Chương 19: Tẩy Tủy Đan, Tụ Linh Trận
Quá trình đi mua dược thảo rồi quay về cũng không mất nhiều thời gian, mất một giờ là hai người đã hoàn thành.
Nhìn chỗ dược thảo mà Trần Phong mua về, Hân Hân tò mò hỏi:
"Trần Phong! Ngươi định làm thuốc gì sao?
"Ừm! Ta định làm chút đan dược xem có thể giúp ngươi bước vào võ giả không!"
Chỉ có những người đột phá tới võ giả cấp một mới có thể được xem là võ giả. Không thể đột phá thì chỉ có thể gọi là võ đồ.
"Cảm ơn! Trần Phong, ngươi thật tốt!"
Hân Hân nghe Trần Phong muốn giúp mình đột phá liền vui mừng nói.
"Được rồi! Ta cũng không biết có thể thành công hay không! Trước thử lại nói!"
Nói rồi Trần Phong lấy ra đan lô, tế ra linh hỏa, bắt đầu luyện đan. Hân Hân ở một bên cũng không còn bất ngờ. Nàng thấy Trần Phong có thể dùng linh hỏa chế tạo v·ũ k·hí mạnh như vậy, hắn lại dùng linh hỏa luyện dược cũng rất bình thường.
Trần Phong lúc này đang tập trung cho từng cây dược thảo vào trong đan lô. Hắn dự định luyện chế một loại đan dược tên là Tẩy Tủy đan.
Theo Trần Phong nghĩ, võ giả trên Mộc tinh hấp thu nguyên khí, khác với hắn là hấp thu linh khí. Cho nên các loại đan dược tăng cường linh khí sẽ không có tác dụng đối với võ giả. Chỉ có giúp võ giả tăng lên độ tinh khiết của cơ thể, loại bỏ tạp chất mới giúp bọn hắn gia tăng tốc độ hấp thu nguyên khí, từ đó đột phá nhanh hơn. Chình vì vậy mà Trần Phong mới quyết định luyện chế Tẩy Tủy đan.
Tẩy Tủy đan, tên như ý nghĩa, có thể giúp người ăn nó phạt kinh tẩy tủy, loại trừ tạp chất. Nếu phối hợp thêm Hoán Cốt đan, cơ bản là có thể thoát thai hoán cốt. Nhưng hoán cốt đan phi thường quý giá, điều kiện luyện chế vô cùng hà khắc. Kiếp trước, người không có bối cảnh mạnh mẽ là không bao giờ được nhìn thấy loại đan dược này.
Qua thêm hai giờ, Trần Phong mới hoàn thành luyện chế hai viên tẩy tủy đan. Một viên cho Hân Hân, viên còn lại hắn tự dùng. Tuy Trần Phong đã dùng qua Tôi Thể cao, cơ thể loại bỏ không ít tạp chất, nhưng vẫn còn lại một số chưa được bài trừ. Hắn định dùng Tẩy Tủy đan, rèn luyện cơ thể thêm một lần nữa.
Đưa một viên cho Hân Hân, Trần Phong nói:
"Bảo bối cầm lấy, nhanh chóng dùng thử xem sao!"
Hân Hân bị Trần Phong gọi vậy liền đỏ mặt nhưng cũng không từ chối, tiếp nhận đan dược, nhanh chóng nuốt xuống rồi ngồi xếp bằng, hấp thu nguyên khí. Lúc này nàng cảm thấy cơ thể như liên tục có dòng nước ấm chảy qua, phi thường thoải mái, tốc độ hấp thu nguyên khí cũng ngày càng nhanh hơn.
Trần Phong nhìn nàng chìm vào tu luyện cũng nuốt xuống đan dược, vận chuyển công pháp, chìm vào tuy luyện.
Hai người lặng lẽ tu luyện, mãi tới bảy giờ cả hai mới tỉnh lại. Vừa tỉnh lại, hai người đã cảm nhận được một mùi h·ôi t·hối xông lên. Lúc này, cơ thể Hân Hân bài tiết ra rất nhiều tạp chất, đen kịt nhớp nháp khiến nàng vô cùng khó chịu. Trần Phong tình huống cũng không khá hơn là bao. Cả hai bịt mũi, nhanh chóng chạy vào trong nhà tắm.
"Trần Phong! Ngươi mau đi ra, để ta tắm trước!"
Hân Hân gấp gáp hô. Nàng đã không thể chờ đợi tẩy đi một thân bẩn thỉu.
Trần Phong nghe thế liền âm hiểm cười, hắn nói:
"Cùng tắm chứ!"
Nói rồi trước sự ngỡ ngàng của Hân Hân, Trần Phong nhanh chóng bế ngang nàng, tiến vào phòng tắm. Chốt cửa lại, hai người không biết làm gì, chỉ nghe vọng lại tiếng Hân Hân thẹn thùng cầu cứu.
Qua một lúc, cả hai mới tắm xong, cơ thể lại sạch sẽ như ban đầu. Hân Hân bước ra khỏi phòng tắm, mặt vẫn còn đỏ bừng, không dám nhìn mặt Trần Phong.
"Ta đi làm bữa tối!"
Hân Hân để lại một câu liền chạy trốn vào trong bếp.
Trần Phong thấy nàng chạy chốn không khỏi buồn cười, cũng không ngăn cản. Hai người ban nãy cũng không làm gì, chỉ là thuần túy tắm chung. Trần Phong ác độc trêu chọc nàng một chút mới khiến nàng ngại ngùng xin tha. Dù sao, hai người mới quen biết không bao lâu, hắn không muốn Hân Hân nghĩ mình thèm khát nàng như vậy. Hắn sẽ chờ tới khi nàng chủ động.
Chờ Trần Phong quét dọn nhà cửa, loại trừ mùi h·ôi t·hối xong thì Hân Hân cũng đã hoàn thành bữa tối. Nàng làm rất nhiều đồ ăn, bởi khi nãy tu luyện xong, hai người đều vô cùng đói, cần bổ sung nhiều một chút. Trần Phong tuy có Ích Cốc đan nhưng không trở ngại hắn cùng Hân Hân thưởng thức bữa tối.
Trước đó, cả hai người đã nhìn lại tình trạng bản thân. Trần Phong lúc này đã đột phá tới Luyện Khí tầng tám, khoảng cách Trúc Cơ cảnh không còn xa.
Hân Hân cũng được lợi không nhỏ, nàng chỉ sử dụng thuần túy sức mạnh thân thể cũng đã có thể sánh ngang võ giả cấp hai, bằng với Trần Phong sử dụng Tôi Thể cao bảy ngày. Về võ lực, Hân Hân đã thành công bước vào cấp một, trở thành võ giả, hơn nữa còn là cấp một đỉnh cao, sắp sửa đạt đến cấp hai. Tổng chiến lực của nàng hiện tại đã không thua gì một ít võ giả cấp hai đỉnh cao.
Phát hiện này khiến Hân Hân vô cùng vui vẻ, quyết định cho Trần Phong một chút phúc lợi, vậy nên mới không từ chối hắn tắm chung.
Hai người sau khi dùng xong bữa tối thì trò chuyện, nói lời đường mật thêm một lúc mới mỗi người về một phòng.
Về việc Hân Hân ở lại nhà Trần Phong, bố mẹ nàng tuy biết nhưng cũng không phản đối. Hai người đã sớm coi Trần Phong là con rể nhà họ Tố, Hân Hân ở lại nhà hắn, hai người tất nhiên không phản đối mà ngược lại còn vô cùng ủng hộ. Hân Hân dù sao cũng đã mười chín tuổi, là đã trưởng thành, ở cạnh Trần Phong càng dễ phát triển tình cảm, sớm một chút gạo nấu thành cơm thì hai người càng sớm được bế cháu. Năm xưa Liễu Uyển Như chính là như vậy cầm xuống Tố Trung.
Hân Hân không biết suy nghĩ của cha mẹ nàng, nếu không nàng khả năng sẽ phải vô cùng mắc cỡ, không dám nhìn mặt Trần Phong mấy ngày.
Trần Phong lúc này đang ở trong phòng suy nghĩ:
"Ta khả năng phải làm một cái Tụ Linh Trận, tăng tốc độ tu luyện lên mới được!"
Từ lúc linh khí xuất hiện tới nay đã hơn nửa tháng, nồng độ linh khí vẫn không ngưng tăng lên, đã sắp đạt tới kiếp trước tông môn cấp bốn trình độ. Với nồng độ linh khí này, nếu Trần Phong lại bố trí thêm một cái sơ cấp Tụ Linh trận trong phòng thì nồng độ linh khí hoàn toàn có thể đạt tới cấp bốn tông môn, sẽ tăng tốc độ tu luyện của Trần Phong lên không ít.
"Thế nhưng tài liệu cũng không dễ kiếm, mai đi tổng kho tìm mới được!"
Theo địa vị tăng lên, Trần Phong đã được thành chủ cho phép vào tổng kho tìm mua nguyên liệu. Dù sao Trần Phong cũng là khí sư cao cấp.
Gác lại dự định cho ngày mai, Trần Phong ngồi xếp bằng, điều chỉnh hô hấp, bắt đầu tu luyện. Trong đầu Trần Phong không ngừng hiện lên Âm Dương Tạo Hóa Kinh.
Từ khi bước vào Luyện Khí cảnh, bắt đầu tu luyện Âm Dương tạo hóa kinh đến giờ mới chỉ qua lăm ngày. Trong vòng bốn ngày, Trần Phong đã có thể hoàn thành nhập môn công pháp, nắm vững kiến thức về ngũ hành biến hóa, khiến ngũ hành linh căn không ngừng phát triển. Linh căn mạnh mẽ cộng thêm công pháp hoàn mĩ phù hợp mới khiến tu vi của Trần Phong cảm giác tăng lên dễ dàng như vậy.
Chờ khi nào Trần Phong có thể khiến ngũ hành chi khí chuyển hóa thành âm dương chi khí, ngũ hành linh căn sơ bộ biến thành âm dương linh căn, thì lúc đó Trần Phong có thể công pháp tiểu thành, tiến hành Trúc Cơ.
"Mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, kim sinh thủy, thủy sinh mộc. Mộc khắc thổ, thổ khắc thủy, thủy khắc hỏa, hỏa khắc kim, kim khắc mộc. Ngũ hành không ngừng tương sinh tương khắc, diễn biến thế gian. Ngũ hành tụ lại thành hình, tản ra thành khí, ngũ hành chi khí, diễn hóa âm dương......."
Trần Phong không ngừng niệm khẩu quyết, hiểu biết về ngũ hành cùng âm dương ngày càng sâu, linh lực cũng không ngừng tẩm bổ linh căn, tu vi theo đó mà chậm rãi tăng lên.
Trần Phong cứ như vậy tu luyện cả đêm.
Còn ở phòng bên cạnh, Hân Hân vẫn đang đắm chìm vào thực lực bản thân. Từ khi nàng mười tuổi là đã có thể cảm nhận được nguyên khí, đến năm mười lăm tuổi nàng đã vượt qua kì thi, tiến vào lớp đào tạo võ giả. Lại thêm bốn năm, nàng đạt tới võ đồ đỉnh cao, một thời gian nữa là có thể trở thành võ giả.
Nhưng hôm nay, chỉ trong vòng ngắn ngủi ba giờ đồng hồ, chỉ cần một hạt đan dược, nàng từ một cái võ đồ trở thành sánh ngang với võ giả cấp hai đỉnh cao. Nàng cảm giác giống như nằm mở vậy, quả thật không thể tin được. Thử tưởng tượng ngươi ngày đêm vất vả kiếm tiền xây nhà, bỗng một hôm trúng thưởng cả một căn nhà lớn, cảm giác tuy có chút hụt hẫng nhưng càng nhiều lại là sung sướng. Hân Hân tiếc nuối giá như có thể gặp được Trần Phong sớm hơn.
Vui vẻ mãi đến tận nửa đêm nàng mới chậm rãi chìm vào giấc ngủ.