Tu Tiên Thánh Quyết

Chương 33: Huyết Sát Sơn




Chương 33: Huyết Sát Sơn

Huyền Quang nhờ Tổng Soái giúp hắn cải tạo lại hai phi thuyền căn cứ bậc chín, một chiếc vẫn giữ nguyên độ lớn có đường kính ba triệu cây số.

Một chiếc còn lại thì cải tạo thành một trăm căn cứ nhỏ hơn có đường kính một trăm ngàn cây số.

Thế giới châu cũng giao luôn cho Tổng Soái.

Huyền Quang lấy ra căn cứ nhỏ để nó ghép với căn cứ Đại Việt ngay trong không gian. Sau đó cư dân bắt đầu di chuyển sang nơi ở mới.

Toàn bộ quân đoàn Đại Việt đều gia nhập Thị Dĩ Quân, nên hắn giải tán luôn quân đoàn Đại Việt.

...

Huyền Quang thấy một cái cây cổ thụ cực lớn nằm ở vùng trong của Viện Dưỡng Lão. Tính trẻ con nổi lên, hắn muốn làm một cái nhà bên trong cái cây khổng lồ này.

Hắn đi vào trong, đứng trên một cái cành lớn. Cầm thanh kiếm thủy tinh bắt đầu đục một cái lỗ trên thân cây làm nhà. Hắn chém bừa bãi như một tên ngốc, thanh kiếm sắc bén giúp hắn nhanh chóng đục ra một cái lỗ.

Thu hết những khối gỗ rơi ra cho vào không gian trữ vật, Huyền Quang làm việc không quan tâm giờ giấc. Nghĩ đến sẽ có một căn nhà bên trong một cái cây khổng lồ trong một khu rừng tuyệt đẹp, hắn cảm thấy mình sung sức hơn hẳn.

Đường kính thân cây đến tận năm trăm cây số, Huyền Quang đào thẳng sâu vào trong trước. Ba giờ đồng hồ hắn đã đào được hơn trăm mét, tiếp tục không ngừng đi sâu vào bên trong. Mãi đến được một cây số hắn mới ngừng lại nghỉ ngơi, kiểm tra thành quả.

Dùng Trí Cầu tính toán sắp xếp, Ngưu Vương cao hơn hai trăm mét. Hắn sẽ làm một cái cửa cao ba trăm mét luôn. Từ cửa vào sẽ làm hành lang dài một cây số. Phòng sảnh cũng phải ngang rộng ít nhất một cây số.

Quyết định kiến trúc xong Huyền Quang liền làm, lấy ra một cái máy có cái bệ và một cánh tay máy giúp nâng hắn lên cao, hắn cầm kiếm chém lung tung bắt đầu mở rộng cái hang.

Thời gian trôi qua.

Huyền Quang nhìn thành quả lao động của mình, một cái hang cao rộng ba trăm mét dài một cây số với những bức tường phẳng lì được hoàn thành.

Bên trong hành lang là một đại sảnh lớn, cao rộng một cây số, dài hai cây số. Cuối đại sảnh có một cái cửa bé tí cao rộng mười mét tiếp tục đi sâu vào trong.

"Xong, ở đây cảm giác thấy khác hắn, thoải mái quá".



Sử dụng máy móc dọn dẹp sạch sẽ không một hạt bụi, Huyền Quang ngẩn ngơ đứng nhìn đại sảnh. Trên các bức tường ẩn hiện lên từng hoa văn màu xám bạc kì dị, hắn nhớ rõ khi làm ra cái hang thì trên bức tường chẳng có những hoa văn này.

"Đây là cái gì vậy?"

Ngồi tại chỗ ngắm hồi lâu hắn cũng phát hiện ra đầu mối, cái cây này vốn không có vân gỗ, nhưng những hoa văn xám bạc này tự nhiên xuất hiện, một cách chậm rãi từ từ. Nhưng nó chỉ hiện ở đại sảnh mà thôi, ở hành lang ra bên ngoài thì không có.

Huyền Quang đi vào cái hang nhỏ ở trong cùng, đồng dạng cũng không có.

"Có lẽ chỉ có đạt độ lớn tới mức như cái đại sảnh mới được?"

Vốn hắn muốn làm cái phòng nhỏ cách riêng với đại sảnh, hiện tại hắn lại mở rộng thêm. Hắn có thể làm cái phòng cho mình ở đâu cũng được, thậm chí mở ngay trên hành lang đi vào cũng được thôi.

Huyền Quang gọi ra Ngưu Vương, nghĩ nó sức mạnh lớn sẽ giúp được nhiều, ai ngờ nó cào lên tường gỗ như con mèo cào lên tường đá, hoàn toàn vô dụng.

Con trâu chán thì chạy ra ngoài chơi, hắn cũng mặc kệ nó chạy đi, không thể nào vì sợ nó gặp nguy hiểm mà nhốt nó lại được.

Huyền Quang tự mình động thủ, lại mở rộng sâu vào bên trong.

Mười cây số, rồi ba mươi cây số.

Huyền Quang chém vào gỗ thấy quá nặng tay. Khó khăn nhổ thanh kiếm thủy tinh ra khỏi cái tường gỗ trước mặt.

Chất gỗ càng đi vào trong càng cứng rắn, hiện tại hắn đã không thể đào sâu hơn nữa. Huyền Quang điều khiển thanh kiếm biến dạng một chút, bắt đầu làm phẳng căn phòng từ đầu đến cuối. Có thiên nhãn phụ trợ, hắn hoàn mĩ tạo ra một "hành lang" cao rộng một cây số dài hơn ba mươi cây số.

Bức tường ở cuối tốn nhiều thời gian của hắn nhất, chất gỗ cứng rắn hơn nữa đổi sang màu xám trắng khá đặc biệt, và cũng nặng hơn chất gỗ màu trắng xoá phía ngoài cùng khá nhiều.

Hai tháng sau.

"Cuối cùng cũng hoàn thành".

Huyền Quang cười vui vẻ nhìn bức tường phẳng lì trước mặt. dùng nước chùi rửa cho sạch sẽ, hắn đứng phía ngoài cùng nhìn vào trong.



Bức tường chuyển màu trắng xoá sang màu trắng xám khá rõ, những hoa văn xám bạc hiện rõ ở bên ngoài đang lan dần vào bên trong.

Huyền Quang lấy một căn cứ vuông có cạnh chỉ năm trăm mét làm nhà ở, đi vào trong tắm rửa một trận thật thoải mái. Vừa ra bên ngoài liền nhận được tin nhắn khẩn cấp của Hoả Long.

Ngay sau đó là nhiều tin nhắn khẩn cấp của nhiều người gửi tới.

Huyết Sát Sơn là một trong những thế lực lớn đứng đầu hệ Ngân hà, do Huyết Sát chiến thần sáng lập.

Huyết Sát Sơn có thể nói cường giả như mây, chiến đế có đến hai triệu người, chiến vương có hàng tỷ, còn cấp bậc bên dưới càng là vô số kể.

Một nhóm Thị Dĩ Quân cùng nhau đi đến một hành tinh bậc năm thực hiện nhiệm vụ săn g·iết hung thú, không biết thế nào lại có mâu thuẫn với người Huyết Sát Sơn. Hai bên đánh nhau, bên Huyết Sát Sơn đột nhiên gọi người đến, bên Thị Dĩ Quân cũng cầu cứu quân đoàn.

Cả hai bên đều gọi quân cứu viện, ngươi gọi ta gọi, quân cứu viện đến càng lúc càng nhiều, càng đánh càng lớn. Người Huyết Sát Sơn cực kỳ hung hăng không nói lý, Thị Dĩ Quân không cách nào hoà giải thu tay lại được.

Huyền Quang nhìn tin nhắn xong thì khẩn cấp chạy đi, thông qua vài cái cổng không gian nhanh chóng chạy đến.

Từ đằng xa Huyền Quang đã thấy hai đoàn người đang chiến đấu, một bên là Thị Dĩ Quân hơn ba trăm triệu người, một bên khác đông hơn gấp cả chục lần. Hai bên nhân số gộp lại mấy tỷ người, đánh nhau ở trên không đen nhánh một mảnh, còn có rất nhiều người ở xa xa nhìn xem cuộc chiến.

"Giết sạch chúng, thì chiến giáp và v·ũ k·hí của chúng sẽ là của chúng ta".

"Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, một đám thấp hèn có tư cách gì sử dụng đồ vật tốt, g·iết".

"Lũ kiến hôi chúng mày dám chống trả à? có biết chúng ta là Huyết Sát Sơn không, nếu còn chống cự thì không những các ngươi c·hết mà hành tinh của các ngươi cũng sẽ bị trừng phạt".

"Đầu hàng miễn c·hết. Hiện tại ta lệnh các ngươi đầu hàng ngay lập tức, các ngươi phải hiểu các ngươi đang sai trái. Các ngươi muốn làm phản sao, dừng ngay sự chống cự lại sẽ nhận được sự khoan hồng. Huyết Sát Sơn chúng ta là quân đoàn chính nghĩa, tuyệt đối sẽ không làm hại người lương thiện". Chiến vương Huyết Sát Sơn khuyên hàng, nhưng tay cầm đao lại liên tục chém g·iết không chút ngừng lại.

Hoả Long, Tuyệt Đao tuy bậc chiến tướng nhưng có chiến lực có thể chống lại bậc chiến vương. Hai người họ mỗi người bị hai tên chiến vương t·ấn c·ông, may mắn chiến giáp họ dùng là cấp chiến vương loại tốt do Huyền Quang cung cấp, nên dù đánh không thắng nhưng vẫn kháng cự được.

Vốn Huyền Quang muốn đàm phán xử lý trong hoà bình, nhưng khi thấy huynh đệ Thị Dĩ Quân bị số lượng lẫn cấp bậc cao hơn áp chế đè ra đánh thì giận sôi máu. Nếu không phải toàn bộ Thị Dĩ Quân được trang bị tốt thì kết quả sẽ không phải là đang giằng co như hiện tại.

Không nói một lời, với cái loại giả dối này thì nói cũng vô ích.



Huyền Quang thả luôn một ngàn con Kim Hổ Ngưu bậc bảy và một triệu con bậc sáu ra.

"Toả rộng ra, Giết".

Huyền Quang gầm lớn, âm thanh chấn động cả một khu vực, dẫn đàn Kim Hổ Ngưu xông thẳng hướng tên chiến vương Huyết Sát Sơn.

Cưỡi trên một con Kim Hổ Ngưu bậc bảy, cầm trên tay Tổng Soái biến dài mười mét vung vẩy, Huyền Quang cùng đàn Kim Hổ Ngưu như biến thành cái máy cắt lúa xông vào.

Đàn Kim Hổ Ngưu không tụ thành khối mà dàn thành một lớp, tựa như tấm vải vuông lao lướt qua chiến trường là một khối cầu. Chỉ thấy tấm vải đi đến đâu thì xác c·hết kẻ địch hoặc rơi rụng hoặc văng tung tóe đi.

"Huyền Quang ở đây, kẻ nào muốn c·hết" vừa chém g·iết hắn hét lớn vang vọng.

Huyền Quang một mình cưỡi con Kim Hổ Ngưu thọc sâu vào quân địch như một viên đạn xuyên qua đậu hũ, thanh kiếm trên tay hoá thành những cái bóng chém c·hết toàn bộ kẻ cản đường, tốc độ xông tới không chút bị dừng lại.

"Tướng quân tới".

"Tướng quân tới rồi, phản công, g·iết." Thị Dĩ Quân hét ầm lên, lập tức triển khai phản công mãnh liệt.

Đoàn quân Huyết Sát Sơn bị Kim Hổ Ngưu chạy qua đ·ánh c·hết văng khắp nơi, đội ngũ hỗn loạn không chịu nổi, lại thêm nghe Thị Dĩ Quân hào hứng hét to. Rõ ràng phe địch có viện trợ rất mạnh, tâm lý sợ hãi lan tràn, càng bị Thị Dĩ Quân đánh ngược c·hết từng mảng lớn.

Huyền Quang xông thẳng hướng tên chiến vương đang giễu võ dương oai đánh ra từng công kích bằng lửa hoa lệ.

"Tên chiến vương kia, đối thủ của ngươi là ta, đến đây nhận lấy c·ái c·hết." Huyền Quang vừa g·iết tới vừa nói lớn.

Hắn ta quay đầu thấy Huyền Quang đang g·iết thẳng tới liền run sợ muốn bỏ chạy.

Huyền Quang lẫn con Kim Hổ Ngưu đang cưỡi lúc này đều đỏ lòm, khắp người ướt đẫm máu bị văng trúng, lao thẳng tới chỗ tên chiến vương.

"Hoá ra chỉ là chiến tướng, thằng nhóc ngu xuẩn, c·hết đi." Tên chiến vương phát hiện Huyền Quang chỉ là chiến tướng liền tự tin.

Hắn ta cầm đao chém ra một con rồng lửa to lớn uy nghiêm, thanh thế mạnh mẽ tưởng như không thể nào đón đỡ được.

Huyền Quang rời khỏi thân con Kim Hổ Ngưu bay xuyên qua con rồng lửa, chém một kiếm chẻ đôi tên chiến vương ra làm hai. Lại đảo kiếm chém ngang làm hắn chia ra thành bốn, Huyền Quang thu cái xác tên kia lại.

Con rồng lửa kia lao tới đập vào con Kim Hổ Ngưu rồi tan vỡ thành những ngọn lửa văng đi khắp nơi, con trâu dường như chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, nó chạy tới chỗ Huyền Quang.