Chương 7: Quỷ Thi
.
.
.
『Chú ý: Rời khỏi địa danh 【Âm Phủ】 hiệu quả của 【Âm Phủ Nhãn】đã thay đổi』
『【Âm Phủ Nhãn】tại dương gian có khả năng nhìn thấy vết tích của vong linh. Nếu sử dụng toàn bộ khả năng có thể thấy được cả vong linh đang hiện diện. Khuyến cáo không nên sử dụng toàn bộ khả năng của Âm Phủ Nhãn tại thế giới này do lượng vong linh tràn ngập. Có thể ảnh hưởng đến thần hồn ký chủ.』
『 Phát hiện địa danh mới: 【Rừng Duyên Thảo】』
『Cảnh báo ! Địa danh bị ảnh hưởng bởi vong linh, nhiều chỗ sẽ trở nên biến dị ! 』
Bạch Hồ mở mắt ra.
Mọi thứ cứ như một giấc mơ. Nếu không có hệ thống thông báo. Bạch Hồ kỳ thực sẽ chỉ nghĩ mình thực sự là người thế giới này, chỉ là có một giấc mơ quá đỗi cao siêu đi.
Toàn bộ quá trình tại Âm Phủ, giờ như một giấc mộng, mơ mơ thực thực trong đầu hắn. Dần dần mà quên đi, hệt như một người đang quên mất đi giấc mơ của mình có gì.
*Đing*
『Ký ức của ký chủ tại Âm Phủ đang vơi dần do ảnh hưởng của Luân Hồi. Cơ thể đang dung nhập vào thể xác. Sau khi hoàn thành dung nhập ký ức sẽ trở lại.』
『Hệ thống sẽ thông báo khi ký ức của ký chủ đã hoàn toàn dung nhập.』
Xung quanh Bạch Hồ là một bãi cỏ màu xanh lam đang phát quang. Xung quanh có nhiều xác c·hết mặc giáp lính.
Những bộ giáp này... Giống với những người lính hắn thấy ở Vọng Hương Đài. Bạch Hồ nhìn vào khu rừng xung quanh mình. Lá cây nơi đây ngả màu nâu cam như lá mùa thu. Nhưng chúng lại vô cùng tươi tốt. Không hề có dấu hiệu sắp rụng. Như màu sắc ấy là màu sắc vốn có của nó.
Khu rừng trông như cảnh thần tiên với cỏ xanh dưới chân cùng rừng cây độc màu cam tươi.
"Hệ thống. Hiển thị thông tin của ta."
✧----------------------------------------------------------✧
Tên: Bạch Hồ
Tinh Phẩm : ✧
Chủng loài: Bán Thi
Tu vi: Phàm Thể
Thần Thông: Hệ Thống, Âm Phủ Nhãn
Tu Luyện: Hệ Thống Thần Nhãn《 Nhập Môn 》 Uy 《 Nhập Môn 》
✧----------------------------------------------------------✧
Bạch Hồ nhìn tay mình. làn da trắng tới xanh xao, tựa hồ không còn máu bên trong. Không cảm nhận được hơi thở của bản thân mình.
Đây là một xác c·hết.
"Có vẻ như mình đã hóa thành một dạng thây ma rồi."
Bạch Hồ chống tay cố đứng dậy. Thử chuyển động cơ thể.
Di chuyển không bị giới hạn gì, vẫn như một người sống. Có chăng thì không phải thở, tim không đập.
"Hệ thống, cho thông tin về Bán Thi."
『【Bán Thi】: Một chủng loài thây ma, xuất hiện khi một người vốn đ·ã c·hết bị đoạt xá. Cơ thể không thể tồn tại lâu ở nhân gian. Ước chừng tầm 1 năm sẽ bắt đầu phân hủy. cho đến khi cơ thể hoàn toàn thối rữa. 』
"Một thân xác thế này mà bảo mình có thể tiếp tục sống nếu cứu được thế giới này à, hố nặng rồi..."
Bạch Hồ nhìn quanh đống xác vương vãi khắp nơi. Những người lính này hầu hết đều có v·ết t·hương chí mạng là ở tim hoặc cổ. Có hẳn một lỗ bầy nhầy ở vị trí đáng lẽ có tim.
Bộ giáp mỗi người có kèm theo một lệnh bài nhỏ treo bên hông ghi tên người lính.
Hắn xem lệnh bài của mình, có ghi "Hoàng Châu - Diệt Quỷ Thi Đoàn - Thái Mộc Thành" rồi sau đó cất nó đi.
Bộ giáp nặng nề bắt đầu được cởi ra khỏi cơ thể. Cơ thể hiện tại của Bạch Hồ không mang nổi nó. Cử động rất chậm chạp và khó chịu. Có vẻ như sau khi thành Bán Thi thì cơ thể yếu đôi chút.
Sau đó hắn bắt đầu tìm quanh những cái xác.
"Trước hết phải tìm được chút tiền tệ của thế giới này, kèm theo một món binh khí vẫn còn dùng được. Sau đó tìm đường ra khỏi khu rừng này đã."
Sau một hồi tìm kiếm, Bạch Hồ tìm được vài thứ hữu dụng.
Một lượng nhỏ xâu tiền, vài cây đuốc còn dùng được, một cây giáo còn khá nguyên vẹn, một thanh kiếm với hoa văn tinh xảo và...
Linh thạch.
Số lượng rất ít, chỉ khoản 3 viên.
Bạch Hồ có chút ngạc nhiên, vì từ đầu hắn nghĩ đây chỉ là khu vực người phàm sinh sống. Sự xuất hiện của linh thạch là rất bất thường.
Nó là tiền tệ của hầu hết thế giới tu tiên. Phàm nhân gần như không thể động được vào nó.
Linh thạch này là từ cùng nơi hắn tìm được thanh kiếm với hoa văn tinh xảo.
Bạch Hồ dùng hệ thống bắt đầu xem thông tin thanh kiếm.
『【Dạ Hoa Kiếm】 : Được rèn bằng sắt đã qua tinh chế với hoa văn tượng trưng cho Hoàng Tộc. Rất bền và bén so với v·ũ k·hí của phàm nhân. Điểm nổi bật của nó không từ nguyên liệu mà do nó được rèn nên bởi một Đại Sư. 』
Hừm... Có thể dùng được.
Bạch Hồ giắt nó bên hông, tay cầm cây giáo mà bước đi.
*Đing*
『【Cảnh báo】: Vong linh đã bắt đầu nhập vào xác c·hết xung quanh ký chủ. Sau ba mươi phút sẽ bắt đầu biến thành quỷ thi.』
Bạch Hồ lượm một thanh đao lên. Bắt đầu chặt tay chặt chân các xác c·hết quanh đây.
Chỉ vài xác thì lưỡi đao đã cùn, Bạch Hồ lại lượm một thanh khác lên mà chặt.
Nếu quỷ thi ở đây tương tự như thế giới trước, thì quỷ thi tạo nên từ phàm nhân thực lực sẽ không lớn.
Số lượng lớn sẽ có nguy hiểm. Nhưng nếu chặt tay chặt chân chúng trước khi thành quỷ thi thì chúng cũng không làm gì được nhiều.
Bạch Hồ muốn kiểm tra trước quỷ thi quanh đây thế nào. Ba mươi phút là đủ để chặt hết những cái xác quanh đây.
Sau một hồi những thanh đao thanh kiếm quanh đây cũng cùn cả. Bạch Hồ lúc này mới rút Dạ Hoa Kiếm ra mà dùng chặt xác. Quả thực là một thanh kiếm tốt, chặt đến hết mà vẫn rất bén.
Sau khi chặt xong, Bạch Hồ trèo lên một cái cây to, lên khá cao.
Quỷ Thi thường không có khả năng leo trèo tốt, thêm cả tay chân bị chặt đi thì dù vẫn có khả năng điều khiển tay chân cũng không mang thân thể lên được.
.
.
.
Thời gian trôi qua, các xác c·hết bắt đầu động đậy, âm thanh gào rú của quỷ thi bắt đầu vang lên.
Bạch Hồ ngồi trên cây quan sát quá trình thành quỷ thi của chúng.
Quả thực giống với quỷ thi tại thế giới cũ.
Các tay chân của quỷ thi không cử động được. Chỉ có phần thân đã y hệt nhân côn lúc này chuyển động, lúc nhúc trên mặt đất như một bầy sâu.
Thực tế thì quỷ thi nếu đã thành hình mà cơ thể nguyên vẹn, dù có chặt đứt tay chân chúng vẫn có thể điều khiển tay chân của mình.
Nhưng nếu bị chặt đứt trước khi thành quỷ thi thì chúng không thể điều khiển được.
Một trong những kinh nghiệm Bạch Hồ có được từ kiếp trước, với một thế giới quỷ thi đầy đường thì vô cùng hữu ích.
Sức chiến đấu của quỷ thi không mạnh. Vấn đề là ở số lượng mà việc chúng "sống" dai như gián.
Một phần thì do người thân hóa thành quỷ thi, không phải ai cũng có khả năng xuống tay.
Thế nên giới tu tiên thì còn có thể xử lý sự tình dễ dàng. Chứ với phàm nhân thì đây quả thực là đại nạn.
Bạch Hồ bắt đầu nhảy xuống đất.
Giờ ngẫm lại, người nơi đây chưa biết cách ứng phó với quỷ thi.
Với số lượng nhiều vô kể của quỷ thi, một cây giáo, một cây đao, một cây kiếm, đều không có mấy tác dụng.
Giáo sẽ gãy, đao kiếm sẽ cùn.
Trừ khi là tu tiên giả với pháp bảo, thì với phàm nhân tốt nhất là có một cây chùy, cây búa. Loại v·ũ k·hí không sợ cùn, khó gãy là tốt nhất.
Đội Diệt Quỷ Thi vừa diệt đoàn kia không hề có một món v·ũ k·hí nào như vậy.
Bạch Hồ bước đến đám xác quỷ thi lúc nhúc.
Chúng không phản ứng gì.
Thú vị.
Bình thường quỷ thi sẽ thèm khát tim người, não người. Dù có thành nhân côn thế này cũng bổ nhào tới tìm cách cắn xé.
Nhưng có vẻ như chúng nhìn nhận Bạch Hồ mang chủng loài Bán Thi là đồng loại nên không t·ấn c·ông.
Việc này sẽ hữu ích cho sau này.
Bạch Hồ bắt đầu lượm giáo dưới đất lên, bắt đầu đâm thẳng vào đầu lũ quỷ thi, một nhát rồi lại một nhát, lập tức g·iết c·hết chúng.
Đám quỷ thi bắt đầu thối rữa thật nhanh. Các xác c·hết bị vong linh ám vào sau khi bị tiêu diệt sẽ thối rữa thật nhanh như vậy, do thể xác không chứa đựng nổi vong linh.
Người thường có lẽ không nghe thấy, nhưng Bạch Hồ nghe được mỗi lần đ·âm c·hết một quỷ thi, tiếng la ai oán của vong linh lại bộc lên.
Bạch Hồ vừa đâm vừa dùng Âm Phủ Nhãn và Hệ Thống để nhìn chúng.
Hệ Thống thì không có thông tin gì thú vị. Nhưng quả thực Âm Phủ Nhãn hiển thị khác biệt.
Những quỷ thi này đều tựa hồ có một lớp khói bao quỷ quanh người, mơ hồ có thể thấy đầu người hiện lên trong màn khói mờ ảo.
Đây hẳn là vong linh đang cư ngụ bên trong t·hi t·hể.
Bạch Hồ cầm một cây đuốc, nổi lửa lên rồi bắt đầu châm lên từng cái xác.
Lửa bén rất nhanh trên những cái xác quỷ thi này. Chỉ một chút đã đốt sạch chúng. Mang theo những ngọn lửa màu xanh.
Ít ra con người ở thế giới này vẫn còn biết cách dọn dẹp xác quỷ thi. Nên những người lính này mới đều mang rất nhiều ngọn đuốc Thanh Hoàng Hỏa.
Đây là ngọn lửa trừ tà. Được tạo nên bằng cách đốt gỗ cây Thanh Du. Hoặc ít ra đó là cách thế giới cũ của Bạch Hồ làm.
Ngọn lửa này trông vẫn rất giống với ngọn lửa tạo nên từ gỗ cây Thanh Du ở thế giới cũ.
"Được rồi, tìm đường ra khỏi đây thôi."
Bạch Hồ đốt một cây đuốc Thanh Hỏa rồi bước đi.
Ngọn đuốc màu xanh dần chuyển thành màu vàng.
Đuốc Thanh Hoàng Hỏa có tác dụng xua đuổi vong linh. Cũng như báo hiệu quỷ thi.
Càng ở gần quỷ thi, nó lại càng có màu xanh rực. Rồi khi không có quỷ thi xung quanh thì chuyển thành màu vàng.
Cứ vậy mà Bạch Hồ đi trong đêm tối.