Chương 15: 1 đêm chết rất nhiều người.
Sau khi về tới gaming house rồi đưa cô ấy về phòng xong thì Việt cũng dặn dò những người khác tiếp tục công việc đang dang dở của mình còn cậu ta thì về phòng chốt cửa lại và lấy chiếc điện thoại cũ ra để dò danh bạ.
Thật ra thì Việt nhớ số nhưng chẳng qua là cậu ta cũng thấp thỏm quá nên có xu hướng tránh né, có điều cậu ta cũng hiểu rõ đạo lý rằng có nhiều chuyện muốn tránh cả đời cũng không được nên vẫn quyết tâm gọi vào số đó.
Sau đó thì chuông bắt đầu đổ ám chỉ rằng sau chừng đó năm số này vẫn chưa đổi, chắc hẳn ông ấy cũng muốn chừa lại cho thằng con trai này 1 con đường lui, chẳng qua là nó cũng đang sống hết mình nên ông ấy cũng chẳng muốn ảnh hưởng tới thôi.
"Xin chào cậu chủ."
1 giọng nói đầm ấm phát ra từ đầu dây bên kia, có vẻ như ông ấy không có ở đây rồi.
"Là ông đấy à lão Will?"
"Vâng thưa cậu chủ, là lão Will đây, tôi thực sự rất mong chờ ngày ngài sẽ gọi vào số này đấy, ngài không biết những năm qua lão gia đã phải khổ cực đến mức nào đâu, phu nhân 2 năm đầu tiên cũng rất tức tối với lão gia về chuyện này.
May mắn là những năm vừa qua cậu chủ vẫn sống khá ổn cũng như vẫn nằm ở trong tầm kiểm soát của gia tộc họ Trần nên không sao, mà ngài hãy đợi 1 chút, để tôi đi nhắn lại cho lão gia cùng phu nhân, họ sẽ tới đây sớm thôi."
8 năm rồi mà lão Will vẫn vậy, vẫn nói rất nhiều nhưng ngày trước thì ông ấy cũng có thể coi là cha đỡ đầu cho Việt vậy, có rất nhiều chuyện ở bên ngoài cha mẹ không thể ra mặt được thì cậu ta sẽ thông qua ông ấy để làm việc.
Đương nhiên ngày trước Việt cũng không đến mức độ sai đi g·iết người hay gì cả, thậm chí cậu ta còn có thể được coi là khá hiền, chẳng qua là cậu ta có hứng thú với 1 vài loại tri thức đặc thù trong t·hế g·iới n·gầm nên cần nguồn cung thông tin và sai lão Will đi tìm hiểu giúp cậu ta mà thôi.
"Ừm, dù sao ta cũng chưa vội, mà có gì gửi lời chào của ta đến với mọi người luôn."
"Tôi thực sự rất hạnh phúc khi nghe ngài nói vậy đấy, sau 8 năm trời ròng rã thì ngài cũng đã quyết định về nhà, tôi phải nói những người hầu chuẩn bị tiệc ngay trong đêm để chào đón cậu chủ về mới được, không, phải chuẩn bị tiệc rượu chứ, dù sao cậu chủ cũng trưởng thành rồi."
"Về chuyện đó thì để khi khác đi, hiện tại ta chưa về ngay được đâu, ông cũng biết đấy, ta hiện tại đang kẹt với Châu tiểu thư, đã xảy ra 1 số chuyện và ta cũng đã nghĩ thông 1 số thứ nên mới cần đến gia cảnh của nhà chúng ta."
Lão Will nghe xong thì ngay lập tức hiểu ra ý của Việt, tức là hoàn cảnh của cậu chủ cùng Châu tiểu thư đang phát triển khá nhanh, nhanh đến mức mà cậu chủ phải báo tin về nhà ngay trong đêm để bắt kịp với tin tức của phía Ngô thị.
Có thể nói rằng cậu chủ cần gia đình thay mặt cậu ta đưa ra 1 quyết định ngay trong tối nay vì sang sáng ngày mai khả năng cao là mọi chuyện sẽ khác do độ quan trọng của thông tin, thấy vậy thì lão Will cũng tức tốc đi làm phần nhiệm vụ của mình.
Báo cáo cho lão gia và phu nhân là chính còn về phần phụ thì chính là thắc chặt an ninh trong trang viên này, không để bất cứ thông tin nào được lọt ra ngoài trước khi cậu chủ cùng lão gia đưa ra quyết định cuối cùng.
Cả đường dây này nữa, tuy đây là 1 cuộc việc không mấy sạch sẽ nhưng làm việc cho lão gia bao nhiêu năm nay rồi đến tận thời của Việt thì đương nhiên chuyện bẩn thỉu lão Will làm qua cũng không ít.
Lão Will vừa đi bộ dọc theo hành lang vừa đẩy nhẹ cà vạt của mình qua bên phải, tháo đi phần găng tay bên trái rồi đeo kính tròng bên phải lên, rõ ràng ông ấy đang đưa ra ký hiệu cho những người hầu cũng như bộ phạn giá·m s·át an ninh.
Tất cả bọn họ đều nhanh chóng nhận ra mã đỏ rồi lặng lẽ tiếp tục phần công việc của mình trong khi bắt đầu dần dần thắt chặt an ninh toàn trang viên lại tới mức cao nhất, tối nay sẽ là 1 đêm có rất nhiều n·gười c·hết chỉ vì 1 mã đỏ này.
"Lão gia, ngài vừa trở về xong ạ?"
Ngay lúc mà lão Will đang muốn bước tới căn phòng nơi chứa 3 cái "buồng lái" dành riêng cho 3 vị chủ nhân của trang viên này thì trong đó cũng có 1 người đàn ông đi ra, ông ấy sở hữu 1 cái mái tóc muối tiêu nhưng đặt cắt tỉa rất gọn gàng.
Tuy trang phục đơn giản nhưng từng phong thái cử chỉ đều là của 1 người bề trên, người đó không ai khác ngoại trừ cha ruột của Việt, Trần Quốc An, 1 trong những kẻ có tầm ảnh hưởng lớn nhất Cổ Loa hiện tại nếu không phải nói là chỉ cần muốn là có thể lật ngược tất cả lên được.
"Ừm, tại Hy Lạp dạo gần đây khá loạn, đám Titan bắt đầu nổi dậy để chống lại Uranus, tuy mộng giới không can dự vào nhưng đây là 1 lần xoay chuyển thời đại, không muốn đi chăng nữa thì cũng phải bị ảnh hưởng ít nhiều thôi."
"Đó là lý do mà tôi nói ngài quá gấp gáp trong quá trình chọn lựa đích tới của mình, Hy Lạp cùng Bắc Âu chắc là 2 địa điểm đang loạn lạc nhất, nhưng đúng như ngài nói thật, đây căn bản là 1 lần đánh cược."
"Ừm, vậy ông tới đây là gì? Hừm, mã đỏ à? Thằng Việt gọi về nhà à hay gì?"
"Đúng như lão gia nói, hơn cả còn dính tới vị Châu tiểu thư kia, có cần phải nói với phu nhân cùng cậu chủ nhỏ không ạ?"
"Cứ để sau đi, tiếp nó về nhà cũng chẳng đến mã đỏ, trừ khi bên kia xảy ra vấn đề khá nghiêm trọng, rồi vấn đề đó còn lan tới sang chúng ta thôi mà đã xảy ra vấn đề thì đương nhiên ở bên cạnh con bé vẫn an toàn hơn là về đây."
"Ngài nói chí phải, cậu chủ đang chờ để cùng ngài bàn về chuyện đó."
Trong lúc chờ gọi lại thì Việt cũng không rảnh, cậu ta đang lên diễn đàn Unknown World để theo dõi các thông tin mới nhất, có vẻ như Cronos bắt đầu đánh lên chỗ của Uranus rồi, chẳng mấy chốc thần vương sẽ bị hoán đổi.
Bắc Âu thì trận chiến giữa Light Elf cùng Dark Elf cuối cùng cũng đã chính thức nổ ra, có vẻ như các Vanir không có ý định xen vào hoặc ít nhất là hiện tại bọn họ không muốn xen vào, Asgard cũng không có động thái gì.
Người chơi vì tới tận bây giờ vẫn chưa đạt tới lv 10 nên chưa thể ra khỏi làng để hội quân trong trận chiến này được, các huấn luyện viên cũng nói rằng bọn họ quá yếu, giúp cũng chẳng được gì nhiều nên cả 2 tộc đã ký kết hiệp ước không cho bên thứ 3 can thiệp vào rồi.
Tức Light Elf cùng Dark Elf sẽ chỉ dùng quân của chính mình để chiến đấu dành lấy The Light, bọn họ không sợ hãi c·ái c·hết bởi vì sau khi bọn họ c·hết thì linh hồn sẽ lại 1 lần nữa trở về với vòng tay của The Light, khả năng tuần hoàn vô tận của người chơi không xứng được góp mặt trong trận chiến này.
Ngoài ra ở Midgard tại 1 số nơi cũng đã xuất hiện những bức tường màu trắng khổng lồ nhưng ngay sau đó lại biến mất, có người còn chụp ảnh và nói thẳng ra là Jormungandr đã xuất hiện sau khi bị Thor đánh bật về quá khứ rồi.
Có vẻ như không chỉ Hy Lạp mà Bắc Âu cũng đang được đẩy lên khoảnh khắc sôi trào nhất, Đạo giáo cũng vậy, La Hầu đã ảnh hưởng đến 3 đại tộc Long, Phụng cùng Lân rồi, viễn cổ đại chiến sắp được mở màn.
Các khu vực khác cũng có 1 số những sự ảnh hưởng nhất định, nhưng hiện tại lv của người chơi trong game vẫn không quá biến động, lv cao nhất hiện tại là cận 7, bảng xếp hạng trang bị thì 2 món trang sức lam +3 của Phantom vẫn đứng đầu.
Danh sách đồ lam xuất hiện trên bảng xếp hạng cũng không thay đổi quá nhiều, chỉ thêm có 1 món so với ngày hôm qua, có vẻ như không phải ở làng tân thủ nào cũng có nhiệm vụ ẩn tặng đồ lam hoặc nói đúng hơn là thỏa mãn điều kiện để làm được.
Như Phantom thì hoàn toàn là do ngẫu nhiên, cũng nhờ đó mà cậu ta đã được các Dwarf thương nhân trong các tiệm rèn gần đó thấy được và mang về chỗ Durinn để rồi từ đó mở ra vô vàn khả năng sau này.
Ngay lúc Việt đang chú ý đến những phần thông tin khác thì chiếc điện thoại kia của cậu ta cũng bắt đầu đổ chuông, ban đầu thì cậu ta cũng có chút chần chừ nhưng cuối cùng vẫn bắt máy vì hiểu rõ chuyện này không thể chậm trễ được.
"Nói đi, chuyện gì?"
Vẫn rất lạnh như trước, thực sự không biết là đứa em của Việt có phải trải qua sự giáo dục như thế này không nhưng đây đúng là thứ mà cậu ta từng phải đối mặt, bù lại thì cậu ta có 1 người mẹ rất quan tâm đến con cái và 1 vị quản gia hiểu chuyện như lão Will.
"Chẳng là Châu tiểu thư mất trinh tiết rồi."
Đầu dây bên kia bổng dưng im bặt đi, thậm chí là tắt cả máy rồi 1 lúc sau lại gọi lại cho Việt.
"Thực sự? Là do con làm? Theo tin mới nhất mà ta có thì hình như cả 2 đứa cũng ghê đấy, nhưng đến mức độ con bé không đi nổi như thế này thì quả đúng là hổ phụ sinh hổ tử hahaha, đừng để ý đến ta, chẳng qua là ta không ngờ ngày này sẽ tới sớm đến vậy, thù của chúng ta coi như được trả rồi."
Việt thực sự không hiểu ông ấy đang cố gắng ám chỉ cái gì trong vế sau nhưng cậu ta vẫn rất tự hào nói ngược lại.
"Bố đoán thử xem? Cô ấy thuộc dạng ngoài thì muốn ăn tươi nuốt sống người khác nhưng bên trong lại như con mèo con vậy."
"Ehem, mèo con cũng biết cắn người đấy."
"Bố nghĩ sao thì tùy nhưng con gọi về đây là để thông báo rằng chuyện này chắc như đinh đóng cột rồi nên muốn con muốn thông qua bố để truyền tin này ngay trong đêm nay."
"Hừm, suy nghĩ thấu đáo đấy nhưng từ khi rời khỏi nhà thì con đã hứa rồi đúng không? Giờ chúng ta nói chuyện với nhau như đối tác, hãy nói cho ta xem liệu con có thể đưa ra mức giá nào để có thể làm cho ta lay động rồi leo lên chiếc thuyền non nớt do con cùng cô bạn gái mình dựng lên nào."
"3 món đồ lam."
"Thú vị đấy, ta không bất ngờ vì con biết, dù sao ta cũng tự có nguồn tin của mình nhưng nói thật là ta cũng rất tò mò nguồn gốc của chúng đấy."
"Giòi đen, Bắc Âu."
"Motsognir?"
Có thể nói người bố này của Việt có chuẩn bị trước rất nhiều về các thần thoại chứ không phải không.
"Durinn."
"Hừm, vậy chắc tài khoản của con là Phantom nhỉ? 2 món trang bị đầu bảng xếp hạng cũng vừa hay là tạo tác của Durinn, điều này cũng chứng minh rằng con vẫn chưa thoát được những kỷ niệm trong quá khứ đâu.
Nhưng con trai à, 3 món thôi chưa đủ đâu, nó là tiền kỳ mà thôi, chưa lên lv 30 thì không thể nào có thể giúp người của 2 khu vực trao đổi với nhau được, biết đâu đến lúc đó ta cũng đã kiếm đủ 1 set đồ lam rồi thì sao?
Trừ khi con giới thiệu cho ta Durinn rồi giúp ta tạo mối quan hệ với ông ta, đương nhiên con cũng biết giá trị của gia đình chúng ta đấy, trong khi đó thì nhân mạch dưới trướng cô bạn gái nhỏ của con hiện tại không được ổn cho lắm đâu.
Tuy ta không biết tại sao cuộc chiến chưa nổ ra mà cây quạt kia đã ở trong tay con bé nhưng với tư cách là 1 kẻ làm ăn thì ta cũng phải biết chừa lại đường lui cho mình, nhất là khi con bé vừa mới phải bỏ ra 1 cái giá không nhỏ chỉ để gặp lại con."
Ông ấy đang nhấn mạnh vào giá trị của gia tộc họ Trần cùng hạ thấp giá trị của Durinn trong thời điểm hiện tại, dù sao cũng phụ thuộc vào nhu cầu mà thôi, giống như ông ấy nói vậy, theo tiến độ bình thường thì chỉ có lên lv 30 và về chung 1 cõi rồi gặp nhau trong game mới trao đổi vật phẩm được.
Trước đó thì hoàn toàn vô dụng nên 3 món đồ lam của Việt có thể đắt đỏ trong thời điểm hiện tại nhưng tương lai thì chưa chắc, dù sao đó cũng là 1 khoảng thời gian rất lâu về sau nữa, còn giá trị của gia tộc họ Trần thì lại khác.
Hiện tại đang cao tới phá trần do Việt cần tới lực ảnh hưởng của nó để củng cố lại nhân mạch cho cô ấy, cũng vì thế nên ông ấy bắt đầu đẩy giá lên cao đến vô lý như muốn thông qua cậu ta để làm quen với Durinn.
Thợ rèn là 1 thứ gì đó cực kỳ đáng sợ trong Unknown World bởi vì tầm quan trọng của trang bị, việc quen biết với thợ rèn tài năng thì không khác gì nói tương lai bản thân có chỗ để dựa vào cả, nhưng theo góc nhìn của Việt thì lại khác.
Nói ông ấy đầu tư cho tương lai lâu dài cũng không sai, đương nhiên nếu theo lý bình thường thì Việt sẽ phải chấp nhận quanh quanh khu vực này do cậu ta đang trong tình thế bị ép buộc, nếu tin tức này không đi ngay trong đêm nay thì sáng mai nhân mạch của cô ấy sẽ toang nặng.
Nó cần có 1 kẻ chống đỡ lấy và vào lúc này thì chỉ có gia tộc họ Trần là phù hợp nhất, đương nhiên ông ấy cũng đã chuẩn bị những phương án đàm phán khác như là 1 tuần 1 món đồ trang bị lam +15 các kiểu nhưng Việt cũng nắm con bài tẩy của mình.
"Con dâu tương lai của bố có khả năng trao đổi vật phẩm giữa các khu vực bỏ qua mọi ràng buộc và khoảng phụ phí."
"Ta cần dẫn chứng."
"Hiện tại cô ấy mệt quá nên ngủ rồi."
"Vậy thì để sáng mai rồi bàn tiếp."
"TRẦN! QUỐC! AN! Mở cửa ra, đừng để tôi phải cầm rìu ra bổ đôi cái đầu ông ra, tôi biết thằng Việt nó đang gọi về nhà, mau đưa ra đây."
Lúc này ở đầu bên kia điện thoại bắt đầu trộn lẫn vào tiếng hét vang vọng cùng tiến đập cửa liên hồi.
"Rất đúng lúc, coi như con thắng lần này đi, ta hy vọng là trước trưa mai mình sẽ có được 3 món đồ lam lần lượt là v·ũ k·hí, cùng 2 món trang sức trong hàng trang đấy, tên tài khoản của ta là AniuNhien đương nhiên nếu được +3 thì người bố này sẽ cảm thấy rất tự hào về con."
Nói rồi đầu bên kia cũng trực tiếp cúp máy, lúc này thì Việt mới bắt đầu thở phào nhẹ nhỏm được, may mắn mà mẹ cậu ta đã can thiệp vào giữa chừng không thì phải thêm 1 lúc nữa mọi chuyện mới có thể đi theo ý mà cậu ta muốn được.
Không phải Việt đang tự tin vào bản thân mà là vì cậu ta tin tưởng vào gia đình của mình, nhất là người đàn ông có châm ngôn ngoài gia đình ra thì tất cả đều là người dưng kia, ông ấy sẵn sàng giúp nhưng vẫn cần có 1 số điều kiện nhất định thì mới được.
"Thật?"
Trần Quốc An vừa tận hưởng ly sữa nóng trên tay mình vừa kể cho Nguyễn Như Nhiên về câu chuyện mà ông ấy mới được nghe từ việc.
"Chỉ nếu như thằng Việt không nói dối, đương nhiên chuyện như thế thì nó không có lý do gì phải nói dối cả vì nó sẽ làm ảnh hưởng phẩm giá của con bé, nếu nó muốn tung tin đồn để chiếm hữu con bé thì giờ chúng ta đã sớm có cháu bồng rồi."
Hôn nhân trong giới trên này thật ra đơn giản hơn nhiều so với người bình thường, nó chỉ rườm rà khi xảy ra vấn đề nghiêm trọng mà thôi chứ bình thường thì thích cưới luôn từ nhỏ cũng được, thậm chí có con sớm cũng chẳng sao.
"Con bé là 1 đứa trẻ tốt, chẳng qua là hơi quá cực đoan trong vấn đề tình cảm, mà thằng Việt cũng rõ ý, rời khỏi nhà tức là không muốn mượn danh chúng ta để cưới con bé, đúng hơn thì vì mang danh con trai độc nhất của nhà nên mới không cưới được.
Mà hiện tại cũng có An.Jr này chuyện kế thừa rồi nên cả 2 đứa nó cưới nhau cũng chẳng sao, chỉ là em khá bất ngờ về khả năng sinh lý của Việt, không ngờ nó có thể khiến 1 Ngô thị thành ra như thế này, mà anh chuẩn bị trước chưa?"
"Lão Will đi làm rồi, đêm nay sẽ là đêm c·hết kha khá người đây, không biết mấy lão bất tử của Ngô thị sẽ nghĩ như thế nào về vụ việc lần này? Mà thật ra cũng là vì thằng Việt đưa ra 1 cái giá mà chúng ta không thể khước từ được."
"Cái gì?"
"Nó đang chơi tại khu vực Bắc Âu, chủng tộc là Light Elf, đang làm khách của 1 trong 2 thủy tổ của tộc Dwarf, Durinn."
Đến ngang đây thì đương nhiên cũng đã quá rõ rồi.
"2 món trang bị trên đầu bảng xếp hạng sao? Thậm chí còn +3, rồi giá trị của Durinn không chỉ dừng ngang đó đúng không?"
"Đúng vậy, theo các thông tin trên diễn đàn thì những người chơi chọn tộc Dwarf đã nói rằng tộc Dwarf có 2 thủy tổ, 1 là Motsognir, là 1 vị vua, bên còn lại thì là Durinn, đã đi ở ẩn, theo như nguồn tin mà chúng ta có thì người chơi chỉ có thể chọn đi theo Motsognir.
Trong khi đó thì hiện tại đã bắt đầu có những giả thuyết liên quan đến việc các Dwarf đi theo Durinn đều là những Dwarf thợ rèn bậc thầy trong tương lai cả, việc Việt có thể làm thân được với Durinn cũng giúp chúng ta mở ra nhiều hơn 1 đầu đường trong tương lai.
Thậm chí ngay lúc này nó đã có hiệu quả rõ rệt rồi, ban đầu anh còn đang phải tính tới chuyện làm thân với các Hecatonchires rồi sau đó là Hephaestus nhưng từ giờ đến lúc đó phải cả hàng trăm đến hàng ngàn năm sau.
Quá lâu, giờ thì có Việt ở đây rồi, từ Durinn sẽ bắt đầu có những Dwarf nổi bật xuất hiện, đây là 1 khoảng đầu tư mà chúng ta không thể khước từ được, huống hồ là hiện tại ông ta là kẻ duy nhất mà chúng ta biết có thể đúc được đồ lam lên +3."
"Không biết là nên nói Việt quá may mắn hay quá xui xẻo nữa."
Thấy vợ mình than thở về chủ đề thì này ông ấy cũng nhấn mạnh.
"Nó đã trưởng thành rồi, là 1 người đàn ông thực sự, 8 năm qua nó đã trải qua đủ nhiều và hiện tại con bé đã giúp nó trở thành 1 người đàn ông, 1 người chồng mà con bé có thể nương tựa vào được trong tương lai.
Hơn cả nó cũng chủ động gọi đến chúng ta thì đương nhiên nó cũng đã quyết tâm phò tá con bé tới cùng rồi, với nghĩa vụ là cha mẹ của nó thì ngoài ủng hộ hết mình ra thì chúng ta cũng chẳng thể nào làm gì hơn cả."
Lúc này thì máy chiếu cũng bắt đầu sáng lên, kẻ xuất hiện trên màn là 1 ông lão có vẽ mặt rất dữ tợn cùng cái đầu trọc và hình săm con rắn trên đầu, ông ta chính là song hoa hồng côn của tân giới ngày trước, vua tay đôi 18 khu của HongKong vào thời đại loạn lạc kia.
Và cũng là cánh tay phải đắc lực của tộc trưởng hiện tại của Ngô thị, ban đầu chỉ có Côn không có họ nhưng vì được vị kia nhận làm đàn em cũng như công tích đếm không hết nên được ban họ Ngô danh hiệu Họa Sát Quỷ.
"Ta không nhớ là bản thân có đưa cho ngươi số này đấy."
"Đừng nói vậy chứ Côn gia, dù sao ông cũng nhìn tôi lớn lên, mà 2 chúng ta cũng chẳng xa lạ gì, dù sao năm xưa họ Trần chúng tôi cũng đã giúp Côn gia lánh họa không ít lần ở Macau, chẳng lẽ Côn gia định quên đi ân tình này sao?"
Ông của Việt tên là Trần Nguyên Bạc, 30 năm trước chính là đổ hoàng của Macau, tầm ảnh hưởng chiếm hơn 1/3 sòng bạc khắp Macau, nơi được gọi là thiên đường t·ội p·hạm lúc bấy giờ khi rất nhiều vụ mua bán, rửa tiền ngầm từ các tổ chức m·afia đến từ Nhật Bản và Trung Quốc.
Ngày trước HongKong thì loạn lạc, Tân Giới tuy làm ăn rất khá nhưng kiếp nạn tên khốn kiếp họ Lâm kia lại tới khiến phân nửa Tân Giới bị t·ê l·iệt, nên trong sự kiện đó máu đã đổ rất nhiều và ngay sau đó cũng khó lòng mà ngoi đầu lên được trước 17 khu còn lại.
Vào lúc nguy cấp đó thì Côn với tư cách là cánh tay phải của long đầu đã được tin tưởng phái sang Macau để tìm nguồn viện trợ, lý do không sang Trung Quốc là vì vi phạm luật chơi do lão bất tử kia đặt ra.
Nhưng thật ra nếu cho phép tận dụng các nguồn lực từ đại lục thì ông ta cũng chẳng thể nào yên vị ngồi vững trên ghế tộc trưởng như thế này, mà đương nhiên hành trình của Côn đến Macau cũng không an bình gì.
May mắn đến được Macau đã là 1 chuyện, được họ Trần giúp đỡ thì lại càng may mắn hơn dù trên thực tế thì Côn cũng đã giúp họ Trần tăng tầm ảnh hưởng của mình tại Macau lên rất nhiều, nhưng chung quy thì vẫn 1 món nợ lớn vì không có họ Trần thì Tân Giới lúc đó coi như đi rồi.
"Khó mà quên, nhưng ngươi nên biết là tuy ta nợ ân tình của cha ngươi mà ngươi lại nợ Ngô thị 1 ân tình đấy, ta hy vọng là ngươi đủ khôn để biết được chuyện ta không thể giúp đỡ ngươi trong món nợ kia."
"Không, tôi chỉ cần ngài nối máy với tộc trưởng là được rồi, chắc hẳn ngài ấy cũng biết chuyện mà tôi muốn nói rồi nên ..."
Lúc này thì trên màn chiếu cũng hiện lên 1 khung thoại ẩn màn hình nữa.
"Nên cái mạ cha nhà mày, thằng con nhà mày vừa bang mất cháu của ông, giờ mày tính sao đây? Nói thật giờ lão Trần có ra mặt thì tao cũng chẳng thèm nể mặt mày nữa, cho cả cái nhà họ Trần mày đi với nhau luôn cho đỡ cô đơn."
"Ehem, nếu ngài nghĩ như vậy thì tùy ngài thôi nhưng chuyện diệt môn thì phải hỏi ý của lão bất tử kia mới được, Quỷ Tối Thượng là người đã bày ra chuyện trao giống này, họ Trần chúng tôi cũng đã nhận ân của ông ta rồi.
Chuyện của thằng con trai tôi bỏ nhà đi coi như là tôi nợ ông ta vì làm vỡ kế hoạch nhưng ngài nghĩ thử xem, chuyện 2 đứa nó giờ cũng thành rồi, lão bất tử đương nhiên sẽ rất vui nếu như nghe được tin này, thậm chí có khi còn thưởng cho họ Trần chúng tôi nữa."
"Hừm, coi như mày cho là đúng đi, coi như là tao tạm thời chưa g·iết được mày đi, vậy mày tưởng mày thắng thật à? Lão bất tử kia năm nay đã 88 rồi, có chịu được đến lúc đó hay không còn phải xem vận nữa, chỉ cần lão ta ngỏm củ tỏi là không chỉ hôn ước sẽ do tao quyết định mà là đầu của họ Trần bọn mày nữa."
Ngay lúc này tại đầu bên kia, 1 lão già chống gậy đang đứng ở bên ngoài định đi tìm tộc trưởng hiện tại để báo tin mừng cũng như mở tiệc chúc mừng các thứ thông vài ngày vài đêm thì đã "không may" nghe được cuộc đối thoại vừa rồi.
Đám người hầu đi theo ông ta cùng thủ vệ của tộc trưởng cũng bắt đầu sun vòi lại bởi vì đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Quỷ Tối Thượng giận dữ đến mức mất kiểm soát cả chuyện thoát vỏ rồi trực tiếp bước vào trạng thái cuồng sát.
Lão bất tử bắt đầu đứng thẳng lên, cả cơ thể của ông ta từ gầy như củi khô bắt đầu căng phồng trở lại còn cây trượng thì đã được rút ra 1 lưỡi kiếm từ trong đó, đúng vậy, nếu ông ta c·hết thì chuyện hôn ước sẽ do tộc trưởng lo liệu nhưng đó chỉ là khi ông ta c·hết TRƯỚC mà thôi.
"Ông ngoại, có gì từ từ nói, chú ấy chỉ lỡ miệng thôi mà, hơn cả chú ấy cũng chỉ là người ngoài mà thôi, không phải ông thực sự của con bé nên chuyện này phải do bọn con đảm nhận mới đúng, dù chú ấy có nói gì đi chăng nữa thì ông cứ yên tâm, với tư cách là mẹ của con bé thì cháu vẫn sẽ ủng hộ con bé tới cùng."
Ngay lúc này thì 1 người phụ nữ chạy tới can ngăn lại hành động của lão bất tử, dù sao chuyện Châu mất đi trong sạch đương nhiên là chuyện rất khẩn cấp, cao tầng của Ngô thị đều biết cả rồi và với tư cách là mẹ của con bé thì bà ấy biết cũng là dễ hiểu.
"Linh, giờ ta cũng già rồi, chuyện có gặp được thần của mình hay không đối với ta không còn quá quan trọng nữa nhưng con nên biết chuyện cải thiện giống nòi chính là mệnh lệnh của thần, ngày xưa đã vậy và bây giờ lại càng phải như vậy.
Thằng bé là tài năng đặc biệt, hơn cả duyên phận của cả 2 đứa nó cũng đã rõ đành đành rồi, can ngăn không khác gì phỉ nhổ thần linh, giờ ta phải nhân cơ hội khi còn sống để huyết tẩy thế gian này nhằm khéo đám dám phản đối chuyện này xuống địa ngục cùng ta."
"Không được đâu ông, chuyện này là thiên vị đấy, chuyện chọn tộc trưởng không thể cứ như vậy được."
"Thì sao? Châu nó có huyết mạch di truyền của Tuyệt không xứng sao? Chồng tương lai của nó là tài năng chỉ cần nhìn qua thôi là có thể làm theo được ngay lập tức thì không xứng sao? Thế thì còn tên nào xứng nữa? Có giỏi thì ra đây đỡ 1 kiếm của ta xem có đối xứng không?
Thằng kia, mày nghe đủ rồi đấy, giỏi thì cút ra đây ăn 1 kiếm của ta thử xem liệu mày có đủ sức để can được chuyện lần này hay không? Tuy ta già nhưng cỡ như mày thì cùng lắm cũng chỉ 1 kiếm là hết cái vẹo."
"Hahaha, ngài cũng nghe thấy rồi đấy, thật ra thì tôi cũng biết ngài đang toan tính cái gì, đừng nghĩ là lão bất tử kia không biết, cái cổ của ngài giữ được hay không còn là 1 vấn đề đấy thưa tộc trưởng nên ngài nghĩ sao nào?"
'Thế quái nào mà thông tin lan nhanh đến vậy được? Rõ ràng ngay từ đầu chỉ có mình mới được biết những chuyện này thôi cơ mà? Chẳng lẽ ...'
"Là do mày đúng không? Mày đã liên hệ với lão ta trước?"
"Ai biết gì đâu, nhưng thông gia mà, đương nhiên trong danh bạ của tôi có số của mẹ con bé, tộc trưởng à, ông đừng nghĩ ai cũng ngu đến mức không nhận ra chuyện ông muốn đưa thằng con của mình lên.
Châu nó đang thuận thế lên như thuyền gặp nước nhờ sự củng cố của lão bất tử nhưng ông tự dưng lấy chuyện nó còn nhỏ nên cần có 1 người đứng ra đảm bảo, vậy thì khác gì tát 1 bạt tai vào mặt của ông ta đâu?
Cả mấy người bạn nhập cảnh trái phép kia của ông nữa, nếu cần thì bất cứ khi nào tôi cũng có thể gửi trả lại cho ông thủ cấp của bọn họ, ông nên nhớ rằng ông nợ họ Trần chúng tôi rất nhiều thứ, thậm chí chúng tôi năm xưa còn mất sạch Macau vì ông.
Rồi cả mạng của bố tôi nữa, ông tưởng tôi vẫn ngu ngơ hệt như ngày trước à? Họ Trần bỏ ra đủ nhiều cho ông nhưng đến cuối cùng không chỉ không được xem như là bạn bè thân thiết, anh em vào sinh ra tử mà còn bị ông coi là con chó ông nuôi trong nhà nữa.
Mà Macau thì được nhưng Cổ Loa thì không phải là nơi mà ông muốn tới là tới muốn đi là đi đâu? Ông có nhớ chuyện năm xưa khi ông qua đây để gặp bố tôi lần cuối rồi vài ngày sau ông ấy c·hết không? Cái lúc mà ông ấy nói ông hãy rửa cổ trước, ông ấy chờ ông dưới đó ấy, hahaha, 18 năm trời ròng rã cuối cùng cũng chờ được."
Tộc trưởng của Ngô thị nghe muốn ói cả máu nhưng không thể làm gì được vì ngay lúc này lưỡi kiếm kia cũng đã c·hặt đ·ầu của ông ta ra làm 2 nửa 1 cách hoàn hảo, não phải và não trái cân xứng nhau đến kinh dị.
Sau đó thì Quỷ Tối Thượng cũng phẩy máu trên cây kiếm xuống rồi 1 lần nữa đút nó vào vỏ để thành cây gậy chống còn bản thân thì dần teo nhỏ trở lại rồi rời đi trong khi ánh mắt của ông ta vẫn còn chứa đầy sát khí, như bố của Việt nói, đêm này sẽ c·hết rất nhiều người và đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Lúc này thì màn hình của Côn cũng tắt đi, có vẻ như ông ta đang muốn chạy trốn rồi nhưng làm sao thoát nổi ám bộ của lão bất tử được? Nhưng lúc này thì Linh cũng đi lại gần đến cái màn hình kia để nói chuyện với kẻ chủ mưu sau vụ lần này.
"Không ngờ cuối cùng Ngô thị vẫn bị ông chơi đùa đấy An."
"Đừng nói như vậy chứ Linh, ngày xưa bố tôi hại c·hết bố của cô coi như là nghiệp, mất Macau cũng coi như là trả xong rồi nhưng cô cũng biết đấy, họ Trần chúng tôi coi trọng người nhà hơn tất cả, thù g·iết cha coi như đã báo xong."
"Vậy giờ thì sao? Ông muốn cả Ngô thị loạn hết lên à?"
"Đây là 1 thời đại loạn lạc, Ngô thị loạn hay không chỉ là sớm hay muộn, tôi chỉ là đang dọn sẵn đường cho gia đình của mình mà thôi, đương nhiên là ám chỉ đến thằng con trai hỗn láo cùng cô con dâu kia."
"Hy vọng ông sẵn sàng từ trước, bởi vì sắp tới mọi thứ sẽ không còn yên bình như hiện tại được đâu."
"Hahaha, họ Trần chúng tôi đã chuẩn bị xong rồi, cô phải coi coi xem liệu Ngô thị của mình có cần sợ trợ giúp từ chúng tôi không mới đúng? Mà tôi cũng hy vọng là ngày thành hôn của 2 đứa nó sẽ sớm tới, giờ thì tạm biệt, chúc cô ngủ ngon."