Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tu Tiên: Các Ngươi Cày Chay Ta Bật Hack

Chương 36 Tính cách này rất giống lão tử a!




Chương 36 Tính cách này rất giống lão tử a!

“Tiên tử, ta xin thề, ta có thể sờ vào lương tâm của tông chủ xin thề, ta lúc ấy thật không phải cố ý! Nếu như ta nói dối, tông chủ đại nhân về sau sinh con không có lỗ đít!” Lâm Tuyệt một bên sờ lấy lòng ngực của Âu Dương Hạo, một bên trịnh trọng hướng Thường Nguyệt thề thốt.

Âu Dương Hạo:???

Hắn lúc này mặt đều ngu.

Não bộ có chút load không kịp.

Ta là ai?

Đây là đâu?

“Ngươi mẹ nó! Ngươi thề việc ngươi, tại sao ta mới là người chịu bị h·ình p·hạt?” Âu Dương Hạo trợn trắng mắt quát.

“Ta thề không có ý nghĩa a! Dù sao thanh danh của ta đã xấu sẵn rồi, nói ra Thường Nguyệt tiên tử chắc chắn không tin, chỉ có đem ngài cùng một chỗ như vậy mới có sức thuyệt phục a!” Lâm Tuyệt một bộ lẽ thẳng khí hùng nói.

Còn có một câu Lâm Tuyệt không nói, ngài cũng không có lão bà nên có gì phải sợ?

Âu Dương Hạo câu hiểu câu không.

Nhưng cảm thấy cũng có chút đạo lý.

Nhưng trong lòng vẫn cứ thấy hơi sai sai.

“Mặc kệ người có phải cố ý hay không cố ý, cai tay kia của ngươi ta vẫn muốn chém rụng!” Thường Nguyệt tiên tử căn bản không quan tâm đến Lâm Tuyệt thề thốt.

Một bộ không đem cánh tay của Lâm Tuyệt hái xuống thề không bỏ qua.

Thấy nàng khó chơi.

Lâm Tuyệt chỉ có thể mở miệng đàm phán.

“Tiên tử, nếu không báo cái giá? Chỉ cần nói ra cái giá, ta nhất định trả!”

“Lâm Tuyệt!!! Ngươi xem ta là loại người gì hả?!!” Thường Nguyệt tiên tử không những không báo giá, ngược lại bị lời nói của Lâm Tuyệt làm cho nàng càng thêm tức giận.

Cái này hỗn đản là xem nàng thành gái lầu xanh sao?

Còn đạp mã để nàng tự mình ra giá?

Âu Dương Hạo cũng là trợn tròn mắt.

Sau đó vô lực nhắm chặt mắt lại.

Cái tên ngu ngốc Lâm Tuyệt này làm gì cũng lười nhát, chỉ có tìm đường c·hết là tuyệt đối không chịu thua kém ai!

Ngọa tào!

Ta còn chưa ra giá, ngươi tức giận cái gì nha?

Lâm Tuyệt trong lòng có chút khó hiểu.

Nhưng hiện tại Thường Nguyệt tiên tử đã vô cùng tức giận.

Lâm Tuyệt cũng không dám thêm càn rỡ, vận chuyển não bộ, nhanh chóng đánh sang chuyện khác.

“Tiên tử, lần này là do ta sai lầm, ta hứa lần sau chắc chắn sẽ không có như vậy!”

“Ngươi còn dám nói có thêm lần sau?” Thường Nguyệt nhíu chặt mày ngọc.

“Không phải không phải! Ta không có ý đó...” Lâm Tuyệt vội vàng vung tay phủ nhận.

Nhưng vừa mới vung tay ra Lâm Tuyệt lại lập tức thu hồi lại.



“Ngạo tào! Nói chuyện không tốt sao? Ngươi tại chém loạn cái gì a!” Lâm Tuyệt sợ hãi giận dữ nói.

Bởi lúc nảy hắn vừa đem tay của mình vung ra, Thường Nguyệt tiên tử ngay lập tức vung kiếm chặt tới.

Nếu không phải là hắn phản xạ nhanh, bàn tay ngũ chỉ cô nương của hắn nói không chừng liền muốn phế đi.

“Ai muốn cùng ngươi nói chuyện? Đưa cái bàn tay heo ăn mặn ngươi ra đây cho ta!” Chém không trúng, Thường Nguyệt tiên tử cũng không có từ bỏ lấy ý đồ.

Hô!

Lâm Tuyệt thở mạnh một hơi.

Nén lấy trong lòng tức giận, nói sang chuyện khác.

“Bên dưới còn có nhiều người đang nhìn đến đâu, tiên tử thật không quan tâm đến mặt mũi bài diện sao?”

“Ta không quen bọn hắn!” Thường Nguyệt tiên tử không quan tâm nói.

Lâm Tuyệt: ???

Cái này mẹ nó!

Cái này tính cách có chút giống lão tử a!

Loại này hắn hiểu rõ.

Vô cùng khó dây dưa a!

Nhưng cũng không phải là không có cách.

“Thật ra ta nhìn qua bên dưới nhóm đệ tử này, trong đó chỉ có Hạ Ngưng Tuyết là phù hợp với tiên tử nhất.

Không nói linh căn đều là cực phẩm băng hệ linh căn.

Nàng tư sắc cùng ngộ tính, Lam Hoàng Thiên Tông cũng chỉ có duy nhất một mình tiên tử là đủ khả năng dạy dỗ nàng.

Xem như lần này, Lâm Tuyệt ta lại nợ tiên tử một món nợ ân tình.

Ta nhớ không lầm, sư tôn có để lại cho ta một bản vô thượng kiếm pháp liên quan đến băng hệ linh căn.

Nếu như tiên tử thay ta nhận Hạ Ngưng Tuyết làm đệ tử, ta hiện tại ngay lập tức trở về Vô Danh Phong mang đến tặng ngươi xem như đáp lễ.

Tiên tử cảm thấy có được hay không?”

Lâm Tuyệt một mặt thận trọng dò hỏi, lời nói nữa thật nữa giả khiến người nghe khó mà phân định.

Trong lúc nhất thời, Thường Nguyệt cũng vì vậy mà rơi vào trầm tư.

Lâm Tuyệt cảm thấy có cơ hội.

Liền trọng điểm xuất kích.

“Tiên tử, ngươi cũng nhìn thấy cái đám lão sắc bỉ kia cũng đối với Hạ Ngưng Tuyết có ý tứ, nếu như ngươi còn ở đây cùng ta dây dưa, rất có khả năng bị người thừa nước đục thả câu, đem Hạ Ngưng Tuyết cho câu đi mất a!

Chỉ cần tiên tử chịu giúp ta lần này, đem Hạ Ngưng Tuyết thu vào môn hạ.

Ta không chỉ trở về Vô Danh Phong lấy ra bản kiếm pháp kia, còn tặng luôn cho tiên tử thanh này cực phẩm pháp khí.”

Nói nói, Lâm Tuyệt liền từ bên trong không gian hệ thống lấy ra 《Ngàn Vạn》.

Cực phẩm pháp khí? !!

Không chỉ có Âu Dương Hạo cùng Hạ Ngưng Tuyết chấn kinh.



Đám phong chủ cùng trưởng lão cũng là đồng dạng kinh ngạc.

Cực phẩm pháp khí a!

Toàn tông trên dưới cũng chỉ có duy nhất một kiện chấn tông pháp khí《Lam Thiên Kiếm》 là cực phẩm pháp khí mà thôi.

Hôm nay, bọn hắn lại nhìn thấy thêm một thanh thứ hai.

Vậy làm sao mà không khỏi rung động cho được.

Ân!

Nhưng thanh kiếm này nhìn cứ như thế nào ấy.

Xấu cũng không đến nổi.

Nhưng mà nhìn đơn giản đến lạ thường!

“Cực phẩm pháp khí! Lâm Tuyệt, ngươi trên người còn sao?” Âu Dương Hạo có chút kinh ngạc, vô ý thức hỏi lấy.

“Ngươi cũng đừng hỏi, thật không có, chỉ có duy nhất một cái!” Lâm Tuyệt làm ra vẻ đau lòng nói.

Hắn cũng không có nói dối, trên tay hắn cũng chỉ có duy nhất một thanh cực phẩm pháp khí này a.

Nhưng có thật đau lòng hay không lại không rõ ràng.

Dù sao chỉ cần hắn muốn, cực phẩm pháp khí loại này tiểu bài hắn có thể sản xuất hàng loạt.

Mỗi ngày chí ít làm ra một cái.

Về phần cực phẩm pháp khí bị lộ ra, Lâm Tuyệt cũng không sợ.

Hắn phía sau còn có cái tiện nghi sư tôn, nồi cứ để cho hắn đội liền được.

Tuy rằng nhìn bề ngoài có chút không được đẹp.

Nhưng cơ bản vẫn là cực phẩm pháp khí.

Thường Nguyệt tiên tử vẫn là động lòng.

Nàng nhìn về phía Âu Dương Hạo, sau đó mở miệng hỏi: “Tông chủ, ngươi muốn thanh kiếm này sao?”

Âu Dương Hạo:???

Ngươi hỏi ta làm gì a?

Chẳng lẽ muốn tặng cho ta?

Ta đây có chút thụ sủng nhược kinh a!

Âu Dương Hạo có chút không rõ ràng, nội tâm đánh lên có chút kinh hỉ nhưng lại không dám gật đầu bảo muốn.

“Không, không! Ta không muốn!” Mặc dù là rất muốn nhưng Âu Dương Hạo chỉ có thể bắt đắc dĩ lắc đầu nói.

“Không! Ngươi muốn! Như vậy đi, ta làm chủ, thanh kiếm này bây giờ liền thuộc về ngươi, đổi lại《Lam Thiên Kiếm》 liền thuộc về ta!” Thường Nguyệt tiên tử âm thanh thanh lãnh mở miệng nói.

Âu Dương Hạo: ????

Ta rõ ràng nói không muốn có được hay không, ngươi đây rõ ràng là ép mua ép bán a!

Nhưng mà nhìn b·iểu t·ình của Thường Nguyệt tiên tử, không cho phép Âu Dương Hạo dám nói không.

Một bên là xinh đẹp 《Lam Thiên Kiếm》 thân kiếm trong suốt như pha lê, đường nét cong cong hoàn mỹ.



Chui kiếm màu lam ngọc, họa tiết tinh xảo, chính giữa còn khảm lấy một viên ngọc bích làm mắt kiếm.

Nhan trị có chút phá trần!

Bên còn lại là 《Ngàn Vạn》 toàn thân đen nhanh như quặng sắt.

Ngươi có thể tưởng tưởng cây thập giá sẽ như thế nào sao?

Vậy thì có thể nhìn《Ngàn Vạn》 để hình dung a!

Phốc phốc!

Lâm Tuyệt che mồm, cố nén ý cười.

Thấy được sự tình cuối cùng cũng có thể giải quyết.

Lâm Tuyệt không do dự liền chạy.

Tuy rằng không có cơ hội cùng Hạ Ngưng Tuyệt giao lưu.

Nhưng về sau khẳng định sẽ có.

Không những đến thăm Hạ Ngưng Tuyết, còn có thể có cơ hội dây dưa với Thường Nguyệt.

Quả thật là một mũi tên bắn trúng hai con chim!

Lâm Tuyệt không khỏi tự nhấn cho mình điểm một cái like!

Còn về bản kiếm pháp kia, coi như quên ha? Trước chạy liền tính!

Nhìn thấy Lâm Tuyệt chạy đi, Thường Nguyệt tiên tử cũng không có ý định truy vấn.

Đạt đến 《Lam Thiên Kiếm》 để cho nàng cảm thấy vô cùng hài lòng.

Sau đó lại nghĩ đến thu Hạ Ngưng Tuyết làm đệ tử thân truyền để nàng càng thêm thỏa mản.

Vừa có một cái đệ tử tốt, lại còn tặng kèm thêm công pháp cùng với pháp khí.

Đây rõ ràng là mua một được hai a!

Nghĩ đến như vậy, Thường Nguyệt tiên tử trước một bước liền đi đến trước mặt của Hạ Ngưng Tuyết mở miệng nói:

“Ngươi chính là Hạ Ngưng Tuyết, ta gọi Thường Nguyệt, là phong chủ của Thanh U Phong, có người nhờ vả ta thu lưu ngươi, nhưng trên thực tế, ta đối với ngươi cũng rất hài lòng, đã sớm có ý định muốn thu ngươi làm thân truyền đệ tử, ngươi liền theo ta trở về Thanh U Phong đi!”

Thường Nguyệt tiên tử nói chuyện rất thẳng thắn.

Cũng không có ý tứ muốn biến tướng lời nói.

Trên cơ bản là không cho phép người khác cự tuyệt.

Hạ Ngưng Tuyết nội tâm có chút không thích Thường Nguyệt, mặc dù Lâm Tuyệt để nàng vô cùng thương tâm, khiến nàng tức giận, nhưng nhìn hắn bị nữ nhân khác đánh.

Nội tâm của Hạ Ngưng Tuyết khó chịu cực kỳ.

Bây giờ lại để nàng bái người ta làm thầy.

Nàng đương nhiên cách ứng.

Chưa kể, cách nói chuyện của Thường Nguyệt để cho Hạ Ngưng Tuyết không mấy vui vẻ.

Hô!

Hít thở lấy một hơi.

Hạ Ngưng Tuyết ngẩng cao đầu, không muốn ở phương diện khí thế thua kém Thường Nguyệt, điềm tĩnh nói.

“Xin lỗi cũng như cảm ơn Thường Nguyệt phong chủ để ý, chỉ là đệ tử trước đó đã xác định nơi mình muốn tới.”