Chương 23: Ta tên là Tô Khánh Lâm
Nhóm bọn hắn tiếp tục g·iết linh thú và lấy linh dược được 2 ngày thì có vấn đề xảy ra. Đột nhiên có một con Linh thú tứ giai xuất hiện.
Vừa thấy Linh thú tứ phẩm, trưởng lão ngoại môn lập tức mặc kệ bọn hắn, chạy thật nhanh.
Hắn thấy trưởng lão chạy trốn, kịp thời phản ứng cũng chạy theo một hướng khác thật nhanh. Đồng thời cũng sử dụng Phong hành phù để tăng tốc độ chạy.
Mấy tên còn lại chậm phản ứng nửa nhịp kết quả bị Linh thú đuổi g·iết, hắn vừa chạy vừa thầm nghĩ may mắn hắn phản ứng kịp.
Nhưng hắn vui mừng quá sớm, mấy tên Linh phách cảnh trước Linh thú tứ giai thì không khác gì một con kiến, tùy ý dẫm c·hết.
Chạy được tầm gần 1 dặm thì hắn bị Linh thú đuổi đến g·iết.
Không còn cách nào khác hắn đành phải sử dụng Ngũ lôi phá thiên phù, và hi vọng đủ để g·iết con Linh thú tứ giai kia.
Rất may mắn, con Linh thú tứ giai này cảnh giới dưới ngũ trọng nên vừa đủ để diệt sát.
Thấy con Linh thú c·hết, hắn không kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng thu hồi vào ô vật phẩm của hệ thống, chạy thật nhanh, liên tục thay đổi dung nhan và quần áo. Đồng thời ẩn giấu tu vi để người khác không biết hắn cảnh giới nào.
Trên đường hắn còn gặp phải vài tu sĩ khác, trong đó có một tên có ý định g·iết hắn đoạt bảo, hắn đành sử dụng Lôi vũ linh phù đánh nhanh thắng nhanh, sau đó lại dịch dung, thay quần áo chạy tiếp.
May mắn, hắn ra khỏi bí cảnh an toàn.
Nhưng hơi đáng tiếc số lượng linh thú và linh dược kiếm được 2 ngày trước kia, chưa được chia, vẫn nằm trong túi trưởng lão.
Nói thì nói vậy, sống ra khỏi bí cảnh cũng là tốt rồi. Sau lần vào bí cảnh này hắn nhận ra, làm ruộng mới là vương đạo.
À không, bán đan dược lúc khai phá bí cảnh mới là vương đạo.
Kiếm tiền vừa nhanh, vừa an toàn. Ít nhất là hắn thấy khá an toàn.
Chứ vào bí cảnh 10 ngày, hắn suýt nữa thì c·hết mấy lần, may có linh phù bảo mệnh không thì hắn đã đi lâu rồi.
Ra khỏi bí cảnh, hắn dịch dung, thay đổi quần áo tiếp, che dấu cảnh giới, linh căn, số mạch đã mở rồi tìm một phòng trọ ở tạm.
Hắn muốn đợi một chút thời gian rồi mới rời đi.
Bây giờ là thời điểm bí cảnh đang mở, đột nhiên có tu sĩ rời đi có thể khiến mọi người nghi ngờ hắn chiếm được đồ quý hiếm nên phải nhanh chóng rời đi.
Nghĩ vậy Trường Sinh quyết định chờ đợi một thời gian rồi rời đi.
Khoảng 2 tháng sau, hắn thấy mọi người đã bắt đầu rời đi, vì có lượng lớn vật phẩm cần bán đi tiêu hóa, đồng thời hắn thấy Vạn bảo lâu vận chuyển hàng tới.
Hắn quyết định sẽ tới Vạn bảo lâu để xem có cơ hội đi đến Vân Vũ Quận không, sau đi dò hỏi, hắn biết Vạn bảo lâu sẽ đến Vân Vũ Quận trong 1 tuần tới hắn nhanh chóng đến Vạn bảo lâu để thuê đi đến Vân Vũ Quận.
Một tu sĩ nữ cười chào đón hắn: “Chào mừng quý khách, không biết ta có thể giúp đỡ được gì cho quý khách?”
Trường Sinh gật đầu đáp: “Ta muốn đến Vân Vũ Quận, không biết Vạn bảo lâu có chuyến vận chuyển nào gần đây không?”
Tu sĩ cười đáp: “Ngày 15 tới, Vạn bảo lâu sẽ vận chuyển hàng hóa tới Vân Vũ Quận, quý khách có thể đi cùng chuyến đó”.
Nữ tu sĩ giới thiệu tiếp: “Quá trình di chuyển chia làm 3 loại, hạng thương gia, hạng bình thường và hạng tiện nghi”.
Nữ tu sĩ nói: “Hạng thương gia, cần 500 linh thạch sơ cấp, được ở trong một căn phòng rộng, đầy đủ tiện nghi, thoải mái, có phục vụ thức ăn, linh quả”.
Nữ tu sĩ nói tiếp: “Hạng bình thường, cần 200 linh thạch sơ cấp, được ở trong một căn phòng nhỏ”.
Nữ tu sĩ tiếp tục nói: “Hạng tiện nghi, cần 30 linh thạch sơ cấp, sẽ vào một phòng chung, diện tích khá chật hẹp, nhưng được cái giá cả tiện nghi”.
Trường Sinh nghe xong nhíu mày hỏi: “Hạng bình thường mà cũng tốn tận 200 linh thạch à?”
Tu sĩ nữ cười đáp: “Di chuyển từ đây đến Vân Vũ Quận không phải khoảng cách ngắn, mà Vạn bảo lâu sử dụng pháp khí lục giai để vận chuyển, tiêu tốn rất nhiều năng lượng”.
Nữ tu sĩ nói tiếp: “Ngoài ra còn có tu sĩ cấp cao tọa trấn, đảm bảo an toàn nên giá 200 linh thạch không quý chút nào, hoàn toàn phù hợp”.
Trường Sinh phàn nàn thì phàn nàn vậy, nhưng cũng không có sự lựa chọn nào khác.
Hắn định chọn loại tiện nghi cho tiết kiệm, tiết kiệm thì mới có thêm linh thạch để sử dụng, nhưng nghĩ cảnh nhiều người phải chen chúc trong phòng thì hắn quyết định bỏ ra thêm 200 linh thạch để đi hạng bình thường.
Hắn trả lời: “Cho ta đi hạng bình thường đi, 200 linh thạch đây”.
Tu sĩ vui vè nhận linh thạch đưa cho hắn một tấm thẻ bài, dặn hắn nhớ sáng sớm ngày 15 có mặt để đi đến Vân Vũ Quận.
Hắn gật đầu trở về nhà trọ.
Hắn kiểm tra lại xem thu nhập của mình như thế nào.
Tính danh: Trường Sinh
Tuổi thọ: 71/295
Tu vi: Linh Phách cảnh thất trọng
Công pháp: Cửu liên trường sinh quyết
Pháp thuật: Biến ảnh hóa thần thuật, Mộc sinh thuật, Mộc tường thuật, Mộc xà thuật
Pháp khí: Thanh linh ngọc bội
Linh căn tư chất: Mộc linh căn
Linh thạch: 68555 linh thạch sơ cấp
Điểm tích lũy: 0 điểm tích lũy sơ cấp
Kho vật phẩm
Cửa hàng
Mặc dù đi bí cảnh kiếm thêm được 5000 linh thạch sơ cấp, nhưng hắn phải sử dụng Phong hành phù, Lôi vũ linh phù và đặc biệt là Ngũ lôi phá thiên phù - Phù linh tứ phẩm cao cấp.
Vậy là mất 3 món bảo mệnh quan trong, nhưng ít ra hắn kiếm lời được 1 bộ t·hi t·hể linh thú tứ giai, hơi tiếc hắn không biết đây là loại linh thú gì, nên không rõ giá trị nó ra sao.
Nhưng nhìn chung thì t·hi t·hể linh thú nguyên vẹn giá ngang với pháp khí cùng giai hay gấp khoảng 10 lần so với vật phẩm của giai. Nên sử dụng một cái linh phù tứ phẩm, diệt sát được một con linh thú chắc cũng sẽ không lỗ.
Nhưng còn linh thú tứ giai này bị linh phù tàn phá khá mạnh, sợ sẽ không bán được với giá tốt.
Nhưng chịu thôi, không có lực công kích mạnh thì chắc gì đã g·iết được linh thú, nói chung xem như vẫn ổn thỏa.
Ngoài 68555 linh thạch ra thì hắn còn Tứ thổ hộ linh phù và Trấn hồn hộ linh phù.
Sáng sớm ngày 15, hắn xếp hàng chờ lên tàu của Vạn bảo lâu, trong quá trình Vạn bảo lâu kiểm tra thẻ bài, thì Trường Sinh thấy có rất nhiều người cũng đi trên chuyến tàu này.
Hắn yên tâm hơn, có nhiều người đi đến Vân Vũ Quận thì việc hắn đi càng trở nên bình thường, sẽ chẳng ai chú ý tới.
Thời gian đi khá nhanh, chỉ vài ngày hắn đã đến Vân Vũ Quận, mặc dù tốn 200 linh thạch vẫn hơi tiếc chút, nhưng không thể phủ nhận là tàu của Vạn bảo lâu có dịch vụ phục vụ rất phù hợp, an toàn và di chuyển tốc độ nhanh chóng.
Cuối cùng thì Trường Sinh cũng đã đến Vân Vũ Quân.
Hắn dò hỏi kỹ càng thì biết được tầm 2 tháng nữa, Vân Vũ đại tông sẽ bắt đầu tuyển tu sĩ.
Hắn thuê một phòng trọ ở lại, tầm 1 tháng, sau đó dịch dung, thay đổi tất cả mọi thứ, sau đó lại thuê một phòng trọ khác.
1 tuần sau, hắn lại lặp lại rồi chuyển đến một phòng trọ khác.
Còn 2 ngày cuối trước khi Vân Vũ đại tông tuyển tu sĩ, hắn lựa chọn dịch dung một khuôn mặt trông khá ưa nhìn, không đẹp trai xuất chúng, nhưng cũng gây thiện cảm cho người khác khi thấy hắn.
Ban đầu hắn định dịch dung một khuôn mặt cực kỳ phổ thông và bình thường, nhưng nghĩ lại, ưa nhìn một chút cũng tốt, trông sáng sủa, thì biết đâu sẽ có nhiều cơ hội hoặc mối quan hệ đến với hắn.
Sau khi dịch dung xong khuôn mặt, hắn thay đổi một bộ quần áo trông rất cao quý, đồng thời để đúng cảnh giới Linh phách cảnh thất trọng, và thể hiện ra Mộc Linh căn.
Về số mạch đang mở, hắn khá băn khoăn nên thể hiện là mở ra bao nhiêu mạch. Nếu để nhiều dễ dàng bị phát hiện sử dụng công pháp không bình thường, mở ít mạch quá thì trông hơi phế vật, chưa chắc đã được quan tâm bồi dưỡng.
Suy nghĩ 1 lúc Trường Sinh quyết định thể hiện ra mình mở 16 mạch, ngang với cấp Quân công pháp, không phải quá ưu tú nhưng cũng phù hợp ngưỡng cửa của Vân Vũ đại tông.
Còn nếu thể hiện ra hắn mở ra nhiều số mạch hơn một chút, thì có vấn đề là hắn tu luyện rất chậm, không phù hợp với việc mở nhiều mạch.
Cuối cùng thì hắn cần cho mình một cái tên, đã mất công dịch dung thì chắc chắn cũng cần đổi tên. Cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
Nghĩ nghĩ một lúc, hắn quyết định lấy cho mình cái tên Tô Khánh Lâm.
Ngoài ra, hắn cũng thể hiện hắn là Linh thực sư nhất giai và Trận pháp sư nhất giai.
Không có gì bất ngờ, hắn thành công gia nhập Vân Vũ đại tông với vị trí đệ tử tạp dịch. Còn để lên đệ tử ngoại môn thì hắn còn cần phải kiểm tra xem có chính xác là Trận pháp sư nhất giai không nữa.