Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Từ Binh Biến Huyền Vũ Môn Bắt Đầu

Chương 16: Song hỷ lâm môn




Chương 16: Song hỷ lâm môn

“ Lỗ Ái Khanh đã chế tạo được than gỗ, Trẫm rất lấy làm vui mừng. Có than gỗ, bách tính có thể dễ dàng vượt qua được mùa đông khắc nghiệt sắp đến” Trần Lâm gật đầu nói.

“ Thưa Bệ hạ, kết hợp than gỗ với giường sưởi, Vi thần tin chắc người dân sẽ không còn sợ hãi mùa đông” Lỗ Hữu Bát cười nói.

“ Không lẽ khanh cũng đã chế tạo ra được giường sưởi ấm ?” Trần Lâm nghi hoặc hỏi.

“ Thưa bệ hạ, vẫn còn cần hoàn thiện phần ống dẫn nhiều nhưng căn bản đã thành hình” Lỗ Hữu Bát không giấu được vẻ tự hào trên gương mặt.

“ Trẫm thật không ngờ chỉ những nét vẽ nguệch ngạc của Trẫm, khanh đã tìm tòi ra được giường sưởi ấm” Trần Lâm cười tươi như hoa nở, gật gù nói.

Đám văn thần võ tướng nghe Trần Lâm trò chuyện với Lỗ Hữu Bát thì tò mò vô cùng, không biết cái gì gọi là than gỗ, cái gì là giường sưởi ấm.

“ Bẩm bệ hạ, giường sưởi ấm là gì ạ ?” Ngụy Trưng hướng Trần Lâm hỏi.

“ Đó là thứ do ta nghĩ ra, không ngờ Lỗ ái khanh có thể chế tạo thành, giường sưởi ấm đơn giản là dùng để sưởi ấm vào mùa đông, nhờ có nó người ngủ sẽ không bị lạnh cóng, đối với những người già cả, bị bệnh thấp khớp thì càng hữu dụng” Trần Lâm cười nói.

“ Có thứ thần kỳ như vậy à ?” Ngụy Trưng ngạc nhiên nói.

“ Đúng vậy, rồi đây, tất cả các khanh đều sẽ có một cái ở phủ đệ của mình” Trần Lâm phất tay nói.

“ Ồ, được vậy thì tốt quá, vi thần cảm tạ long ân hoàng thượng” Ngụy Trưng chắp tay nói, ánh mắt cũng thật chờ mong, ông ta vốn bị thấp khớp, mỗi lần trời lạnh thì vô cùng nhức nhói đau đớn không thể tả.

“ Tạ ơn Bệ hạ” đám văn thần võ tướng hào hứng chắp tay nói.

“ Lỗ ái khanh, ngay lập tức sản xuất đại lượng than gỗ, đẩy nhanh hoàn thiện giường sưởi ấm, tranh thủ lắp đặt cho các văn võ đại thần mỗi người một cái để tránh rét trong mùa đông đến” Trần Lâm hướng Lỗ Hữu Bát nói.

“ Thần tuân chỉ”

“ Lưu Chính Hội”

“ Có Vi thần”



“ Việc ta giao cho khanh đã làm đến đâu rồi ?”

“ Khởi bẩm bệ hạ, khoai tây và bắp ngô đã được trồng thí điểm trên 5000 mẫu ruộng, hiện tại đang phát triển rất xanh tốt, theo như tài liệu Bệ hạ giao cho, khoảng một tháng nữa sẽ đến thời điểm thu hoạch. Vi thần dự tính sẽ thu hoạch trước thời điểm mùa đông đến, đem tất cả làm giống cho bách tính gieo trồng cho vụ đầu xuân năm sau” Lưu Chính Hội thành thật nói.

“ Được, cứ theo dự định mà làm, ta hy vọng sang năm bách tính sẽ có hai loại lương thực này trong khẩu phần” Trần Lâm gật đầu nói.

“ Vi thần đã rõ”

“ Sài Thiệu”

“ Vi thần có mặt thưa bệ hạ”

“ Các hàng hóa mới sản xuất trong các nhà máy quốc doanh, mặt hàng dầu gội, sữa tắm, gương trang điểm là hàng sa sỉ, cần chào giá cao. Các mặt hàng như xà phòng giặt đồ, mì ăn liền, kem, bánh kẹo, giấy vệ sinh, bồn vệ sinh thì chào với giá không cao lắm để phổ thông bách tính có thể mua được, ngươi hiểu ý ta chứ ?” Trần Lâm hướng Sài Thiệu nói.

“ Vi thần đã hiểu thưa bệ hạ” Sài Thiệu cúi đầu, chắp tay nói.

“ Có một việc ta muốn ngươi làm, đó chính là việc thông thương với các quốc gia khác. Ngoài việc đẩy mạnh thông thương với các quốc gia xung quanh như Thổ Phiên, Thổ Cốc Hồn, Cao Câu Ly, Chân Lạp, Bách Tế, Tân La, Oa Quốc, ta muốn ngươi cử ra những thương nhân có tài đi thông thương đến Đế Quốc Sasan, Đế Quốc Đông La Mã Byzantine, các quốc gia Babarian”

“ Ngươi cứ yên tâm, Trẫm sẽ đài thọ tất cả chi phí đi lại cũng như hàng hóa, ngoài ra Trẫm còn cử 5,000 kỵ binh đi theo áp tải và bảo vệ cho các thương nhân. Bản đồ cùng công văn chứng nhận con dân Đại Đường, thư xin được thông thương Trẫm cũng đã chuẩn bị”

“ Về mặt hàng hóa, Trẫm nghĩ lần đi này nên đem theo tơ lụa, gia vị, các mặt hàng mới như gương trang điểm, xà phòng, dầu gội, ... cũng đem theo. Tuy nhiên giá cả phải cao gấp 10 lần giá bán ra tại Trường An, nếu thành công Trẫm sẽ cho nhóm thương nhân 5 thành lợi nhuận” Trần Lâm dõng dạc nói.

Sài Thiệu giật bắn người, hắn không thể tưởng tượng được Trần Lâm lại có mục tiêu sâu rộng đến như vậy, nếu có thể thông thương với những đế quốc phương Tây, lợi ích về lâu dài là không thể đong đếm được.

“ Vâng, Vi thần đã rõ thưa bệ hạ, vi thần sẽ thực hiện ngay. Bệ hạ tính khi nào cho bọn họ khởi hành ?” Sài Thiệu ánh mắt sáng rực nhìn Trần Lâm nói.

“ Càng sớm càng tôt, đây là chiếu chỉ của Trẫm, ngươi đến quốc khố lĩnh hai mươi vạn lượng hoàng kim để mua hàng hóa và làm chi phí cho chuyến đi, Trẫm chờ tin tốt lành từ khanh” Trần Lâm vừa nói vừa đưa chiếu chỉ cho tên thái giám.

“ Vi thần tuân chỉ” Sài Thiệu nhận lấy chiếu chỉ từ tên thái giám đưa cho, cung kính chắp tay nói.

Thời gian trôi nhanh, thấm thoát đã đến tháng 11, khắp thành Trường An bị che mờ trong làn tuyết trắng xóa.



Trần Lâm ngồi trong thư phòng, ngắm nhìn từng bông tuyết rơi lả tả ở ngoài sân, hắn đã quen sống ở vùng nhiệt đới miền nam Việt Nam, nay lại thấy tuyết rơi làm cho Trần Lâm không khỏi cảm thấy mới lạ.

“ Khởi bẩm bệ hạ, quan thái y cầu kiến” tên thái giám tiến đến trước mặt Trần Lâm, cung kính quỳ xuống nói.

Trần Lâm hơi ngạc nhiên, thái y tìm hắn để làm gì, không lẽ Lý Uyên xảy ra chuyện, hắn mặt không b·iểu t·ình, phất tay nói: “ Cho hắn vào”

Một lúc sau, quan thái y lập cập bước vào thư phòng của Trần Lâm.

“ Vi thần, tham kiến bệ hạ” quan thái y quỳ xuống hành lễ.

“ Ngươi đứng lên đi, tìm ta có chuyện gì ?” Trần Lâm bỏ sách xuống, nhàn nhạt nói.

“ Khởi bẩm bệ hạ, vi thần mới vừa bắt mạch cho Hoàng Hậu và Hiền Phi, cả hai người ... cả hai người đều đang mang long chủng, đã được khoảng chừng hai tuần rồi ạ” quan thái y cung kính nói.

“ Chuyện này là thật ? Ngươi xác định ?” Trần Lâm không bình tĩnh nữa, đứng lên nói.

“ Vi thần ... vi thần tin chắc là vậy” quan thái y lấy hết can đảm, gật đầu nói.

“ Thảo nào mấy tuần nay các nàng cứ bảo mệt trong người, thì ra là đã mang thai, thật tốt quá” Trần Lâm mỉm cười nói.

“ Người đâu, thưởng cho Phùng thái y 100 lượng hoàng kim” Trần Lâm hướng mấy tên thái giám nói.

“ Nô tài tuân chỉ”

“ Tạ hoàng thượng long ân” Phùng Thái Y cúi đầu nói.

“ Khởi hành đến Phủ Hoàng Hậu” Trần Lâm hô lớn.

“ Nô tài tuân chỉ” đám thái giám lập tức lên tiếng.

Một lúc sau, Trần Lâm đã đến phủ Hoàng Hậu, hắn nhanh chóng chạy vào bên trong, vào đến nơi hắn thấy Dương Thị đang ngồi trên giường trang điểm.



“ Ah ... Hoàng thượng, ngài đến sao không báo cho th·iếp biết để ra đón, thần th·iếp thất lễ rồi” Dương Thị thấy Trần Lâm tiến vào thì kinh ngạc, nhỏ nhẹ nói.

“ Không việc gì, nàng hiện đang mang thai đó, có biết không ?” Trần Lâm mỉm cười tiến đến ngồi trên giường, trìu mến nhìn Dương Thị nói.

“ Th·iếp đã nghe Phùng Thái y nói, cả tuần nay th·iếp cũng đã nghi ngờ nhưng chưa xác thực. Th·iếp nghe nói Hiền Phi cũng đã có mang” Dương Thị gật đầu ôn nhu.

“ Biết tin nàng và Hiền Phi mang thai, ta rất vui, từ nay nàng phải hạn chế làm việc nặng có biết chưa, có việc gì cứ bảo cung nữ làm là được” Trần Lâm vuốt mặt Dương Thị, âu yếm nói.

“ Cám ơn chàng, th·iếp mong có thể sinh được một hoàng tử để giúp chàng nối dõi, từ khi bọn Thừa Tưởng mất đi, th·iếp biết chàng rất buồn, th·iếp ...” Dương Thị ánh mắt đỏ hồng như muốn khóc nói.

“ Nàng ngốc quá, đừng nghĩ viển vong, tuy trẫm rất muốn có con trai nhưng sức khỏe của nàng lúc này là quan trọng nhất, nàng phải biết giữ gìn sức khỏe của mình đó, có biết không ?” Trần Lâm bóp nhẹ cái mũi nhỏ xinh của Dương Thị, cười nói.

“ Vâng, th·iếp đã rõ”

“ À, giường sưởi ấm Bộ Khoa Học đưa đến, nàng thấy ưng ý không ?” Trần Lâm nói.

“ Giường sưởi rất ấm áp, th·iếp rất thích, chàng làm sao có thể nghĩ ra đươc thứ kỳ diệu này, thật là tài tình” Trịnh Quan Âm gật đầu, ôn nhu nói.

“ Ta chỉ đưa ra chủ ý mà thôi, mọi việc đều là do Lỗ Hữu Bát hắn làm ... nàng thấy thích là tốt rồi” Trần Lâm cười nói.

“ Từ khi có giường sưởi này, mấy tỉ muội th·iếp không còn cảm thấy mùa đông khắc nghiệt nữa, ban đêm ngủ cũng dễ chịu hơn nhiều. Bệ hạ có tính phổ biến rộng rãi cho bách tính không ?”

“ Trẫm đã phổ biến than gỗ, có thứ này, bách tính có thể dễ dàng vượt qua mủa đông, còn giường sưởi thứ này cần lắp ráp phức tạp, phải có chuyên môn, nếu không rất dễ gây nguy hiểm cho người dùng. Trẫm chưa định phổ biến đại trà”

“ Vậy thật đáng tiếc, mẹ của th·iếp bị bệnh thấp khớp, khi gặp hàn khí sẽ đau nhức vô cùng, nếu có giường sưởi này thì bà có thể ngủ ngon hơn” Dương Thị nhìn Trần Lâm nói.

“ Nàng yên tâm, ta lập tức sẽ cho Lỗ Hữu Bát lắp đặt giường sửi trong phủ của cha mẹ nàng” Trần Lâm nghe vậy thì vội nói.

“ Th·iếp tạ ơn hoàng thượng” Dương Thị vẻ mặt vui mừng nói.

“ Các ngươi phải chăm sóc cho Hoàng Hậu chu đáo, có biết chưa ?” Trần Lâm quay sang đám cung nữ, lớn tiếng nói.

“ Dạ, nô tài tuân chỉ”

“ Nàng nghỉ ngơi đi, Trẫm phải qua xem Hiền Phi như thế nào rồi” Trần Lâm dìu Dương Thị nằm xuống, sau đó cười nói.

“ Ừm, chàng đi đi”