Chương 6: Nhiệm Vụ Hệ Thống
Nam Nữ đứng trước mặt Bạch Hồ, giữa khoảng trắng vô tận. Ánh sáng không đến mức chói lóa, Nhưng quả thật chỉ thấy được độc một màu trắng xóa.
"Một chút nữa, khách quý sẽ du nhập vào thế giới mới. Mong khách quý vạn sự bình an."
Bạch Hồ nhìn Nam nữ. Bộ váy đen thực sự tương phản với màu trắng nơi đây. Như một chấm nhỏ giữa âm dương.
Dáng vẻ này, đã lâu rồi hắn không còn được gặp.
Một đời tu tiên, quả thật rất cô đơn và tịch mịch.
Khiến chính mình có chút buông lỏng trước dáng vẻ nữ nhân kia.
"Nam Nữ."
Nam Nữ giật mình, rồi mỉm cười.
"Hệ thống thật lợi hại, hóa ra đó là tên hiển thị của ta à."
"Khách quý có chuyện gì sao?"
Bạch Hồ thở dài. Chỉ là có chút bản năng. Nhưng sống một đời dai dẳng. Một trong những gì hắn học được là không tin ai cả.
"Nếu Âm Phủ có kế hoạch toan tính gì cần ta làm thì nói ra đi."
"Quả thật những gã tu tiên sống lâu, toàn là lão quái vật với cáo già nhỉ. Lộ lắm sao?" Nam Nữ nhìn Bạch Hồ lúc này vẫn vô cùng điềm đạm.
Bạch Hồ ngắm nhìn dáng vẻ kia, tiếp lời.
"Không hẳn. Linh cảm thôi."
Vạn vật bắt đầu chuyển hóa..
Đây là ảnh hưởng từ Uy của Nam Nữ.
"Dị Tượng Cấm Sinh có rất nhiều nguyên nhân gây nên. Nó là cách gọi chung. Và nguyên do gây nên của thế giới ngươi sắp đến, là do Âm Phủ."
"Quan viên phụ trách thế giới đó. Các ngươi hay gọi những người này với nhiều cái tên, nhưng vai trò chính là dẫn dắt n·gười c·hết nhập luân hồi, đến Âm Phủ.
Không hiểu lý do gì, quan viên phụ trách thế giới đó đột nhiên biến mất. Xảy đến n·gười c·hết không thể trở về với Âm Phủ. Thời gian đầu thì chỉ khiến thế giới có nhiều vong hồn. Nhưng n·gười c·hết hằng ngày nhiều vô số. Sau một thời gian, vong linh đã nhiều đến mức chiếm cứ luôn thể xác hài tử mới sinh. Khiến không sinh mệnh mới nào sinh ra được. Một đứa bé mới sinh sẽ ngay lập tức mất đi linh hồn, bị vô vàn vong linh nuốt chửng."
Nam Nứ thở dài.
"Âm Phủ đã phái một quan viên nữa đến thế giới này. Nhưng sau vài ngày xả hồn về Âm Phủ, quan viên kia cũng biến mất. Các vị tối cao của Âm Phủ không thể trực tiếp tiến đến thế giới để xem xét, sẽ bị Thiên Đạo ngăn cản. Mà việc liên tiếp gửi quan viên đến thế giới kia cũng không phải cách. Bởi vì Âm Phủ có quá nhiều bí mật mà người phàm không nên biết. Nếu những quan viên kia bị một thế lực nào đó giam cầm, điều tra tin tức, thì cứ gửi thêm mà không có thông tin gì sẽ càng nguy hiểm.
Cách tốt nhất, là phái một người phàm như khách quý. Thế lực kia cơ hồ sẽ không nhận biết được là người do Âm Phủ phái đến. Điều tra tin tức rồi sau đó gửi về Âm Phủ.
Sau khi mọi việc đã rõ ràng hơn, lúc ấy mới quyết định nên gửi quan viên xử lý tình hình, hay để thế giới đó kết thúc."
Bạch Hồ có suy nghĩ qua. Tại sao lại gửi mình đi thay vì một quan viên Âm Phủ. Một phàm nhân mất hết Thần Thông như mình thì đâu có tác dụng gì nhiều bằng một quan viên được. Thế nên không thể chỉ vì mình là "khách quý" mà lại gửi mình đi được.
"Khách quý cũng đừng lo, nếu làm tốt, Âm Phủ tuyệt đối sẽ trọng thưởng."
『Nhiệm vụ mới: 【 Điều Tra Thế Giới Của Những Cánh Hoa Lụi Tàn. 】』
『Âm Phủ đang rất đau đầu nhức óc do một thế giới sắp kết thúc. Hãy giúp đỡ Âm Phủ điều tra tin tức về Dị Tượng Cấm Sinh.』
『Phần thưởng: Do Âm Phủ Quyết Định.』
『Phần thưởng hệ thống: Vạn Vật Tĩnh.』
Đến rồi. Nhiệm vụ hệ thống.
Nhiệm vụ hệ thống hiển thị ra khi Bạch Hồ có một nhiệm vụ được giao bởi ai đó. Hoặc chính hệ thống giao nhiệm vụ. Thường là để phát triển tăng cường sức mạnh của bản thân.
Và mục phần thưởng sẽ chứa phần thưởng được hứa hẹn bởi người giao.
Phần Thưởng Hệ Thống hiếm xuất hiện hơn, nhưng sẽ là quà từ chính hệ thống.
Nói ra thì rất hiếm. Cả đời trước số lần phần thưởng hệ thống xuất hiện đếm được trên đầu ngón tay. Nhưng mỗi lần đều là đồ tốt.
Như lần này là Thần Thông kiếp trước, Vạn Vật Tĩnh.
Bạch Hồ đọc xong bản nhiệm vụ mới nói với Nam Nữ.
"Được. Có ích lợi gì thêm không? Âm Phủ thật sự hi vọng một người phàm không có gì trên người có thể điều tra tin tức sao?"
Nam Nữ khúc khích cười, chỉ vào con ngươi chứa đựng Âm Phủ nhãn.
"Con mắt này sẽ giúp khách quý thấy được những gì liên quan đến Âm Phủ. Và tự khách quý đã lĩnh ngộ được Uy, không thể coi là thực lực của một phàm nhân được nữa rồi."
"Không cho khách quý thứ gì thì có chút qua loa. Nhưng nếu kẻ địch tìm thấy dấu tích của Âm Phủ sợ rằng sẽ bị giấu đầu hở đuôi. Âm Phủ Nhãn mặc dù mang tên như vậy nhưng nó là một loại Thần Thông học được ở ngoài Âm Phủ. Không có dấu tích của nơi đây."
Nam Nữ chỉ vào trán Bạch Hồ, ấn nhẹ.
"Nhưng vật đã có tại chính thế giới đó thì không tính là bị lộ. Ta đã truyền cho khách quý một chút thông tin về một số đồ vật có nguồn gốc từ Âm Phủ rồi. Khi đến thế giới ấy, nếu cần thiết cứ tìm tới chúng là được."
Bạch Hồ gật đầu, vậy cũng được.
"Thế ta bắt đầu đi chưa?"
"Một chút nữa."
Nam Nữ bắt đầu tan biến.
"Khách quý không thể đầu thai thành một đứa bé được. Một là đến khi lớn lên thì quá trễ, hai là có một đứa bé sinh ra được trong Dị Tượng Cấm Sinh tuyệt đối sẽ mang lại hoài nghi. Nên khách quý sẽ nhập vào một thân thể chỉ vừa mới c·hết. Gần như là hoàn toàn lành lặn."
"Cẩn thận đừng để mình c·hết quá sớm trước khi có được bất kỳ thông tin hữu ích gì nhé. Nếu thế giới này thoát được đại nạn. Khách quý hoàn toàn có thể tiếp tục sống hết cuộc đời tại thế giới này."