Chương 39: Chuyến bay ma.
"Vậy tại sao chúng ta lại lên chuyến bay này vậy?"
Lúc này cả Armin đều đang ngồi sẵn trên máy bay còn Mr.Blue Sky thì vì nó là 1 dạng tinh thần nên không chiếm chỗ ngồi nhưng vì sở hữu ý thức cũng như bị giảm lỏng quá lâu nên nó đang chạy lòng vòng khắp nơi cũng như trộm đồ ăn của người khác.
"Chúng ta tới Trung Quốc, như em biết đấy, Ngô thị vẫn đang nợ anh 1 yêu cầu nên thật ngu ngốc khi không đòi ngay khi có thể."
Với thân phận của Armin thì bất cứ ai hoạt động dưới t·hế g·iới n·gầm đều biết mặt cậu ta từ trước cả nên cải trang cũng như không, hơn cả cậu ta cũng qua cái tuổi làm mấy cái trò đó rồi, dù sao cũng gần 50, nếu không đụng độ mấy hiện tượng siêu nhiên thì theo kế hoạch cậu ta sẽ kiếm cái chậu vàng để rửa tay cho sạch.
Dù sao mấy chục năm qua hành nghề g·iết cũng đã đủ, lý tưởng ban đầu có được thực hiện hay không, sau này có người kế thừa hay không, mấy chuyện đó Armin cũng đã sớm chẳng còn quá quan tâm nữa rồi.
Giống như mấy năm gần đây vậy, nếu không phải là mấy vụ có liên quan ít nhiều đến Ngô thị thì Armin cũng chẳng tham gia vào đâu, nếu Ngô thị đã không muốn cung cấp thông tin mà cậu ta cần thì cậu ta sẽ phá bọn họ đến khi bọn họ cho ra 1 câu trả lời chính xác thì thôi.
Giờ thì Armin cũng đã hoàn thành mục đích của mình rồi nên cậu ta cũng có thể coi là rửa tay chậu vàng rồi, mấy chuyện dưới kia cậu ta cũng muốn dính dáng tới nữa, hiện tại thứ cậu ta quan tâm là Unknown World cũng như kế hoạch của cả 2 trong tương lai mà thôi.
Đương nhiên mấy chục năm qua Armin cũng đã tạo ra không ít kẻ thù, nhất là trong mất năm gần đây thì cậu ta còn hành động 1 cách cực kỳ lộ liễu, chẳng kiên nể mặt mũi cho ai nữa, dù sao mục tiêu của cậu ta cũng là Ngô thị nên sợ quái gì mấy kẻ khác nữa.
Tuy nhìn bề ngoài cho tới hiện tại thì mọi chuyện vẫn ổn nhưng lý do mà bọn chúng không t·ấn c·ông vào cứ điểm nghỉ chân lại của Armin là vì đó là lãnh địa của cậu ta, đương nhiên cậu ta đã chuẩn bị biến nó thành 1 pháo đài vững chắc nếu như có kẻ địch t·ấn c·ông vào.
Giờ thì Armin đã rời khỏi hang ổ của mình, đây là thời điểm mà cậu ta "mong manh" nhất, có rất nhiều kẻ muốn g·iết cậu ta vào lúc này, nhất là ngay trên chuyến bay này, bình thường thì cậu ta chẳng điên gì mà di chuyển 1 cách ngớ ngẩn như này.
Nhưng giờ chẳng còn gì phải sợ nữa cả, Armin không nghĩ rằng bản thân sẽ c·hết 1 cách ngớ ngẩn như vậy, kể cả không có Mr.Blue Sky ở đây cậu ta cũng sẽ vẫn tự tin rằng mình sẽ sống sót, chẳng qua là sau đó thì cậu ta không biết phải làm gì mà thôi.
Giờ có cả Mr.Blue Sky cùng Luci ở bên cạnh thì cứ thoải mái đi, mà thật ra chuyến bay của Armin là 1 chuyến bay ma chuyên chở những kẻ không thích bại lộ danh tính như minh tinh nổi tiếng, những tay b·uôn l·ậu có tiếng, t·ội p·hạm quốc tế hay những tên sát thủ trên bảng vàng như cậu ta.
Mà nói chuyến bay ma vậy thôi chứ mọi chuyện không đơn giản như vậy, đúng là Armin không cần cung cấp thông tin để lấy vé máy bay nhưng không lý nào kẻ đứng đằng sau điều hành cả 1 sản nghiệp khổng lồ trong t·hế g·iới n·gầm như The Pillar lại không biết cậu ta đang ở trên chuyến bay này cả.
Trong t·hế g·iới n·gầm tồn tại rất nhiều thế lực khác nhau nhưng lớn nhất đương nhiên vẫn là Ngô thị, còn những gia tộc lớn như Buster thì chỉ thông qua 1 bên trung gian, tức đại diện cho bọn họ để điều hành sản nghiệp dưới này mà thôi.
Tức là muốn làm boss ẩn mình sâu bên trong bóng tối, Pablo năm xưa cũng là 1 trong những con chó mà gia tộc Buster nuôi, ông trùm m·a t·úy tồn tại ngang dọc 1 thời dưới t·hế g·iới n·gầm thật ra cũng chỉ là chó canh cổng cho 1 kẻ lớn hơn.
Điều này không có nghĩa là mấy gia tộc đó lớn hơn Ngô thị, dù sao địa vị của Ngô thị cũng là độc nhất vô nhị, không cần phải che đậy hay ẩn núp trong bóng tối hệt như đám bọ kia, bọn họ đủ mạnh, đủ tự tin để quét ngang tất cả và cũng càng chẳng sợ rủi ro.
Hầu hết các gia tộc đó đều sàn sàn nhau, bọn họ tồn tại xuyên suốt mấy trăm năm qua vừa điều khiển hướng đi của thời đại vừa đấu đá lẫn nhau liên tục nhưng vài chục năm gần đây có 2 thế lực nổi trội hơn so với mặt bằng chung.
1 là The Pillar, chuyên cung cấp các dịch vụ cho những kẻ chỉ hoạt động dưới t·hế g·iới n·gầm như Armin, chuyến bay ma chính là 1 trong những dịch vụ đó, đương nhiên nó cũng có thứ hạng nhưng làm mấy cái đó phiền phức lắm, cậu ta chỉ muốn nhanh nhanh tới được Trung Quốc mà thôi.
Tổ chức còn lại chính là Golden List, 1 tổ chức hoạt động như là 1 địa điểm công bố các nhiệm vụ dành cho các sát thủ, cũng như tồn tại với mục đích là phục vụ, thỏa mãn các nhu cầu khác nhau cho sát thủ.
Về căn bản thì Golden List là 1 nơi quản lý các sát thủ, hồi trẻ Armin cũng có 1 thời gian gia nhập tổ chức này vì vào lúc đó cậu ta cần kha khá thứ nhưng sau này khi lên được hạng 1 trên Golden List của tổ chức này thì cậu ta tách ra để nhận nhiệm vụ riêng.
Theo cảm nhận của Armin thì Golden List không phải là 1 tổ chức tệ, ít nhất là với người mới cũng như là người cũ, nó cũng là 1 trong những nơi an toàn duy nhất có thể đảm bảo rằng bạn sẽ không c·hết vì khu vực xung quanh các tòa nhà của Golden List cấm b·ạo đ·ộng.
Còn về cơ chế hoạt động của nó thì John Wick thẳng tiến, khác với The Pillar, đối tượng "khách hàng" mà Golden List nhắm tới chính là sát thủ, thậm chí bọn họ còn là 1 tổ chức hoạt động theo cơ chế phi lợi nhuận.
Vì sao ư? Là do dịch vụ, cũng như các đặc quyền mà bọn họ cung cấp cho bên phía các sát thủ, nhất là những sát thủ trên Golden List, đãi ngộ đều rất tốt, vậy câu hỏi được đặt ra ở đây là kẻ nào đứng đằng sau Golden List?
Câu trả lời là không rõ, đúng hơn thì Golden List tồn tại hệt như 1 công ty cổ phần, mỗi thế lực đều nắm trong tay 1 phần giá trị của Golden List và bọn họ cũng là những kẻ trực tiếp bơm tiền cũng như tạo những luật lệ của Golden List.
Vậy mục đích tồn tại của Golden List là gì? Như đã nói đấy, là để quản lý các sát thủ, sát thủ từ trước đến nay vẫn luôn là 1 sự tồn tại nằm giữa các thế lực, bọn họ không thuộc về ai cả và cũng chẳng có ai đứng ra để đại diện cho bọn họ cả.
Đây là 1 lực lượng sẵn sàng chỉa súng vào đầu của bất cứ ai, bọn họ nguy hiểm hơn lính đánh thuê gấp nhiều lần vì sát thủ có khả năng trực tiếp đe dọa đến mạng sống của các cá nhân cụ thể còn lính đánh thuê cùng lắm chỉ có thể dẫn tới c·hiến t·ranh của 1 trận chiến đơn thuần.
Mục đích của cả 2 khác nhau hoàn toàn nhưng rõ ràng sát thủ mới là những kẻ mang tới nỗi kh·iếp đảm cho những gia tộc khổng lồ, hơn cả trước đây sát thủ luôn tồn tại dưới hình thức tự phát nên hầu hết chỉ biết đến các huyền thoại.
Nhưng với sự tồn tại của Golden List cũng như lượng sát thủ vẫn đổ về đây hàng ngày, hàng giờ thì giờ các thế lực đã ít nhiều kiểm soát được thông tin của nhóm người này cũng không khống chế được rất nhiều mặt đời sống của bọn họ.
Golden List có tiền tệ riêng và nó là Golden Coin, 1 đồng tiền không bao giờ mất giá và giá trị của nó gắn liền với danh phận của mỗi người, về căn bản thì 1 Golden Coin trong tay của 1 tân binh không tiếng tăm có giá trị khác hoàn toàn so với 1 đồng trong tay của Armin.
Trong khi Armin có thể ở lại khách sạn của Golden List và tận hưởng mọi loại dịch vụ ở đó trong 1 đêm chỉ với 1 Golden Coin thì với 1 đồng trong tay của tập sự đó cùng lắm chỉ đủ để mua được 1 khẩu Glock.
Có điều bởi vì chính cái đặc tính không mất giá của nó cũng như giá trị gia tăng theo danh tiếng của từng người mà các sát thủ đã và đang dần quá phụ thuộc vào Golden Coin này, tức giờ bọn họ đều gián tiếp làm việc cho Golden List.
Bởi vì Golden List chính là bên phân phát Golden Coin, bề ngoài thì là 1 nơi cung cấp dịch vụ, là điểm dừng chân lý tưởng và luôn bảo vệ quyền lợi cho giới sát thủ nhưng trên thực tế thì đó lại là 1 mô hình xã hội cỡ nhỏ, còn các sát thủ thì lại chính là người dân bên trong đó.
Tức miễn là Golden Coin không bao giờ bị mất giá thì Golden List vẫn sẽ luôn là lựa chọn hàng đầu của giới sát thủ và cũng là lồng giam giam cầm bọn họ, còn việc để Golden Coin mất giá thì căn bản là không thể.
Thứ nhất là vì giá trị của nó không đến từ khả năng trao đổi của nó mà là đến từ danh tiếng của từng sát thủ, mô hình lưu thông tiền tệ của nó khác hoàn toàn so với mô hình bình thường nên không thể dùng kinh tế để làm nó mất giá được.
Đúng hơn thì Golden Coin còn chẳng liên quan gì đến kinh tế, thứ 2 là do các chủ đầu tư đứng sau Golden List, bọn chúng là những kẻ liên tục bơm tiền vào Golden List, là những kẻ đảm bảo Golden List vẫn sẽ luôn được vận hành 1 cách ổn thỏa nhất có thể.
Đó là lý do mà Golden Coin sẽ không bao giờ mất giá, vì những kẻ chi phối thế giới này không muốn mất đi 1 cái lồng giam như thế này và đó cũng chính là lý do vì sao mà Golden List lại có thể nhanh chóng trở thành 1 trong 2 thế lực nổi trội hơn tất cả.
Thật ra thì bản thân Armin cũng đã sớm chẳng còn quan tâm đến mấy chuyện đó nữa rồi, dù sao cậu ta cũng chẳng thèm quan tâm đến Golden List và tầm ảnh hưởng của nó, nhưng cậu ta không quan tâm không có nghĩa là những kẻ khác cũng nghĩ như vậy.
Nhưng với Armin thì đó cũng chẳng là gì cả, chẳng qua trước đây khi cậu ta vẫn nhận nhiệm vụ thì không ai dám đụng tới cậu ta cả do giá trị của cậu ta là quá lớn, gần đây thì cậu ta vì tìm 1 cô gái nên bỏ bê hầu hết các yêu cầu chỉ để tập trung đối đầu với Ngô thị nên các gia tộc cũng muốn quay sang thủ tiêu cậu ta rồi.
Rồi hiện tại Armin cũng đã già rồi nữa, các sát thủ trẻ thì muốn nhân cơ hội này để tạo tiếng tăm còn những tên có tiếng tăm, sừng sỏ ngồi trên hạng đầu của Golden List thì muốn lấy đầu của cậu ta nhằm chứng minh bản thân.
Thực sự thì các sát thủ tồn tại cùng thế hệ với Armin đã phải trải qua 1 cơn ác mộng kinh hoàng nhất nên cũng không lạ gì khi bọn họ muốn nhân cơ hội này để tìm tới đây, vì sao lại nhân cơ hội này ư?
Vì thời báo t·hế g·iới n·gầm ngày hôm nay, cũng là thông tin trang đầu của tờ báo trên tay Armin hiện tại, Golden List tuyên bố tử thần, sát thủ huyền thoại đã trở thành mục tiêu với mức thưởng kỷ lục là hơn 10 triệu Golden Coin cho cái đầu của cậu ta.
"Có vẻ anh rất nổi tiếng nhỉ?"
"Trước đây đã nổi rồi, chẳng qua là giáo viên không chú ý đến tôi thôi, dù sao giáo viên cũng là 1 người bận rộn, xuất thân cũng cao quý nữa, 1 con kiến nổi bật trong cái tổ kiến nhỏ bé thì sao đủ để thu hút ánh mắt của 1 người bận rộn như vậy được?"
"Hừm, làm như anh không thu hút em vậy."
"'Cảm ơn vì đã ở bên cạnh tôi' là những lời mà anh muốn nói với em trong những ngày đầu cố gắng tìm kiếm những manh mối để gặp lại em, em đã thay đổi anh rất nhiều, khoảng thời gian chúng ta ở bên nhau về thời gian thì nó quá ngắn với anh và lại càng như 1 hạt cát trên sa mạc so với em.
Nhưng nó lại mang tới cho anh nhiều cảm xúc hơn bất cứ trải nghiệm nào trong những năm tháng tồn tại của mình, ít ra thì giờ anh không cần phải cảm ơn em nữa vì giờ anh đã hiểu rõ mình muốn gì và lần này anh sẽ không bao giờ để nó vụt mất khỏi tầm tay này."
Nghe thấy những lời nói thật lòng của Armin thì sắc mặt của Luci vẫn không đổi và chống cằm nhìn về hướng ô cửa sổ nhưng tay thì vẫn lấn qua bên phía phần tay ghế của cậu ta còn trong lòng thì như n·ước l·ũ trào dâng.
Có vẻ như mùa xuân đầu tiên của bà cô hơn 5000 tuổi này thực sự đã đến, còn về phía phần Armin khi thấy được những hành động có đôi phần quá rụt rè này thì cậu ta cũng coi như không biết mà vẫn tập trung đọc tờ báo trên tay mình.
Việc này đã khiến Luci có chút không vui nhưng mà kệ đi, sống với Armin 2 năm thì cô ấy cũng ít nhiều hiểu được tính cách của tên này rồi, là điển hình của dạng không cần mặt nhưng đồng thời cũng cực kỳ t·ê l·iệt trong khả năng biểu lộ cảm xúc.
Thậm chí Armin còn không hiểu được 1 số rung động như tình yêu, hay cảm giác xấu hổ về nhiều chuyện, cậu ta căn bản là thẳng như ruột ngựa, Luci đoạn đầu còn tưởng cậu ta chỉ xem mình như cháu gái hoặc là 1 người cùng giới bình thường thôi.
"2 vị đã muốn dùng bữa chưa ạ?"
Ngay lúc này thì có 1 nhân viên đi tới mang theo 1 cái xe đẩy với các loại thức uống đóng chai cùng những phần ăn tùy theo nhu cầu của từng người đang trên chuyến bay này, hàng ghế ngồi của Armin là hàng thứ 8 tính từ đầu khoang.
Có vẻ như người nhân viên này thực sự hỏi từng vị khách 1, trong số đó thì phần đông đều từ chối 1 bữa ăn trên chuyến bay này nhưng vẫn có khoảng 7-8 người đã lấy 1 xuất ăn, 1 là ngu hết thuốc chữa, 2 là không sợ đồ ăn có độc.
"Vậy lấy cho 2 người chúng tôi 1 xuất đi, cô gái phía trong thì Pastel de Nata cùng 1 ly nước chanh dây là được rồi, còn tôi thì 1 dĩa Spaghetti Bolognese cùng 1 chai nước khoáng là được rồi, về phần tráng miệng thì lấy 2 phần Mango Bingsu."
Ngay lúc này thì Armin lấy tay phải nắm lấy phần khuỷu tay của cô ta để tránh tay cô ta tiếp tục hạ xuống rồi dùng tay trái đẩy mạnh phần cánh tay lên khiến con dao trên tay cô ta trực tiếp dính chặt lên đầu.
Sau đó thì 1 cái xác ngã xuống, máu thì thông qua nhát chém trên đầu bắt đầu rỉ ra thấm đỏ cả sàn, Armin cũng chẳng quan tâm tới chuyện này lắm mà chỉ nhẹ nhàng lấy từ trên xe đẩy hàng xuống những phần ăn mà cậu ta yêu cầu lúc nãy rồi tiện tay cầm lọ tăm gần đó lên và kẹp 1 cái vào ngón giữa tay phải rồi bắn thẳng về phía trước.
Và thế là lại thêm 1 cái xác nữa gục xuống, Armin cầm chắc cái nĩa trong tay rồi thuận thế xong vòng lại rồi xiên thẳng vào thái dương của tên đang chồm người lên, thế là chưa tới 3 giây đã có thêm 3 cái xác trên chuyến bay này.
"Mỗi ngày à?"
"Thỉnh thoảng thôi, gặp nhiều cũng quen."
Armin tiếp tục đạp thẳng cái xe chở hàng thật mạnh khiến tên ở bên hàng ghế bên kia ngã lăn ra đất, lúc này thì "súp" bên trong nồi súp cũng tràn ra rồi giúp tên đó làm 1 bữa "tẩy trần" tiếng xì xèo cùng mùi thịt bắt đầu bốc lên khắp cả khoang này.
Những tên ngồi cùng hàng ghế với tên xấu sổ này cũng giật mình hoảng loạn, cố gắng né tránh khỏi khu vực này càng sớm càng tốt, có vẻ như món "súp" này chỉ có tác dụng với người chứ kim loại thì không hề gì.
"Chúng ta không thể cùng nhau hợp tác để bình yên thành công hạ cánh được à?"
Lúc này thì không khí xôn xao cũng bắt đầu im ắng lại trước câu hỏi của Armin, rõ ràng trên chuyến bay này cũng có 1 số người vô tội chứ không phải là không nhưng có vẻ như hầu hết đều là nhãi nhép.
"Chỉ cần ngươi bỏ mạng lại đây thì tất cả đều sẽ bình thường trở lại."
1 tiếng súng vang lên, tên vừa mở miệng ra nói trực tiếp ăn 1 viên đạn của Armin, có vẻ như đám này toàn nghiệp dư rồi, mà cũng đúng thôi, nếu là chuyên nghiệp thì chắc chắn chúng sẽ không lên chuyến bay này.
Vì sao ư? Bởi vì chuyến bay này không khác gì 1 cái bia tập bắn, giờ đến cả đám gia tộc còn muốn Armin c·hết thì chẳng có lý do gì bọn chúng không tặng cho cậu ta vài quả t·ên l·ửa tới đây cả, chỉ có đồ ngu mới tình nguyện lên chuyến bay này để c·hết chung với cậu ta.
Quả đúng là nghiệp dư, Armin không ngờ được chuyện bọn chúng sẽ thực sự dừng lại để nghe cậu ta nói đấy, mà kệ đi, nhờ vậy mà cậu ta cũng rõ là trên chuyến bay này không có quá nhiều nguy hiểm.
Và giờ thì khi Armin nổ súng thì như hiệu ứng di truyền vậy, tất cả đều đồng loạt nổ súng, có điều mục tiêu không phải là cậu ta mà là chính bọn họ, Mr.Blue Sky đi lòng vòng nãy giờ cũng đã làm xong phần nhiệm vụ của mình rồi, không gian cuối cùng cũng bắt đầu trầm xuống trở lại như trước để Luci có thể yên tĩnh tận hưởng bữa ăn.
Còn Armin thì trực tiếp xông thẳng vào buồng lái, cả 2 phi công đều là hệ thống lập trình sẵn, đây là 1 trong những chính sách của The Pillar, nhằm đảm bảo được độ bảo mật cho khách hàng tham gia vào chuyến bay ma.
Trên máy bay không hề có nhân viên mà chỉ có hệ thống được lập trình từ trước nên thực sự thì việc hóa trang thành nhân viên là 1 hành động cực kỳ ngu xuẩn và chứng minh được sự thiếu kinh nghiệm lẫn thông tin của bản thân.
Nhiệm vụ lúc này của Armin căn bản là cắm thẳng dây vào hệ thống rồi dùng con Laptop của mình bắt đầu bẻ khóa hệ thống và chỉnh lại đường bay của chuyến bay này, sau đó là hàng loạt các thao tác khác nhau để đảm bảo được rằng chiếc máy bay này thực sự có thể thành công tiếp đất 1 cách an toàn.