Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Từ Đấu Phá Bắt Đầu Vấn Đạo

Chương 65. Ảo thuật – Sự thật sau màn




Chương 65. Ảo thuật – Sự thật sau màn

Đem ánh mắt từ trên người Nghiêm Hạo cùng Lâm Tu Nhai thu hồi, trong lòng đã có tính toán, bất quá hiện tại không phải là lúc quan tâm vấn đề này. Hắn cần giải quyết Bạch Trình tên kia trước, nếu không e rằng Lục Mặc tiểu tử này sắp không nhịn được.

Tách biệt với Hải Ba Đông bọn họ, Lục Mặc cô ngạo, lạnh lùng ác liệt nhìn chăm chăm Bạch Trình còn đang b·ất t·ỉnh bên cạnh Hổ Kiền, sát khí lượn lờ quanh thân dường như bất cứ lúc nào củng có thể xuất thủ kết liễu đối phương. May mắn, tâm trí vẫn chưa bị thù hận che khuất, cùng với sự có mặt của Phạm Thiên, hắn mới có thể kìm chế đến bây giờ.

Nhìn bộ dạng này của Lục Mặc, Phạm Thiên sao có thể không biết được trong lòng hắn đang nghĩ gì. Đáng tiếc, người trong cuộc chưa tỏ, người ngoài cuộc đã rõ ràng, có mấy người Hổ Kiền ở, cho dù muốn, Lục Mặc hắn cũng không thể lật lên bọt nước gì.

Trầm ngâm một chút, Phạm Thiên liền hướng về chỗ Hổ Kiền viện trưởng đột ngột lên tiếng:

“Viện trưởng, đệ tử muốn tra hỏi Bạch Trình một số chuyện”

“Ta nghĩ, viện trưởng cũng sẽ hứng thú với chuyện này”.

Thoáng ngạc nhiên vì yêu cầu của Phạm Thiên, hơi chút suy nghĩ, nhìn thật sâu hắn một cái, phát hiện Phạm Thiên cũng không né tránh, Hổ Kiền liền quyết định:

“Tiểu tử ngươi xác định là chỉ hỏi chuyện thôi”

“Đúng vậy, viện trưởng. Ta sẽ chỉ hỏi hắn một chút mà thôi”

“Xong việc, khi đó viện trưởng ngài muốn xử trí hắn ra sao liền tùy ý”

“Ồ, nếu tiểu tử ngươi đã tự tin như vậy, lão phu cũng sẽ không ngăn cản”. Thấy Phạm Thiên ánh mắt tự tin, tựa hồ còn có ẩn tình, Hổ Kiền cũng không tiếp tục cùng hắn đôi co.

Chỉ thấy Hổ Kiền tâm thần nhất niệm, một sợi ngưng luyện thanh sắc đấu khí quấn quanh trên song chỉ, bất chợt nhằm hướng Bạch Trình bắn tới. Dưới đấu khí kích thích, Bạch Trình rất nhanh liền tỉnh lại.



Cảm nhận sau gáy có chút cứng nhắc, mệt mỏi chống đỡ thân thể đứng dậy, ánh mắt còn chưa tỉnh táo, lờ mờ đảo quanh một vòng, đột ngột không một dấu hiệu báo trước, Bạch Trình thân thể bỗng dưng lạnh toát, lông tóc dựng đứng. Hắn cảm nhận được khí tức của người thần bí kia, ánh mắt cấp tốc khóa chặt vị trí của Phạm Thiên, trong lòng thoáng chấn kinh vì tuổi tác của đối phương, xác định bản thân không cảm ứng sai, Bạch Trình vội vàng muốn tìm gia gia che trở, nhưng đột nhiên hắn giật mình hoảng sợ ráo diết nhìn quanh tứ phía.

Đúng lúc này, thanh âm lạnh lùng của Phạm Thiên vang lên bên tai hắn:

“Không cần tìm, tiểu tử. Rất nhanh thôi, ngươi sẽ được gặp lại gia gia của mình… ở Âm phủ”.

Lời này của Phạm Thiên không khác gì hồng chung đại lữ ầm vang trong đầu Bạch Trình khiến hắn cả người sững sờ chấn động. Sau đó, đủ loại cảm xúc luân phiên tuần tự hiển hiện trên khuôn mặt tuấn tú của hắn. Có bi thống ân hận, có tuyệt vọng sợ hãi… Cuối cùng những cảm xúc này tất cả đều hóa thành hận thù, Bạch Trình khuôn mặt trở lên nhăn nhúm hung lệ, thanh âm như dã thú đối với Phạm Thiên gầm lên:

“Trả mạng gia gia ta đây…”. Không để tâm thân thể vốn đã suy yếu, Bạch Trình tức khắc vận chuyển đấu khí bao bọc hai chân, đang muốn thi triển thân pháp công kích Phạm Thiên thì bất chợt bị cắt ngang giữa chừng, trong hốc mắt, đen nhánh đồng từ không biết từ lúc nào đã được thay thế bởi một đôi huyết sắc tam câu ngọc Sharingan. Điều này cũng đại biểu cho việc, hắn đã rơi vào ảo thuật của Phạm Thiên, ý thức tinh thần cũng theo đó mà mê thất trong hắc ám.

Hồn lực lan tỏa cảm giác trạng thái của Bạch Trình, xác nhận hắn chỉ trúng ảo thuật, trong lòng mặc dù nghi hoặc nhưng Hổ Kiền cũng không ngăn cản Phạm Thiên hành động.

Hướng Hổ Kiền ra hiệu hắn có thể yên tâm, cùng Lục Mặc để tiểu tử này đến sau lưng mình, Phạm Thiên bắt đầu khởi động huyễn thuật.

….

Ngâm mình trôi nổi trong hư không vô tận hắc ám, không biết đã qua bao lâu, Bạch Trình giật mình tỉnh dậy, nhìn xung quanh tu luyện thất quen thuộc, cách hắn không xa là hai bộ khô héo t·hi t·hể, lại cảm nhận được đấu khí sôi trào trong cơ thể vì mới đột phá nên chưa thể hoàn mĩ khống chế. Kiểm tra thân thể một lượt, chắc chắn không có gì sai sót, hắn mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, ký ức vừa rồi đối với hắn không khác gì một cơn ác mộng.

Ký ức, nhớ đến những hình ảnh trong ký ức kia, Bạch Trình tức khắc bắn người đứng dậy, lập tức lao ra khỏi tu luyện thất, toàn lực tiến về thư phòng của mình, nơi gia gia hắn đang tại, trong lòng không ngừng cầu nguyện.

Để lại sau lưng đạo đạo tàn ảnh, lao qua đại môn tiến vào thư phòng, Bạch Trình thanh âm gần như hét lên:

“Gia gia… gia gia…”



Theo thanh âm vang vọng, một đạo bạch bào thân ảnh tựa như thuấn di xuất hiện trước mặt Bạch Trình, một tay giữ lấy vai hắn, quan tâm hỏi:

“Trình nhi, có chuyện gì sao”

Nhìn gia gia trước mặt, cảm nhận được sự thân thiết hiện hữu trong lòng, Bạch Trình lo lắng cũng được thả xuống, thở phào một hơi, lập liếm nói:

“Gia Gia, tôn nhi không sao, chỉ là tinh thần có chút hoảng loạn mà thôi”. Mặc dù không phải sự thật nhưng, lời này của hắn cũng không phải hoàn toàn bịa đặt, bởi vì hắn nghĩ tới môn công pháp mình mới sử dụng.

“Tu luyện xảy ra vấn đề sao, Trình nhi”. Thấy Bạch Trình như vậy, Bạch Triển lo lắng hỏi.

Một lần nữa xác định gia gia không có vấn đề gì, Bạch Trình như được uống định tâm hoàn, cả người liền thong dong lên mà nói:

“Gia Gia ngài không cần lo lắng, chỉ là vấn đề nhỏ khi lần đầu tu luyện Thôn Nguyên Công mà thôi, không đáng ngại”

“Vậy ta liền an tâm”. Dứt lời, dường như nhớ ra điều gì đó, Bạch Triển nghiêm túc nhắc nhở Bạch Trình:

“Trình nhi, ma đạo công pháp mặc dù có thể tu luyện cấp tốc, tăng mạnh tu vi, nhưng dễ ảnh hưởng tâm tính, con cần phải chú ý”

“Mặt khác, ta vừa từ chỗ Hổ Kiền lão đầu kia biết được, chung cuộc đại tái năm này sẽ tiến hành hỗn chiến định bài danh, con cần cẩn thận, để tâm hơn”.

“Ồ, hỗn chiến, có chút thú vị a”.

“Gia gia ngài yên tâm, hỗn chiến, đối với ta chỉ có lợi mà vô hại”.



“Hơn nữa, thôn phệ Cẩm Vân, Ngôn Cẩn hai tên ngu xuẩn kia, tu vi của ta đã đột phá tới Đại Đấu sư tứ tinh đỉnh phong, lúc nào cũng có thể đột phá ngũ tinh”

“Chung kết đại tái năm vị trí đầu tất có một chỗ của ta”

“Cho dù có là Lâm Tu Nhai, Nghiêm Hạo, tôn nhi cũng dám tranh phong”

Thấy Bạch Trình tự tin như vậy, Bạch bào thân ảnh vui vẻ cường vang nói:

“HaHa, Tốt, vậy gia gia liền chờ xem tiểu tử con thể hiện”. Cười vang một tiếng, Bạch Triển đem lo ngại trong lòng dẹp bỏ, vui vẻ nói. Nghĩ thêm một hồi, Bạch Triền sắc mặt thoáng hiện vẻ âm tàn, tiếp tục: “Còn nữa, cứ thoải mái buông tay mà làm, có gia gia ở đây, không cần lo lắng”.

Được gia gia ủng hộ, Bạch Trình ánh mắt toát lên vẻ hung ác, lớn tiếng:

“Đa tạ gia gia, vậy thì hôm nay, tôn nhi liền đem Lục Mặc tiểu tử kia triệt để phế đi, đoạt lại Huyền Ngọc quả”

“Bằng vào loại linh dược này, ta có thể trở thành thiêu kiêu không kém gì Lâm Tu Nhai, Nghiêm Hạo”.

“Đến lúc đó, tôn nhi sẽ đem Mộc Chiến tên khốn kiếp kia dẫm đạp dưới chân vì dám cản trở chuyện tốt của ta”

Không mấy quan tâm mấy lời tự kỉ của Bạch Trình, Bạch Triển nghi hoặc hỏi: “Huyền Ngọc quả, đồ vật này sao lại rơi vào tay tiểu tử kia”.

Bạch Triển vừa dứt lời, Bạch Trình trong lòng liền có một đoàn nộ hỏa thiêu đốt, bực tức mà đáp:

“Gia gia, cái này là ta thất sách, không ngờ Lục Mặc tiểu tử kia ngoan cường như vậy, bị ta thiết kế song song đánh lén, vậy mà vẫn có thể trốn thoát. Nhưng hắn kinh mạch đã bị tôn nhi phế, tuyệt đối không thể phục dụng Huyền Ngọc quả”

“Không biết vì sao hắn lại có được một thân hùng hậu khí huyết như vậy, nhưng cũng chỉ là cá trong chậu mà thôi. Tôn nhi tùy thời có thể xử lý hắn c·ướp về Huyền Ngọc quả”

“HaHa, Tốt, rất tốt, tôn nhi của ta”. Dương dương tự đắc tiếp nhận gia gia khen tặng, mặc dù trong lòng cảm thấy không đúng chỗ nào nhưng Bạch Triển cũng không để ý mà hăng hái về phòng chuẩn bị cho chung kết đại tái.