Chương 61. Toàn lực thể hiện 1
Khủng bố áp lực không khí theo Phạm Thiên thủ ấn ngưng tụ thành một đầu bạch sắc hổ hình hóa thành trụ quang hoành phá thiên không bạo xuất mà ra, nhằm hướng Bạch Triển bắn tới, thanh thế kinh nhân, nơi Trú Hổ lướt qua đều để lại một vệt dài chân không, mang theo lực lượng chấn liệt đại địa đáng sợ, đem Bach Triển chỉ kịp sử dụng đấu khí bao k·hỏa t·hân thể một cái nuốt trọn.
Phút chốc, toàn bộ lực lượng đang vận chuyển trong thiên địa nhất thời đình trệ. Bầu tranh trong xanh hơi chút u ám… “Oanh” bá đạo kình khí hung hăng bùng nổ, khu vực xung quanh Bạch Triển không gian trở nên vặn vẹo, giống như chiếc khăn bị xoắn lại đầy nết nhăn. Năng lượng lan tràn, lấy một tốc độ cực nhanh thổi quét mà ra tàn phá tất cả vật cản trên đường đi, ầm ầm bạo liệt. Tiếng nổ kinh thiên động địa truyền vào tai mọi người khiến khuôn mặt cả đám trở nên kinh hãi.
Xa xa, Bạch Trình nhìn thấy gia gia bị công kích của hắc bào nhân thôn phệ, bỏ mặc kinh hãi trong lòng muốn lao đến nhưng tức khắc liền bị Hổ Kiền viện trưởng khống chế, một chương đánh ngất để sang một bên, ánh mắt lạnh lùng quan chiến không chút cảm xúc hay quan tâm tính mệnh của Bạch Triển.
Đối với hắn, có thể ra tay bảo trụ Bạch Trình đã là hết trách nhiệm, không phải thành viên của Già Nam học viện, mặc kệ chém g·iết hay tính mệnh nguy kịch, hắn một chút cũng không để ý. Hơn nữa, Bạch Triển ban nãy còn đối với Lục Mặc ra tay, không hề lưu thủ, đám cầm đầu học viện bọn hắn không đối phó lão đầu này đã là thiên ân vạn đại, nói gì đến chuyện tương trợ.
Mặt khác, ngay khi thần bí nhân thi triển ra đạo hổ hình công kích kia, hắn cũng biết được thân phận của người này, Tà Đồng Ma Quân, Sát Thần danh chấn Hắc Giác Vực, đồng thời cũng là đệ tử của học viện, Thiên Vương Phạm Thiên. Nhưng dù vậy, Hổ Kiền cũng tuyệt không lên tiếng phá giải thân phận của hắn, mà đồng dạng muốn nhân cơ hội này thăm dò thực lực của Phạm Thiên tiểu tử rốt cuộc đã đạt đến trình độ nào rồi.
Bên này, cưỡi trên thần tuấn Ngân Lang, đứng cạnh Nhã Phi, Hải Ba Đông mấy người, tiểu Thanh Lân thần sắc kích động phi thường nhìn chằm chằm Phạm Thiên phía xa, vừa muốn mở miệng kêu lên liền bị Hải Ba Đông một tay che lại, trong sự phụng phịu của nha đầu này ra hiệu yên lặng, lúc này thân phận của Phạm Thiên chưa thể bại lộ trước mọi người.
Trung tâm quảng trường, gió thổi mây vần, bụi mù tán loạn tản đi, để lộ ra tràng cảnh bên trong, dưới ánh mắt chấn kinh của đám đệ tử, Bạch Triển thân thể rách nát, dị dạng, ướt đẫm huyết dịch, khí tức sinh mệnh đã tắt, thân hình bất động nằm im dưới đống toái thạch, đổ nát. Thuấn thân đến cạnh Bạch Triển, đem t·hi t·hể của hắn thu lại, giao cho tiểu đỉnh tinh luyện. Phạm Thiên chuyển mắt hướng về Hồ Kiền, chiến ý lần nữa treo cao, thanh âm bá đạo chất chứa mong chờ lên tiếng:
“Viện trưởng, hiện tại đến lượt ngài”
“HaHa, tốt ngông cuồng tiểu tử, phóng ngựa đến đây đi. Để lão phu nhìn xem đến tột cùng thực lực của ngươi đã đên tầng thứ lão rồi”
Cười vang một tiếng, Hổ Kiền thân hình đi tới thiên không, trước ánh mắt chờ mong của Phạm Thiên, một lời chấp nhận hắn khiêu chiến.
Chứng kiến một màn, hàng ngàn đệ tử ngoại viện thần tình kích động hò hét đinh tai nhức óc vì Hổ Kiền trợ uy, bọn hắn là lần đầu được nhìn thấy viện trưởng xuất thủ, sao có thể k·hông k·ích động cho được.
Trái ngược với đám đệ tử, mấy người Hỏa trưởng lão lại hoàn toàn bất ngờ vì thái độ của Hổ Kiền đối với thần bí nhân kia, dường như quá hữu hảo a. Một bên, nhìn thấy biểu lộ của Hỏa trưởng lão bọn họ, Hải Ba Đông khóe miệng nở một nụ cười đắc chí, ánh mắt hưng phấn nhìn phía thiên không, trận chiến này hắn cũng rất mong đợi a. Dù sao đi nữa, quan sát cường giả đỉnh cao chiến đấu hấp thu kinh nghiệm, hắn cầu còn không được.
Thân ảnh xuất hiện đối diện Hổ Kiền, Phạm Thiên trong lòng có chút ngạc nhiên vì cảm nhận được thiện ý của đối phương, thầm nghĩ: “Viện trưởng đoán được thân phận của ta rồi sao”.
Nhưng rất nhanh hắn liền thu liễm tâm tình, tinh lực toàn bộ tập trung, nghiêm nghị nhìn Hổ Kiền, Xá lợi kim đan tại trung đan điền điên cuồng gia tốc xoay tròn, cực hạn vận chuyển, theo đó, một tầng kim sắc khí diễm thần thanh quang huy bao phủ thân hình Phạm Thiên, từng tiếng long ngâm gào thét hoành áp thiên địa, huyết dịch như vạn mã bôn đằng lao nhanh bên trong huyết quản, tiếng tim đập như lôi cổ ầm vang, chiến ý đẩy tới đỉnh điểm, Mangekyou Sharingan âm lãnh, tà dị ẩn hiện, khí thế cao ngất nói: “Đắc tội, viện trưởng”.
Tức thì, dưới chân cơ nhục rung rung bộc phát bạo tạc lực lượng thi triển Geppou (Nguyệt Bộ).
“Bành…Bành…Bành…” Từng đạo âm thanh không khí nổ vang không ngừng cất lên, Phạm Thiên thân hình tiêu thất bắt đầu tiến hành công kích.
Thấy vậy, Hổ Kiền tay áo khẽ động, đạo bào dưới sự quán chú của đấu khí cứng cỏi không kém gì cương thiết, thong dong chờ đợi Phạm Thiên công kích, thực lực vô hạn tiếp cận Đấu Tông cấp bậc, bất kỳ một bộ phận cao thấp nào trên thân thể, cho dù là một sợi tóc nhỏ cũng có thể trở thành v·ũ k·hí sắc bén, hắn cũng không e ngại phương thức chiến đấu này của Phạm Thiên.
Bất chợt, Hổ Kiền hơi khép mắt, tay áo vung mạnh lên mang theo kình phong khủng bố bén nhọn hung hăng chém tới một khoảng không ở phía sau.
“Oành”.
Ống tay áo cứng như cương thiết xẹt qua không gian, đi đến đâu không gian cũng theo đó mà đột nhiên dao động. Phạm Thiên thân ảnh quỷ dị hiện lên, cùng lúc hữu thủ mang theo thô trọng khí huyết quấn quanh cùng lực đạo hung hãn không chút khách khí cường ngạnh v·a c·hạm với Hổ Kiền.
Trong một sát na, cả hai quấn lấy nhau chiến thành một đoàn. Quyền chưởng, cước hạ đối trọng vang lên từng tiếng trầm muộn như sấm sét chớp giật. Kình khí như gợn sóng liên miên bất tận không ngừng lan ra. Dưới sự khuếch tán của kình khí, ngay cả không gian cũng có chút chấn động.
Phạm Thiên lợi dụng năng lực di động nháy mắt của Geppou (Nguyệt Bộ) thoắt ẩn, thoắt hiện, quyền đầu mang theo nóng bỏng kim diễm điên cuồng oanh tạc công kích Hổ Kiền, như ma thú tiến vào cuồng nộ trạng thái không biết mệt mỏi. Chỉ là mọi thế công của hắn đều bị Hổ Kiền linh giác “nhìn” thấy, thân thể chỉ hơi run lên một cái đã có thể hóa giải một cách dễ dàng. Quả thực tốc độ của Phạm Thiên đã siêu thoát hồn lực của Hổ Kiền cảm ứng nhưng lại không thể vượt qua linh giác trải qua bách luyện sinh tử của hắn. Hơn nữa quan sát Phạm Thiên cùng Bạch Triển chiến đấu lâu như vậy, cộng với thu thập không ít tài liệu về Phạm Thiên, thủ đoạn của tiểu tử này hắn đã sớm lắm rõ trong tay, không đem Phạm Thiên áp chế được, hắn mặt mo coi như ném.
Nhưng theo chiến đấu không ngừng kéo dài, Hổ Kiền cũng bắt đầu nghi hoặc lên, so với trong tưởng tượng, lực lượng mà Phạm Thiên thể hiện yếu hơn không chỉ một cái cấp độ, chí ít hắn không cảm thấy một chút áp lực nào cả.
Bên này, không như Hổ Kiền nhàn nhã như vậy, Phạm Thiên thân hình liên tục di động bốn phía xung quanh hắn, thần tình ngưng trọng. Hít một hơi thật sâu, hai chân khí huyết bao phủ, ngay khi Geppou (Nguyệt Bộ) vừa thành công thi triển, Phạm Thiên đồng thời thôi động Du Long Bộ đã lâu chưa sử dụng đến, thân hình như thần long truy tinh phủng nguyệt, trong ánh mắt kinh ngạc của Hổ Kiền biến mất. Đến khi xuất hiện đã ở phía trên đầu của vị viện trường này.
Hai tay song thủ liên tiếp huy động, đánh ra chí dương kình lực kèm theo hỏa tinh ma sát xẹt qua không trung hình thành một đầu hỏa diễm không tước lấy thế thái sơn áp đỉnh lao xuống Hổ Kiền. Cùng lúc, giọng nói cuồng dã vang lên:
“Thể thuật – Triều Khổng Tước”.