Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tuổi Thọ Quá Nhiều, Ta Phải Giả Chết

Chương 22: Đầu cơ trục lợi




Chương 22: Đầu cơ trục lợi

1 tháng đầu thì giá đan dược chữa thương, đồ bảo mệnh lên giá nhưng vẫn nằm trong sự chấp nhận được. Nhưng nửa tháng sau thì giá còn cao hơn cả trong cửa hàng của hắn. Hắn nghĩ ra một cơ hội kiếm tiền, đầu cơ trục lợi.

Hắn sẽ mua vật phẩm ở trong cửa hàng rồi mang ra ngoài thị trường bán.

Nhưng có một câu hỏi lớn, hắn nên bán gì, đan dược chữa thương, đồ bảo mệnh hay linh dược để luyện chế đan dược chữa thương.

Là linh thực phu nếu hắn bán linh dược sẽ hợp lý hơn, nhưng vấn đề là linh dược không tăng đủ giá để hắn kiếm lời.

Mà mấy đồ bảo mệnh thì không am hiểu lắm, có lẽ bán đan dược thì lợi thế hơn.

Nghĩ là làm, Trường Sinh nhanh chóng tìm kiếm loại đan dược chữa thương mà có giá thị trường cao hơn trong cửa hàng.

Hắn thấy hai loại đan dược khá hợp lý để bán là Liệu thương đan và Liệu nguyên đan.

Cuối cùng, hắn quyết định bán Liệu thương đan – nhất phẩm Linh đan trung cấp, giá cửa hàng là 60 điểm tích lũy sơ cấp, còn ở ngoài thị trường hiện tại là 62 linh thạch sơ cấp. Tính ra bán 1 viên lãi được 2 linh thạch.

Hắn khá muốn bán Liệu nguyên đan – nhị phẩm Linh đan trung cấp, giá trị 600 điểm tích lũy 1 viên, giá ngoài thị trường là 621 linh thạch sơ cấp, lãi trọn vẹn 21 linh thạch 1 viên.

Nhưng nghĩ lại Liệu nguyên đan cần nhị phẩm luyện đan sư, sợ sẽ bị người để ý, mà nếu bán nhiều loại đan dược này ở đây thì dễ dàng bị chú ý.

Dù sao đây cũng là đan dược cho Ngưng đan cảnh, hắn mới Linh phách cảnh, bán ra nhiều Liệu nguyên đan rất không thích hợp.

Nghĩ như vậy hắn quyết định sẽ bán Liệu thương đan với giá 61 linh thạch, giảm 1 linh thạch so với giá thị trường.

Hắn biết nếu hắn là luyện đan sư thì số lượng đan dược hắn có thể luyện là giới hạn, nên bán với giá 62 linh thạch hợp lý hơn.

Nhưng hắn đầu cơ trục lợi, mua rẻ bán đắt, số lượng không giới hạn, tất nhiên hắn phải tìm cách bán càng nhanh càng tốt.

Đừng nhìn 1 linh thạch không nhiều, nếu bây giờ hắn bán cho Vạn bảo lâu hay một tiệm đan dược khác thì họ sẽ mua vội với số lượng lớn.

Như thế hắn có thể sẽ tiết kiệm thời gian.

Hắn quyết định rời khỏi khu chờ đợi bí cảnh, lẻn vào một ngõ vắng vẻ, nhanh chóng dịch dung khuôn mặt, thay đổi tu vi, linh căn, số mạch mở. Sau đó cất bộ quần áo đang mặc vào hệ thống, thay bộ khác.

Rồi Trường Sinh nhanh chóng đi vào Vạn bảo lâu.

Một thanh niên mỉm cười đến gần hắn: “Ngài tốt, không biết ta có thể giúp gì được cho ngài”.



Trường Sinh gật đầu: “Ta muốn bán đan dược Liệu thương đan”.

Thanh niên kinh ngạc hỏi: “Ngài muốn bán Liệu thương đan thật sao?”.

Trường Sinh gật đầu.

Thanh niên nói: “Ngài đợi chút, ta đi mời chưởng quỹ ra tiếp ngài”.

Một ông bác trông hơi mập mỉm cười ra gặp hắn: “Ngài muốn bán Liệu thương đan sao, có thể cho ta kiểm tra thử trước 1 viên được không?”

Trường Sinh gật đầu, lấy ra 1 viên Liệu thương đan.

Chưởng quỹ kiểm tra một hồi, gật đầu nói: “Đúng là Liệu thương đan, hiện nay giá của đan dược này khá tốt, ta mua lại của ngài 57 linh thạch 1 viên, nếu số lượng lớn thì có thể để 58 linh thạch 1 viên”.

Trường Sinh cười đáp: “Nếu ta không nhầm thì hiện tại giá thị trường 1 viên Liệu thương đan là 62 linh thạch, ngài mua của ta với giá 58 linh thạch, đang rất không hợp lý”.

Hắn nói tiếp: “Ta nghĩ bây giờ ta mang ra ngoài bán, hơi mất thời gian một chút nhưng bán giá 62 linh thạch vẫn được”.

Chưởng quỹ lắc đầu: “Ngài không hiểu, không có uy tín của Vạn bảo lâu thì ngài sẽ rất khó bán được giá 62 linh thạch, chưa kể mua lại của ngài xong chúng ta còn tốn chi phí bảo quản, bán hàng nên giá 58 linh thạch đã cực kỳ công đạo”.

Trường Sinh lắc đầu: “Vậy à, vậy thì thôi, ta mang sang Dược đan các bán cũng được, ta nghĩ họ thấy số lượng đan dược ta bán sẽ rất vui mừng mà mua thôi”.

Dừng một chút Trường Sinh nói tiếp: “Chưa kể, còn nửa tháng nữa là bí cảnh mở ra, Liệu thương đan không sợ không bán được, chỉ sợ không đủ số lượng”.

Trường Sinh cười nói: “Nhất là sau đợt thứ nhất tu sĩ trở về, sẽ cần lượng lớn đan dược chữa thương, khi đó giá Liệu thương đan sẽ tăng chứ không giảm”.

Trường Sinh nói tiếp: “Ta nghĩ ngài vẫn nên thay đổi giá cả đi, không thì chúng ta rất khó hợp tác”.

Chưởng quỹ mỉm cười, hắn biết lời Trường Sinh nói rất hợp lý, hắn sẵn sàng mua Liệu thương đan với giá 61 linh thạch sơ cấp, nhưng hắn muốn giảm giá mua để kiếm lời về một khoản.

Nhưng xem ra tên bán đan dược này không phải người ngu mà rất tinh ranh.

Chưỡng quỹ đáp: “Ngài cũng đã rất hiểu vấn đề, vậy thì để đỡ tốn thời gian, Vạn bảo lâu ta sẵn sàng mua Liệu thương đan với giá 60 linh thạch sơ cấp, và số lượng lớn”.

Trường Sinh lắc đầu nói: “Không được, 61 linh thạch thì bán, không thì ta sang tiệm khác, cùng lắm ta để thêm nửa tháng nữa bán, không tin không kiếm lời”.

Trường Sinh nói xong, quay đi chuẩn bị ra khỏi cửa.



Chưởng quỹ giữ hắn lại đồng ý mua với giá 61 linh thạch.

Thật ra chưởng quỹ biết bây giờ mua với giá 61 linh thạch thì hắn vẫn sẽ lãi, chỉ cần bán 62 linh thạch là hắn đã lãi không ít rồi.

Hắn còn đang sầu vì tổng bộ chưa gửi Liệu thương đan đến, may sao có người mang bán, hắn đâu có ngu đâu mà không mua.

Chưởng quỹ mặc cả đơn giản là vì, không để lộ ra hắn yếu thế, nếu thế hiện ra hắn sẵn sàng mua Liệu thương đan với giá 61 linh thạch quá đơn giản, thì lần sau Trường Sinh có thể đòi nhiều hơn 62, 63 thậm chí hơn nữa.

Chưởng quỹ phải thể hiện ra rằng 61 linh thạch đã là cực hạn, không thể tăng thêm.

Hắn bán tổng cộng gần 600 viên, ban đầu hắn định bán tầm 1000 viên, nhưng nghĩ lại thì bán tầm 600 viên hợp lý hơn, 1000 viên thì nhiều quá.

Vậy là hắn kiếm lời được 595 linh thạch sơ cấp, chỉ mất nửa buổi sáng, quá lời.

Hắn lặp lại hành động này ở các tiệm đan dược khác, và chính Vạn bảo lâu trong hơn 1 tuần.

Thu nhập tổng cộng gần 15.000 linh thạch. Hắn còn định làm tiếp nhưng hắn thấy có người theo dõi mình sau khi đi ra khỏi tiệm.

May mắn hắn thoát được, nhưng để cẩn thận, hắn dịch dung ra hình dáng khác, thay đổi quần áo, che dấu tu vi, linh căn, số mạch mở, sau đó thay đổi vị trí 3 ngày với đủ hình dạng khác nhau. Đến đây hắn vẫn chưa yên tâm lắm, quyết định lẩn trốn dịch dung thêm 2 ngày nữa rồi mới dịch dung về hình thái đệ tử ngoại môn của Linh Vũ tông.

Hắn vẫn muốn kiếm thêm linh thạch nhưng sợ bị phát hiện, nên quyết định dừng lại, yên ổn chuẩn bị kế hoạch hành động chờ đợi bí cảnh mở ra.

Dù sao thì kiếm thêm gần 15.000 linh thạch cũng rất thơm rồi.

Hắn mở ra bảng hệ thống kiểm tra lại.

Tính danh: Trường Sinh

Tuổi thọ: 70/295

Tu vi: Linh Phách cảnh thất trọng

Công pháp: Cửu liên trường sinh quyết

Pháp thuật: Biến ảnh hóa thần thuật, Mộc sinh thuật, Mộc tường thuật, Mộc xà thuật

Pháp khí: Thanh linh ngọc bội



Linh căn tư chất: Mộc linh căn

Linh thạch: 63755 linh thạch sơ cấp

Điểm tích lũy: 0 điểm tích lũy sơ cấp

Kho vật phẩm

Cửa hàng

Vậy là cuối cùng hắn đã tiết kiệm lên lại trên 5 vạn linh thạch, lại có chút tiền rồi.

Hắn thật sự muốn Bí cảnh nhanh mở ra để hắn có thể sớm đi đến Vân Vũ đại tông, thời gian này hắn phải cất Thanh linh ngọc bội vào trong ô đồ của hệ thống, chứ cầm trên người mà để lộ ra pháp khí tam phẩm thì chắc hắn sẽ bị g·iết ngay lập tức.

Pháp khí tam phẩm là thuộc giai tầng của Tụ pháp cảnh, mà giá trị của pháp khí còn gấp 10 lần các đồ khác cùng giai. Ai nhìn thấy chả đỏ cả mắt.

Không có Thanh linh ngọc bội cung cấp thêm linh khí, mà ở chỗ này mức độ nồng đậm linh khí cũng thấp hơn ở Linh Dược Bắc Vân Phong.

Cuối cùng ngày mở bí cảnh cũng đến, hắn được phân đến nhóm dưới sự chỉ huy của 1 trưởng lão ngoại môn, tu vi Ngưng đan cảnh. Ngoài hắn ra thì còn có 10 tu sĩ khác nữa cùng tham gia.

Hắn phải chuẩn bị để sẵn Phong hành phù, Lôi vũ linh phù và Ngũ lôi phá thiên phù sử dụng bất cứ khi nào thấy có mùi nguy hiểm.

Nhưng có vẻ hắn nghĩ nhiều, nhóm bọn hắn chỉ hoạt động ở tầm ngoài rìa, nên cũng không có nhiều nguy hiểm lắm, bọn hắn gặp tổng cộng 29 con linh thú nhất giai, 6 con linh thú nhị giai trong 1 tuần, và rất nhiều linh dược. Tính toán ra tối thiểu cũng phải được tầm 12 vạn linh thạch

Nhưng số lớn bị trưởng lão cầm, ông ấy chỉ chia cho bọn hắn mỗi người 5.000 linh thạch, nhìn 5.000 linh thạch nhiều không, nhiều chứ, tính ra gần bằng thu nhập 2 năm của hắn.

Mà đây chỉ là số nhỏ thôi, chứ phần nhiều bị trưởng lão cầm đi rồi.

Nhưng bọn hắn cũng không có ý kiến gì, chung quy không có 1 vị Ngưng đan cảnh tọa trấn, gặp phải linh thú nhị phẩm xác suất bọn hắn gặp nguy hiểm sẽ rất lớn.

Chưa kể còn phải đề phòng các tu sĩ khác, bọn hắn mấy lần gặp một đội ngũ tới gần, nhưng khi thấy Ngoại môn trưởng lão thì đều rời đi.

Nhưng hắn thấy không thơm lắm, mất 7 ngày kiếm được 5.000 linh thạch mà tràn đầy nguy hiểm, bọn hắn may mắn không gặp linh thú tam phẩm hoặc nhiều linh thú tập kích không thì sợ rằng khó đi ra khỏi đây.

Thời gian trước ở ngoài bán Liễu thương đan, 1 tuần hắn kiếm được hơn 15.000 linh thạch. Tất nhiên cũng có nguy hiểm, nhưng nhìn chung thì mức độ nguy hiểm thấp hơn nhiều.

Hắn có thể dịch dung trốn thoát, đây là phường thị Linh Vũ, không phải dã ngoại, nên chuyện g·iết người cũng không hề đơn giản.

Nhưng trong bí cảnh, chuyện g·iết người đoạt bảo là hết sức bình thường.

Ngoài sự cao hứng vì vừa kiếm lời được 5.000 linh thạch thì có vấn đề, hắn chưa tìm được lý do để tách ra trốn đi.