Tu Tiên Thánh Quyết

Chương 32: Ngưu Vương




Chương 32: Ngưu Vương

"Tổng Soái, hai cái xác này nên xử lý ra sao?" Huyền Quang nói.

"Có thể ăn, da và xương của chúng có thể tạo ra pháp bảo".

"Ồ, loại thịt này ăn có hạn chế gì không" hắn đã quen với việc phải hỏi cho kĩ lưỡng.

"Không có, cấp bậc sinh mạng càng thấp ăn càng có tác dụng tốt, nhưng phải chú ý số lượng".

"Có tác dụng tốt gì vậy?" Huyền Quang lại hỏi.

"Chưa đạt bậc một có thể tiến hoá".

Huyền Quang vừa nghe liền kích động, bậc một trong lời Tổng Soái chính là bậc chiến binh đấy.

"Người chưa đạt bậc một mỗi lần có thể ăn bao nhiêu?"

"Năm gram là tốt nhất".

"Tổng Soái, xử lý hai cái xác đi, da xương tạo pháp bảo loại tốt nhất có thể. Thịt thì xử lý theo số lượng để người chưa đạt bậc một sử dụng, tạo ra một tỷ phần như vậy, thịt nếu dư thì cất giữ lại" Huyền Quang quyết đoán hành động.

Huyền Quang trở lại căn cứ Đại Việt, đi qua đi lại nóng lòng chờ đợi.

Lấy ra một cái khay nhỏ màu trắng, bên trong có một miếng thịt đỏ mỏng như giấy, miếng thịt cũng chỉ như cái đầu ngón tay.

Huyền Quang mở ra ăn thử, thịt đã được xử lý chín độc đáo, chất thịt dai ngon xen lẫn vị ngọt, mùi hương này, vị thịt này, Huyền Quang híp híp mắt hưởng thụ, loại thịt này thật là ngon.

Liên lạc với Tâm béo, Hắn đi đến đại sảnh chờ đợi. Huyền Quang thường tiếp xúc với những thứ nguy hiểm, vì phòng ngừa sự cố xảy ra làm lan đến người khác nên hắn ở một mình ở mười tầng trên cùng.



Rất nhanh một đám người lần lượt đi đến, tất cả đều là nhóm tinh anh cấp bậc thống lĩnh, bọn họ hoặc vì thiện chiến hoặc do có mưu lược hơn người mà được mọi người kính trọng bầu chọn ra.

Tất cả ngồi vào cái bàn họp hình tròn, Huyền Quang lấy ra những khay thịt rồng chia cho mọi người.

"Miếng thịt trên tay mọi người có công dụng rất quý, nó có thể giúp một người bậc bốn cực hạn tiến hoá lên bậc chiến binh. Nhưng sự việc này cần phải giữ bí mật, nếu để lộ ra sẽ có phiền toái. Ta khá khó khăn mới có thể từ một người bạn mua được, chính là kiểu hàng hiếm lưu thông bí mật".

"Hiện tại chúng ta sẽ thử nghiệm xem công dụng của nó có đúng như giới thiệu hay không. ai thử trước?" Huyền Quang chậm rãi nói.

Tân nhóc, một trong số những thống lĩnh cười nói "đây đây, để ta thử cho". Nói xong lấy miếng thịt ra ăn luôn, "ưm, ngon lắm đó".

Chưa đến mười giây người hắn đỏ ửng lên, nhưng chỉ duy trì gần một phút thì bình thường trở lại.

Kết quả vẫn chưa tiến hoá thành chiến binh làm hắn tiếc nuối.

"Một ngày một khối như vậy thôi, mai lại ăn thêm, hiện tại mọi người thử hết luôn đi" Huyền Quang thấy an toàn thì không sao cả nói, hắn chỉ lo lắng vấn đề an toàn thôi.

Tâm béo, Đại Đao, Bá Vương, Hồng Quân, Cường Điên, Toàn salem... một đám huynh đệ đều lấy thịt ra ăn. Kết quả chỉ có Đại Đao với Cường Điên là thành công đạt bậc chiến binh, bọn hắn cười hắc hắc cực kỳ đáng khinh, không biết là đang vui vì thành công hay là đang cười trêu những người khác.

"Loại thịt này ta có một tỷ phần, nên đừng lo lắng về số lượng. Ta muốn cung cấp cho toàn căn cứ, nhưng lúc nãy đã nói là cần bí mật. Ai có ý tưởng gì không?" Huyền Quang nhìn mọi người mà hỏi.

Toàn Salem thuộc kiểu người nóng nảy nói ngay "dễ ợt, để chúng lẫn vào một phần thức ăn kiểu thập cẩm có vị cay. Sau đó mời riêng từng người ăn là giải quyết êm đẹp, có đỏ người thì cứ xem như là bị cay nên đỏ thôi."

Huyền Quang ngồi chờ một lúc thấy không ai có ý tưởng khác liền đồng ý, thực ra hắn cũng không quan tâm lắm, chẳng qua giữ bí mật được thì tốt hơn là công khai ra.

"Chúng ta triển khai chậm rãi từ từ kéo dài khoảng một tháng đi, đừng triển khai đồng loạt, như vậy thì chẳng ai suy nghĩ nhiều." Huyền Quang kết thúc cuộc họp.

Chuyển giao số thịt cho mọi người xong rồi rời đi, hắn vào trong Viện Dưỡng Lão kiểm tra tình hình đám Kim Hổ Ngưu.



...

Ngồi xuống tìm kiếm trên bản đồ, Huyền Quang tìm ra được cái cây có trái bầu màu lam. Hắn đi vào bên trong hái được bốn mươi hai quả.

Gọi con trâu lười đến, hắn lấy từng quả ra cho nó ăn, lúc ăn nó cũng như say đi không còn quan tâm chuyện khác. Nhưng nó chỉ ăn được hơn hai quả thì dừng không ăn nữa. Huyền Quang tính toán một chút, hắn ăn gần mười lăm quả và nó cũng như vậy.

Huyền Quang dẫn nó vào Viện Dưỡng Lão, bảo nó gọi hai con trâu đến ăn trái bầu lam. Nó như hiểu tiếng người liền chạy đi gọi đến đúng hai con trâu. Huyền Quang chú ý đó là hai con trâu cái bậc tám.

Ở đây là một căn phòng riêng cách biệt, hắn lấy ba mươi quả bầu lam ra chia làm hai cho hai con trâu cái ăn. Quả nhiên chúng cũng ăn gần hết trái cuối cùng thì dừng.

Bảo trâu lười gọi thêm một con trâu đến, phát hiện nó vẫn gọi một con trâu cái bậc tám đến, Huyền Quang chậc chậc lưỡi để con trâu kia ăn nốt hai trái bầu lam bị ăn dang dở, hắn còn mười trái bầu lam cũng đem ra cho nó ăn sạch.

Hắn ghi chú thông tin lại, đặt con trâu lười là Ngưu Vương, ba con trâu cái là Ngưu Mẫu số 1 đến Ngưu Mẫu số 3. Riêng con số 3 hắn còn cẩn thận ghi chú thêm "11 quả bầu lam".

...

Tổng Soái đã dùng da và xương của hai con rồng tạo ra pháp bảo, tổng cộng là bốn cái khiên, mười tám thanh kiếm chia làm hai bộ, và hai cây cung. Toàn bộ vật phẩm đều là bậc Trường Sinh Giả nhất nguyên, bản thân hắn không thể dùng được.

Liên hệ Ngô đại ca nhờ bán giùm hắn số pháp bảo, Ngô ca hình thấy hàng liền chạy đến. Huyền Quang chỉ bán một nửa pháp bảo hắn có, giữ lại một nửa để dành. Hắn nhắn Ngô ca đổi cho hắn loại thần năng tinh bậc chín hệ không gian và hệ kim.

Ngô ca đi một lúc thì trở lại.

"Tổng cộng hơn hai triệu thần năng tinh ngũ đẳng" Ngô đại ca cười nói lấy ra thần năng tinh ngũ đẳng có đường kính mười mét.

Huyền Quang lấy một triệu viên bỏ vào một trữ vật giác đã chuẩn bị sẵn đưa cho Ngô đại ca nói "cái này đại ca nhận lấy sử dụng, một chút tấm lòng của đệ, đại ca đừng ghét bỏ".

Ngô ca cười lắc đầu "ta chỉ chạy đi giao nhận một chút, chẳng có việc gì lớn, đệ cứ giữ mà dùng".



"Đại ca nhận đi cho đệ vui" Huyền Quang cười nói.

Ngô đại ca cười lắc đầu chào tạm biệt nói nếu có gì cần cứ gọi Ngô ca sẽ đến giúp.

...

Huyền Quang tiễn Ngô đại ca rời đi thì vào Viện Dưỡng Lão, lấy ra một khối thịt lớn của con rồng bậc thần thú cho Ngưu Vương ăn. Huyền Quang mừng rỡ khi thấy nó ăn với số lượng vượt qua bình thường mà vẫn còn ăn ngấu nghiến, cái cách ăn bất thường này thường xuất hiện mỗi khi chúng tiến hoá.

"Ăn đi, cứ ăn đi, để tao chuẩn bị vài thứ cho mày" Huyền Quang lẩm bẩm như người già lẩm cẩm. Nếu nó tiến hoá lên được bậc chín thì sẽ là một trợ thủ tốt, có thể cùng hắn làm nhiều việc ở khu vực bên trong của Viện Dưỡng Lão.

Chuẩn bị cả ngàn viên thần năng tinh ngũ đẳng màu lam hệ kim, lại mua về một ít kim loại bậc chín xem Ngưu Vương sẽ ăn loại nào, mỗi lần nó tiến hoá đều ăn kim loại khác nhau nên phải thử trước rồi mới mua nhiều hơn.

Răng rắc, rôm rốp.

Graoooo ô.

Trâu lười gầm rú trong lúc cơ thể xương cốt kêu lách cách rõ to, thân thể nó đang nhanh chóng to lên như bơm hơi.

Hung thú đúng là quá mức biến thái, con trâu lười thật sự tiến hóa đến bậc chín. Nó vốn cao bảy mươi mét tiến hoá càng thêm cao lớn, bây giờ cao đến hai trăm mét, chiều dài đến ba trăm mét.

Ngưu Vương cúi sát cái đầu xuống kêu cực nhỏ, Huyền Quang không hiểu. Nó cứ kêu nhỏ rồi cúi sát đầu xuống đất nhiều lần. Hắn hơi hiểu, leo lên đứng trên đầu nó.

Trâu lười ngẩng đầu gầm nhẹ một tiếng nhưng âm thanh cực lớn, đàn Kim Hổ Ngưu chạy đến vây quanh nó nằm xuống cúi đầu. Khung cảnh đồ sộ cực kỳ, hơn ba trăm con Kim Hổ Ngưu bậc tám cao bảy mươi mét, mấy trăm ngàn con bậc bảy cao hai mươi mét, xa xa là những con bậc sáu cao bảy mét.

Đàn Kim Hổ Ngưu tiến hoá mạnh mẽ, hơn mười triệu con toàn bộ từ bậc sáu trở lên.

Huyền Quang trở lại căn cứ Đại Việt. Hiện tại toàn bộ cư dân đã tiến hoá lên bậc chiến binh. Căn cứ hiện tại trở nên nhỏ ngắn, di chuyển khó khăn.

Huyền Quang mua một thế giới châu.

Thế giới châu công dụng giống như trữ vật giác vậy, nhưng cao cấp hơn. Có không gian hình lập phương cạnh dài đến mười triệu cây số, giá khá mắc đến mười ngàn thần nguyên tinh. Nhưng nếu so sánh với trữ vật giác ngũ đẳng thì lợi hơn gấp mười lần.

Huyền Quang đặt mua hai căn cứ bậc chín đường kính tận ba triệu cây số, tốn hết năm trăm thần nguyên tinh mỗi chiếc, Liên Minh phái người đến tận nơi giao hàng.