C hương 10: Chơi chứng khoán
Bởi vì suất diễn bị cắt giảm, cho nên thời gian hắn hoàn thành cảnh quay cũng nhanh hơn rất nhiều. Đạo diễn cũng hiểu hắn đang bị chèn ép, cho nên cũng muốn kết thức nhanh rồi thanh toán tiền lương cho hắn. Mấy ngày gần đây đều chỉ quay cảnh quay của hắn. Với tiến độ này thì ước chừng cuối tháng hắn có thể lĩnh lương đi về rồi.
Đặng Minh An cũng đã dặn dò Cố An Nhã không được đi theo mẹ vợ, nếu không cô sẽ gặp nguy hiểm giống như bữa trước.
Từ hôm đó đến nay cũng đã một tuần, mẹ vợ của hắn hôm nào cũng tới làm phiền nhà của hắn. Gào thét điên cuồng tới nỗi bảo vệ cũng phải cấm bà ta vào.
Cho nên hắn yên tâm hoàn thành nốt công việc diễn viên của mình.
Cuối thảng bảy, trời vẫn còn nắng nóng, Đặng Minh An cuối cùng cũng cầm được trên tay số tiền mình nên có.
Tổng cộng tám mươi triệu. Mặc dù suất diễn bị cắt đi nhưng số tiền vẫn được nhận y như hợp đồng là được rồi. Hắn không mong ngóng gì hơn cả.
Hắn ngay lập tức đăng ký một cái thẻ ngân hàng, thẻ tín dụng, đủ các loại thẻ cần thiết trên đời, sau đó giữ lại 5 triệu để tiêu dùng, còn lại bảy mươi lăm triệu ném hết vào tài khoản.
Sau đó hắn bắt xe đi tới quán net. Nhanh chóng trả tiền vào ngồi, rồi đăng kí một tài khoản chứng khoán. Cách nhanh nhất để gấp đôi số tiền vốn đó là chơi chứng khoán. Đặng Minh An ngồi đọc một lúc lâu, sau đó phân chia tiền ra để đầu tư vào nhiều mục khác nhau. Chỉ một giờ sau, số tiền đã lên gấp nhiều lần, Đặng Minh An vô cùng tự tin đối với phán đoán của mình. Dù sao kinh nghiệm mấy chục năm chơi chứng khoán cũng không phải để chưng. Sau khi rút vốn hắn lại mua những chứng khoán có tiềm năng, số tiền hắn có trực tiếp gấp lên mười lần
Hắn nhanh chóng rút vốn đầu tư, hiện tại trong tài khoản của hắn có hơn tám tỷ. Số tiền này để lập nghiệp cũng khá là nhiều rồi. Nhớ lại trước kia không có kinh nghiệm, lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng khổ sở hơn thế này nhiều.
Hắn nhanh chóng thoát tài khoản, sau đó đi ra ngoài đăng kí công ty. Công ty sẽ lấy tên là Đặng An. Trước khi mở rộng ra các lĩnh vực khác thì trước hết sẽ nhắm vào lĩnh vực đầu tư và phát triển. Mục tiêu chính là đầu tư phim ảnh. Khi mà công ty đã kiếm được nhiều vốn hơn rồi thì đó là lúc hắn mở rộng sang lĩnh vực bất động sản.
Bất động sản kiếm tiền nhanh nhất, sau đó muốn lâu dài sẽ mở rộng sang thức ăn và quần áo, những đồ dùng không bao giờ thiếu trong cuộc sống hàng ngày của con người.
Sau khi đã đi đăng kí công ty xong, hắn lại ra quán net bắt tay vào lên mạng tuyển nhân sự, hứa hẹn cho bọn họ lương thật tốt. Quan trọng nhất là tuyển được thư ký cùng trợ lí, hai vị trí quan trọng. Sau đó hắn lên mạng để thuê văn phòng.
Xong xuôi, hắn mới tắt máy đi về nhà.
Cố An Nhã vẫn chưa về tới, cho nên Đặng Minh An đi mua vịt quay về cho cô với hắn ăn. Nghe nói quán vịt quay này rất ngon, nhất định phải bồi bổ năng lượng cho vợ hắn. Mấy tuần nay hắn bận rộn quá, cho nên vẫn chưa được ngủ cùng với cô lần nào. Hắn nghẹn sắp c·hết rồi đây.
Tiện thể đi mua "bàn chải sạch" không phải hắn không muốn có con, chỉ là thời điểm hiện tại không thích hợp. Cũng may lần trước làm trần nhưng cô không dính thai, kì kinh nguyệt của vợ vẫn tới rất bình thường.
Cố An Nhã về nhà, khuôn mặt mệt mỏi, lúc vào thấy Đặng Minh An đã đợi sẵn, trên bàn bày biện thịt vịt quay và bún.
Đặng Minh An biết được cô về, quay sang cười rạng rỡ: "Về rồi à? Ăn luôn cho nóng rồi hẵng tắm."
Cô nhướng mày: “Gì đây? Anh diễn xong rồi à?”
Đặng Minh An mỉm cười: “Ừ anh diễn xong rồi, lương cũng lãnh rồi. Hiện tại có thể phụ giúp em rồi. Chính là...”
“Sao thế?”
“Anh cần số tiền đó để đi làm ăn, hiện tại không đưa cho em được.”
Phản ứng đầu tiên của Cố An Nhã là phản đối: “Không được! Lỡ làm ăn thua lỗ thì sao?” Cô nhíu mày nói: “Anh không thể an phận làm diễn viên được sao?”
“Anh không phải đang hỏi ý kiến của em, chuyện làm ăn anh đã quyết định rồi.” Đặng Minh An mỉm cười.
Cố An Nhã sửng sốt, cô hơi mở to mắt nhìn Đặng Minh An. Sau đó suy xét tới lời của hắn, cô suy nghĩ một chút. Đó là tiền hắn kiếm ra, cô không có quyền can thiệp vào việc hắn tiêu tiền ra sao. Nhưng dù sao cũng là vợ chồng, hắn nên hỏi ý kiến của cô một chút chứ, sao có thể tuỳ tiện quyết định như vậy?
Cố An Nhã biết hắn làm thế đáng ra không sai, nhưnh trong lòng cô lại thấy tức giận vô cớ. Lẽ nào hắn không tôn trọng cô? Nhưng nghĩ lại thì trước đây cô cũng không có tôn trọng hắn, lúc quyết định mọi việc cũng chưa từng hỏi ý hắn...
Chính là... cô cảm thấy giận dỗi, phải làm sao bây giờ?
Cố An Nhã thở dài, sau đó nói: “Dù sao đó cũng là tiền của anh, tuỳ anh sử dụng thôi.” Mặc dù khuôn mặt của cô vẫn lạnh lùng như thường ngày, nhưng Đặng Minh An biết rõ cô đang giận dỗi.
Hắn nắm lấy vai cô, ép cô nhìn thẳng vào mắt hắn: “An Nhã, tin anh. Anh nói được làm được, anh nhất định sẽ khiến cho cuộc sống của em tốt hơn.”
Trong mắt của hắn tràn đầy kiên định cùng tự tin, Cố An Nhã không biết bị cuốn vào đôi mắt sâu hun hút như vậy lúc nào không hay, chỉ có thể ngờ nghệch gật đầu.
Đặng Minh An mỉm cười, nói: “Được rồi, ăn thôi.”
Cố An Nhã lúc này mới hồi thần, vừa nãy rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra...?
“Em ăn miếng này ngon này.” Đặng Minh An gắp cho cô một miếng vịt, đáy mắt ngập tràn nhu tình, giọng nói, cử chỉ đều rất dịu dàng.
“Ừm.” Cố An Nhã không dám nhìn vào mắt hắn, quá nguy hiểm, bảo sao hắn có thể làm diễn viên. Cô cảm thấy có hơi lo lắng về cuộc sống vợ chồng sau này.
Ăn uống xong, Đặng Minh an đem bát đũa vào cho vào máy rửa bát. Cố An Nhã đi tắm, lúc tắm ra đã thấy Đặng Minh An đã tắm xong, đang nằm trên giường mời gọi cô. Từ khi hai người phát sinh quan hệ, hắn đã mặt dày dọn đồ vào đây, chỉ là lúc nào hắn về muộn, để không đánh thức cô hắn mới sang phòng ngủ bên kia.
Cô ngượng ngùng nhìn người đàn ông không biết xấu hổ trước mặt này, chùn bước chân. Cô lùi lại về phía cửa: "Nếu không... em sang phòng bên kia ngủ nhé? Dù sao anh cũng mệt mỏi ngày hôm nay rồi."
Con mồi đã tới tay sao có thể để vuột mất? Đặng Minh An không nói không rằng khiến cho Cố An Nhã không kịp phản ứng, kéo cô lên giường.
Sau đó lại là một đêm vận động tiêu hao năng lượng đã hấp thụ từ con vịt quay.
Lại một đêm mất ngủ.
Cố An Nhã ai oán nhìn Đặng Minh An, trong khi hắn thì tinh thần thoải mái, đỡ cô vào phòng tắm, sau đó ra ngoài nấu ăn sáng.
Có vợ thật tốt, trong lòng Đặng Minh An thầm nghĩ.
Dù sao cũng chỉ có đêm nay, bởi vì mấy ngày sau có lẽ hắn sẽ phải cắm tại công ty. Bởi vì công ty mới thành lập, cho nên có rất nhiều thứ cần phải sắp xếp.
Sau khi nấu ăn xong, Đặng Minh An để vợ dùng chiếc xe điện đi làm, còn bản thân thì lại lên xe buýt đi tới quán nét. Hôm qua thư kí cùng trợ lý ứng tuyển đã liên lạc với hắn, hắn tới quán net soạn thảo văn bản hợp đồng, đi ra quán in rồi đem tới để thư kí cùng trợ lý kí vào, sau đó họ bắt đầu bàn bạc việc sau này.
Trước hết là phần tuyển dụng nhân viên, giao cho trợ lý Nguyễn thực hiện. Còn thư ký sẽ cùng hắn tìm kiếm thông tin về các bộ phim sắp quay.
Trợ lý và thư kí là người mới, Đặng Minh An phải hướng dẫn họ rất nhiều rồi mới có thể vào việc được.
Trước kia công ty của hắn cũng đã từng lan sang lĩnh vực điện ảnh, riêng việc đầu tư hắn cũng có kinh nghiệm, duyệt kịch bản chắc chắn sẽ nổi.
Lợi nhuận từ phim ảnh đem lại thật sự không tệ, lợi nhuận cao nhưng rủi ro lớn, cho nên mỗi bước đầu tư đều cần thật cẩn thận.
Yếu tố đầu tư cần ưu tiên đầu tiên là kịch bản, thứ hai là diễn viên. Nhưng công ty đầu tư của hắn mới thành lập, cho nên để đầu tư cho những đoàn làm phim có diễn viên nổi tiếng thì rất khó để chen chân vào, vì vậy hắn chỉ có thể chú trọng vào kịch bản.
Đặng Minh An đọc một loạt, sau đó lọc ra vài bộ có kịch bản không tệ. Hắn nhìn thư kí mới còn đang bối rối thì thở dài, hắn nói với cậu ta: "Cậu biết liên lạc với đoàn làm phim không?"
Thư ký vui vẻ gật đầu, cậu ta mặc dù bằng cấp cao nhưng hoàn toàn là người không có kinh nghiệm. Thế nhưng việc đơn giản như liên lạc thì cậu ta vẫn làm được.
Sau khi giao cho thư ký nhỏ việc liên lạc với đoàn làm phim, Đặng Minh An đi tới chỗ trợ lý đề xem về việc tuyển dụng nhân viên. Nhận được không nhiều hồ sơ lắm. Đặng Minh An nhướng mày, dù sao đây cũng là công ty mới không có danh tiếng, số lượng hồ sơ như thế này đã là rất không tệ.
Hắn đã báo trước với vợ là phải cắm ở công ty vài ngày, cho nên vài ngày hắn cũng không về nhà. Tiền kiếm được đều đã ném hết vào vốn đầu tư, nhân viên được tuyển vào cũng đã an bài vị trí không tồi. Có một vài nhân viên có kinh nghiệm, mà cũng có nhiều người mới. Mấy nhân viên có kinh nghiệm Đặng Minh An đều để cho họ làm quản lý, còn lại thì làm nhân viên thường.
Sau một tháng, công ty cuối cùng cũng đi vào ổn định, nhân viên cũng đã có vị trí của riêng mình. Mà Đặng Minh An cắm trại ở công ty cũng tròn một tháng.
Đầu tóc rối bù, mắt có quầng thâm, trên cằm đầy râu, cũng may thỉnh thoảng vợ hắn lại tới công ty đem chút quần áo tới cho nên không phải cả tháng mặc nguyên một bộ quần áo.
Hắn vào trong phòng vệ sinh riêng của bản thân tắm rửa cạo râu thay quần áo một hồi sau đó nói với thư ký và trợ lý: "Mọi người cũng về sớm đi, một tháng này cũng vất vả rồi."
Trợ lý và thư ký cũng có tình trạng giống như hắn, cười cười nói sếp về trước đi.
Bởi vì Đặng Minh An là sếp nhưng vẫn ở lại hết sức chăm chỉ, họ thân là cấp dưới đương nhiên không dám trở về. Chỉ có thể nhờ người nhà mang quần áo tới.
Đặng Minh An lại đi xe buýt trở về, âm thầm cảm khái bao giờ bản thân mới lại được ngồi xe hơi trong cái thời tiết này.
Trời đã sang tháng 8, thế nhưng thời tiết vẫn rất nắng nóng, Đặng Minh An lại cảm thấy nhớ chiếc xe hơi mát lạnh yêu quý của mình.
Hắn âm thầm tính toán, hắn có chen chân vào một vài bộ phim truyền hình sắp quay xong đang thiếu vốn để làm hậu kỳ, có lẽ lợi nhuận không nhỏ, có thể trả lương cho nhân viên. Đương nhiên hắn đã tính toán qua nhiều thứ để cho lợi nhuận hắn đạt được vẫn là nhiều nhất, lấy lại được cả vốn lẫn lãi, cả chì lẫn chài.
Có lẽ vài ngày sau bộ phim đó sẽ được phát sóng, sau khi phát sóng hắn sẽ được hưởng phần trăm dựa vào số tiền đầu tư đã bỏ ra. Rốt cuộc cũng kiếm được số tiền đầu tiên sau khi thành lập công ty rồi.
Về tới nhà, Đặng Minh An trực tiếp nằm xuống giường ngủ. Suốt một tháng bữa ngủ bữa không, kết quả hắn ngủ suốt một ngày trời. Lúc tỉnh lại trời đã sáng.
Hắn nhìn điện thoại, là 8 giờ sáng, vợ hắn đã đi làm từ sớm. Mà Đặng Minh An thì thay quần áo trực tiếp tới công ty tiếp tục bàn bạc cho kế hoạch đầu tư sau này.
Trong lúc hắn đang phê duyệt văn kiện được đưa lên thì vợ của hắn nhắn tin tới. Hắn sẽ không trả lời tin nhắn không liên quan đến công việc trong lúc làm việc, ngay cả là vợ hắn, cho nên hắn trực tiếp để sang một bên rồi lại tiếp tục phê duyệt công việc.
Đến khi xong việc hắn mới cầm điện thoại lên, lúc đó là lúc 8 giờ tối. Cố An Nhã nhắn với hắn tối nay cô đi họp lớp, muốn hắn cũng đi cùng, hẹn lúc 8 giờ ở phòng VIP của quán ăn nổi tiếng Hà Thành, Đại Loa.