Tựa Bóng Tình Tan

Chương 8




Hạ Kim chưa bao giờ có những thái độ như vậy cả. Cô ta cũng không biết cách nói xỉa xói người khác như cô gái này. Vậy rốt cuộc là suốt bao năm qua cô ta đã thay đổi thật rồi hay là cô với lấy một lớp mặt lạ khác diễn trước mắt anh đây.

Tối Tống Long Thần có một buổi họp với đối tác vô cùng quan trọng ở phía bên nước ngoài. Lúc đến nhà hàng, anh ta tỏ vẻ lo lắng rồi lớn giọng sai bảo.

– Tôi quên bản hợp đồng ở bàn làm việc rồi, về lấy giúp tôi. Tôi sẽ kéo dài thời gian, mau lên nhé!

Nhược Hy nhìn dáng vẻ của anh ta hình như không nói dối. Hơn nữa cô cũng biết thừa rằng buổi họp hôm nay mà không có hợp đồng giấy tờ mang đến sẽ bị huỷ hợp tác. Dự án lần này lớn như thế nếu không ký được sẽ gây thiệt lớn cho công ty. Vì vậy cô đã rất ngoan ngoãn nghe lời anh ta bắt xe taxi về công ty để lấy bản hợp đồng.

Sau khi lấy được rồi, lúc ra đến ngoài cửa công ty thấy trời đổ mưa. Nhược Hy nhanh chóng vào xe để đến nhà hàng kịp thời mau chóng đưa giấy tờ hoàn thành buổi hợp tác.

Đi đến đoạn đường lớn trời thì càng mưa to hơn, đã vậy thì ngoài đường xe còn bị tắc. Cô ngồi chờ mãi trong xe cũng phải gần mười năm phút rồi nhưng vẫn chưa thể di chuyển được. Nhìn vào đồng hồ đeo tay thì khoảng còn ba mươi phút nữa là buổi ký kết bắt đầu.

Nhìn với tình hình này chắc cũng phải lâu hơn nữa mới di chuyển được. Khi ấy chắc chắn sẽ muộn giờ tới khách sạn. Trong đầu Nhược Hy chợt nảy ra một suy nghĩ vô cùng táo bạo. Cô cởi áo khoác da của mình chùm kín lấy giấy tờ hợp đồng. Thanh toán tiền cho tài xế rồi mở cửa xe đày mưa ôm tài liệu nách qua khe hở của mấy chiếc xe.

Nhược Hy vừa đày mưa chạy bộ thật nhanh chóng đến nhà hàng. Nhưng khi tới nơi thì cô không thấy bóng dáng của Tống Long Thần đâu. Cô chủ động tiến đến hỏi thì mới rõ vốn hôm nay có cuộc họp. Nhưng đã được ký xong.

Anh ta từ ban đầu không hề để quên một giấy tờ hôm đồng quan trọng nào cả. Thứ mà cô cầm trên tay nội mưa cầm đến cho anh chỉ là bản demo. Đến cuối cùng cô vẫn như một đứa ngốc. Bị hắn dắt mũi mà còn nghe lời dăm dắp. Đày mưa chạy bộ suốt quãng đường ấy vì bản hợp đồng. Vậy mà hắn ta cố tình trêu đùa cô như thế.

Đêm hôm ấy Nhược Hy không về nhà mà chủ động đến ở nhờ tá túc nhà Lan Nhi một đêm. Thấy người cô ướt Lan Nhi có quan tâm dò hỏi mọi chuyện nhưng Nhược Hy không nói thêm câu gì vì thế cô cũng không hỏi thêm.

Long Thần vừa làm việc xong xuống bếp rót lấy ly nước uống rồi sẽ đi ngủ. Bây giờ cũng đã hai giờ sáng, đi qua phòng của Nhược Hy thấy cửa phòng đóng kín anh cứ cho rằng cô đã về và ngủ rồi. Dù sao với tính cách cua cô ấy sẽ không bao giờ kiên nhẫn chờ anh đâu. Trời mưa thì sẽ biết đường mà tìm chỗ trú. Vì thế anh cũng không bận tâm nhiều.

Tới sáng cũng là buổi cuối tuần ngày chủ nhật, anh ngồi trên ghế sofa nâng tách trà nóng lên nhâm nhi rồi đọc báo. Đến hơn tám giờ sáng không thấy cửa phòng của Nhược Hy động đậy gi anh thấy rất lạ.

Bình thường cứ cuối tuần là cô ta sẽ dạy từ rất sớm chuẩn bị bữa sáng rồi sẽ lau dọn nhà cửa. Vậy mà hôm nay lại dám lười biếng dạy muộn sau cả anh rồi cơ đấy.