Chương 4: Nghiên cứu sâu hơn.
Việt hiện tại mới tắm xong, lâu rồi cậu ta cũng không tắm được yên ổn như thế này nên cũng ngâm mình khá lâu, râu cũng cạo qua 1 lần nhưng tóc thì vẫn để dài rồi khi nó rủ xuống thì những giọt nước cũng theo đó lăn xuống.
Quần áo thì Việt lấy từ trong tủ đồ của mình, size vừa y người cậu ta, tuy nhìn đơn giản, không có bất cứ thương hiệu nào nhưng chắc hẳn nó là đồ đặt riêng, hơn cả gu thẩm mĩ cũng được tiêu giảm theo phong cách của cậu ta.
Hơn cả là Việt rõ ràng là chưa lau khô người mình, có vẻ như cậu ta thích cảm giác ẩm ướt này sau khi tắm, cũng bởi vì thế nên không chỉ quả đầu cậu ta vẫn còn đang từ từ lăn xuống mà ngay cả sau lưng cậu ta cũng ướt nhẹp khiến cho 1 vết sẹo lồi để lộ ra.
Lúc này thì Việt đang mở máy tính rồi kết nối với cái laptop cũ của mình để tải thông tin qua bên máy tính, trong lúc đó thì cậu ta cũng truy cập vào trang chủ của Unknown World để tìm kiếm thêm những thông tin trên mạng.
Tuy không có quá nhiều thông tin về lối chơi nhưng ít ra thì cậu ta cũng muốn làm rõ về cái công nghệ "buồng lái" kia, đáng tiếc là không có quá nhiều thông tin đi vào đúng trọng tâm, cũng chẳng có thông tin gì về chuyện ai là kẻ đã phát minh ra loại công nghệ vượt thời đại cả mấy trăm năm này trừ tập đoàn R.A.S, Righteous Adventure of the Savior.
Tới cái tên thôi cũng toát lên chất game, đương nhiên đây không phải là 1 tập đoàn mà Việt từng được nghe qua trước đây, clip giới thiệu về các nghề cơ bản là giáo sĩ, kiếm sư, thủ vệ, mục sư, cung thủ, sát thủ cùng pháp sư là đã đủ để cậu ta tìm hiểu rồi, 7 nghề cơ bản cũng hơi nhiều.
Nhưng đương nhiên ngay từ đầu cũng không có nghề sẵn luôn mà tới tận lv 10 mới có chuyển chức lần đầu nếu vượt được qua thôn tân thủ, lúc đó có thể chọn lựa giữa 7 nhà để trở thành 1 người chơi chân chính.
Lối chơi thì game đã hỗ trợ cho người chơi khả năng tổ hợp phím với 1 thanh phím nhanh gồm 12 ô hệt như mấy con game ngày xưa tức là có thể gắn được tối đa 12 kỹ năng trên đó nhưng đương nhiên bình thường thì chẳng ai làm vậy cả vì vật phẩm cũng có thể dùng trong thanh phím nhanh.
Chẳng ai ngu đến mức đang đánh giữa chừng thì dừng lại để mở túi đồ lên để lôi thuốc ra sử dụng cả, đương nhiên đây chỉ là trạng thái hỗ trợ nhanh do hệ thống cung cấp mà thôi, còn 1 chế độ khác nơi mà người chơi tự thao tác toàn bộ.
Ví dụ như tung kỹ năng đâm thì phải thực sự đâm chứ không phải thông qua sự thao tác của hệ thống, đây chính là chế độ siêu thực, kích hoạt nó lên thì không chỉ cảm nhận thương tổn sẽ tăng đến 80% mà mọi cảm giác cũng được tăng cường.
Giống như sẽ cảm nhận được ánh nắng, mùi của gió biển, v.v và quan trọng nhất đó là khả năng thao tác kỹ năng theo ý của bản thân, bởi vì nếu để hệ thống thao tác thì dùng đâm thì nó cũng chỉ là đâm thường, không có biến tấu.
Nhưng đương nhiên vì bản thân tự thao tác nên không có chuyện đâm đại đại là kích hoạt kỹ năng được, nó phải trong 1 tiêu chuẩn nhất định nữa, nếu đây là sự thật thì những kẻ ở top đầu thế giới sau này đều là những kẻ dùng chế độ siêu thực cả.
Mà đương nhiên không chỉ trong game thôi đâu, khả năng chiến đấu ngoài thế giới thực chính là nền tảng để sử dụng chế độ siêu thực, bởi vì nó yêu cầu thao tác trực tiếp của người chơi và cũng chỉ có những kẻ đã thông qua huấn luyện mới có thể dùng được chế độ này.
Bây giờ thì Việt mới hiểu được tại sao cô ấy lại cần cậu ta rồi vì cậu ta sao chép thế của hệ thống rồi tiếp tục phát triển nó để áp dụng vào siêu thực,ngoài ra còn cả bảng kỹ năng cũng gặp 1 số vấn đề, đó là chuyện có thể học được rất nhiều nhưng điểm trí lực lại chính là thứ giới hạn khả năng nhớ.
Giống như các nhân vật có trí lực cao thì không chỉ ảnh hưởng đến thanh mana cũng như pháp lực mà còn ảnh hưởng đến khả năng ghi nhớ trong đó có 1 số mục như khả năng học hỏi, đúng vậy, học kỹ năng mới cũng cần thời gian và nó liên quan rất nhiều đến trí lực.
Hơn cả trí lực cao còn có khả năng ghi nhớ nhiều kỹ năng hơn, giống như pháp sư có thể nhớ được khoảng 17 kỹ năng, cung thủ 14, mục sư 15 còn kiếm sĩ chỉ có 7, thủ vệ 6 các kiểu, đây là 1 vấn nạn rất lớn trong giai đoạn đầu đấy.
Bởi vì bể kỹ năng của những nghề có điểm trí lực thấp thậm chí còn không thể đổ đầy được thanh phím nhanh, đương nhiên vẫn có cách để tăng điểm trí lực như vào thư viện đọc sách nhưng trí lực cũng ảnh hưởng đến khả năng tiếp thu nên những nhân vật có trí lực cao sẽ tăng được nhiều điểm trí lực hơn.
Ngoài ra còn tồn tại đa dạng chủng tộc, cụ thể hơn thì game chia làm 9 sever hoạt động độc lập cho tới tận lv 30, gồm Nordic tức theo thần thoại Bắc Âu, Greek theo thần thoại Hy Lạp, Hindu theo thần thoại Ấn Độ.
Eden của Thiên Chúa, Shito của thần thoại Nhật Bản, Taoism của Trung Quốc, Moraceae của Phật giáo, Islam của Hồi giáo cùng Afica của thần thoại Châu Phi, đương nhiên chủ đề của 9 sever này cũng được phân biệt rất rõ ràng và cũng từ đó phân ra làm 9 trận doanh cơ bản.
Nhưng không chỉ có những tôn giáo này thôi, có rất nhiều tôn giáo khác không nắm được quyền ưu thế nằm rải rác khắp 9 sever được coi là dị giáo, người chơi có thể chọn theo trận doanh của mình để tiến đánh những dị giáo trong những nhiệm vụ đặc thù hoặc gia nhập với bọn họ.
Cũng vì đa dạng nền văn hóa nên các chủng tộc tưởng chừng chỉ nằm trong thần thoại cũng đồng loạt xuất hiện ở đây, như Nordic chẳng hạn, phân làm cửu giới, chọn Aesir thì sinh ra ở Asgard, Giant thì Jotunheim, Ice Giant thì Niflheim.
Fire Giant thì Muspelheim, v.v cũng chính vì đa dạng chủng tộc như vậy nên trong chính sever cũng xảy ra mâu thuẫn giữa các chủng tộc chứ không hoàn toàn là nhất thống thành 1 trận doanh ngay từ đầu.
Trong Bắc âu thì dễ thấy nhất là phe Asgard cùng phe Ragnarok trong trận chiến cuối cùng, Hy lạp thì có Olympus cùng Gaint trong Gigatomachia, cùng Titan trong Titanomachia, Thiên chúa thì có Heaven's War của Lucifer, v.v.
Được cái là vì đa chủng tộc hệ chỉ số của mỗi chủng cũng khác nhau 1 trời 1 vực, muốn tìm ra loại nào tối ưu nhất trong tất cả trước buổi tối ngày hôm nay căn bản là vô vọng, nên thử nghiệm là 1 chuyện cần phải có.
Nhưng không thể nghi ngờ gì chuyện thần thoại nào càng có nhiều biên niên sử thì lại càng xảy ra nhiều sự kiện thiết yếu đủ sức ảnh hưởng đến toàn cục hơn, chắc chắn là hiện tại game sẽ không ngay lập tức đẩy đến cốt truyện trận doanh luôn mà phải trải qua 1 số mốc sự kiện trước đã.
Nắm lấy thời cơ chính là điểm mấu chốt, trong khi Việt đang vắt óc ra suy nghĩ về chuyện nên dựa 1 kế hoạch như thế nào cho hợp lý thì Châu cũng bước vào phòng và khi cô ấy thấy cái đầu của cậu ta vẫn còn ướt sủng thì ngay lập tức chạy vào phòng tắm để lấy khăn ra giúp cậu ta lau đầu.
"Thế nào? Anh đã suy nghĩ được gì chưa?"
"Chủ yếu đang nghĩ vì sao công nghệ này lại xuất hiện được."
Việt hỏi 1 cách rất bộc trực, đúng là từ nãy đến giờ cậu ta suy nghĩ rất ít về nguồn gốc của thứ công nghệ này mà chỉ tập trung vào cách mà con game này vận hành thôi, nhưng tất cả là vì cậu ta biết rằng bên cạnh mình có 1 người biết rất rõ về nó.
"Ý em nói là về trò chơi này cơ."
Cô ấy tiếp tục cố gắng lãng tránh chủ đề này thêm 1 lần nữa nên Việt cũng chỉ có thể bất lực, chắc phải đợi tới khi nào tự cô ấy muốn nói vậy.
"Có ý tưởng nhưng con game này cũng quá lớn, khả năng cao là giai đoạn đầu sẽ xuất hiện rất nhiều bug khác nhau, tuy không biết nó đã được làm cách đây bao lâu rồi nhưng đồ họa thực tế như thế này thì không lý nào lại được làm 1 cách sơ sài được.
Hơn cả việc xây dựng 1 thế giới quá lớn cùng mỗi tuần có 1 bản cập nhật sự kiện, mỗi tháng có 1 đợt cập nhật các bản vá vào game như thế thì lỗi chắc chắn là có, thậm chí còn là rất nhiều nữa là đằng khác.
Trừ khi hãng game này có vài cái siêu máy tính làm máy chủ cũng như có hàng ngàn nhân viên kỹ thuật cấp cao luôn túc trực 24/24 để test cùng sửa lỗi ngay trong quá trình game vận hành không thì khó nói lắm."
"Hoặc là có sự giúp đỡ của 1 siêu trí tuệ thông minh nhân tạo được thần ban xuống."
Nghe đến đây thì Việt đơ cả người ra rồi quay lại nhìn về phía Châu với 1 cặp mắt hết sức đờ đẫn, đây là manh mối đầu tiên nhưng thế giới này thực sự có thần sao? Cô ấy thấy vậy thì lấy 1 tay để ép giọng cười của mình xuống còn 1 tay thì tranh thủ bóp lấy mũi của cậu ta.
"Em chỉ đùa thôi, vậy anh có bất cứ sự lựa chọn nào chưa?"
"Cả Bắc Âu cùng Hy Lạp đều được rất nhiều người biết đến, đồng ý là chắc chắn sẽ có những sự kiện ẩn đi kèm với nhiệm vụ biên niên sử như 12 chiến công của Herakl·es hay đôi cánh của Icarus các thứ nhưng độ phổ biến quá lớn cũng có nghĩa là ai cũng biết, tức sẽ có rất nhiều người chơi hướng tới 2 sever này.
Thiên chúa, Phật giáo cùng Hồi giáo đều là những tôn giáo có lượng tín đồ đông đảo, căn bản không phải là 1 sự lựa chọn tối ưu hệt như 2 sự lựa chọn trên vậy, trừ khi chúng ta đủ may mắn để chiếm được tiên cơ.
Đạo giáo thì với sự phát triển của nền văn học mạng trong gần chục năm qua đã khiến người dân Trung Quốc cùng Cổ Loa biết về rất nhiều thứ rồi, vẫn là nên tìm đến những mục tiêu khác ít kẻ có thể tiếp cận hơn.
Nhật Bản cũng là 1 sự lựa chọn không tồi nhưng dạng ai ai cũng có thể thành thần của bọn họ khiến 1 số rủi ro có thể diễn ra, hơn cả yêu quái trong thần thoại Nhật Bản cũng không ít, tránh được thì nên tránh.
Hindu thì vừa có tín đồ đông đảo mà biên sử ký của bọn họ cũng cực kỳ rắc rối, căn bản là quá dài, không rõ sự kiện nào xảy ra vào thời điểm nào và không phải thời điểm nào, còn Afica thì quá tạp, quá nhiều truyền thuyết về các vị thần ở nơi đó."
"Vậy tức là anh chưa nghĩ ra rằng mình nên xuất phát từ đâu?"
"Thật ra là có."
Việt lấy tay chỉ vào màn hình thứ 2, nơi đang mở ra tấm bản đồ thế giới, nơi mà cậu ta chỉ vào chính là Ireland, tức cậu ta đang nhắm tới thần thoại Irish? Nhưng điểm quan trọng ở đây chính là chẳng ai biết nó hiện tại đang nằm ở đây trong 9 sever cả.
"Anh muốn thông qua Bắc Âu đúng không?"
"Đúng vậy, tuy thần thoại Irish của người Celtic được viết từ những năm trước công nguyên, cụ thể hơn là vào thời kỳ đồ sắt nhưng vào khoảng giai đoạn những năm 800-1200 thì thần thoại đã được bổ sung rất nhiều bởi vì sự xuất hiện của Viking."
Sau đó Việt tiếp tục chỉ sang khu vực Lưỡng Hà.
"1 tôn giáo rất cổ đấy, đây cũng là nơi mà anh hùng đầu tiên, Gilgamesh được sinh ra."
"Không phải, thứ anh nhắm tới là đế quốc Ba Tư đệ nhất, Achaemenes cơ, cụ thể hơn thì anh đang nhắm tới Bái Hỏa giáo, ngoài ra thì anh cũng muốn hướng tới đất Mỹ nữa, theo em nghĩ thì anh đang nhắm tới cái gì?"
"Aztec?"
"Không, Cthulhu."
Lúc này thì tròng mắt của Châu bỗng dưng có 1 chút sắc đỏ hiện lên nhưng cũng ngay lập tức biến mất.
"Anh có chắc là nó thực sự tồn tại trong con game này chứ?"
"Chưa thử thì sao mà biết được? Bị cái là trong 9 sever thì không biết Cthulhu nằm ở đâu, nhưng không phải sau lv 30 thì tất cả đều về chung 1 map lớn hay sao? Khả năng cao là 1 trận doanh phe bóng tối xuất hiện nên ép cả 9 trận doanh này phải liên kết lại."
"Vậy anh đang đoán sao?"
"Không thử sao biết được?"
"Thú vị thật đấy nhưng em vẫn nghĩ là anh nên chuẩn bị trước 1 trận doanh cụ thể thì hơn."
"Nếu phải chọn thì anh nghĩ Bắc Âu sẽ là nơi tốt nhất để phát triển, hoặc Hy Lạp gì đó cũng được, thật ra thì dù sao qua lv 30 cũng về 1 map chung nên cũng chẳng quan trọng lắm, hơn cả đây còn là thời kỳ đầu của con game này nên rất khó để nói chính xác về chuyện đâu mới là nơi nên chọn."
"Ừm, cảm giác rất không chắc chắn."
"Do em nghĩ nhiều thôi."
Khoảng 2 tiếng sau thì đoàn người bên kia cũng đã trở về tới nơi, đương nhiên Việt cũng ra mắt bọn họ với tư cách là huấn luyện viên chính, thật ra thì cậu ta cũng chẳng muốn nói quái nhiều thứ chuyên nghiệp vào lúc này.
"Xin chào mọi người, tôi tên là Trần Quốc Việt, là 1 thiếu gia nhà giàu bỏ nhà ra đi mới bị xích về lại, biệt danh của tôi trong mấy năm vừa qua là Phantom, đây cũng là tên mà tôi sẽ sử dụng khi đi thi đấu giải đấu với các bạn.
Sơ yếu lý lịch của mọi người thì tôi cũng đã đọc qua rồi, không phải ai cũng từng chơi qua game nhưng đó không phải là thứ tôi thực sự quan tâm lắm, bởi vì nhiệm vụ mà tôi được phân phó khi tới đây là giúp mọi người trải qua giai đoạn hạnh phúc nhất cuộc đời với tư cách là 1 thành viên trong Family Friendly.
Thứ mà tôi đã từng được trải qua, tuy khởi điểm ban đầu của chúng ta là rất cao như các bạn thấy đấy, chúng ta thực sự chẳng thiếu cái gì cả nhưng tôi vẫn hy vọng là mọi người có thể thực sự coi nhau như là 1 gia đình.
Hoặc ít nhất là để tôi có thể ảo tưởng được như vậy, giờ thì chúng ta vào chủ đề chính, vì tối nay cũng là lúc mà game chính thức mở nên đáng tiếc là chúng ta không thể tổ chức 1 buổi tiệc chào mừng xuyên đêm được nên giờ hãy cùng nhau xuống bếp để chuẩn bị cho buổi tiệc nào."
Tuy không được quá nhiều sự hưởng ứng nhưng Việt cũng chẳng quan tâm lắm, dù sao vạn sự khởi đầu nan, khởi đầu luôn luôn rất khó khăn, Phantom Stranger chung quy cũng chỉ được thành lập từ 1 đám bạn chơi thân với nhau.
Tức là đã có quen biết từ trước, đương nhiên phần nhiều cũng là do Việt gánh nữa nhưng cảm xúc vui vẻ của những người xung quanh thực sự rất cậu ta bị cuốn theo, đó mới chính là lý do mà cậu ta có thể trở thành 1 phần của Phantom Stranger.
Và đồng thời đó cũng là lý do mà Việt quyết định từ bỏ sự nghiệp mà bản thân đã góp phần xây dựng không nhỏ vào đó, bởi vì cậu ta cảm nhận rất rõ ràng không chỉ trong game mà cuộc sống ngoài đời cậu ta cũng đang dần dần mất đi sự tồn tại trong mắt bọn họ.
Với bọn họ thì Việt không phải là 1 công thần, cũng chẳng phải là 1 trong những người đóng góp rất lớn trong lối chơi của toàn đội mà là 1 kẻ dư thừa trong lối meta đánh kiểm soát hiện tại nên chuyện cậu ta phải rời đi chỉ là sớm hay muộn.
Cũng vì thế nên Phantom đã quyết định bỏ đi, còn Phantom Stranger thì cũng đã được nhượng bán lại cho 1 tập đoàn công nghệ như 1 lẽ tất yếu, dù sao Việt cũng đã cố gắng để níu giữ được cái gia đình kia, khi cậu ta rời đi thì nó cũng chẳng còn mục đích để tiếp tục tồn tại nữa.
Còn về trình độ của các thành viên khác thì miễn bàn, không phải kẻ nào thi đấu đỉnh cao lâu dài cũng có thể thành tài được, đó là môi trường cạnh tranh để chọn lọc và đương nhiên những kẻ yếu kém sẽ là những kẻ bị loại bỏ đầu tiên trong các mùa chuyển nhượng.
Về phần của Việt thì hiện tại cậu ta đang nhìn chằm chằm vào con cá nóc trên thớt, lâu rồi cậu ta mới được đối diện trực tiếp với nó như thế này dù trước đây thân phận của cậu ta là khách hàng còn hiện tại là đầu bếp.
Đầu tiên thì Việt rửa tay qua rồi mang găng tay vào rồi sờ nhẹ lên người con cá nóc, sau đó thì nhanh chóng cầm dao lên cắt bỏ phần vây rồi tiếp đến là phần đuôi, phần này khò qua lửa rồi cho vào rượu uống thì rất tuyệt vời.
Kế tiếp Việt tiếp tục chặt ngang phần mũi của con cá nóc rồi trực tiếp dùng dao để khạy 2 con mắt ra, ai cũng biết cá nóc là loại cá cực độc nhưng thật ra thì loại cá này độc chủ yếu ở phần hàm, mắt và nội tạng.
Kế tiếp thì lóc da, phần da này có thể dùng để chiên hệt như da gà vậy, xử lý thì chỉ cần cắt dọc theo người ở 2 bên vây rồi trực tiếp dùng tay để kéo mạnh phần da ra là được, chỉ có phần da dưới bụng là nên để ý để tránh vỡ nội tạng.
Sau đó thì tìm đến phần mang cá, dùng dao cứa mạnh vào 2 phần xương hàm dưới rồi tiếp tục dùng tách phần thịt dọc trên xương sống của con cá cùng với phần nội tạng ở bên dưới ra, trong khi Việt đang xử lý con cá nóc trên dĩa thì Châu cũng đặt phần rau củ mới rửa lên trên bàn bếp.
"Không ngờ anh lại biết nấu cá nóc đấy."
"Không phải đây là lý do mà Ngô thị cần mã gen của anh sao?"
Khả năng của Việt là ghi nhớ nhưng đương nhiên nó không chỉ dừng ở việc có trí nhớ siêu phàm mà còn ở khả năng cảm nhận mà phát họa ký ức cơ bắp thông qua từng cử chỉ, động tác của đối tượng nữa.
Nói cho dễ hiểu thì Việt có thể nấu được cá nóc không phải là bởi vì cậu ta đã được đào tạo chuyên sâu qua mà là bởi vì cậu ta nhớ tất cả mọi chi tiết mà vị đầu bếp trình diễn ra từng làm trước mặt cậu ta, thậm chí còn sao chép luôn ký ức cơ bắp của ông ta để ă·n c·ắp kinh nghiệm.
Tức không chỉ sao chép từng cử chỉ động tác đơn thuần mà còn là độ nhuần nhuyễn với các kỹ thuật, đương nhiên muốn sử dụng được thì Việt luôn phải ở trong trạng thái vững tâm và đã từng chứng kiến qua thao tác đó ít nhất 1 lần.
Ngô thị đã nhìn thấy khả năng này của Việt, đương nhiên bọn họ thèm khát nó, bởi vì nhờ vào nó mà bọn họ có thể sao chép tất cả mọi loại võ thuật trên đời cũng như kinh nghiệm của những võ sĩ đó.
Không chỉ mô phỏng mà sau mỗi lần mô phỏng đều hóa thành kinh nghiệm của bản thân, 1 thứ tài năng cực kỳ đáng sợ, nhưng đương nhiên Việt cũng chẳng quan tâm lắm, trốn chạy cũng đã thử làm qua, cố gắng cũng đã hết sức, giờ cuối cùng thì mọi chuyện vẫn đâu vào đó.
"Đúng vậy, anh là 1 người rất đặc biệt."
Lời nói của cô ấy tràn đầy sự ẩn ý, đương nhiên Việt cũng nắm được điểm mấu chốt nhưng cậu ta lại chọn cách im lặng bởi lẽ bản thân cậu ta hiểu rõ rằng vì sao bản thân lại ở đây và tại sao cô ấy lại tới tận đây để gặp cậu ta.
Tuy cách thể hiện cảm xúc của cả 2 không quá mãnh liệt nhưng lại mang đều sự chấp thuận, không hề phủ nhận mối quan hệ hiện tại của nhau nên nó đã thu hút sự tò mò của những đứa trẻ đang ở độ tuổi biết yêu.
"Ngài huấn luyện viên cùng cô trợ lý có quen biết nhau à? Như kiểu trong các cuốn truyện tiểu thuyết ấy, tổng tài bá đạo cùng cô thư ký quật cường hay dạng nuôi vợ từ bé hoặc chuyện tình bị ngăn cản bởi 2 gia đình nhưng vẫn quyết định hú hí với nhau trong cuộc việc chẳng hạn?"
Nghe xong thì Việt suýt nữa thì cầm không nỗi con dao, lứa trẻ hiện tại đáng sợ như vậy sao? Mà cũng đúng thôi, lúc cậu ta đang ở cái độ tuổi này thì vẫn đang phải chạy ngược chạy xuôi để lo cho cả đội thì yêu cái nỗi gì nữa?
Mà đứa đang hỏi ở đây là Anna Krause, 1 cô bé 16 tuổi gốc Đức, thật ra thì họ của đất nước này hầu hết đều rất buồn cười như Krause là ám chỉ đầu tóc nâu xoăn của cô bé, mà chắc cũng vì có gốc Đức nên con bé cũng trông chững chạc hơn hẳn 6 đứa còn lại.
Có điều Việt không ngờ được tới chuyện 1 đứa trông chững chạc như vậy lại có 1 niềm đam mê mãnh liệt với thể loại ngôn tình 3 xu này đấy, thực sự rất bất ngờ, có thể cũng là vì cậu ta không có hứng thú lắm với chuyện yêu đương.
"Tổng tài bá đạo cùng cô thư ký quật cường? Hahaha, đảo ngược lại thì đúng hơn, tuy bản chất của sự thật nghe cũng rất không ra gì nhưng đó lại là sự thật, nuôi vợ từ bé thì lại càng không, tôi không có cái phúc đó đâu."
"Ehem, chỉ cần biết huấn luyện viên là chồng chưa cưới của tôi là được rồi, mấy thứ còn lại chỉ là tiểu tiết mà thôi, có điều chị cũng nên dừng đọc mấy cuốn truyện ngôn tình như vậy đi, trên đời này ít khi có chuyện Romeo cùng Juliet sinh ra rồi gặp được nhau lắm."