hai má cũng đã hơi phiếm hồng không khác gì say rượu.
Đều do nàng tu vi quá thấp, cùng lúc ăn vào nhiều như vậy phẩm chất cao linh thực không bị linh khí làm no bạo mới là kỳ quái.
" Cộc "
Thi Vương đột ngột kéo một chiếc ghế ngồi xuống, giơ tay lên liền bắt lấy một chiếc đùi gà.
Hắn giơ đùi gà đến trước mặt, sau đó bắt đầu đánh giá. Dùng chút ít linh trí suy ngẫm chốc lát hắn liền há miệng một ngụm đem đùi gà bỏ vô trong.
" Nhóp, nhép...."
Thi Vương nhai giây lát liền nuốt từ thịt đến xương vào trong bụng, thần sắc của hắn vậy mà lại hiện ra chút chán ghét, cứ như là ghét bỏ
Thi Vương nhìn mấy món ăn khác, hắn trầm tư giây lát liền đứng dậy kéo ghế đi đến phía sau Tử Nguyệt.
...
...
(╯°□°)╯︵ ???? ???? ???? ????
Thi Vương vẻ mặt ghét : "Rác rưởi đồ vật, tử thi cũng không thèm ăn "
(`∀´)ゝ”
Thi Vương khinh thường: "Ngu xuẩn nữ nhân không có hiểu biết, vẫn là uống máu ngon miệng "
Tử Nguyệt khuôn mặt phiếm hồng đá ra một cước : " Không ăn thì cút đều là của ta "
(ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻ Σ(▼□▼メ)