Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tu La Tiên Đế

Chương 15: Vào Bí Cảnh




Chương 15: Vào Bí Cảnh

Nguyễn Thành nhìn về phía xác của Zin, lúc này xác của nàng đã co rút lại, tản ra mùi h·ôi t·hối.

Không hồn phách không tinh huyết, cơ thể không cách nào chống đỡ, tất nhiên sẽ dẫn đến tế bào thiếu năng lượng rồi sụp đổ.

Viên đan dược này tên là Đoạt Hồn Lấy Huyết đan, nguyên liệu y như tên, chỉ cần hồn phách và tinh huyết là có thể luyện chế.

Những người bị đoạt hồn lấy huyết tinh thần càng suy sụp càng tốt, tốt nhất là không một tia hy vọng sống như Zin, dạng này mới tăng khả năng luyện thành đan.

Còn phù văn là thủ đoạn lợi dụng quy tắc thiên địa, cùng tu vi không có quan hệ, nhưng muốn tìm hiểu quy tắc ít nhất cần tu vi Luyện Hư kỳ.

Tu chân giới gọi đây là thủ đoạn ma đạo nhưng trong mắt hắn không có chính hay ma, đó chỉ là nhận xét của mỗi người mà thôi.

Người g·iết heo để lấy thịt, con người cho rằng đây là lẽ hiển nhiên không có gì đáng nói nhưng trong mắt con heo, người là ma đầu, ác độc, tội ác tày trời.

Mỗi người đều có nhận định đúng sai, ai cũng có quyền sống, ai cũng có thể c·hết.

Tác dụng Đoạt Hồn Lấy Huyết đan là giúp tu vi tăng cao, lần đầu tiên tăng nhiều nhất, lần thứ hai giảm bớt, đến lần thứ 10 hoàn toàn không có tác dụng.



Đây là thủ đoạn ma đạo, vừa nghịch thiên lại vừa tiết kiệm tài nguyên, 10 phần tiện dụng.

Hắn hơi chần chờ một chút rồi nuốt đan dược vào.

Một cỗ năng lượng tinh thuần tràn vào đan điền, hoá thành chân khí tẩm bổ khắp nơi trong cơ thể hắn.

Cả người hắn toát ra một cỗ khí thế, tu vi chính thức đột phá đến Luyện Khí kỳ tầng 6.

Nguyễn Thành mở mắt, hắn biết chỉ lần đầu tu vi mới tăng cao như vậy, những lần sau thì tăng không nhiều lắm.

Thấm thoát đã 2 ngày trôi qua, sau khi củng cố tu vi, hắn tiếp tục chờ đợi đêm trăng tròn.

10h tối, Nguyễn Thành nhìn lên bầu trời đen như mịt, thì thào:"Đã đến lúc".

Hắn rời khỏi làng, đi thẳng tới Côn Lôn sơn.

Hắn lại không biết, nhất cử nhất động của hắn đã lọt vào tầm ngắm của vệ tinh nhân tạo.

"Vệ tinh báo cáo, đối tượng đã rời làng". m thanh máy móc vang lên tai Sam, hắn hài lòng gật gật đầu, nói:"Thông báo cho biệt đội số 1, có thể hành động".



Trong bóng đêm, một quân đoàn chậm rãi hướng về Côn Lôn sơn, đếm số lượng khoảng 5000 người.

"Biệt đội số 1 nghe rõ, báo cáo đã tìm thấy đối tượng". Jin trả lời, hắn là đội trưởng biệt đội số 1, mấy ngày nay cả đội hắn đều tập trung theo dõi Nguyễn Thành.

20 người phối hợp hành động, nhưng kỳ lạ là họ phối hợp hoàn mỹ đến đáng sợ, từ bước chân cho tới ánh mắt, phảng phất như chỉ cần một cái nhìn là đủ ra hiệu cho đồng đội.

Xan là đội trưởng biệt đội số 2, hắn được lệnh phối hợp tác chiến tất nhiên sẽ không lỗ mãng, 40 người chia ra thành một đường thẳng dần hướng về phía Nguyễn Thành cách đó 300 mét.

Đừng nghĩ 300 mét là xa, đối với tiến hoá giả cấp 1 có thể nhìn xa 200 mét, đối với bọn hắn 300 mét có thể miễn cưỡng nhìn thấy một chấm nhỏ nhưng đây là thời đại khoa học công nghệ, mỗi người đều được trang bị kính nhìn xa, nhỏ gọn, nếu muốn có thể nhìn rõ phạm vi 2km.

Nguyễn Thành cũng ẩn ẩn đoán được một chút, q·uân đ·ội tất nhiên sẽ không để yên cho hắn, nhưng không sao, hắn là tu tiên giả, lại mang kiến thức kiếp trước trọng sinh trở lại, thủ đoạn càng nhiều vô số, căn bản không sợ q·uân đ·ội.

Bỏ mệnh tại đây? Buồn cười!

Hắn không có gì phải cố kỵ, át chủ bài của hắn nhiều lắm, thậm chí một đại năng Hóa Thần kỳ xuất hiện hắn cũng lập tức chém g·iết cho mà xem.



Chỉ là át chủ bài dùng một thì thiếu một, không đến lúc bất đắc dĩ hắn sẽ không dùng.

Nguyễn Thành đến nơi trong ký ức của lão giả, vẫn như mọi hôm, là một vùng đất đá cằn cỗi, bên cạnh lại có vài cây cỏ dại.

Nhưng hôm nay hắn phát hiện ra một chút điểm đáng ngờ, hắn lấy ra trận bàn, bấm pháp quyết, lập tức trận bàn kêu ong ong vài tiếng rồi rơi xuống cách đó vài mét.

Trận kỳ trong túi hắn cũng ra ngoài, chúng bao phủ bốn phía Đông Tây Nam Bắc, lấy trận bàn làm trung tâm.

Bỗng gió thổi mạnh, cát bụi bay tán loạn,vài tia sáng dưới ánh trăng chiếu rọi vào trận bàn.

Trận bàn kêu ong ong càng lúc càng lớn, sau cùng nó toả ra quang mang, hình thành một màn sáng.

"Cuối cùng cũng hiện ra, bí cảnh này thật sự là giấu quá kín, đối tứ phía cùng nhật nguyệt kết hợp mới có thể mở ra lối vào, haizz lại thêm yêu cầu tu vi và tuổi tác, điều kiện này quá hà khắc rồi". Nguyễn Thành suy nghĩ, tinh thông trận pháp rất khó, điều kiện vào bí cảnh càng khó hơn.

Hắn không hiểu vì sao lại có điều kiện này, chẳng lẽ Côn Lôn phái đã đoán trước có ngày này?

Hắn vươn tay, trận bàn cùng trận kỳ lần lượt tiến vào túi áo hắn.

Nguyễn Thành tiến vào quang mang, quang mang bao bọc hắn lại rồi biến mất không một dấu vết.

Xan và Jin hai mắt nhìn nhau.

Xan nói:"Thủ đoạn này chỉ có tu tiên giả trong truyền thuyết mới làm được, xem ra phân tích không sai, còn thứ mà hắn lấy ra hẳn là thủ đoạn trận pháp?".

Jin gật đầu, nói:"Chính xác là vậy, kẻ này lai lịch hết sức bình thường, đột nhiên biến đổi lớn khả năng cao là đoạt xá, chúng ta vẫn phải báo cáo cho Sam tướng quân để hắn quyết định, chúng ta cứ đợi ở đây chờ hắn ra ngoài".