Tính kế nhiều như vậy, tính kế lâu như vậy, nàng thật không ngờ, kết quả là, ngựa đen tốt nhất, lại là Địch Mân!
Nếu lúc trước biết vậy, nàng sẽ không để Hạo Nguyệt gả cho thái tử, tuyệt đối sẽ không!
Mà càng thật giận là, Liễu tướng, lại muốn cáo lão hồi hương!
Nhi tử của nàng, nhi tử thật vất vả mới sanh ra nên làm cái gì bây giờ?
Làm một dạ phu nông thôn sao?
Không cần!
Mà Tàn Nguyệt, chờ về sau thành hoàng hậu, nàng làm sao có thể bỏ qua cho mình!
Không có khả năng, cũng tuyệt đối sẽ không!
Đối với chuyện năm đó, Tàn Nguyệt đã hoài nghi, đã sớm bắt đầu hoài nghi!
Ánh mắt tối sầm lại, Cúc Văn vẫy tay, vẫy nha đầu lại đây.
“Tiểu Khúc, ngươi cảm thấy, nếu nàng thành hoàng hậu, sẽ bỏ qua ta sao?”
Tiểu Khúc vội vàng lắc đầu, ai có thể nghĩ đến nha đầu không được sủng áinhất trong phủ, lại sẽ trở thành hoàng hậu một nước đây?
Hơn nữakhông phải hoàng hậu bình thường, ái thê của Địch tướng quân, đây thậtlà nổi danh, hắn thậm chí chỉ có một nữ nhân, cho tới bây giờ đều khôngcó thu nữ tử khác!
Không biết mấy ngày nữa sau khi lên ngôi, hắn sẽ làm như thế nào?
Tam cung lục viện, hẳn muốn nạp không?
Nhưng Tàn Nguyệt, sẽ đồng ý sao?
“Ngươi cũng biết, nàng sẽ không bỏ qua ta, đúng không?”
Cho nên, phòng họa chưa xảy ra, nàng vẫn đều kiên trì làm như vậy. Mà nay, cũng chỉ có thể. . . .
Tìm ra toàn bộ gia sản của mình, nàng để cho Tiểu Khúc hỗ trợ liên hệ.
Nhất định phải trừ bỏ Tàn Nguyệt, nàng nói với mình.
“Phu nhân, này, nô tỳ cảm thấy không thích hợp. . . . . .”
Tiểu Khúc run rẩy, đây chính là hoàng hậu tương lai, một chút không thành, là tội lớn tru cửu tộc. . . .
“Đi đi, tất cả có ta chịu trách nhiệm?”
Tiểu Khúc ra ngoài, thân mình lại như cũ nhịn không được run run. Biết nhiều chuyện của nàng, khó bảo toàn lần này qua đi, nàng có thể giết ngườidiệt khẩu hay không.
Đã gặp nhiều lắm, cho nên. . . . . .
Đi ở trên đường, nàng mê mang, cũng do dự. Tuyệt đối không thể làm như vậy, nàng biết!
Tuy rằng phu nhân nói như vậy, nhưng cuối cùng, ai biết nàng sẽ làm như thế nào?