Chương 10: Manh mối.
"Thiết kế thật tuyệt vời, ngươi gọi đây là thứ gì?"
Durinn vừa uống lấy uống để cốc bia trong tay mình vừa đọc bảng thiết kế mà Việt đã vẽ ra cho ông ta, mà tộc Dwarf đúng là rất biết uống thật, nhưng vì thời điểm này vẫn chưa có ai chế tạo ra bia hay rượu cả nên 2 cặp anh em nhà này vẫn chưa say bí tỉ như đám Dwarf trong tương lai.
"Nỏ liên hoàn."
"Vậy ra đây là tri thức ở thế giới của ngươi sao?"
Trong 2 tuần ở lại làm khách của Durinn thì Việt đã kể cho ông ta nghe rất nhiều chuyện, trong đó có cả tri thức của thế giới của cậu ta nhưng chỉ có 1 lượng nhỏ tri thức là cậu ta có thể thành công truyền đạt lại được, còn lại thì bó tay.
Có vẻ như tòa tháp mà cô ấy nhắc tới đã ngăn cản việc tri thức của thế giới kia tới được Unknown World, nhưng may mắn là vẫn có 1 vài tri thức đơn giản có thể truyền đạt lại được như cách nấu bia, rượu và ủ chúng.
Hoặc là cây nỏ liên hoàn này chẳng hạn, Việt cũng đã cố gắng truyền đạt nhiều nhất có thể những tri thức mà cậu ta biết đến nhưng hầu hết đều vô vọng, thậm chí mấy thứ đơn giản như chế tạo cục xà phòng hay sốt mayonnaise cũng bó tay.
Có vẻ như thay vì chọn lọc thông tin thì tòa tháp đã quy định sẵn những dạng tri thức có thể truyền đạt được và dạng tri thức được coi là cốt lõi nhất mà Việt thành công truyền đạt đó là chuyện tộc Dwarf sẽ bị Aesir đàn áp trong tương lai.
Nhìn tính cách của 2 anh em Motsognir cùng Durinn thôi cũng đủ hiểu thái độ của tộc Dwarf với Aesir rồi, ấy vậy mà trong thần thoại Bắc Âu thì tộc Dwarf đã đóng góp khá nhiều v·ũ k·hí cho các trụ cột của Aesir nên theo góc nhìn của ông ta thì đó là đàn áp cũng không sai.
Durinn nghe xong thì không nói gì nhưng Việt biết rõ ông ta đang muốn làm cái gì, cậu ta cũng nhắc nhở ông ta rằng nếu làm vậy thì diệt vong chính là kết cục cho tộc Dwarf quá non trẻ hiện tại, dù sao Vili và Ve vẫn còn đó, kết hợp với Odin đã đủ g·iết Ymir rồi thì trong 9 realms hiện tại hiếm có kẻ nào làm gì được bọn chúng.
Nghe xong thì Durinn cũng chỉ biết thở dài ngao ngán, ông ta nói về sự tích khai sinh của Ymir, cũng tức là giai thoại khai sinh ra vạn vật, vào thuở đầu tiên, trước khi mọi thứ được bắt đầu thì chỉ có hư không vĩ đại (The Great Void) Ginnungagap cùng 2 Primordial là có mặt tại đó.
Nơi mà 2 Primordial trú tại đã hình thành lên 2 cõi đầu tiên là Muspelheim cho Primordial lửa cùng Nilfheim cho Primordial băng, bọn họ yêu nhau say đắm và khi cả 2 va vào nhau thì lửa của Mespelheim được làm dịu lại tạo thành hóa thạch dung nham sau này sinh ra các Fire Giant.
Băng tại Nilfheim tan ra rồi hòa vào năng lượng của Ginnungagap để tạo ra sự sống và Ymir chính là kẻ xuất hiện đầu tiên trong tất cả nếu không tính tới bản thân Ginnungagap cùng Primordial lửa hay còn được biết đến là Surtr và Primordial băng hay vợ của ông ta Sinmara.
Lúc đó Việt đã rất sốc, nếu cậu ta nhớ không nhầm thì đây là thiết lập trong lore Bắc Âu của GOW, chẳng lẽ tòa tháp đó đã thông qua GOW để dựng lên 9 realms? Rồi cả Hy Lạp nữa, chẳng lẽ trong tương lai Ghost of Sparta cũng sẽ xuất hiện?
Nếu thật vậy thì có vẻ như mọi chuyện đã bắt đầu đi quá tầm kiểm soát rồi bởi lẽ chính những người chơi cũng có thể ảnh hưởng đến cốt truyện, hệt như việc Phantom trở thành kẻ thổi lên chiếc tù và chiếc tranh tại Alfheim hay việc cậu ta trở thành bạn của Durinn vậy.
Thậm chí còn có thể truyền đạt 1 lượng tri thức cụ thể nữa, nếu tính toán căn bản thì lúc mà Kratos kia dẹp loạn xong toàn bộ thần thoại Hy Lạp tại GOW 3 thì phải mãi tận 1000 năm sau thì mới tới phần cốt truyện của GOW 2018.
Tức trong khi Hy Lạp ở thời đại đỉnh cao nhất thì Bắc Âu vẫn chỉ là nhà chòi, thậm chí trôi qua cả 1000 năm sau rồi mà Bắc Âu vẫn là nhà chòi, nhưng nếu tính theo mốc thời gian trong GOW Ragnarok thì nó chỉ cách phần trước có 3 năm.
Trong lời tiên tri thì vì có Kratos nên Ragnarok đã diễn ra sớm hàng trăm năm, nếu mọi chuyện đúng theo như cốt truyện thì Odin chắc hẳn đang nghiên cứu về vết nứt nơi mà Ymir đã xuất hiện kia, vết nứt nối với Ginnungagap.
Đại khái thì khoảng vài ngàn năm sau thì mọi chuyện sẽ bắt đầu với cuộc hành trình tìm tới Jotunheim của 2 cha con, vậy thì bên Hy Lạp hiện tại đang ở thời khắc chuyển giao giữa thời đại Uranus cùng Kronos rồi.
Tức còn lâu mới tới giai thoại Titanomachia nên Việt vẫn còn thời gian để chuẩn bị, còn về cốt truyện mà Durinn muốn dẫn dắt sau đó thì ai cũng biết rồi đấy, 2 Ice Giant đầu tiên được sinh ra từ mồ hôi trên nách của Ymir đã tạo ra chủng Ice Giant.
Sau đó thì Audhumla cũng xuất hiện từ lớp băng tan và trở thành nguồn cung cấp sữa nuôi sống Ymir cùng 2 Ice Giant đầu tiên kia bằng cách liếm các lớp băng muối, rồi khi Audhumla liếm băng thì 1 tảng băng đã bị nó liếm thành hình dạng con người rồi thế là Buri được sinh ra.
Sau đó thì Buri sinh ra Borr bằng 1 cách nào đó rồi Borr kết hôn với 1 hậu duệ của 1 nhánh Ice Giant có tổ tiên tên Bolthorn là Bestla để sinh ra các 3 anh em Odin, Vili cùng Ve và mọi chuyện đi đến như hiện tại đây.
Durinn cũng nói về chuyện mọi thứ sẽ kết thúc khi thời điểm đó tới, Việt cũng động viên ông ta rằng đến lúc đó tộc Dwarf sẽ đi theo kẻ được chọn, nghe vậy thì ông ta cũng yên lòng phần nào dù cho không rõ cậu ta đang nhắc tới chuyện gì.
"Ta cần 1 khoảng thời gian để chế tạo nó."
"Vậy ông cứ từ từ thong thả thôi, có khi phải 1 khoảng thời gian nữa tôi mới trả lại đây được."
Ý của Việt là cậu ta cần trở lại thế giới của cậu ta để nghỉ ngơi, dù sao cậu ta cũng đã ở đây được 50 ngày rồi, đổi qua thời gian thực là 5 tiếng tức hiện tại đã 11 giờ hơn, nếu không trở về nhanh thì chắc có chuyện sẽ xảy ra thật mất.
"Hahaha, chào đón cậu đến bất cứ lúc nào người bạn của ta."
Phantom cũng miễn cưỡng dơ ngón tay cái với Durinn rồi trực tiếp biến mất, cậu ta đang đăng xuất ra khỏi trò chơi, chỉ hy vọng rằng trong khoảng thời gian mà cậu ta nghỉ ngơi sẽ không xảy ra bất cứ thứ gì quá rắc rối.
1 lúc sau thì Việt cũng tỉnh lại ở bên trong "buồng lái" rõ ràng hành trình vừa rồi của cậu ta quá thực, nhiều khi nó khiến cậu ta còn bị ảnh hưởng ở 1 mức độ nào đó, như thể cậu ta thực sự cảm nhận được những vết chai sạn trên các đầu ngón tay vì tập bắn cung trong những ngày qua.
Rồi cả cảm giác cũng như cơ bắp nữa, không rõ vì sao mà Việt cảm thấy cơ bắp của mình trở nên săn chắc hơn hẳn, thậm chí nó còn mang lại cho cậu ta cảm nhận rằng bản thân thực sự có thể bắn trúng hồng tâm ở ngoài này với khoảng cách hơn 50 m.
Nhưng đương nhiên Việt cũng biết đó chỉ là ảo giác do chế độ siêu thực mang lại, cái này người ta hay nói là ảo tưởng sức mạnh đấy, có thể giờ cậu ta đã được cải thiện kỹ thuật bắn cung rất nhiều nhưng trong Unknown World thì cậu ta được hỗ trợ bởi rất nhiều thứ.
Thứ nhất là cơ thể của 1 Elf, 1 cơ thể hoàn hảo theo nghĩa đen, đó còn chưa kể đến Elf còn có tài năng rất lớn đối với việc trở thành cung thủ, thứ 2 là sự tăng cường của các kỹ năng cộng dồn giúp cậu ta đạt tới trạng thái không tưởng.
Giống như cách mà cô ấy dễ dàng bứt nguyên 1 cánh tay của người chơi gần đó ra vậy, ngoài đời thì dù có là Ngô thị đi nữa thì cũng không có chuyện làm dễ dàng như vậy được, chỉ có trong Unknown World, nơi mà thể chất của bọn họ đã được cường hóa lên 1 tầm cao mới mới có thể làm được những pha máu me như vậy.
Nói chung thì còn rất nhiều thứ cần phải được kiểm chứng thêm trong tương lai, dùng chế độ siêu thực đã thực sự cải tiến được rất nhiều về khả năng của Việt ngoài đời, nếu luyện tập đầy đủ thì có thể sử dụng được những kỹ thuật đã học được trong kia.
Haiz, giờ chắc đám nhóc cũng đi ngủ hết rồi còn Việt thì phải viết báo cáo rồi thống kê kế hoạch cho tương lai nữa, tuy không dám chắc nhưng 2 sever là Nordic cùng Greek tạm thời đã biết được hướng đi rồi.
7 sever còn lại thì phải theo dõi thêm nhưng nếu biết được chúng lấy cảm hứng từ nguồn nào thì Việt có thể tra cứu để tiến hành lên kế hoạch hợp lý để chuẩn bị cho những sự kiện xuất hiện trong tương lai sắp tới.
Lúc này thì cửa của "buồng lái" cũng đã mở ra, Việt với những suy nghĩ tràn ngập trong đầu bắt đầu nghĩ về hướng phát triển trong tương lai cũng để như viết báo cáo bắt đầu bước ra và cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt của cậu ta là cô ấy đang đứng cười híp cả mắt với cậu ta.
Cảnh tượng này thực sự khiến Việt bị đẩy vào 1 đống hồi ức, cậu ta thực sự bị ám ảnh khá nặng với nụ cười này vì vào cái ngày hôm đó cô ấy cũng vừa kéo lê cái xác của Roger đi tìm cậu ta và cũng vừa nở nụ cười như thế này trên môi.
1 nụ cười cực kỳ nguy hiểm và đương nhiên cô ấy cũng thuận thế xông ngã Việt về phía sau rồi cả 2 trực tiếp ngã vào bên trong cái "buồng lái" của cậu ta rồi cửa cũng được đóng lại, giờ cậu ta đã hết đường thoát.
Không gian trong này cũng thực sự quá chật chội cho 2 người nên cô ấy phải áp sát cả cơ thể vào người của cậu ta, lúc này thì Việt mới để ý tới tròng mắt của cô ấy, nó đang đỏ rực lên, đây là trạng thái cuồng sát của Ngô thị.
Bình thường thì ở 1 số Ngô thị đặc thù, chủ yếu là dòng chính thì bọn họ được di truyền 1 lượng lớn mã gen chiến đấu, thậm chí là cực độ yêu thích g·iết chóc do liên tục hấp thụ và phát triển mã gen của mình bằng cách bắt những kẻ mạnh về để giao phối xuyên suốt hàng ngàn năm qua.
Và đương nhiên cô ấy với tư cách là 1 dòng chính nổi bật nhất của thế hệ này thì cũng đã được kế thừa hoàn hảo tính trạng này nhưng cô ấy lại là 1 người kiểm soát bản thân rất giỏi, thậm chí có thể nói là có 1 không 2 xuyên suốt bề dài 5000 năm lịch sử của Ngô thị.
Trạng thái cuồng sát như tên của nó, nó chiếm hữu tâm trí và khiến kẻ sở hữu điên loạn bởi máu cùng chiến đấu, những người mang trong mình cuồng sát thường không thể kiểm soát nổi bản thân, bọn họ gần như t·ê l·iệt bởi chính những tính trạng này.
Nên bản tính thông thường của bọn họ là cực độ tàn bạo, nhưng cũng vì thế mà bọn họ cũng cực kỳ mạnh, như lão bất tử kia chẳng hạn, lão ta cũng là 1 cuồng sát chính hiệu, nhưng được cái là sống đủ lâu nên đã có kinh nghiệm kiềm chế được cơn khát máu trong mình.
Còn cô ấy thì lại khác, gần như chưa bao giờ rơi vào trạng thái cuồng sát kể từ khi sinh ra đến giờ hoặc ít nhất là trong 6 năm đầu của cuộc đời bên cạnh Việt thì cậu ta chưa hề thấy cô ấy rơi vào trạng thái mất kiểm soát.
Có 1 lần cô ấy đã vào cuồng sát nhưng lúc đó cô ấy vẫn hoàn toàn bình thường, đúng hơn là hoàn toàn không có ý định tổn thương Việt nên khả năng khống chế của cô ấy được cho là có 1 không 2 là vì vậy.
Còn đặc điểm của cuồng sát thì có rất nhiều nhưng tồn tại 3 giai đoạn phổ biến, 1 là khuếch đại dục vọng, biểu hiện là mắt đỏ rực cùng khát máu cực độ, căn bản là gần như mất lý trí và chỉ muốn lao vào cắn xé con mồi.
2 là bản năng tàn sát, mất sạch lý trí và hành động theo kiểu thú vật, biểu hiện rõ nhất là cách thức hành động cùng với sự tàn bạo, như h·ành h·ạ con mồi cho đến c·hết, cho nó cơ hội rồi trực tiếp dùng sức mạnh áp đảo hoàn toàn để kết liễu con mồi.
3 là thiên ma, Việt không được nghe qua quá nhiều về nó nhưng tộc trưởng đời trước của Ngô thị, tức là lão già đã dành chiến thắng trong cuộc b·ạo l·oạn tại HongKong khoảng 25 năm trước có dặn cậu ta là nếu Châu có 1 ngày như vậy thì đã quá muộn để chạy trốn rồi.
Và hiện tại đương nhiên là cô ấy đang ở trạng thái đầu tiên, lúc còn nhỏ thì Việt đã dùng máu của mình để cho cô ấy bình tĩnh trở lại, giờ đương nhiên cậu ta cũng định dùng cách đó thêm 1 lần nữa bằng cách cho cô ấy cắn cánh tay mình.
Nhưng trước khi Việt kịp làm gì thì cô ấy đã trực tiếp cắn vào ngay phần vai của cậu ta, không rõ vì sao mà răng nanh của cô ấy đã phát triển rất nhiều so với trong trạng thái bình thường để rồi dễ dàng cắn nát phần da thịt của cậu ta.
Tuy chỉ là 1 mảnh nhỏ nhưng dù sao đó vẫn là thịt của Việt, nó thực sự rất đau, đau đến mức cậu ta muốn hét toáng lên rồi xô ngã cô ấy ra nhưng cậu ta vẫn kiềm chế lại được rồi dùng 2 tay của mình để ôm thật chặt cô ấy vào lòng.
Nước mắt của Việt rơi lã chả, thực sự quá đau, so với nỗi đau kéo dài dai dẳng mà quá trình luyện tập tại Unknown World mang lại thì nổi đau xác thịt tới 1 cách cực kỳ bất chợt này lại khiến cậu ta như muốn ngất đi.
Thấy cô ấy bắt đầu dừng lại rồi thì Việt dùng cánh tay vẫn còn đang run rẩy của mình xoa đầu của cô ấy rồi nhẹ nhàng ôm lấy cô ấy, nhưng cô ấy vẫn tiếp tục liếm láp lấy những dòng máu đang chảy ra tại chỗ bị cô ấy cắn rồi nuốt xuống bụng kia.
May mà cô ấy không cắn quá to, chỉ dùng 2 chiếc răng mình để cắt ra 1 miếng nhỏ nhưng chỉ vậy thôi cũng đủ khiến máu của Việt đổ ra thấm đẫm lấy cả 2 rồi, thực sự thì ngày hôm nay là 1 ngày quá mệt mỏi, cậu ta chỉ muốn trực tiếp th·iếp đi mà thôi.
"Liếm láp đủ chưa?"
Việt vừa xoa lấy đầu của cô ấy vừa nói, thực sự thì giờ Adrenaline cũng bắt đầu được tiết ra và làm nhiệm vụ của nó rồi nên cậu ta không còn quá đau nữa nhưng vẫn còn cảm giác tê tê ở phần bả vai, hy vọng máu sẽ sớm ngừng chảy.
"Xin lỗi."
Cô ấy giờ đã bắt đầu lấy lại ý thức nhưng quá xấu hổ để nhìn mặt đối mặt với Việt nên chỉ có thể úp mặt vào ngực của cậu ta rồi bắt đầu rầu rỉ, thật ra thì cậu ta vào lúc này cảm thấy bất ngờ hơn là giận dữ, đây thực sự có phải là cô gái của cậu ta không vậy?
"Không ngờ Châu tiểu thư của chúng ta lại có 1 ngày biết mở miệng nói ra lời xin lỗi đấy, hay là chúng ta nên gửi trả về lại nơi sản xuất để kiểm tra tình hình thôi nhỉ chứ Châu tiểu thư trong lòng tôi không như thế này đâu."
Lúc này thì cô ấy mới chịu ló mặt lên nhìn thẳng vào Việt, đôi mắt vẫn còn đang rưng rưng nước mắt nhìn thực sự rất đáng thương, nó làm cậu ta nhớ tới cô ấy lúc nhỏ, lúc mà cô ấy thực sự biểu hiện rằng mình là 1 đứa trẻ.
Việt thực sự cảm thấy rất hạnh phúc vào lúc này nhưng cũng đồng thời cực kỳ không muốn thấy cảnh tượng này, cậu ta hy vọng rằng nó sẽ mãi mãi chỉ xảy ra khi ở 1 mình với cậu ta, bởi vì cô ấy là của mình cậu ta mà thôi.
Sau đó thì Việt cũng giúp cô ấy gạt đi 2 hàng nước mắt rồi dùng bàn tay của mình vuốt ve lấy phần gò má của cô ấy, cô ấy thấy vậy thì cũng dựa vào nó ra vẻ rất biết làm nũng, thực sự dễ thương quá sức chịu đựng.
"Em không cần phải thấy tự trách bản thân, bản thân anh nên tự cảm thấy rằng mình may mắn khi có thể xoa dịu được cơn khát máu của em mới đúng, mà đây cũng là việc nên xảy ra mà thôi, cảm xúc dồn nén lâu ngày cũng nên được giải phóng."
"Bên dưới của anh b·iểu t·ình hơi quá đấy."
"Cô không thể chê trách 1 chàng trai đang ở độ tuổi thanh xuân của mình đâu Châu tiểu thư."
Sau đó cả 2 cũng trở nên khá xấu hổ rồi im lặng đi đôi chút, đúng hơn thì chỉ có Việt mới là bên xấu hổ ở đây mới đúng còn cánh tay của cô ấy rõ ràng là có ý bậy bạ nhưng may mà cậu ta bắt gọn được trước khi chúng tiến xa hơn.
Sau đó thì cô ấy phồng má lên trông rất giống con cá nóc mà Việt vừa làm thịt hồi chiều rồi dùng xương cằm của mình liên tục công kích vào phần ngực của cậu ta, nhưng sau đó cũng từ bỏ rồi áp tai vào nghe tiếng tim cậu ta đập còn mình thì nhìn về 1 hướng khác.
"Lúc nãy vừa nói là sẽ bồi thường cho anh mà giờ thành ra em lại thêm 1 lần nữa mang tới cho anh những tổn thương về cả thể xác lẫn tinh thần, nếu tiếp tục ở gần anh nữa thì sẽ có ngày em thực sự mất kiểm soát mất."
"Vậy thì cứ mất kiểm soát đi, kể cả có trở thành thiên ma đi nữa thì ít ra anh cũng biết là mình sau đó đã trở thành 1 với em."
"Không, anh không hiểu đâu, có rất nhiều thứ rắc rối hay nói đúng hơn thì em chính là thứ chuyên tạo ra rắc rối, cuồng sát chỉ là 1 trong những số đó mà thôi."
"Vậy em bỏ cuộc sao?"
"Em không biết mình phải làm gì vào lúc này cả."
"Anh thì lại mong em sẽ bỏ cuộc đấy bởi vì ít ra thì lần này anh có thể chính thức được theo đuổi em hệt như bao mối tình bình thường khác ngoài kia chứ không đặc thù như chúng ta của hiện tại."
"Vậy thì em lại càng không để anh được như nguyện đâu."
"Vậy ra trong mắt em anh đến tư cách theo đuổi cũng không có à? Sự thật đau lòng thật đấy."
"Ngược lại mới đúng, bởi vì ngay từ đầu em đã dành cho anh nên nếu được thì em sẽ biến mất khỏi tầm mắt của anh để tránh tiếp tục làm hại đến anh."
"Dễ thương thật đấy."
Nói rồi Việt cong người lên rồi dùng phần cằm của mình chà xát phần đầu của cô ấy, việc này khiến cô ấy phải quay mặt lên nhìn về hướng cậu ta và rồi ngay lúc đó thì cả 2 đã có nụ hôn đầu tiên, 1 nụ hôn rất sâu.
Cô ấy ra sức dãy dụa nhưng Việt hiểu rõ bản chất của cô ấy, đây chỉ là sự chống trả làm cho có mà thôi, nếu muốn thì cô ấy có thể đè ngược cậu ta ra làm luôn từ lúc cả 2 trên mái nhà rồi chứ không phải là phản kháng như bây giờ đâu, cũng chính vì thế nên cậu ta lại càng được đà lấn tới hơn nữa.
Sau 1 lúc thì cả 2 mới 1 lần nữa tách ra khỏi nhau, ban đầu thì Việt còn nắm thế chủ đạo chứ khúc sau thì cô ấy thuộc dạng đút lưỡi lấy đút lưỡi để rồi, rất điên cuồng nhưng đây mới chính là người con gái mà cậu ta biết.
"Chẹp, trên mạng nói nụ hôn đầu thường có vị chanh pha chút vị ngọt nhưng em chỉ cảm nhận được vị sắt lẫn trong máu cùng mùi thuốc lá từ miệng của anh thôi, anh thực sự đã khiến nụ hôn đầu này của đôi ta mất đi tính đáng nhớ đấy."
"Không phải như thế này thì càng đáng nhớ hơn sao? Hôn nhau sau khi em vừa ăn 1 phần của anh thì thực sự quên thế quái nào được, nhưng nếu nó thực sự như em nói thì chắc em khiến anh ngạt thở vì hôn quá lâu mất."
"Em mừng là anh cuối cùng cũng chiếm lấy ưu thế và thực sự làm như 1 thằng đàn ông, còn giờ thì để em xem liệu anh có thể bị ngạt thở c·hết hay không?"
Nói rồi cô ấy bắt đầu chiếm lấy thế chủ động và cả 2 tiếp tục cuộc chiến tìm hiểu xem nụ hôn thứ 2, thứ 3, thứ 4, ... thứ N có vị như thế nào.