Chương 13: "làng" (3)
Lão giả bị phân thành 8 khối, máu me bê bết nhuộm đỏ cả một gốc.
Nguyễn Thành hừ lạnh, quát:"Còn trốn?".
Hắn bấm pháp quyết, thi triển Thu Hồn.
Lập tức từ phần sọ não đã be bét máu của lão giả, một linh hồn bay ra, nó mờ mịt nhìn xung quanh rồi ngoan ngoãn chạy đến trước mặt Nguyễn Thành.
Sưu Hồn thuật thi triển, rất nhanh hắn đã có ký ức của lão giả.
Nguyễn Thành thầm nghĩ:"Không nghĩ tới lão giả là hậu bối của người trong môn phái, môn phái này gọi Côn Lôn phái, sở dĩ có cái tên này là vì môn phái được đặt ở Côn Lôn sơn, ngôi làng này lúc trước là nơi lui tới của đệ tử trong môn phái nên truyền thừa cũng được truyền xuống, đáng tiếc vật đổi sao dời, đến đời của lão chỉ có mình lão là có linh căn, còn lại đều là phàm nhân".
"Bí cảnh này được giấu khá sâu trong Côn Lôn sơn, ta phải đi một chuyến". Nghĩ vậy, Nguyễn Thành đi tới, nhặt lên lá cờ của lão giả rồi rời đi.
Truyền thừa theo thời gian cũng dần thất lạc, đến tận bây giờ chỉ có công pháp cơ sở và lá cờ này nên hắn cũng không cần dò xét.
Sở dĩ lão giả có thể tu tiên là do một viên linh thạch lão tình cờ tìm được gần bí cảnh, mượn nhờ linh thạch, lão giả tấn thăng Luyện Khí tầng 2, sau đó viên linh thạch kia cũng hết linh khí.
Linh thạch là vật phẩm của người tu tiên, nó được dùng làm tiền tệ để giao dịch hay tu luyện, trận pháp cũng là nhờ nó mới có thể bố trí.
Còn lý do vì sao lão giả không thể tiến thêm một bước, rất đơn giản, nồng độ linh khí hiện nay của địa cầu không thể tu luyện.
Đừng nói là tu luyện, ngay cả phục hồi chân khí trong đan điền cũng tốn rất rất nhiều thời gian, Nguyễn Thành là nhờ Bất Tử Thuần Dương Công kèm theo Thiên linh căn và cả số lượng lớn máu tươi từ Chí Thân, vụ tập kích Nguyễn gia hắn có để dành một lượng lớn tinh huyết, xem như tạm đủ khôi phục chân khí, còn tu luyện? Ở địa cầu lâu ngày tu vi không thụt lùi đã là đáng mừng chứ đừng nói tu luyện.
Theo như Nguyễn Thành suy đoán, sau khi hết tinh huyết từ Chí Thân, đơn thuần dựa vào công pháp và linh căn hắn cần ít nhất 2 tháng để phục hồi chân khí trong đan điền.
Thử nghĩ mà xem, sau một trận chiến với q·uân đ·ội, chân khí cạn kiệt, thử hỏi hắn có thời gian 2 tháng không?
Do đó hắn cần lượng lớn linh thạch, Nguyễn Thành suy đoán, hắn cần ít nhất 2000 viên linh thạch là đủ tấn thăng Luyện Khí kỳ tầng 6.
Đây là tác hại của công pháp đỉnh cấp, cần tài nguyên tu luyện đặc biệt nhiều, nếu là công pháp thông thường hắn chỉ cần 100 viên là tấn thăng Luyện Khí kỳ tầng 6.
Nhưng công pháp đỉnh cấp cũng có lợi ích của nó, chân khí trong đan điền của hắn gấp 10 lần tu sĩ cùng cấp, đủ thấy sự bá đạo của công pháp đỉnh cấp.
Nguyễn Thành cất bước rời đi, mục tiêu Côn Lôn sơn!
………
Côn Lôn sơn.
Nơi đây được gọi là nơi cư trú của thần tiên, truyền thuyết kể rằng nó là nơi bắt đầu của thần tiên và cũng là nơi kết thúc của họ.
Côn Lôn sơn đơn thuần là một vùng hoang vu, không vết tích của sự sống, từng có không biết bao nhiêu người tìm tiên, vì cái gọi là tiên duyên ma bất chấp nhưng cuối cùng đều thất vọng quay về.
Lâu dần, mọi người cũng chỉ xem đây là một truyền thuyết, nhưng thi thoảng vẫn có vài người du lịch đến đây.
Từ phía xa xa, một thanh niên khoảng 17 tuổi, thân cao 1m72, vóc người hơi gầy nhưng cân đối, dáng đi rất vững vàng, xem xét là một người tập võ.
Tu võ có tồn tại nhưng cực kỳ yếu ớt, một số cai thủ đỉnh cấp có thể đánh vỡ tảng đá nhưng cũng chỉ vậy mà thôi, một viên đạn là đủ tiễn họ lên tây thiên.
Nguyễn Thành chậm rãi đi đến, theo ký ức của lão giả bí cảnh ngay gần đây.
Tìm một hồi đã đến 6h tối, hắn hơi thất vọng, chẳng lẽ là giả? Nhưng rõ ràng trong truyền thừa sót lại có ghi chép rõ là ở đây, tuy lão giả đến đây rất nhiều lần nhưng đúng là đã tìm được cửa vào bí cảnh.
Lão giả không thể vào bí cảnh vì bí cảnh chỉ cho phép tu sĩ dưới 20 tuổi tu vi Luyện Khí trung kỳ trở lên, vừa vặn Nguyễn Thành đạt điều kiện này.
Trong làng không ai vào bí cảnh cũng là lý do này, tu vi quá thấp, nếu có người đột phá Luyện Khí trung kỳ thì cũng đã qua 20 tuổi, cứ thế mãi đến đời của lão giả chỉ còn mình lão.
Năm đó biến cố là gì? Tại sao tu sĩ biến mất?
Vì sao tu vi phải Luyện Khí trung kỳ trở lên? Vì sao lại 20 tuổi? Chẳng lẽ Côn Lôn phái đã dự liệu trước việc này?
Hàng trăm câu hỏi không có lời giải, hắn khẽ lắc đầu, không suy nghĩ nữa.
Lão giả nhìn thấy lối vào bí cảnh chỉ có một lần duy nhất, đó là đêm trăng tròn, cụ thể mấy giờ thì không biết.
Nguyễn Thành nhìn lên bầu trời, mây đen che khuất làm gì có trăng tròn? bất đắc dĩ, hắn đành suy nghĩ cách ở lại đây.
Hắn về làng nghỉ tạm, dự định đêm trăng tròn thì tiến lại bí cảnh nhưng phải chờ rồi.
Hắn không biết phải chờ đến bao lâu nhưng hắn quyết không bỏ cuộc, Côn Lôn sơn là nơi duy nhất giúp hắn có đủ tài nguyên tu luyện, hắn cũng muốn rời đi địa cầu, tiếp tục lưu lại đây không có ý nghĩa.