Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tu Tiên Thật Là Khó Khăn A !

Chương 23: Nghiên cứu hệ thống.




Chương 23: Nghiên cứu hệ thống.

“Ngươi làm cái gì mà đi lâu vậy?” Tô Mộc quát.

Người bị mắng chính là Thiên Thu, lúc rời khỏi thôn phủ đã là giữa đêm, hắn liền một mạch chạy về Tô gia, vừa về đến nơi thì gặp Tô Mộc.

“Ách, Tô trưởng quỹ à, ta cũng không muốn như vậy đâu, chuyện là như vậy…” Thiên Thu mặt đen như mực kể lại toàn bộ chuyện mà hắn gặp phải tối nay.

Ban đầu hắn dự định sẽ thay đổi câu chuyện đi một chút, nhưng sau khi nghĩ lại thì hắn quyết định kể lại toàn bộ cho Tô Mộc, không dấu diếm gì, đương nhiên việc hắn có hệ thống thì hắn sẽ không lộ ra. Dù sao hắn cũng là người bị hại nên chả cần che giấu gì, hơn nữa kể cả giấu cũng không giấu nổi, Tô Mộc là ai? Là trưởng quỹ của Tô gia, danh vọng của hắn trong thôn là không tầm thường, vì thế chỉ cần tốn chút công sức là có thể biết hết mọi việc ngay.

Nghe xong, cơ mặt của Tô Mộc có giãn ra đôi chút nói: “Lại có chuyện như vậy à? Mà thực lực của ngươi cũng không tồi lại có thể chống lại loại cường giả như vậy.”

“Phần lớn là do may mắn thôi, ha ha” Thiên Thu gãi đầu cười cười.

Tô Mộc thấy hắn biểu hiện như vậy cũng không nghĩ nhiều, khoát tay nói: “Ngươi về phòng đi”.

Thiên Thu nghe vậy cũng không nhiều lời, cúi đầu từ biệt Tô Mộc, hướng phòng mình mà đi.

“Thật là xúi quẩy!” Tô Mộc vừa lẩm bẩm vừa đi về phòng

Nghe vậy Thiên Thu chỉ có thể lắc đầu cười khổ, người ở thế giới này quá coi trọng vấn đề tâm linh, Tô Mộc cũng không ngoại lệ. Ở đây người ta quan niệm canh ba là lúc ma quỷ hiện thân, về nhà vào giờ này sẽ mang lại điềm xui, chính vì vậy cứ vào buổi tối trừ mấy tên quan sai đi tuần ra còn lại mọi người đều sẽ ở trong nhà. Kiếp trước của hắn cũng có quan niệm như vậy, nhưng người ta cũng không quá coi trọng việc này, đặc biệt là sinh viên như hắn, một hai giờ sáng về nhà là chuyện bình thường.

Về đến phòng, Thiên Thu nằm ngay xuống giường, tối nay xảy ra quá nhiều chuyện khiến thể chất và tinh thần của hắn đã tới giới hạn, vừa đặt lưng xuống giường là cơn buồn ngủ liền ập đến.





Một lần chợp mắt thức dậy đã là buổi trưa.

Sau khỉ tỉnh dậy Thiên Thu trước tiên vệ sinh cá nhân, sau đó hắn liền bắt đầu công việc làm sổ sách. Chỉ mất khoảng một giờ hắn đã hoàn thành xong công việc, sau đó hắn liền đi tìm Tô Mộc để bàn giao lại sổ sách.

Trong đại sảnh, lúc này Tô Mộc đang ngồi trong quầy làm sổ sách.

Thiên Thu đi đến quầy gỗ nói: “Tô trưởng quỹ, chỗ sổ sách hôm nay ta đã hoàn thành rồi.”

Tô Mộc không hề ngẩng đầu lên, vỗ vào quầy gỗ nói: “Để đó đi.”

“Vâng” Thiên Thu lễ phép đáp lại, đồng thời đặt chồng sách lên quầy.

“Tạm thời không có việc gì nên ngươi đi nghỉ đi, khi nào có ta sẽ gọi.”

“Vâng”

Thiên Thu lễ phép đáp lại, sau đó đi về phòng, tiện đường đi qua bếp lấy một chút điểm tâm. Cũng không có gì nhiều chỉ có hai cái bánh bột ngô, tất cả người làm việc ở Tô gia đều sẽ được cung cấp bữa ăn trưa, đương nhiên thực đơn sẽ không có nhiều món nhưng sẽ được thay đổi hằng ngày.

Cắn vào một miếng bánh, mặt hắn nhăn lại: “Khô quá! Mà thôi kệ, ăn tạm vậy, giờ này quán bánh chắc cũng đóng cửa rồi”.

Về đến phòng, Thiên Thu khóa chặt cửa lại, ngồi trên ghế vừa ăn bánh vừa xem xét hệ thống.



Qua trận chiến vừa rồi hắn nhận ra bản thân còn quá nhỏ yếu, chính vì vậy nên điều cấp thiết bây giờ là phải nâng cao thực lực. Tuy nhiên qua một tuần vừa rồi hắn cũng nhận ra tư chất của bản thân thực sự quá kém, kém đến tuyệt vọng, tốn hơn 400 năm để đạt đến bất nhập lưu đỉnh phong, chỉ vậy thôi cũng biết tư chất của hắn kém đến nhường nào rồi, tuy hắn không biết người khác mất thời gian bao lâu để đạt đến cấp độ của hắn bây giờ nhưng chắc cũng chưa đến 100 năm đâu.

“Không thể dựa vào cái tư chất này để tu luyện được!” hắn tự nhủ với lòng, đồng thời mở ra bảng thông tin của hệ thống.

Qua một tuần sử dụng hệ thống hắn đã tổng kết được một số kinh nghiệm.

Thứ nhất hệ thống này sẽ cho phép hắn mô phỏng cuộc đời từ hiện tại đến khi hắn c·hết đi. Sau khi kết thúc mô phỏng thì hắn có thể chọn một trong ba thứ là: tu vi, kinh nghiệm, trí tuệ của bản thân ở thời kì đỉnh cao để giữ lại.

Thơi kì đỉnh cao là sao? Ví dụ như tu vi của hắn đạt mức cao nhất vào lúc 60 tuổi và giảm dần đến khi hắn c·hết là 80 tuổi thì hệ thống sẽ cho phép hắn giữ lại tu vi khi hắn 60 tuổi chứ không phải vào thời điểm khác.

Thứ hai sau khi tu vi của hắn tăng lên thì số nguyên điểm để tiến hành mô phỏng cũng sẽ tăng lên, khi hắn chưa có tu vi thì số nguyên điểm để mô phòng một lần là hai, còn khi hắn thăng cấp đến bất nhập lưu thì số nguyên điểm để mô phỏng là mười.

Điều này thực sự rất quan trọng bởi hắn dùng hệ thống không phải chỉ để lấy tu vi mà còn dùng trong chiến đấu nữa, điển hình khi hắn chiến đấu với Hắc Vũ, tốc độ của Hắc Vũ hoàn toàn vượt trội hắn, nếu không nhờ có dự báo trước của hệ thống thì bây giờ hắn đã là cái xác rồi.

Giả sử lúc trước khi hắn đánh với kẻ nào đó mà tu vi của hắn lại tăng lên, khiến số sư trong tài khoản không đủ để thực hiện mô phỏng thì hậu quả sẽ nghiệm trọng đến mức nào!

Nhìn vào bảng thông tin hệ thống, nó giống hệt với giao diện của mấy tựa game MMORPG, ở chính giữa là hình ảnh của Thiên Thu,ở dưới là các thông số cơ bản như là: sức mạnh, trí tuệ,…Ở cuối là một hàng các ô biểu tượng, nhưng hầu hết các ô đó là biểu tượng ổ khóa.

Thiên Thu ấn vào biểu tượng chiếc túi, ở dưới biểu tượng là dòng chữ “Kho đồ” ngay lập tức hình ảnh của hắn bị đẩy sang bên trái, bên phải xuất hiện một cái bảng, trong cái bảng là hàng loạt các ô vuông nhỏ, nhưng trong những ô vuông đó đều là biểu tượng ổ khóa. Hắn nhấn vào một ô vuông bất kì, ngay lập tức một bảng thông báo xuất hiện.

[Mở 1 ô đồ mất 100 nguyên điểm. Có xác nhận?]

[Có/không]

Nhìn thấy bảng thông báo này Thiên Thu bất giác hít vào một ngụm khí lạnh: “Đắt như vậy? Nhiêu đây đủ để ta mô phỏng mười lần đấy!”.



“Haizz…Bỏ đi, dù sao bây giờ ta cũng có không có gì đáng giá cần bỏ vào kho đồ” hắn thở dài mỉa mai.

Thoát túi đồ, hắn tiếp tục ấn xuống biểu tượng chiếc kính lúp bên cạnh túi đồ, bên dưới có một dòng chữ “Phân tích” phía trên nút phân tích xuất hiện hai dòng chữ “Phân tích chi tiết” và “Phân tích cơ bản”. Hắn nhấn vào dòng “Phân tích cơ bản” ngay lập tức một bảng thông báo hiện ra.

[Vui lòng chọn đối tượng]

“Hay vậy! Không mất phí luôn! Coi như mày còn lương tâm” Thiên Thu “Ồ” lên một tiếng sau đó chọn mục tiêu là bản thân mình.

Ngay lập tức một bảng thông báo hiện lên.

[Tính danh: Trương Thiên Thu]

[Chủng tộc: Nhân tộc]

Nhìn thấy hai dòng chữ này mặt Thiên Thu đen lại.

“Đúng là “Tiền nào của nấy mà”!”

Tắt đi bảng thông báo, hắn tiếp tục nhấn vào một biểu tượng khác, biểu tượng này là một ô vuông bên trong có hình hàng loạt các số 0,1 xếp không theo quy luật nào.

Tương tự như biểu tượng kính lúp, phía trên ô vuông cũng xuất hiện hai dòng chữ “Mô phỏng thường” và “Mô phỏng đặc biệt”. Thiên Thu hơi do dự một lúc, cuối cùng hắn ấn vào dòng “Mô phỏng đặc biệt” một bảng thông báo hiện lên.

Hắn nhìn bảng thông báo một hồi sau đó không tự chủ thốt lên:

“Ngọa tào!”.