Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Từ Đấu Phá Bắt Đầu Vấn Đạo

Chương 21: Tranh Đoạt 2




Chương 21: Tranh Đoạt 2

Phạm Thiên bằng vào xà loại giác quan của Long Vũ lần theo dấu vết Viên Y để lại, chậm dãi theo sau. Đột nhiên, hắn linh giác phát hiện được một đạo đấu hoàng khí thế bộc phát, tiếp đó là đạo thứ hai, rồi đạo thứ ba. Khí thế phía sau mạnh hơn phía trước.

“Xem ra, ta đoán không sai”.

Phạm Thiên suy nghĩ cùng lúc đẩy nhanh tốc độ tiến về phương hướng bộc phát chiến đấu. Nếu có thể, hắn cũng không ngại làm một hồi ngư ông đắc lợi.

Chỉ là diễn biến tiếp theo hoàn toàn phá hỏng kế hoạch của hắn.

Hai đạo thân ảnh bao phủ ám, huyết đấu khí lẫn nhau truy đuổi đã xuất hiện không xa phía trên hắn. Một đạo kim sắc đồ vật bỗng nhiên từ trên thiên không bị lực đạo của ám sắc thân ảnh ném mạnh xuống vị trí của hắn lúc này. Sau đó, ám sắc thân ảnh chuyển hướng sang một bên dừng lại, ánh mắt thận trọng phòng bị nhìn thân ảnh bao phủ huyết vụ từ phía sau lao đến, giọng nói suy yếu mang theo vẻ trêu tức vang lên:

“Phạm Lao, đồ vật đã không ở trong tay ta”.

“Ngươi còn muốn truy, lão phu cũng không ngại, nguyện phụng bồi đến cùng”.

“Khặc Khặc…”

Dừng lại thân hình, Phạm Lao ánh mắt hung lệ trừng Mộ lão quỷ một cái liền không để ý, tầm mắt nhìn xuống chỗ Phạm Thiên hiện tại đang cầm trong tay kim sắc quyển trục kia, âm hàn lên tiếng:

“Tiểu tử, muốn mạng, liền giao ra đồ vật cho bản tông”.

Không để ý tới lời nói của Phạm Lao, Phạm Thiên bình tĩnh quan sát kim sắc quyển trục, sau đó trước ánh mắt ngỡ ngàng của hai người Mộ lão quỷ và Phạm Lao thu lại quyển trục vào trong tiểu đỉnh không gian.

Hành động của hắn triệt để chọc giận Phạm Lao, hai lần bị Viên Y, rồi đến Mộ lão quỷ đùa nghịch, hắn nộ hỏa đã sớm tích tụ, bây giờ Phạm Thiên càng là thêm dầu vào lửa. Phạm Lao đằng đằng sát khí nói:

“Không biết sống c·hết”.

“Đồ vật của bản tông, ngươi cũng dám nhúng chàm”.

Phạm Lao cả người cuốn theo huyết vụ lao tới Phạm Thiên, Mộ lão quỷ hai tay đặt ở sau lưng bí mật ngưng tụ đấu khí muốn âm Phạm Lao một đạo.

Bất ngờ, dưới ánh mắt ngạc nhiên của hai người, Phạm Lao thân hình đột ngột chuyển hướng xông về phía Mộ lão quỷ.

“Đấu kỹ - Huyết Ma Thủ.”

Đánh ra một đạo huyết thủ công kích Mộ lão quỷ, Phạm Lao cũng không dừng lại, gia tốc di chuyển, hai tay nhanh chóng hoàn thành một đạo thủ ấn.



Tâm thần kinh hãi vì động tác của Phạm Lao, Mộ lão quỷ vội vàng thôi động một cái hắc chưởng đón đỡ huyết thủ, cắn răng chịu đựng kinh mạch truyền đến cảm giác đau nhức, hắn điên cuồng quán thâu đấu khí vào Cốt giáp khiến nó bao phủ toàn thân, liều mạng lùi lại né tránh.

Thế nhưng Phạm Lao lập tức cắt đứt mộng tưởng của hắn.

“U Minh Huyết Hải”

Mang theo bốn trượng huyết hải, Phạm Lao như thuấn di xuất hiện trước người Mộ lão quỷ cuốn lấy hắn tiến vào trong huyết hải không gian.

“Bành…Bành…”

“Ầm…Uỳnh…Keng…”

“Aaaaaaa…”

Vô số thanh âm giao thủ v·a c·hạm kèm theo tiếng kêu thảm của Mộ lão quỷ từ trong huyết hải vang lên.

Năm phút trôi qua. Huyết hải bỗng nhiên yên tĩnh quỷ dị rồi đột ngột:

“Bùng…Bùng…”.

Bộc phá ngạnh sinh xé rách huyết hải, thân ảnh chật vật của Mộ lão quỷ vèo một cái lao ra, hắn hiện tại, cốt giáp rách rưới, nửa người bên phải xám ngắt, huyết dịch bị rút khô, từ bả vai trở xuống còn có một đạo trảm kích sâu tận xương v·ết t·hương. Tham lam hô hấp từng ngụm không khí, còn chưa kịp phục dụng chữa thương đan dược, âm thanh cuồng tiếu của Phạm Lao vang lên:

“Ha Ha Ha. Mộ lão quỷ, tư vị Hóa Huyết Ma Đao của bản tông không tồi chứ”.

Nghe thấy thanh âm của Phạm Lao, Mộ lão quỷ đồng tử co rút, kinh hãi cực độ, vội vàng thiêu đốt đấu khí gắng gượng rời xa huyết hải.

Từ trong huyết hải đi ra, nhìn thấy động tác của Mộ lão quỷ, Phạm Lao khinh thường lên tiếng:

“Hừ. Muốn thoát khỏi tay bản tông chủ, mơ tưởng!”.

Thân hình một lần lữa dung nhập huyết hải, Phạm Lao vừa muốn truy đuổi Mộ lão quỷ cái khẩu phần lương thực này, linh giác đột nhiên truyền đến cảnh báo. Hắn không chút do dự điều khiển huyết hải hóa thành một vòng quang tráo bảo vệ bản thân. Bên tai vừa lúc vang lên thanh âm của Phạm Thiên:

“Thể thuật – Trú Hổ”

“Gào…” Hổ khiếu gầm vang, một đạo khủng bố kình khí hổ hình bị Phạm Thiên đánh lên huyết sắc quang tráo.



“Ầm…Uỳnh…Bùng…”

Kình khí năng lượng bộc phá không ngừng trùng kích, cách một tầng quang tráo, Phạm Lao cái trán lấm tấm mồ hôi kinh hãi, cảm nhận được uy lực bá đạo của kình khí bên ngoài hắn cấp tốc vận chuyển U Minh Huyết Hải không tiếc tiêu hao năng lượng chống đỡ.

“Phanh…Phanh…Phanh…”

Tiếp cận quang tráo, Phạm Thiên thân hình bao phủ hoàng kim lân giáp, cao lớn uy mãnh, hoàng giả khí tức trương dương, hai tay cấp tốc vũ động, từng đạo tàn ảnh hiện lên mang theo vô tận hỏa tinh cùng cương kình hung hăng hướng về quang tráo đánh tới khiến nó rung động không ngừng, dường như lúc nào cũng có thể bị phá vỡ.

Vừa rồi vốn đang đứng xem trò vui, hắn bỗng dưng phát hiện huyết hải cùng Phạm Lao khí thế bất ngờ tăng mạnh ở vào biên giới đột phá. Chứng kiến thảm trạng của Mộ lão quỷ, hắn rất nhanh liền đoán được nguyên do. Còn nữa, ngay từ ban đầu hắn đã bị Phạm Lao tập trung khí tức.

Nếu suy đoán của hắn không sai, Phạm Lao là muốn nhân cơ hội này thôn phệ Mộ lão quỷ đột phá tu vi, sau đó liền xử lý hắn c·ướp lại đồ vật, một công đôi chuyện.

Cho nên, không chút chần chờ, hắn cùng Long Vũ thi triển Hóa Long bí thuật công kích Phạm Lao.

Kinh khủng khí huyết bộc phát, từng tiếng long ngâm vang vọng chấn nh·iếp bát hoang. Bên trong quang tráo, Phạm Lao sinh mệnh bản năng cảm thấy nguy hiểm, hai tay cấp tốc kết ấn, cả hai đồng thời thi triển chiêu thức:

“Thể thuật – Thần Long Kích”

“Đấu kỹ - Phệ Huyết Giáp”.

Huyết sắc thần long mang theo khủng bố cương mãnh kình lực khí huyết chớp mắt công phá quang tráo.

Phạm Lao chỉ kịp đem Hóa Huyết Ma đao chắn ngang trước người. Lực trùng kích khiến cho Ma đao bị uốn cong ép sát người hắn.

“Bùng…Bùng…Bùng…”

Phạm Lao cả người bị Thần Long Kích ghim chặt như lưu tinh trụy lạc, cương kình bộc phá ầm vang, sơn rung, địa chấn, đại thụ đổ rạp, trung tâm v·ụ n·ổ đất đá, bụi mù tràn ngập, không gian uốn cong xoắn gãy.

“Vèo”. Phạm Lao từ trong hố sâu lao ra kéo theo nhất tuyến khói bụi, tay xách ma đao không ngừng luyện hóa huyết dịch của Mộ lão quỷ bổ sung tiêu hao.

Hắn hiện tại Phệ Huyết Giáp tán loạn, đạo bào phá nát để nộ thân hình cường tráng, xương cốt đứt gãy lồi cả ra ngoài bị hắn một tay cưỡng ép nắn về vị trí cũ, mặt không đổi sắc, ánh mắt ngưng trọng muốn tìm kiếm Phạm Thiên.

Đang nhiên, Phạm Lao tức giận gào thét muốn nồi cả mắt: “Không được”.

Hắn phát hiện lúc này Phạm Thiên cả người như huyết long mạnh mẽ du tẩu nhằm hướng Mộ lão quỷ mà đi. Không có thời gian suy nghĩ, Phạm Lao cả người bỗng chốc kho héo một vòng, hai thành huyết dịch toàn thân cung cấp cho Ma đao hấp thu, chém ra một đạo khủng bố dài mấy trăm trượng trảm kích về phía Phạm Thiên.



Đúng như Phạm Thiên suy đoán, hắn muốn thôn phệ Mộ lão quỷ đột phá tu vi, ngàn năm một thuở hắn mới tìm được cơ hội này, hắn không thể Mộ lão quỷ rơi vào tay người khác.

Sau lưng truyền đến cảm giác nguy hiểm, Phạm Thiên ánh mắt kiên định, toàn lực thi triển Du Long Bộ, hai chân lực lượng kết hợp bạo phát lao nhanh về phía Mộ lão quỷ. Không chỉ Phạm Lao muốn thôn phệ Mộ lão quỷ, hắn cũng muốn để tiểu đỉnh dùng Mộ lão quỷ tinh luyện thành đan.

Chứng kiến Phạm Thiên cấp tốc tiến đến, Mộc lão quỷ ánh mắt hung ác, một đường bị Phạm Lao truy đuổi như chó nhà có tang, vừa mới tìm được đường sống trong chỗ c·hết, lúc này lại bị một tên tiểu bối xem như con mồi săn bắt. Trong lòng hắn giận dữ bất quá hắn cũng không mất l‎í trí.

Hừ lạnh một tiếng, vẫn luôn chú tâm quan sát chiến đấu, Mộ lão quỷ biết Phạm Thiên chiến lực mạnh mẽ, hắn muốn sáng tạo một cơ hội, một cơ hội để Phạm Lao tên kia cuốn lấy tiểu tử này để hắn có thể thoát thân.

Còn chuyện cùng tiểu tử kia đối chiến, xin lỗi hắn chưa từng nghĩ tới. Tình trạng của hắn hiện tại hết sức bết bát, chiến lực chỉ còn lại ba thành so với lúc toàn thịnh. Đến cả Phạm Lao tên kia còn bị tiểu tử này đánh cho thổ huyết, cường ngạnh đối chiến, đây chính là chuyện chỉ có kẻ ngu mới làm.

Ánh mắt nhìn về cánh tay khô héo của mình, Mộ lão quỷ khuôn mặt hiện lên vẻ tàn khốc trong lòng làm ra quyết tâm.

Một ngụm nuốt xuống cả đống tăng khí đan, cả người thiêu đốt đấu khí, tay trái không ngừng điểm lên hữu thủ truyền vào đấu khí. Dữ tợn gân xanh nổi lên từng cục hét lớn:

“Đấu kỹ - Cốt bạo”.

“C·hết đi tiểu…”

Mộ lão quỷ cả bạo tẩu đầu khí đột nhiên như bong bóng xì hơi, con ngươi mất đi tiêu cự, hoảng hốt phát hiện bản thân đang bị trói chặt trên một cái thập tự giá. Tinh thần lủng củng lạnh toát, hắn rất nhanh đoán được mình đã trúng Huyễn thuật, sợ hãi gào thét:

“Không xong…”.

Hồn lực bộc phát điên cuồng xung kích khiến không gian huyễn thuật xuất hiện vô số mạng nhện vết rách. Ngoại giới một giây đi qua, Mộ lão quỷ sợ hãi tỉnh lại, vừa muốn lui về phía sau, hắn bỗng dưng cảm thấy thân thể vô lực. Nhìn xuống, chứng kiến một cái lân giáp bao phủ cánh tay đâm xuyên qua lồng ngực mình. Mộ lão quỷ đồng tử không khống chế được mà co rút lại, kinh hoàng van xin:

“Tha ta…”

Phạm Thiên một tay b·óp c·ổ Mộ lão quỷ như xách một con gà, cười lạnh nói:

“Chậm”.

Xong rồi, hắn liền xoay người lấy Mộ lão quỷ làm lá chắn đón đỡ trảm kích của Phạm Lao, khí huyết bao phủ toàn thân phòng thủ.

“Ầm…Ầm…Ầm”.

Phạm Thiên mang theo Mộ lão quỷ t·hi t·hể bị trảm kích đánh trúng, một cỗ tia chớp vô hình dao động dần khuếch tán, vị trí không gian của hai người như bị một cỗ cự lực khủng bố làm cho vặn vẹo, tàn phá thập trượng xung quanh.

Thoát đi không gian phong bạo, nhìn trong tay t·hi t·hể rách nát của Mộ lão quỷ, hắn nhanh chóng thu hồi vào trong tiểu đỉnh không gian, Sharingan ngưng trọng nhìn Phạm Lao lúc này đã ở phía đối diện, cả người sát khí hóa thành thực chất, U Minh Huyết Hải bao phủ một vùng trời, cuồng nộ:

“Tự tìm c·ái c·hết. Bản tông muốn hút cạn huyết dịch trên người tiểu tử ngươi”.