Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Từ Tổng Giám Đốc Xuyên Không Thành Người Ở Rể Vô Dụng

Chương 11: Họp lớp (1)




Chương 11: Họp lớp (1)

Chương 11: Họp lớp

Đặng Minh An nhìn đồng hồ, thời gian đã qua 8 giờ một chút. Hắn suy nghĩ một chút, quán ăn Đại Loa đó cách đây cũng không xa.

Hắn nói với trợ lý xử lý nốt nhưng việc cần làm. Thực ra cũng không nhiều lắm, chỉ là sắp xếp một chút sau đó liền có thể tan ca. Bởi vì lí do phải đi đàm phán cho nên Đặng Minh An có mua vài bộ quần áo lịch sự. Tuy rằng đều là áo vest, nhưng cũng khá thời thượng.

Thêm nữa tiền của hắn đều ném vào quỹ đầu tư. Cho nên chỉ mua thêm một chiếc xe điện nhỏ, tiện cho hắn và vợ đi làm, mỗi người một cái, không ai tranh của ai.

Trợ lý nhìn hắn, không hiểu sao biểu cảm của cậu ta có hơi ngần ngại. Đặng Minh An nhướng mày : "Muốn nói gì thì nói đi, không cần ngại."

Cậu ta hít sâu một hơi: "Sếp! Ngài định cứ thế này đi họp lớp với vợ sao?"

Đặng Minh An sờ sờ mặt, không có râu, hôm qua hắn vừa cạo mà.

Khuôn mặt của trợ lý tràn ngập bất đắc dĩ, cậu ta thở dài: "Ngài đúng là, sao cứ như mấy ông già tuổi trung niên như vậy?"

Ông già...tuổi trung niên á....? Mặc dù kiếp trước hắn cũng không còn trẻ, nhưng nhưng cũng mới ba mươi mấy tuổi mà thôi. Hiện tại bị gọi là ông già đúng là có chút....

Trợ lý nhỏ không biết lôi ra từ đâu một bộ quần áo, khá lịch sự, bảo hắn đi thay. Sau khi Đặng Minh An mặc vào thì đúng là như một con người khác. Nếu như lúc mặc vest thì trông nghiêm túc chững chạc thì mặc bộ đồ này lại giúp cho hắn trở về đúng tuổi của mình hơn.

Không hiểu sao đều là vest mà lại có thể đem lại cảm giác hoàn toàn khác biệt như vậy.



Hắn tò mò hỏi trợ lý Lâm: "Cậu lấy bộ đồ này từ đâu ra vậy?"

"Hửm?" Trợ lý Lâm vừa vuốt áo hắn cho phẳng vừa hỏi: "Không phải là sếp mua sao? Tôi thấy người ta đưa đến chỗ bảo vệ, nói lúc ngài đi thì mặc cái này."

Ồ? Đặng Minh An tự hỏi, có lẽ nào là Cố An Nhã đưa đến cho hắn?

Dù sao cũng không còn sớm nữa, hắn cũng nên đi thôi.

Nói rồi Đặng Minh An liền tạm biệt trợ lý Lâm, sau đó ngồi lên chiếc xe điện bé nhỏ của mình để đi đến quán ăn Đại Loa mà vợ hắn bảo. Tuy nhiên vợ hắn chỉ bảo là phòng VIP, chứ không nói là phòng VIP nào.

Trong lúc đó, Cố An Nhã đã có mặt ở phòng bao. Cô ngồi cùng với cô bạn thân của mình từ hồi đại học. Thế nhưng cô lại không vui vẻ cho lắm.

Cô ả ở chỗ cho thuê cứ liên tục làm ồn.

"Cố An Nhã, đoá hoa băng lãnh của đại học A, hôm nay chồng cô không tới à?" Cô ả ôm lấy tay của người đàn ông bên cạnh, châm biếm nói: "Hay là cô xấu hổ về thằng chồng vô dụng ở rể ăn bám cô?"

Cố An Nhã lạnh nhạt nhìn cô ta một cái sau đó dời mắt không trả lời. Đối với loại người như thế này, cô không cần hao tổn tâm sức để đối phó với cô ta. Thế nhưng bạn thân của cô lại là người có cái đầu nóng, cô ấy tức giận nói:

"Im đi Viên Tịch! Ai mà không biết cô hồi đại học yêu đương sâu đậm với hot boy của trường sau đó vứt bỏ người ta vì người ta nghèo!"

Sắc mặt của cô g·ái g·ọi là Viên Tịch kia tái mét, cô ta nhìn sắc mặt của bạn trai quyết liệt nói: "Cô...cô nói bậy!"

Cửa phòng VIP mở ra, một chàng trai trẻ đẹp trai bước vào, thế nhưng đó không phải là người mà Cố An Nhã luôn mong ngóng. Đó chính là hot boy trong lời của Vũ Tư Thi - bạn thân của cô. Cố An Nhã im lặng nhấp một ngụm nước. Người này trong thời gian hẹn hò với Viên Tịch còn đi tỏ tình với cô. Khiến cho cô bị mọi người gọi là tiểu tam p·há h·oại người khác trong khi cô không làm gì. Danh tiếng của cô thời đại học từ đó xuống dốc. Cho dù có giải thích mọi người cung không tin.



Cố An Nhã tự cười nhạo bản thân, cái gì mà đoá hoa băng lãnh của đại học A. Hồi cuối năm ba cái danh tiểu tam đó cứ đeo bám cô tới khi tốt nghiệp tên kia mới đứng ra giải thích. Thế nhưng Viên Tịch vẫn luôn nhắm tới cô từ đó tới giờ. Dù cho cô ta là người bỏ mặc bạn trai của cô ta trước.

Cái gì mà có lí do chính đáng nên mới bỏ mặc anh ta.

Cả hai người họ đều chẳng tốt đẹp gì.

Sắc mặt của Cố An Nhã không tốt cho lắm, tại sao ông chồng của cô vẫn chưa tới chứ?

Nhìn Hàn Tư Thi tức giận sau đó được bạn trai dỗ dành mà Cố An Nhã cảm thấy chạnh lòng. Rõ ràng cũng có chồng mà tại sao bản thân cô lại phải ăn cơm chó của người khác cơ chứ?

Kì thực Cố An Nhã cũng không có lạnh lùng như mọi người tưởng, trong đầu cô suy nghĩ linh tinh rất nhiều, chỉ là cô không thể hiện ra nhiều mà thôi. Bà của cô dạy cô phải làm như vậy. Nếu như biểu lộ ra quá nhiều, người khác sẽ có thể đoán được cô đang nghĩ gì mất.

Mắt thấy An Lâm tiến lại gần cô Cố An Nhã có dự cảm chẳng lành. Cô cầm điện thoại lên giả vờ không để ý, thì thấy được tin nhắn của Đặng Minh An.

~~~~~~~~~~~~~~

Đặng Minh An nhìn dãy phòng VIP trước mặt, lâm vào trầm tư.

Hắn đã gửi tin nhắn hỏi vợ, thế nhưng cô ấy vẫn chưa trả lời. Trong lúc hắn còn đang đứng tần ngần trước cửa thì cửa phòng VIP bên cạnh đột nhiên mở ra. Là đạo diễn của bộ phim hắn từng đóng.



Ông nhìn hắn, ngạc nhiên hỏi: "Cậu ở đây làm gì thế?"

Đặng Minh An cũng từ tốn trả lời: "À, vợ tôi gọi tôi tới đây."

"Vợ?" Vẻ mặt của đạo diễn Từ cực kì ngạc nhiên: "Cậu còn trẻ vậy mà đã có vợ rồi à?"

"Ừm." Đặng Minh An lịch sự gật đầu: "Đạo diễn Từ ở đây làm gì vậy?"

"Hôm nay đoàn làm phim có tổ chức tiệc đóng máy đấy!" Đạo diễn Từ cười nói, sau đó còn trách cứ hắn: "Còn cậu, gọi cậu mà không thấy cậu nhấc máy, rốt cuộc là có chuyện gì?"

Lúc này Đặng Minh An mới nhớ ra, bởi vì mẹ vợ khủng bố điện thoại của hắn và vợ, ảnh hưởng tới công việc của hai người. Chặn xong bà ta lại dùng số khác gọi. Cũng chính vì quá phiền phức nên hắn và vợ bàn bạc với nhau đổi số. Nếu như không đăng kí thứ gì thì bà ta sẽ khó mà tìm được. Kết quả đúng là không tệ, bà ta thật sự dừng lại. Không rõ là mệt mỏi rồi hay gì, nhưng Đặng Minh An cảm thấy bà ta sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy, dù sao con người của bà ta sẽ không thay đổi.

Không hiểu sao người làm mẹ như bà ta lại muốn lợi dụng con gái của mình để đem lại lợi ích như vậy.

Thêm nữa mặc dù Cố An Nhã không tâm sự với hắn hay gì, nhưng Đặng Minh An hoàn toàn có thể đoán ra được có vẻ cô là do bà ngoại cô nuôi lớn. Bà ấy là người làm mối cho nguyên chủ và cô.

Không biết bà ngoại cô bị làm sao mà lại làm mối cho cô với tên vô dụng này nữa.

"À tôi mới đổi số." Đặng Minh An nở nụ cười thương nghiệp. Đạo diễn Từ cũng khá có tiếng tăm. Sau này hắn mở rộng sang lĩnh vực giải trí, có thể thân thiết với đạo diễn Từ rất không tồi. "Chúng ta trao đổi số lại đi."

"Được chứ." Đạo diễn Từ vui vẻ lấy điện thoại ra, trao đổi với Đặng Minh An.

Trao đổi số xong, Đặng Minh An mới từ chối lời mời của Đạo diễn Từ: "Hôm nay tôi có hẹn rồi, rất tiếc vì hôm nay không thể ăn cơm cùng với mọi người."

Đạo diễn Từ tỏ ra đáng tiếc: "Vậy sao, được rồi, vậy tôi đi đây, cậu tới chỗ cần hẹn đi."

Đặng Minh An gật đầu, điện thoại vừa lúc có tin nhắn tới. Là Cố An Nhã.

"Phòng VIP 8."