Chương 40: Đứng sau The Pillar.
Gần nửa ngày sau thì cuối cùng Armin và Luci đã thành công tiếp đất, dọc đường bay cả 2 không gặp phải quá nhiều những trở ngại, đúng hơn là không hề có bất cứ t·ên l·ửa hay máy b·ay c·hiến đ·ấu nào theo sát ngay sau đít bọn họ như cậu ta vẫn tưởng.
Lúc này thì Armin cũng hiểu rõ được năng lực của Luci là gì, nó có tên là No Reason, ở trạng thái thức tỉnh cấp 4, tương đương với năng lực ở bậc thiên đường, khả năng chính của nó là phủ định 1 sự thật nào đó.
Giống như việc máy bay này là mục tiêu vậy, Luci chỉ cần phủ nhận điều đó thôi là nó không còn là mục tiêu nữa nhưng cô ấy lại không thể kiểm soát được nhân quả, giống như việc sau khi phủ nhận điều đó thì nó sẽ thành ra như thế nào?
Hay nói đơn giản hơn thì mấy quả t·ên l·ửa đang nhắm tới cái máy bay này sẽ đi đâu sau khi No Reason phủ định sự thật về đích đến của nó, Luci không rõ nên cũng thế mà cô ấy vẫn chưa thể đi thêm được 1 bước nữa.
Ít ra thì năng lực này đúng là thực dụng thật, nhưng cũng vì như vậy nên Luci có hơi bị ám ảnh bởi nó, tuy Armin không trực tiếp tham gia vào câu chuyện nhưng khả năng cao là cô ấy đã phủ định 1 sự thật nào đó khiến cô ấy bị ám ảnh đến hiện tại.
Hơn cả phủ định 1 sự thật không phải là 1 quy tắc, Sự thật là khái niệm rất trừu tượng bởi vì nó là độc nhất, nó luôn luôn đúng và không cần bất cứ ai phải công nhận điều đó trừ chính bản thân nó hay Sự thật/Gabriele.
Tức là ngay từ đầu việc phủ định đã không thể tồn tại vì Sự thật vốn dĩ là thứ luôn tồn tại và chẳng ai có thể tác động đến nó nhưng khi những sinh vật sống bắt đầu xuất hiện thì chúng đã vẫn đục Sự thật ban đầu với những suy nghĩ muôn màu nhưng cũng đầy ngây thơ của mình.
Như Mr.Blue Sky nói, con người sợ hãi và biết ơn rồi tôn 1 thứ gì đó lên thành thần hoặc là 1 tồn tại gì gì đó khác, tất cả là bởi vì bọn họ không hiểu rõ về nó, khi bọn họ có chút hiểu biết hơn thì "Sự thật" trước đó lại bị lật đổ bởi 1 "Sự thật" khác phù hợp với thời đại cùng quan niệm của bọn họ về vạn vật.
Chính vì vậy yếu tố phủ định 1 sự thật mới có thể tồn tại, tức No Reason chính là lối suy nghĩ mông lung, lúc nào cũng có thể bị lật đổ của những sinh vật sống, có điều nó muôn màu muôn vẻ hơn bởi vì Sự thật chỉ có 1 nhưng "Sự thật" lại là vô hạn.
Hình ảnh mà đôi mắt chúng ta thấy được có thực sự đúng là cảnh quan thế giới xung quanh? Cảm giác mà chúng ta cảm nhận được thông qua tứ chi có phải thực sự đúng là như vậy? Thế giới có thực sự đúng là thế giới như chúng ta vẫn tưởng?
Quang phổ mà con người đã tìm ra là 7, còn số lượng màu sắc mà con ngươi có thể nhìn thấy là hơn 10 triệu, nhưng như vậy thực sự đã có thể giúp chúng ta đạt được tới sự thật? Chẳng ai biết cả trừ bản thân Sự thật.
Sinh vật sống tồn tại với rất nhiều hạn chế khác nhau, khi mới sinh ra thì luôn tò mò với mọi thứ, lúc bắt đầu phát triển thì đặt ra giả thuyết của mình về vạn vật và tính tới hiện tại thì kể cả khái niệm thời gian hay bất cứ thứ gì khác cũng đều tồn tại trong trường hợp giả thuyết, thiếu chắc chắn.
1+1=2? Tại sao lại phải như vậy? Có thật là 1 là con số đầu tiên trong bảng số nguyên và số liền kề tiếp đó là 2? Và tại sao 2 đơn vị tính khi kết hợp lại với nhau lại cho ra bội của số đó? Vấn đề có thực sự chỉ là như vậy?
Sinh sản cần 1 cái và 1 đực, đây chưa hẳn đã là sự thật, nhưng dù vậy tỷ lệ có thể sinh đôi trong 1 lần mang thai của con người là bao nhiêu? Khoảng 1/250, tất cả mọi khái niệm đều tồn tại chỉ để đợi 1 ngày nào đó sẽ bị lật đổ.
Có điều cũng vì như vậy mà thế giới thật muôn màu, phủ định là 1 việc xảy ra thường ngày, thường giờ, thường phút, thường giây, thường tích tắc, trong mọi cuộc tranh luận, trong mọi vấn đề và trong mọi khả năng.
Nhờ phủ định mà thế giới mới bắt đầu được vận động liên tục, sinh vật sống lại càng có xu hướng hướng tới sự thật sau cùng, bọn họ suy nghĩ càng nhiều thì lại càng đi xa hơn trên con đường đó và cũng từ đó mà dẫn tới sự phát triển của muôn loài.
Sâu hại ăn lá, hóa kén để trở thành bướm với nhiệm vụ là giúp hoa lá thụ phấn, chim lại ăn sâu, ăn hạt rồi mang chúng đi muôn nơi, châu chấu p·há h·oại thiên nhiên nhưng lại là 1 nguồn cung cấp dinh dưỡng chất lượng hiếm có, v.v.
Mọi thứ đều đang phát triển nhờ sinh vật sống còn Sự thật chính là động lực tối thượng để thúc đẩy tất cả, thế giới thật nhạt nhẽo đến bao nhiêu khi sự phủ định không tồn tại và cũng càng lệch lạc nếu như Sự thật không cùng tồn tại với nó.
No Reason không phải là 1 quy tắc nhưng nó lại là tiền đề cho những cái sau này, Luci hiểu điều đó nhưng cô ấy lại không biết mình nên làm gì trong xuyên suốt 5000 năm qua, chính cái sự mông lung đó lại là thứ kiềm hãm cô ấy lại nhất.
Nhất khi là bản thân sống ngay cạnh kẻ có thể quyết định 1 khái niệm nào đó sẽ trở thành 1 Sự thật nữa, cô ấy không phủ định nên năng lực không thể phát triển và cũng bởi vì hiểu được Sự thật nên lại mất đi tính sáng tạo vốn có.
"Thật ra anh cũng có 1 phần đúng nhưng những chuyện đó thì em đều đã sớm biết rồi, vậy anh có biết tại sao em phải mất lâu đến như vậy để quyết định rời khỏi nhà không? Bởi vì No Reason là 1 bản nhạc tình.
Hơn cả nó thậm chí còn không phải bản nhạc tình bình thường mà là để kể về sự chia ly không lý do, No Reason chính là vậy, thấy hợp thì đến với nhau và khi hết yêu thì có thể buông bỏ mà thậm chí với không 1 lý do.
Đó là lý do mà em không nghĩ rằng mình nên yêu 1 ai đó, nhưng với anh thì khác, nếu thực sự mối quan hệ của chúng ta có đi đến hồi kết thì chắc chắn là do anh quá phủ với em mà thôi, em chắc chắn điều đó.
Hơn cả không phải anh đã hứa rằng lần này sẽ không buông tay hay sao? Hy vọng anh có thể giữ được lời hứa của mình, em không muốn bản thân vì vụn vỡ mà đi thêm được 1 bước nữa đâu, mà cảm ơn vì đã chấp nhận 1 bà già như em."
"Vậy vì sao mà chúng ta đến với nhau?"
"Vì duyên cũng là do 1 vị thần nắm giữ, yêu có muôn vàn lý do để yêu, con đường khi yêu cũng có vô vàn hướng đi, thậm chí xa hơn, mọi nhân quả đều có vô tận những khả năng, chúng ta đã từ trong vô hạn những tuyến đường đó tìm được lẫn nhau.
Mọi sinh vật đều tự có hướng đi của riêng mình, đến cả duyên cũng có 1 ngày gặp được 1 nửa của mình, yêu là 1 khái niệm rất trừu tượng, cứ nghĩ nó xuất hiện rất muộn cùng vạn vật nhưng thực tế thì trước cả khi các vị thần xuất hiện thì nó đã sớm tồn tại rồi.
Chẳng ai nắm bắt được nó, cho dù là vị thần mạnh nhất đi chăng nữa vì đến cả hành trình của vị đó cũng như thế giới chúng ta vốn gặp khó khăn muôn trùng, tới được tận đây chính là cái duyên và chính chúng ta mới là những kẻ tự bước đi trên con đường của chính mình."
Tại Shanghai Hongqiao International Airport, Armin cùng Luci đều đi ra thông qua cửa sau, còn về cái máy bay kia thì The Pillar sẽ sớm xử lý nó thôi, có điều cậu ta cũng khá bất ngờ khi bản thân không bị chặn đánh ngay khi vừa đặt chân ra khỏi máy bay đấy.
Ấy vậy mà Armin cứ tưởng thứ chào đón bản thân đầu tiên khi vừa tới Trung Quốc là 1 tràn súng cùng bom, lựu đạn các kiểu, có vẻ như Ngô thị đã nhúng tay vào rồi, cũng tốt thôi, nếu Ngô thị đã có lòng thì không lý do gì cậu ta lại không nhận cả, đỡ bớt mấy phần phiền phức.
Ngay lúc mà cả 2 vừa đi ra ngoài thì ánh mắt của bọn họ đã bị thu hút bởi 1 biển chỉ dẫn dành cho chuyến bay có mã hiệu TP103, trùng hợp đó lại là mã hiệu của chuyến bay mà Armin cùng Luci vừa bước xuống, đương nhiên trong chuyến bay đó không có ai bước xuống trừ bọn họ cả nên đây là biển chỉ dẫn cho bọn họ.
Còn về mã hiệu thì TP chính là The Pillar, 103 thì khá đặc biệt, gia tộc đứng đằng sau The Pillar là nhà Ragnarsson, là 1 gia tộc lớn tồn tại vào thế kỷ thứ 9 sau công nguyên cho đến tổ tiên của bọn họ là Ivar hay còn được biết tới là Ímar, vị vua Viking huyền thoại của Uí Ímair hay vương quốc Dublin.
Về căn bản thì bọn họ xuất thân từ Viking và làm c·ướp biển 1 thời gian, không lâu sau đó thì nội bộ bọn họ chia ra làm 2, 1 vẫn ở lại Dublin còn phần còn lại thì trôi dạc tới phía Bắc của Pháp hiện tại và kết hợp với người Frank cùng Gallo-Roman để trở thành Normans.
Thêm khoảng vài chục năm n·ội c·hiến nữa thì cuối cùng bọn họ nhất thống lại làm 1 và cùng nhau cai trị British Isl·es trong bóng tối do ảnh hưởng bởi cuộc thập tự chinh năm 1095, vào lúc đó thì đến thằng ngu cũng nhận ra được chuyện mà giáo hoàng Urbanus II muốn làm là trò con bò gì.
Đặc trưng rõ ràng nhất đó chính là màn đụng độ của William II cùng người anh trai Robert của phía Normans, 1 bên là chấp nhận còn 1 bên thì muốn tiếp tục nắm lấy phần quyền lực của mình, đương nhiên kết quả thì ai cũng biết rồi.
Nhưng mấy ai biết được William II thật ra cũng chỉ là 1 con tốt được Robert cùng phía Dublin đẩy lên mà thôi, biểu hiện rõ nhất là William II không chỉ không g·iết người anh trai của mình mà chỉ cắt vài phần đất xong sau đó thì ngay lập tức tỏ vẻ thân thiện muốn giúp anh trai lấy lại phần đất đã mất vào tay người Pháp.
Lý do đẩy William II lên thì Armin không rõ, dù sao cũng chẳng có quyển sách nào ghi chép lại mấy sự kiện diễn ra dưới t·hế g·iới n·gầm này, nhất là khi đã hơn 9 thế kỷ từ khi sự kiện đó diễn ra rồi, 1 khoảng thời gian quá dài, có khi nhà Ragnarsson cũng chẳng rõ vì sao ấy chứ.
Nhưng theo Armin nghiên cứu thì William II thật sự là 1 tên đủ ngu, dễ bị điều khiển, không chỉ đốt rất nhiều tiền tài vào cuộc thập tự chinh lần thứ nhất mà sự kiện mấu chốt nhất đủ để khiến Urbanus II tạm thời dời ánh mắt của mình khỏi British Isl·es là việc Anselm bị lưu đày.
Chủ ý của nhà Ragnarsson lúc đó là muốn giáo hội được đặt dưới phân quyền của mình, tức là giáo hội vẫn hoạt động trên danh nghĩa, tầm ảnh hưởng vẫn như vậy nhưng tiền tài của bọn họ sẽ vào hết trong túi của nhà Ragnarsson cũng như nói những lời hay ý đẹp về bọn họ.
1 nước cờ rất chính xác của nhà Ragnarssor, trước tiên thả 1 con cá nhỏ nhằm khiến Urbanus II mất cảnh giác với vài khoảng nợ nhỏ, lúc sau này không chỉ đòi lại gấp đôi mà là hàng chục lần, đương nhiên 1 phần cũng là vì Urbanus II lúc đó đang phải đối đầu với Heinrich IV của La Mã Thần Thánh.
Tuy bề ngoài thì William II là 1 tên ngu điển hình khi đã cho lưu đày Anselm, 1 hành động được cho chỉ càng làm lòng dân lung lay hơn, nhưng đó không phải là tạo hình mà nhà Ragnarssor muốn tạo dựng cho hắn hay sao? 1 vị vua tàn bạo, hiếu chiến ngu ngốc.
Giờ còn phản giáo hội để thu lợi riêng nữa, William II chính là bàn đạp để nhà Ragnarssor có thể ổn định được tầm ảnh hưởng của mình tại British Isl·es, sau khi William II hết giá trị lợi dụng thì cho hắn biến mất để thay thế người khác được lòng dân hơn là Henry I thôi.
Còn về 103 thì đó là tháng 10 ngày 3, là ngày sinh của con gái rượu của gia chủ nhà Ragnarssor hiện tại, thứ mà ông ta quý hơn cả cái mạng của mình, Armin có được đích thân diện kiến qua bông hoa hồng đen của nhà Ragnarssor vài lần rồi.
Để nhận xét thì phải nói rằng cô ta đúng là từ nhà Ragnarssor mà ra, máu lạnh, mưu mô và cực kỳ thông minh, Armin được cô ta thuê vài lần để khử 1 số kẻ ngáng đường cô ta, đương nhiên cô ta không phải dạng ngu ngốc chỉ vì 1 vài xung đột nhỏ mà thuê tử thần á·m s·át 1 người.
Dù sao tiền thưởng mỗi phi vụ của Armin cũng phải khoảng hơn tiền ăn vặt của cô ta trong 1 năm 1 chút đấy, có thể nó chẳng là gì với cô ta thật, do cô ta là báu vật của nhà Ragnarssor, tiền ăn vặt chỉ là tiền để cho có lệ thôi chứ quà tặng với tiền mà cô ta vòi được từ người nhà của mình còn gấp hàng trăm lần con số đó.
Theo cảm nhận của Armin thì cậu ta cũng chỉ là 1 con cờ nhỏ của cô ta mà thôi, nhớ về vụ 2010 tại Netherlands là rõ, không phải tự dưng tử thần lại tới đó để lang thang rồi may mắn đụng phải Luci 1 cách hoàn toàn ngẫu nhiên đâu.
Armin lúc đó theo lệnh của cô ta tới Netherlands để giúp Sint Maarten trong quá trình Nederlandse Antillen giải thể dành được cơ hội để thành 1 quốc gia thuộc Netherlands, đây là 1 sự kiện cũng có liên quan đến cậu ta do 1 phi vụ làm cách đây không lâu trước đó.
Hà Lan nổi tiếng là 1 quốc gia buôn nô lệ, đương nhiên giờ đỡ rồi nhưng chỉ là bề nổi mà thôi, Vereenigde Oost-Indische Compagnie hay VOC sụp đổ vì t·ham n·hũng, nói đúng hơn thì nội bộ tan rã, nhân tài đi hết chỉ để lại sâu mọt cầm quyền.
Những kẻ thông minh thì đi trước rồi vận dụng nguồn lực và danh tiếng của mình để đợi khi VOC sụp đổ thì nhanh chóng chiếm được 1 mẩu bánh trên đó, cực thịnh tất suy nhưng chất dinh dưỡng còn sót lại thì quá dư thừa để vỗ béo cho những kẻ biết tận dụng cơ hội.
Nhưng thời thế thay đổi, Netherlands càng ngày càng mất đi vị thế của mình và cả thuộc địa trong khi cò trong ao lại quá béo, muốn bay ra ngoài cũng khó do chẳng ai muốn chúng ra ngoài cả, mà đụng độ nhau hàng ngày cũng là 1 vấn đề lớn.
Vào lúc đó thì Armin không may vướng phải vũng nước đục hơn 400 năm chưa có kết quả này, đó cũng là lúc mà cậu ta được cô tiểu thư nhà Ragnarssor kia chú ý đến và dần bị cô ta kéo vào sâu hơn trong việc kiểm soát sự kiện Nederlandse Antillen giải thể vào năm 2010.
Thậm chí Sint Maarten cũng là 1 nơi đặc biệt không kém, nó nằm ngay bên cạnh Collectivité de Saint-Martin, 1 trong những COM thuộc Pháp và cũng chẳng bất ngờ mất khi đầu năm 2011 Armin nhận được 1 phi vụ tại Mayotte, nơi đã trở thành 1 tỉnh thành vào 31 tháng 3 cùng năm.
Mayotte có vị trí địa lý khá quan trọng vì nó là nơi tụ tập lượng người nhập cư b·ất h·ợp p·háp đông đảo trong khu vực gần đó, tức là 1 nơi gần như bị t·ê l·iệt về nhiều mặt, nó là 1 bàn đạp thích hợp để cô ta có thể ảnh hưởng đến vùng phía Nam của Châu Phi cũng như Madagascar ngay gần đó.
Sau đó thì Armin không còn quá quan tâm đến mấy chuyện khác nữa do người nào đó rời đi mà không để lại lời nhắn nên mất công cậu ta phải đi tìm, nhưng vào tháng 12 năm 2013 thì Hery Rajaonarimampianina đã thông qua được 2 cuộc bầu cử.
Tên này là 1 tên để lại cho Armin ấn tượng khá sâu, chủ yếu là vì tên của hắn thật sự quá dài, đây thậm chí còn chưa phải là tên đầy đủ và đương nhiên khi tên này lên cầm quyền thì cũng có nghĩa là quyền kiểm soát của Madagascar về tay cô ta rồi.
Thực sự thì cô ta quá nguy hiểm theo cảm nhận của Armin, cô ta dự đoán được những sự kiện này từ trước và mọi chuyện bắt nguồn từ khi cậu ta vô tình bị kéo vào vũng nước đục tại Netherlands, rồi trở thành thứ v·ũ k·hí làm giảm bớt đi lực ảnh hưởng của đám cò trong thời gian sắp tới.
Đó cũng đã mở ra tiền đề để kế hoạch của cô ta có thể thành công, ban đầu chỉ là bỏ túi 1 vài khu vực không quá trọng yếu, thậm chí có thể nói là không quá ảnh hưởng đến những gia tộc đứng sau cả 1 đất nước khổng lồ và đến cuối cùng thì cô ta thậm chí còn chiếm lĩnh được cả 1 quốc gia gần như là cách biệt với thế giới bên ngoài.
Đá quý cùng các loại khoáng sản, "vườn bách thú" khổng lồ, hơn cả vì ít có kẻ nào có tầm chi phối lớn ngó đến khu vực đó nên cô ta thậm chí còn có thể biến nó trở thành 1 sân sau lý tưởng của mình rồi tiến hành tự trồng, sản xuất các chất cấm hay buôn v·ũ k·hí để vững chắc căn cơ của cô ta tại khu vực này.