Chương 27: Đạo Giới Bát Quái Trận, Âm Dương Bàn
Nghe Hân Hân hỏi, Trần Phong mỉm cười, đưa ra một đoàn ánh sáng nói:
"Đây là bản nguyên của thế giới này, chỉ cần có thể luyện hóa nó là có thể tự do điều khiển, ra vào thế giới!"
"Vậy thật tốt quá!"
Hân Hân mừng rỡ hoan hô, Trần Phong cũng đồng dạng vô cùng vui vẻ. Món quà của Đạo Tiên đối với bọn họ thật sự là quá to lớn, không những giúp cho tương lai của Hân Hân có thể tiến xa hơn, đồng thời còn để lại cho bọn hắn một lượng tài nguyên khổng lồ. Có trời mới biết thế giới bên trong cơ thể Tiên Vương cất giấu những gì.
Vừa giải thích cho Hân Hân xong thì Trần Phong nhanh chóng đưa bản nguyên thế giới tiến vào trong cơ thể, sử dụng thần hồn chi lực, bắt đầu luyện hóa.
Bản nguyên thế giới lúc này giống như một kiện thần khí vô chủ vậy, tuy được Đạo Tiên xóa bỏ đi sự phản kháng đối với Trần Phong nhưng để luyện hóa nó vẫn là không hề đơn giản.
Trần Phong tiêu tốn tới hai ngày mới có thể hoàn toàn nắm được quyền điều khiển thế giới. Hắn chưa phải Tiên Vương nhưng cơ thể đã có thế giới riêng, sánh ngang Tiên Vương.
Sau này Trần Phong sẽ không cần phải hấp thụ linh khí của Mộc tinh để tu luyện nữa, thế giới chi lực sẽ không ngừng tẩm bổ cơ thể hắn, khiến tu vi tăng nhanh. Hân Hân cũng có thể tiến vào bên trong tu luyện, hiệu quả lớn hơn tu luyện bên ngoài rất nhiều.
Hai ngày này, trong khi Trần Phong luyện hóa bản nguyên thế giới thì Hân Hân cũng nếm thử tu luyện. Kết quả không ngoài dự đoán, dù nàng có cố gắng thế nào thì thủy chung vẫn không thể thành công đột phá. Lượng thần khí trong cơ thể nàng ngăn cản linh căn của nàng chuyển hóa thành đạo cơ, khiến nàng vô pháp đạt tới Trúc Cơ cảnh.
Không thể tu luyện, Hân Hân không biết làm gì khác đành phải luyện kiếm g·iết thời gian. Có truyền thừa của Đạo Tiên, kiến thức của Hân Hân đối với kiếm đạo lúc này tuy là không gì sánh được thâm hậu, đã hoàn toàn vượt qua Trần Phong nhưng cơ thể vẫn chưa thể thích ứng được với nhưng tri thức đó, cần phải tập luyện nhiều mới được.
Thấy Trần Phong tỉnh lại, Hân Hân lên tiếng hỏi:
"Trần Phong! Thế nào? Có thành công không?"
"May mắn không làm nhục mệnh!"
"Ngươi thật giỏi!"
Hân Hân nghe Trần Phong thành công thì vô cùng vui vẻ, bất chấp khen.
"Tất nhiên! Ta nếu không giỏi thì còn có thể là nam nhân của ngươi sao? Được rồi, giờ ta đưa ngươi đi xem thế giới này!"
Trần Phong được Hân Hân khen thì thoáng tự hào nói. Sau đó còn chưa đợi Hân Hân kịp phản ứng, hắn đã ôm lấy eo nàng, cả hai biến mất tại chỗ.
Chờ Hân Hân tỉnh táo lại thì hai người lúc này đã đứng tít phía trên bầu trời, ngắm nhìn toàn cảnh thế giới.
Không thể không nói, thế giới bên trong của Đạo Tiên thực sự rất đẹp. Có lẽ sau khi c·hết, việc duy nhất nàng có thể làm chính là chăm sóc thế giới, chờ người hữu duyên tới. Cuối cùng nàng đã chờ được Trần Phong cùng Hân Hân, đưa hai người một phen vô thượng tạo hóa.
Trần Phong sau khi luyện hóa thành công bản nguyên thế giới thì đã có được toàn bộ thông tin bên trong thế giới, nắm được quyền điều khiển thế giới. Có thể nói, ở thế giới này, Trần Phong bây giờ chính là Thiên đạo, là toàn trí toàn năng, không gì không biết, không gì không làm được. Nếu có sinh linh nào dám chống lại hắn, hắn hoàn toàn có thể sử dụng thế giới chi lực, đem kẻ đó mạt sát.
Lượng tài nguyên tồn tại trong thế giới này là vô cùng khổng lồ, đã đạt tới gần như có thể sánh ngang tu tiên giới, quả không hổ là thế giới của Tiên Vương.
Tuy nhiên, Trần Phong lại không tìm thấy tài nguyên cấp độ Tiên nhân trở lên, như tiên thạch hay tiên dược gì đó. Có lẽ, Đạo Tiên đã sử dụng hết những tài nguyên đó để trảm sát bốn tên Thần Vương rồi chữa thương sau đó.
Mặc dù không có các loại thiên tài địa bảo cao cấp như vậy nhưng dựa vào lượng tài nguyên trước mắt, Trần Phong cùng Hân Hân là không cần lo lắng tu luyện đến tiên nhân cảnh.
Hân Hân ngắm nhìn xùng quanh thế giới, nàng không khỏi cảm thán:
"Oa! Trần Phong! Thế giới này thật đẹp!
Ngươi nhìn! Phía này toàn là núi lửa, phía kia sấm chớp liên miên, đằng này thì là đại hải, đằng kia lại núi non chập chùng! Chỗ thì mưa giông gió giật, chỗ thì tĩnh lặng như gương! Quả thật mỗi nơi mỗi phong cảnh!"
Nghe Hân Hân nói, Trần Phong không khỏi mỉm cười, giải thích cho nàng.
Theo Trần Phong giải thích, Đạo Tiên không hổ là Đạo tiên, thế giới này đã là một cái Đạo môn bát quái trận khổng lồ.
Đạo Tiên thế giới toàn thể là một cái lục địa hình bát giác đều, mỗi cạnh của nó đều ứng với mỗi loại địa hình khác nhau, tất cả đều không mưu mà hợp lại thành một cái hoàn mỹ chi trận. Tuy nhiên, có lẽ trải qua một cuộc chiến gian khó lúc trước, không ít địa phương đã bị tàn phá, dù cho Đạo Tiên bỏ ra thời gian dài cũng chưa thể hoàn toàn chữa trị.
Mặc dù thế giới bát quái trận vẫn chưa được chữa trị hoàn toàn nhưng cũng đã đủ trảm sát Chân Tiên.
"Vô cực sinh thái cực, thái cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái!
Bát quái bao gồm Càn, Khảm, Cấn, Chấn, Tốn, Ly, Khôn, Đoài! Trong đó Càn vi thiên, Khảm vi thủy, Cấn vi sơn, Chấn vi lôi, Tốn vi phong, Ly vi hỏa, Khôn vi địa, Đoài vi trạch!
Bát quái lại sinh thập lục tứ quái, thiên địa sơn trạch, phong lôi thủy hỏa không ngừng biến hóa, tương dung, diễn sinh bát quái trận cũng thiên biến vạn hóa, uy lực vô cùng!"
Hân Hân đã có được một chút kiến thức đạo môn, như si như say nghe Trần Phong giải thích.
Trần Phong nói cho Hân Hân một chút kiến thức cơ bản xong mới nói:
"Được rồi! Lúc khác ta liền kể cho ngươi nhưng thứ khác, trước mắt nên đi ra ngoài!"
"Được rồi! Trần Phong! Vậy sau này chúng ta gọi nơi đây là Đạo giới nha! Dù sao cũng là đạo môn trận pháp!"
"Có thể!"
Trần Phong gật đầu đồng ý, sau đó liền mang theo Hân Hân rời khỏi Đạo giới.
Nháy mắt một cái, cả hai người đã lại lần nữa xuất hiện ở trong hang động lúc trước. Hang động vẫn là cái hang động u ám, le lói một chút ánh trăng lúc trước.
Rời khỏi Đạo giới, Trần Phong cùng Hân Hân vô cùng cảm khái trước sự việc vừa sảy ra. Không ngờ chỉ là đi tìm nguồn gốc của linh thạch vậy mà lại chạm vào cơ duyên to lớn như thế. Cơ duyên này nếu như đặt ở kiếp trước tu tiên giới, chắc chắn sẽ khiến cho toàn bộ tu tiên giả điên cuồng chém g·iết, tranh giành. Nay lại trở thành hai người bọn họ sở hữu.
Có câu nói, tái ông mất ngựa, chưa chắc đã không phải là phúc. Trần Phong kiếp trước tư chất thường thường, không may b·ị t·hương dẫn đến thọ hết mà c·hết. Cũng có lẽ vì vậy mà kiếp này hắn mới may mắn có được tư chất tuyệt đỉnh, gặp được Hân Hân, đạt được cơ duyên to lớn, vững bước tu luyện.
Trần Phong khẽ suy nghĩ. Sự thật là từ khi gặp Hân Hân, cuộc đời hắn mới phát sinh nhiều thay đổi tới vậy. Nếu không có nàng, lúc này có lẽ hắn vẫn còn là một cái thiếu niên nghèo khó, ngày đên vất cả bán bánh mưu sinh. Có thể nói, Hân Hân chính là ánh sáng giúp Trần Phong thoát khỏi bóng tối, nàng chính là cá chép mang lại may mắn cho hắn.
"Hân Hân, ta thật là yêu ngươi c·hết được!"
Nghĩ tới đây, Trần Phong quay sang ôm chặt Hân Hân, thâm tình nói.
"A? Ngươi.....ngươi nói cái gì vậy! Ta cũng yêu ngươi!"
Hân Hân gặp Trần Phong đột ngột nói lời đường mật thì bất ngờ đỏ mặt, bối rối nhỏ giọng nói lại.
Hai người cứ thế ôm nhau một lúc mới rời. Thoát khỏi cảm giác xúc động, Trần Phong lại nói với Hân Hân:
"Đi, chúng ta mang đi Âm Dương bàn liền rời đi nơi đây, lên đường tìm Linh Tâm, giúp ngươi nhanh chóng tu luyện!"
Âm Dương bàn chính là cái bệ đá nằm cạnh bia mộ mà lúc mới tới đây hai người đã nhìn thấy. Lúc đó còn tưởng nó chỉ là một cái bàn đá bình thường nhưng khi trải qua luyện hóa Đạo giới, Trần Phong mới biết được sự thật.
Âm Dương bàn chính là một cái Tiên Vương binh, là một trận bàn vô cùng cường đại. Nó là bản mệnh v·ũ k·hí của Đạo Tiên, được tạo ra cùng với Đạo giới. Nó có thể mô phỏng tất cả các loại trận pháp, từ đó dựa vào thực lực của người sử dụng mà phát huy ra uy lực trận pháp. Chỉ có nắm giữ Đạo giới người mới có thể làm chủ nhân của nó.
Dựa vào thực lực Luyện Khí tầng tám của Trần Phong, nếu hắn sử dụng Âm Dương bàn thi triển bát quái trận thì không nghi ngờ gì, Kim Đan cũng phải nuốt hận trước hắn. Dù sao nó cũng là mượn lực lượng của Đạo giới.
Theo tu vi tăng lên, Trần Phong có thể huy động sức mạnh của Âm Dương bàn cũng sẽ tăng lên, là một quân át chủ bài vô cùng mạnh mẽ.
Trần Phong nhanh chóng luyện hóa Âm Dương bàn. Hắn có Đạo giới, luyện hóa Âm Dương bàn vô cùng đơn giản, nó không hề có chút phản kháng nào đối với hắn.
Thành công luyện hóa, Trần Phong cất Âm Dương bàn vào đạo giới. Vừa tiến vào, kiện Tiên Vương binh đã nhanh chóng cộng hưởng với thế giới chi lực, giúp Đạo giới tu bổ, đồng thời cũng chậm rãi chữa trị những vết nứt của nó. Quả không hổ danh là nhất binh nhất giới đồng sinh, có thể tẩm bổ lẫn nhau.
Không biết trước đây tại sao Đạo Tiên lại không cất Âm Dương bàn vào trong Đạo giới. Chắc có lẽ phải có nguyên nhân gì đó mới khiến nàng không làm như vậy.
Hoàn thành cất đi Âm Dương bàn, Trần Phong lúc này mới hài lòng dẫn theo Hân Hân rời đi hang động.
Trước khi đi, hai người không quên phá hủy cửa hang. Bọn hắn không muốn có người làm phiền nơi an nghỉ của Đạo Tiên tiền bối.
Đạo Tiên chi mộ cũng từ đó chìm vào vĩnh hằng, không còn bị người khác làm phiền. Trần Phong cùng Hân Hân sau đó mới vui vẻ lên đường, tìm kiếm Linh Tâm.