Chương 48: Nhàn Nhã Tử Nguyệt
Trung tâm Âm Ly Thành có một tòa tháp cực kỳ cao lớn, tính ra có hơn ba mươi tầng lầu.
Xung quanh tòa tháp được khắc ấn lít nha lít nhít trận văn, phía trên đỉnh tháp còn có bốn viên kỳ dị hắc châu xoay quanh bay vòng vòng.
" Không biết là vị đạo hữu nào đang dò xét Âm Hỏa Tháp"
" Nếu có việc thì hãy xuất hiên gặp mặt một lần, nếu còn giấu đầu lòi đuôi thì đừng tránh ta không khách khí "
Một âm thành khàn khàn từ trong tòa tháp truyền ra ngoài, âm thanh to lớn kèm theo đang sợ khí thế bao trùm toàn bộ Âm Ly Thành.
" Âm thanh này là ai vậy ?"
" Ly Hỏa Thượng Nhân chứ ai, ngươi vừa đến Âm Ly Thành hay sao mà không biết ?"
" Giống như đang cùng ai nói chuyện, có vị tiền bối nào đó ẩn giấu trong hư không sao ?"
" Đừng quản mấy chuyện này, vẫn là về khách sạn nghỉ ngơi đi thôi "
" Đúng đúng "
Trong thành tu sĩ mặt dù nghi hoặc nhưng mà không ai muốn quản quá nhiều, chỉ xì xào bàn tán chốc lát liền giải tán.
" Ly Hỏa đạo hữu cần gì hùng hổ như vậy "
Trên không trung một tên văn nhã thư sinh bất thình lình xuất hiện, là Lăng Thi Văn.
" Hóa ra là Lăng đạo hữu, nếu đã đến thì cũng đừng ẩn núp, làm ta cứ tưởng là cừu địch lại g·iết đến cửa "
Không biết từ khi nào trên đỉnh tòa tháp xuất hiện một thân ảnh cao lớn uy vũ bá khí, người này mặc một bộ áo choàng tử sắc, trên mặt mang theo mặt nạ quỷ che khuất toàn bộ khuôn mặt.
Xung quanh hắn từng đóa màu xanh hỏa diễm hiện ra, hảo diễm không bốc lên nhiệt khí mà là hàn khí, làm cho toàn thành nhiệt độ giảm mạnh.
Trong thành tu sĩ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết là nhiệt độ đột nhiên giảm xuống. Hậu quả gây ra cũng không nhỏ, không ít phàm nhân ở quá gần trung tâm thành bị ảnh hưởng trong nháy mắt đ·ã c·hết cóng, toàn thân lạnh buốt.
Lăng Thi Văn nhìn thấy tình cảnh này làm hắn hơi khó chịu.
" Ly Hỏa đạo hữu, ta vừa đến Âm Ly Thành, dù sao cũng là khách nhân "
" Ngươi làm như này không phải là hung hăng ngang ngược nữa, mà là công nhiên khiêu chiến ta "
Ly Hỏa Thượng Nhân không đáp lời chỉ lẳng lặng liếc nhìn hắn.
Lăng Thi Văn nhìn lại, hai ngươi cứ đứng đó trừng mắt lẫn nhau.
" Hà hà Lăng đạo hữu, ngươi hiện tại đánh không lại ta. Ngươi cũng kém quá mức, gần hai trăm năm chưa gặp vậy mà ngươi vẫn là Tử Phủ trung kỳ. "
Ly Hỏa Thượng Nhân đợt nhiên cười lên, mở miệng châm chọc Lăng Thi Văn.
" Ta gặp phải bình cảnh, không phá nổi, hi vọng sẽ không diễn ra chuyện ngươi bước vào Kim Đan mà ta vẫn dặm chân tại chỗ " Lăng Thi Văn thở dài ngán ngẩm.
" Đừng rầu rĩ, cũng lâu rồi không gặp cùng ta uống một chén thế nào " Ly Hỏa Thượng Nhân an ủi.
Lăng Thi Văn vội lắc đầu, hắn còn không có quên chính sự " Ta còn có chút việc, ta nghe nói Âm Ly Thành giống như có đấu giá hội phải không ? "
Ly Hỏa Thượng Nhân nghe vậy liền gật đầu " Không sai, tối mai sẽ bất đầu. Đấu giá hội lần lần này là đệ tử của ta cùng với một số thương hội, gia tộc đứng ra tổ chức. "
" Ý của ngươi là ?"
Lăng Thi Văn nghe vậy liền cười " Vào trong rồi nói ".
...
...
Mấy phút trước ở Tiên Hương Lâu.
Tử Nguyệt đã dùng xong tất cả linh thực, nhàm chán không biết làm gì nàng liền kêu một bình Bích Linh Trà cùng một đĩa bánh ngọt.
" Phù " Nàng thổi nhẹ một hơi, lắc lắc nhẹ ly trà liền nhấp một ngụm.
" Tạm được"
" Rắc "
Nàng nhận xét xong liền cầm lên một miếng bánh ngọt chậm rãi nhấm nháp, nhìn trông rất thích ý.
" Cộc, cộc...." Từ dưới lầu truyền đến tiếng bước chân, có lẽ là có người lên lầu.
Lầu năm Tiên Hương Lầu không phải ai cũng có tư cách đi lên, không phải tu sĩ Trúc Cơ thì cũng là tu sĩ có mạnh mẽ bối cảnh.
Trên lầu năm chỉ có tám bộ bàn ghế, mỗi bàn cách nhau rất xa. Trên đây ngoại trừ Tử Nguyệt chỉ còn lại hai bàn là có người, cả hai người đó đều là tu sĩ Trúc Cơ.
Người còn chưa đi lên âm thanh đã đến trước, một giọng nói trầm ổn hữu lực vang lên.
" Trường Nhạc sư tỷ, lúc nãy thủ vệ vừa thông báo La công tử đã rời khỏi thành thị "
" Mặc kệ hắn"
" Hắn đã lấy được thứ mình muốn tất nhiên sẽ rời đi "
Một thanh âm dịu dàng mềm mại vang lên, chỉ nghe âm thanh liền đủ để người khác tưởng tượng ra một vị xinh đẹp như hoa, dịu dàng như nước nữ tử.
" Cạch "
Người cuối cùng cũng lên đến, dẫn đầu là một thị nữ không có gì đáng nói. Đáng chú ý là phía sau hai người, đi phía sau cùng là một nam tử lưng hùm vai gấu, thân hình cường tráng cao to, hai tay để trần hiện ra không ít kỳ dị hoa văn.
Đi ở trung gian đúng là một vị nữ tử, nàng mang theo váy ngắn màu trắng, ngũ quan tinh xảo mỹ lệ, đôi môi hồng hào ướt át, một đôi mắt mang theo ánh sáng ngời ngợi, làn da trắng như tuyết, nổi bật nhất vẫn là khí chất cực kỳ dịu dàng làm cho người khác không nhịn được mà có hảo cảm.
Tử Nguyệt nhìn theo, thấy thị nữ đưa hai người đến một chiếc bàn cách nàng cũng không xa, tùy ý nhìn lướt qua đánh gia hai người, chỉ nhìn Tử Nguyệt liền mất đi hứng thú.
" Ngươi lấy cho chúng ta một con Lục Dực Bảo Kê, một bình Âm Hoa Linh Tửu,... mấy món này là được rồi " Mở miệng là gã cường tráng nam tử.
" Vâng, hai vị chờ chốc lát " Thị nữ nghe vậy liền gật đầu sau đó quay người xuống lầu.
Nhìn thấy thị nữ đã đi xa cường tráng nam tử liền nhìn về nữ tử ngồi đối diện dò hỏi.
" Trường Nhạc sư tỷ, theo ta thấy La công tử giống như rất thích ngươi "
Nghe hắn nói vậy Trường Nhạc nữ tử liền nhíu lại lông mày, biểu cảm hiện lên chút chán ghét nhưng lập tức bị nàng che giấu.
" La công tử dù gì cũng đã có thê th·iếp, ta tất nhiên sẽ không đi phá họa gia đình người khác. Ngươi không cần lo lắng
Trường Nhạc lời nói rất cẩn thận, dù trong lòng nàng cực kỳ chán ghét đối phương nhưng cũng không có nói thẳng ra.
" Ta không có ý này, sư tỷ ý tưởng ta cũng biết chút ít "
"....."
" Sư tỷ, ta có việc này không biết có nên nói hay không... "
" Lâm sư đệ nếu có việc thì cứ nói đi, ta sẽ không trách ngươi " Trường Nhạc đột nhiên có cảm giác bất an.
Cường tráng nam tử giống như có lời gì khó nói ra được, hắn do dự áp úng một hồi cuối cùng quyết định nói ra.
" La công tử từng đi bái phỏng sư tôn, hắn nói từ lần đầu gặp mặt đã đối với ngươi có hảo cảm, sau một thời gian giao lưu liền yêu ngươi "
" Sau đó hắn xin sư tôn cho phép lấy sư tỷ "
" Hắn còn nói sẽ quay về Thiên Phong Tông thông báo cho gia gia của hắn, sau đó sẽ cử người đến cầu thân "
Trường Nhạc biểu cảm biến đổi không ngừng, nàng không thể như bình thường tiếp tục thong dong bình tĩnh, nàng gấp gáp hướng sư đệ dò hỏi.
" Sư tôn đồng ý sao ? ngươi nói rõ cho ta nhanh."
" Sư ty đừng nóng vội. Sư tôn chưa có đồng ý "
Cường tráng nam nữ lấy tay xoa xoa đầu buồn bực nói tiếp.
" Sư tôn nói là sẽ suy tính, bảo hắn trước hết quay về, sau này khi nào quay lại Âm Ly Thành sẽ cho câu trả lời chắc chắn "
Nghe hắn nói thế nàng liền rơi vào trâm tư, chưa được bao lâu thân thể nàng đột nhiên hơi run rẩy.
" Ngươi không hiểu, sư tôn nói thế là có ẩn ý, xem ra sư tôn là có ý định đem ta gả cho hắn " Trường Nhạc vẻ mặt thương cảm, tâm tình cực kỳ kém cỏi. Trong lòng thậm chí xuất hiện một số ý nghĩ nguy hiểm.
Nhìn biểu cảm hiện tại của nàng làm cho cường tráng nam tử rất lo lắng, hắn vội vàng khuyên bảo.
" Ta hiểu chứ, đừng nhìn ta cơ bắp phát triển nhưng ta tuyệt đối không ngu. "
" Nhưng mà sư tỷ cũng đừng quá thương cảm. Sư tôn cũng chỉ là bị buộc, bắt đắc dĩ mới nói như thế. "