Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Unknown World

Chương 47: Chuyện thông gia của thằng em.




Chương 47: Chuyện thông gia của thằng em.

"Huyết mạch Blossoms, vậy mà anh cứ tưởng là bọn họ đã biến mất hoàn toàn trong WWII rồi cơ chứ? Không ngờ là vẫn còn vài cá thể sống tạm qua ngày được nhưng nếu b·ị b·ắt thì trở thành món đồ trong tay kẻ khác là hiển nhiên."

Huyết mạch Blossoms hệt như tên vậy, cây cối cần thời gian để đơm hoa kết trái và khi mà nó ra hoa thường là lúc mà nó bộc lộ ra hương thơm của mình nhằm thu hút những côn trùng gần đó lại nhằm giúp nó gián tiếp thụ phấn.

Tùy vào từng loại cây mà việc ra hoa có thể xuất hiện nhiều hay ít nhưng càng ít thì càng mãnh liệt cũng như việc mỗi loại hoa đều mang những đặc tính khác nhau, có cái thì đẹp nhưng gai góc như hồng, có cái thì không nhiễm bụi trần như hoa sen.

Có thể hiểu rằng tộc Blossoms sở hữu 1 dạng huyết mạch đặc thù có thể giúp bọn họ đạt được trạng thái nở rộ nhưng dạng sức mạnh và số lần sử dụng lại phụ thuộc hoàn toàn vào loài hoa mà bọn họ gắn bó với.

"Nhà Siegfried đã cố gắng lợi dụng Đức Quốc Xã để xóa sổ bọn họ dưới vỏ bọc của người Do Thái nhưng ảnh hưởng của Liên Xô lúc đó thực sự quá lớn, cách mạng tháng 10 không chỉ dừng lại ở vẻ bề ngoại mà ngay cả cốt lõi, tức t·hế g·iới n·gầm cũng bị nhổ rễ lên.

Huyết mạch Blossoms là 1 thứ mà bất cứ ai cũng thèm khát vì nhà Siegfried tại WWI đã sử dụng nó như 1 loại huyết thanh đặc biệt, nhờ vậy mà bọn họ gần như trở thành nỗi ám ảnh kinh hoàng của phe đồng minh lúc bấy giờ."

"Quân đoàn 1 người, nếu anh nhớ không nhầm thì mỗi người trong số bọn họ đều có sức mạnh ngang bằng với 1 quân đoàn được trang bị đầy đủ súng ống đến tận răng, nếu không phải vì bọn họ thua thì có khi đã sớm thành thế lực chỉ đứng sau Ngô thị."

"Huyết thanh vốn dĩ chỉ là 1 sản phẩm thứ cấp, quá nhiều tác dụng phụ do người dùng không sở hữu thể chất tương ứng, hơn cả việc rút máu để tạo huyết thanh đã là 1 nước đi liều lĩnh ngay từ đầu vì cả hồ máu cũng chỉ tạo được có khoảng 100 lọ.

Đấy còn chưa nói đến chuyện chúng có thời gian hạn định, hệt như 1 ván cược với tử thần vậy, dù thắng hay thua thì vẫn c·hết, chẳng qua là thua thì c·hết ngay lúc tiêm huyết thanh còn thắng thì sử dụng được 1 lúc rồi c·hết.

Đương nhiên nhà Siegfried cũng không ngu, đã từng cố tẩy não để biến các Blossoms thành con chó trung thành, v·ũ k·hí c·hiến t·ranh ưu việt nhất của bọn họ nhưng kết quả không mấy khả quan, còn lý do thì em cũng không rõ do quyền hạn truy cập thông tin còn hạn chế."

"Nên ngay sau khi bị phát hiện thì nhà Siegfried phải ngay lập tức tiêu hủy mọi dấu vết về huyết thanh Blossoms đúng không? Nhưng thật khó hiểu, tại sao 1 chủng tộc mạnh như vậy lại không hề phản kháng, hay nói đúng hơn là tại sao bọn họ lại đặc thù như vậy?"

"Do sự xuất hiện của metahuman/dị nhân, bọn họ là những kẻ mà các vị thần đã chọn lựa để trở thành hình dạng tiến hóa cao hơn của con người, về sức mạnh thì bọn họ là chủng tộc mạnh nhất được ghi chép lại trong di tích.

Khác với những chủng tộc khác, bọn họ quyết định ở lại với con người và cùng phát triển dù cho con người từng muốn d·iệt c·hủng bọn họ, đương nhiên con người không thể làm được do năng lực Trigger mạnh đến mức các vị thần cũng phải kinh ngạc.

Còn lý do tại sao metahuman lại trở nên yếu kém như hiện tại thì phải kể đến vụ việc xảy ra vào khoảng đâu đó 4900 năm trước, tức 100 năm sau khi thần rời đi, sự kiện đó lại 1 lần nữa khẳng định vị thế của bọn họ nhưng cũng vì thế mà bọn họ đánh mất nó.

Mà trở lại chủ đề chính, metahuman chính là dạng tiến hóa cao hơn của con người, thứ được các vị thần quy định phải là như vậy, nhưng liệu con người có chấp nhận việc đó không? Câu trả lời là không.

Vì sao? Bởi vì số lượng người có thể sở hữu được cấu trúc mã gen đột biến cùng Trigger tiềm ẩn ngay từ khi sinh ra là dưới 0.001% tức cứ mỗi 100000 đứa trẻ được sinh ra thì sẽ có 1 đứa trẻ là metahuman, trong khi tỷ lệ ghép của 2 metahuman với nhau là 100%.



Cơ hội để có trở thành 1 metahuman được quyết định ngay từ khi vừa sinh ra và nó căn bản là gần như bằng 0, điều này khiến sự bất công tồn đọng trong tâm trí mỗi người và dẫn đến kết cục là bọn họ khước từ sự ban ân từ các vị thần, thậm chí là muốn d·iệt c·hủng metahuman.

Điều này cũng dễ hiểu mà thôi, nếu nói metahuman là 1 món quà từ các vị thần gửi xuống cho con người thì việc có xứng đáng hay không chính là cơ hội để có thể mở khóa được món quà đó và nhận được sự ban ân.

Hầu hết mọi người đều không thể trở thành metahuman nên cũng dễ hiểu nếu như bọn họ cảm thấy bất công và đó cũng chính là lý do mà trong cuộc đại chiến năm xưa con người có thể dành được lợi thế ban đầu trước metahuman.

Trong cộng đồng người trưởng thành chỉ có chưa tới 100 cá thể được chọn là trở thành metahuman, bọn họ được gọi là The First Order, hội đồng tối cao đầu tiên và cũng là thứ lãnh đạo metahuman đến đỉnh cao vào 5000 năm trước.

Trong đó thì The First Order được cầm quyền bởi 1 cặp anh em, sau này cả 2 đã thành thần, còn về phần còn lại thì đó là những đứa trẻ dưới 5 tuổi, thần ban cho con người 1 hộp quà rất lớn nhưng chỉ có những đứa trẻ đủ phẩm cách mới có thể mở được.

Đó là khoảng 5% những đứa trẻ dưới 5 tuổi trên toàn cầu, tức giai đoạn đầu của cuộc chiến thì chỉ có chưa đầy 100 metahuman là đã quá đủ để chống lại được sự tiến công của đại quân con người, thậm chí có nhiều người còn chưa thức tỉnh được Trigger.

Nhưng đương nhiên chỉ với 100 cá thể thôi thì việc bảo vệ chủ quyền cùng sự tồn tại của bản thân đã khó rồi chứ nói gì là cố gắng mang hết những đứa trẻ metahuman ở độ tuổi dưới 5 về nữa.

Đồng ý là việc này đã được cả quỷ tộc, Ngô thị vào lúc đó lo liệu nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó, con người đã bắt được 1 lượng không nhỏ các metahuman trẻ tuổi rồi dùng chúng cho mục đích là tạo ra 1 dạng tiến hóa mới thông qua việc bẻ khóa cấu trúc gen thần ban.

Huyết mạch Blossoms chính là 1 trong những sản phẩm thành công nhất nhưng tất cả cũng chỉ dừng lại ngang đó vì đây là thành quả 10 năm sau khi metahuman xuất hiện và 10 năm cũng là quá đủ để những đứa trẻ năm xưa trưởng thành.

Kết hợp thêm The First Order nữa thì hầu hết những đứa trẻ được cứu về đều đã thức tỉnh Trigger, trong đó có nhiều Trigger mạnh đến mức vô lý, huyết mạch Blossoms chẳng là gì so với bọn họ cả.

Nhưng mà cũng vì là 1 sản phẩm do con người tạo ra nên bọn họ được thiết lập để không thể chống lại con người, theo em đoán thì khả năng cao vì chính nguyên do này nên nhà Siegfried mới thất bại trong việc cố biến huyết mạch Blossoms thành thứ công cụ c·hiến t·ranh của mình."

"Đây là lần đầu tiên anh nghe mấy thứ này đấy, nhưng chắc hẳn huyết mạch Blossoms cũng đã trốn khá kỹ nhỉ? Dù sao tới tận khoảng 100 năm gần đây thì bọn họ mới bị nhà Siegfried chiếm dụng."

"Không có bức tường nào là chắn gió hoàn toàn và cũng chẳng có thứ gì là tuyệt đối, có thể ẩn mình hơn 4000 năm thì bọn họ cũng quá may mắn rồi, chẳng thể nào yêu cầu được việc gì đó nhiều hơn nữa."

"Vậy tại sao bọn họ lại ở đây? Không phải đây là món hàng đắt giá mà ai cũng thèm muốn để mang về làm thí nghiệm hay sao? Là loại mặt hàng chỉ cần có thì chắc chắn sẽ bị mang đi ngay, tại sao lại được bày bán ở đây?"

"Em không quá rõ nhưng chắc hẳn nó liên quan đến mấy vụ thời c·hiến t·ranh lạnh, đương nhiên giá trị của huyết mạch Blossoms vẫn vậy nhưng cái điểm đặc thù của nó là hiện tại đã qua tay rất nhiều đời chủ thôi."

"Vậy khả năng sinh sản của bọn họ có khác gì chúng ta không?"

"Sinh lý bình thường nhưng không phải cá thể Blossoms cũng có khả năng sinh sản ra 1 Blossoms, hệt như cơ chế phản vệ được tiến hóa ra để bảo vệ chủng tộc này vậy, mỗi thế hệ chỉ có duy nhất 1 Blossoms có khả năng sinh sản."



"Tức thiên nhiên đã cho bọn họ 1 chìa khóa của 1 cánh cửa dẫn tới sự tuyệt diệt có đúng không?"

"Về căn bản là vậy, dù sao thì sống như vậy thì thà tuyệt diệt còn hơn, chỉ cần ra tay g·iết c·hết Blossoms mang khả năng sinh sản là mọi chuyện sẽ kết thúc mãi mãi, nhưng ai biết được, lỡ như cứ đi tiếp thì 1 ngày nào đó sẽ tìm tới được tự do thì sao?"

"Chuyện nhân sinh, không nói về cuộc đời nhưng lại chính là cuộc đời, haiz, mỗi kẻ có 1 cái khổ riêng và mọi cá thể sống đều sống dựa vào niềm tin, thờ thần thì tin thần, coi trọng khoa học thì tâm hướng thần số, v.v.

Sống bằng niềm tin và tồn tại bằng niềm tin, mới sinh ra thì tin người mang nặng đẻ đau ra mình, lớn lên thì tin vào những thứ mà mình được thấy, trưởng thành tin vào những thứ mình muốn tin, trải qua đủ nhiều thì tin có chọn lọc hơn và tới tận khi c·hết đi rồi vẫn tin rằng bản thân đã sống 1 cuộc đời có ý nghĩa."

"Thật ra thì 15 năm trước có 1 vụ liên quan đến huyết mạch Blossoms, đó cũng là lý do mà anh không hề biết gì về bọn họ, bởi vì bọn họ thực sự biến mất từ đó đến giờ rồi, hơn cả hệt như em nói đấy, bọn họ đã qua tay 1 đời chủ mới."

"Vụ gì?"

"Tử thần 'mua' huyết mạch Blossoms, bất ngờ hơn là ngày hôm qua tử thần đã tới Trung Quốc, nên chắc hẳn vụ đấu giá huyết mạch Blossoms này có liên quan đến chuyến viếng thăm Ngô thị này của ông ta."

"Mua? Người như ông ta luôn lẻn qua lẻn lại làn ranh của các thế lực, đại gia tộc, tại sao lại mạo hiểm đến mức để mua huyết mạch Blossoms? Mà theo ngữ điệu của em thì rõ ràng là ông ta đã bế đi Blossoms có khả năng sinh sản rồi đúng không?"

"Đúng vậy, tử thần vốn dĩ là 1 sát thủ làm việc có quy tắc, không bao giờ phản bội và hoàn toàn làm việc theo ý chủ dù cho mệnh lệnh đó ngu ngốc như thế nào miễn đó là 1 phi vụ mà ông ta coi là xứng đáng để ông ta đảm nhận.

Việc 'mua' huyết mạch Blossoms, thậm chí là Blossoms có khả năng sinh sản không khác gì tự rước rắc rối vào mình, tại sao ông ta lại làm vậy? 15 năm trước thì ông ta cũng khoảng 35 rồi, đã sớm qua lứa tuổi bồng bột tuổi trẻ.

Hay với ông ta thì cá thể Blossoms sở hữu khả năng sinh sản kia rất đặc biệt, đủ để ông ta ra tay cứu giúp cá thể đó cùng hơn 10 cá thể Blossoms khác? Rất kỳ lạ có đúng không? Nó mang lại rất nhiều sự tò mò."

"Có phải là do tử thần được thuê để lấy danh tiếng ra mua đúng không? Để anh đoán nhé, người thuê ông ta là 1 Blossoms may mắn trốn thoát ra ngoài, có khả năng ẩn mình hoặc hóa trang rồi kiếm được 1 khoảng tiền khổng lồ rồi dùng nó để thuê danh nghĩa của tử thần để chuộc lại đồng tộc."

"Em biết là anh thông minh nhưng không ngờ cũng lý tính như vậy đấy, anh không cảm thấy ẩn sau đó là 1 câu chuyện tình gì gì đó hay sao? Anh không lãng mạng gì cả."

"Vậy sao? Nhưng đó là sự thật đúng không?"

"Đúng vậy."



"Mượn nhờ danh nghĩa của tử thần không khác gì thuê tử thần để gánh tội thay cho mình, chắc cả hành tinh này chỉ có mình Ngô thị là biết được sự thật, dù sao với bản tính của tử thần thì việc tiết lộ thông tin ra bên ngoài căn bản là không thể, thậm chí ông ta còn chuẩn bị sẵn phương pháp khác để ẩn đè lên thông tin vốn có rồi."

"Vậy theo anh đoán thì tại sao hôm nay lại mở 1 cuộc đấu giá có liên quan đến huyết mạch Blossoms tại 1 nước gần với vị trí mà tử thần đang ghé thăm?"

"Hừm, theo anh nghĩ thì là vì đây là 1 kế hoạch đã được lên từ lâu, tử thần tới Trung Quốc thật ra chỉ là 1 yếu tố ngẫu nhiên còn mục đích thật sự thì có liên quan đến họ Trần, ba của anh muốn mượn danh nghĩa đấu giá này để nhập gia tùy tục cho huyết mạch Blossoms.

Nếu anh đoán không nhầm thì Blossoms có khả năng sinh sản ở thế hệ này tầm khoảng 8 tuổi, tức mang về để làm vợ cho thằng em anh, họ Trần vốn dĩ là 1 nhà chỉ giỏi về làm ăn kinh doanh, ông của anh và bố của anh đều vậy.

Não bọn họ có sạn nhưng có sạn không thôi cũng không thể nào giúp bọn họ bảo hộ được những thứ mà bọn họ đã mất công gây dựng cả, ông của anh chính là 1 bài học rõ ràng nhất nên việc liên kết với huyết mạch Blossoms chính là 1 sự lựa chọn lý tưởng.

Những huyết mạch Blossoms thế hệ này và thế hệ trước thì ông ấy sẽ cho nhập vào gia phả nhánh phụ hết, vừa kiềm chế được quyền hạn của bọn họ không chỉ ở hiện tại mà còn là trong tương lai để phòng trường hợp bọn họ làm ra động thái gì đó.

Hơn cả nhập gia phả cũng là 1 cách thức ràng buộc tốt, hiện tại huyết mạch Blossoms hệt như chuột vậy, phải ẩn núp để tồn tại, nếu như được họ Trần công nhận là 1 phần của đại gia đình thì đương nhiên bọn họ sẽ không tính đến chuyện tương lai sau này.

Dù có tính đi nữa thì trong lý chí của bọn họ vẫn cho rằng họ Trần là bên thiệt hại trong vụ lần này nên quyền lợi có yêu cầu thì cũng không yêu cầu quá cao, như vậy thì họ Trần không chỉ có thể tạo ra đời sau mạnh mẽ mà hiện tại cũng đã có những cá thể đủ mạnh để bảo vệ cho mình rồi.

Nhưng thật khó hiểu, tại sao cha của anh lại liều lĩnh mang về 1 thứ bị ràng buộc là không thể phản kháng lại trước mong muốn của nhân loại? Vì bọn họ cứ hệt như 1 khẩu súng với bề ngoài cực kỳ hào nhoáng mà chẳng có viên đạn nào trong đó cả.

Mà hình như dạo trước L.S Crop có đấu thầu được quyền khai thác mỏ sắt trên 1 hòn đảo nằm ngoài vành đai Thái Bình Dương, đừng nói đó là di tích có liên quan đến cơ sở nghiên cứu tạo ra huyết mạch Blossoms, nơi mà có thể giải mã được hạn chế của bọn họ đấy nhé.

Nếu mọi chuyện đúng là như vậy thì cũng không lạ khi huyết mạch Blossoms đồng ý thỏa thuận này, bởi vì đảm bảo của họ Trần khó lòng mà bảo vệ bọn họ được dù ai cũng biết quan hệ giữa họ Trần và Ngô thị sau c·ái c·hết của lão tộc trưởng khởi sắc như thế nào."

Trong khi đang mãi mê phân tích tình huống này thì Việt cũng quên luôn xem sắc mặt của người còn lại đang đi cùng với mình, mà nhìn vẻ mặt của Châu cũng đủ biết là cậu ta đoán được gần hết mọi chuyện rồi.

Đồng ý Việt là 1 thiên tài nhưng không thể vô lý đến mức độ như thế này được, kiểu dạng như cậu ta có cái gì đó rất khác, Châu không biết vì sao nhưng cô ấy chắc chắn rằng đây không phải là ngẫu nhiên.

"Đầu anh chứ cái gì vậy?"

"Lý do yêu em."

Lúc này Việt cũng nhận ra chuyện hình như bản thân hơi nhập tâm quá đà nên đã bỏ quên mất sự tồn tại của Châu, giờ cậu ta đang phải nói ra mấy lời vớ vẩn để trung hòa không khí lại, vì cậu ta tưởng là việc mình vô tâm làm cô ấy không vui.

"Em nói thật đấy, hôm nay anh hình như hơi khác."

"Vậy có nghĩa là anh đoán đúng?"

"Đại khái thì đúng rồi, mà đừng lái chủ đề."

"Anh không cảm thấy mình có gì khác lạ cả, vẫn yêu em như mọi khi thôi, mà hình như chúng ta tới nơi rồi, chắc hẳn ý của em là tới xem kịch hay đúng không? Kiểu gì mọi chuyện cũng trở nên rắc rối cho mà xem."