Chương 14: Luyện Đan
Hôm sau, một đôi nam nữ đến làng.
Nguyễn Thành lười dọn dẹp nên những cái xác mùi h·ôi t·hối rất ghê tởm, có cả xác đã bắt đầu phân hủy.
Đôi nam nữ sợ xanh mặt, hai người chỉ là muốn đến đây hỏi thăm đường, không ngờ đụng vào vụ này.
Nam nhân khoảng 20 tuổi, tóc vàng mắt xanh, là người da trắng, sau lưng đeo balo to tướng, hắn run rẩy nói:"Zin, em có sợ không? Máu tươi đã khô rồi, chắc hẳn là vừa hôm qua thôi, chúng ta có nên báo cảnh sát không?".
Zin là thiếu nữ khoảng 22 tuổi, da trắng như tuyết, tóc vàng óng xõa dài, nàng cũng đeo balo màu hồng phấn sau lưng, nàng hơi run run, nói:"Kẻ nào đã làm việc này? Hắn chắc chắn là một ác ma! Một kẻ s·át n·hân máu lạnh không hơn không kém! Nhất là lão giả kia, hắn đã phanh thây lão, ôi chúa ơi, thật kinh tởm, em không dám nhìn nữa".
"Anh yêu, có lẽ nào thủ phạm còn trong làng không? Em thấy rất đáng sợ và ghê tởm, chúng ta mau báo cảnh sát rồi chạy thôi anh à, vừa hay q·uân đ·ội đang thi hành một chiến dịch lớn càn quét Côn Lôn sơn".
"Em rất kinh tởm kẻ nào làm ra việc này, hắn phải chịu sự trừng phạt của thượng đế!".
"Ồ, có phải vậy không?". Một âm thanh lạnh lẽo vang lên, Nguyễn Thành trong bộ y phục màu đen xuất hiện sau lưng hai người.
"Không tốt, là cao thủ!". Thanh niên biến sắc, hắn lấy dao găm ra lao về phía Nguyễn Thành, hét to:"Chạy mau đi Zin, anh sẽ cản hắn".
"Ngu xuẩn". Nguyễn Thành lười nhác nói nhảm, hắn điểm một chỉ, lập tức trên trán thanh niên hiện lên một lỗ máu.
Thanh niên sững sờ nhìn Nguyễn Thành, sau đó hắn cảm thấy cả người vô lực, ý thức dần tan rã rồi ngã xuống.
Máu tươi chảy từ lỗ máu trên trán thanh niên, tí tách từng giọt.
Zin kinh hãi hét toáng lên, nàng vội chạy về phía làng, một bên chạy một bên hét to:"Khốn kiếp, khốn kiếp, ngươi c·hết không yên lành!".
"Chạy đi đâu?". Nguyễn Thành sải bước, lập tức đã xuất hiện trước mặt Zin, hắn trói nàng lại, để hai tay đặt sau lưng rồi suy nghĩ, mặc kệ nàng mắng chửi.
"Nên làm gì với nàng? Giết hay dùng công pháp thải bổ? Thải bổ không được bao nhiêu lợi ích, nếu ả tu vi đến Luyện Khí sơ kỳ thì ta còn có thể thu hoạch, còn hiện tại chỉ xứng làm nơi phát tiết". Nghĩ xong xuôi, hắn bắt đầu hành động.
Hắn thoát y.
"Ưm….khốn kiếp….dâm tặc….ngươi không được yên lành". Zin vừa mắng chửi vừa gắng gượng chịu đựng, nước mắt không nhịn được chảy ra.
"Ha, thú vị đấy". Nguyễn Thành đặt nàng xuống đất, cởi y phục của nàng.
"Ưm…". Zin đau đớn hét thảm một tiếng.
Nguyễn Thành hơi ngạc nhiên, lẩm bẩm:"Thì ra là xử nữ, cứ nghĩ quan hệ ngươi với tên vừa rồi thân mật lắm chứ".
"Hừ….hừ…..ma đầu như ngươi làm sao hiểu được tình yêu của chúng ta….". Zin cố đẩy hắn ra nhưng vô ích.
….
Nguyễn Thành đợi vài ngày vẫn chưa chờ đến đêm trăng tròn, Zin thì hai mắt đờ đẫn, cả người như cái xác không hồn.
Người yêu nàng đ·ã c·hết, mỗi ngày chịu đủ h·ành h·ạ lẫn sỉ nhục, nàng không còn muốn sống nữa, tâm nàng triệt để c·hết, nàng cực độ tuyệt vọng, đến mức mỗi ngày Nguyễn Thành quan hệ với nàng, nàng cũng không rên rỉ một tiếng.
Nguyễn Thành biết đã đến lúc thu hoạch, hôm sau hắn xông vào gian phòng của nàng.
Zin mở mắt, cứ tưởng hôm nay hắn sẽ tiếp tục quan hệ với nàng nhưng không, chờ đợi nàng là t·ử v·ong.
Nguyễn Thành thi triển Thu Hồn, linh hồn của Zin thoát ra thể xác, nó mờ mịt nhìn xung quanh rồi nhìn Nguyễn Thành, trong mắt chỉ có cừu hận.
Hắn không thèm để ý, bấm pháp quyết, lập tức linh hồn của Zin rơi vào tay hắn.
Nguyễn Thành khẽ mỉm cười, bước tiếp theo rất quan trọng.
Hắn lại bấm pháp quyết, lập tức toàn bộ tinh huyết của Zin thoát ra khỏi cơ thể, tổng cộng 5 giọt.
Kiếp trước hắn là Luyện Đan sư, đan dược cấp cao toàn tông môn là do hắn luyện chế.
"Hư Không lô, hiện". Pháp quyết vừa thi triển xong, giữa hư không xuất hiện một hư ảnh hình đan lô.
Hư Không lô là một trong những thứ thần kỳ nhất trong tu chân giới, nó tồn tại giữa thực và ảo, trong truyền đồn rằng nó ở một chiều không gian khác.
Cũng có lời đồn rằng nó du tẩu trong thời gian trường hà, thật ra khắp nơi đều có nó mà nó cũng không tồn tại.
Đương nhiên hắn cũng không biết Hư Không lô rốt cuộc là thứ gì, hắn chỉ biết đan lô này rất thần kỳ, chỉ khi biết rõ pháp quyết và tiết điểm không gian mới có thể triệu hồi đan lô này.
Muốn biết tiết điểm không gian cần có tạo nghệ không gian cực sâu, không phải tu vi cao là được.
Nguyễn Thành ném linh hồn Zin vào, sau đó là 5 giọt tinh huyết.
"Khí đến". Hắn bấm pháp quyết, lập tức thiên địa nguyên khí từ bốn phía lao nhanh về phía đan lô.
Thiên địa nguyên khí khác với linh khí, nó là loại khí chỉ tồn tại trong không gian hoàn chỉnh, nói cách khác bất cứ nơi nào miễn là không gian ổn định sẽ có nguyên khí.
Muốn điều động thiên địa nguyên khí tu vi phải đến Hóa Thần kỳ nhưng hắn chỉ có Luyện Khí kỳ tu vi, quả thật không thể tin nổi.
Nguyên khí nhiều đến mức hình thành một vùng xoáy nhỏ giữa bầu trời.
Hắn không thèm để ý, vung tay.
Lập tức hàng ngàn, hàng vạn đạo phù văn hiện ra giữa hư không, chúng ngoan ngoãn bao vây đan lô.
Vài phút sau, phù văn biến mất, nguyên khí cũng trôi đi, đan lô mở.
Một viên thuốc màu đen nhánh, phía trên có khắc vài đạo phù văn màu đỏ tươi nhìn 10 phần kỳ dị.
Nguyễn Thành cười nhạt, nói:"Thành đan!".