Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Từ Binh Biến Huyền Vũ Môn Bắt Đầu

Chương 15: Đánh chiếm Đông Đột Quyết




Chương 15: Đánh chiếm Đông Đột Quyết

“ Khởi bẩm Bệ hạ, Đông Đột Quyết không gửi sứ thần đến chúc mừng Bệ hạ đăng cơ, đúng là bọn man di lòng lang dạ sói, Thần nghĩ Đại Đường ta nên hưng binh trừng phạt” Ngụy Trưng tiến lên chắp tay nói.

“ Đúng vậy, Bệ hạ”

“ Vi thần tán thành”

“ Phải t·rừng t·rị bọn man di”

Trần Lâm giơ tay ra hiệu chúng quan im lặng sau đó lên tiếng: “Sau trận đại bại ở Vị Hà, Đông Đột Quyết có động tịnh gì không ?”

“ Bẩm bệ hạ, vào lúc này ở Đông Đột Quyết đang rất r·ối l·oạn, Hiệt Lợi Khả Hãn c·hết đi, các Bộ lạc Đột quyết không có người lãnh đạo, bọn họ lại không ai chịu nhường ai, đấu đá lung tung cả lên. Mạt tướng thiết nghĩ, đây đúng là thời cơ cho chúng ta xuất binh t·rừng t·rị Đông Đột Quyết” Lý Tĩnh đứng ra nói.

“ Achill·es, việc tổ kiến quân đoàn mới thế nào rồi ?” Trần Lâm hướng Achill·es hỏi.

Mọi người ngước nhìn Achill·es sẽ trả lời như thế nào, chỉ thấy Achill·es đứng chắp tay, dõng dạc nói: “ Bẩm bệ hạ, mạt tướng đã xây dựng được Quân đoàn mới, số lượng 20 vạn quân, kỵ binh hạng nặng Huyền Giáp Binh có 2 vạn, kỵ binh hạng nhẹ có 6 vạn, bộ binh tiêu chuẩn có 9 vạn, bộ binh hạng nặng có 2 vạn, ngoài ra có 1 vạn lính quân nhu quân dụng. Tất cả đang được rèn luyện rất có bài bản, mạt tướng cam đoan, đầu xuân năm sau là có thể xuất binh”.

Các văn thần võ tướng nghe vậy thì không khỏi kinh ngạc, không phải vì số lượng binh lính từ quân đoàn mới thành lập mà là sự tự tin thái quá của Achill·es. Từ nay đến đầu xuân năm sau khỉ còn không tới sáu tháng, vậy mà Achill·es dám vỗ ngực ta đây, thật quá cuồng vọng, phải biết để đào tạo ra một tên lính từ không biết gì đến có thể chiến đấu phải tốn thời gian ít nhất 1 năm, Achill·es rèn quân chỉ với 6 tháng mà dám tự đại như thế.

“ Lão phu lăn lộn chiến trường hơn hai mươi năm, còn chưa dám tự tin để nói như thế, Achill·es tướng quân có phải hơi quá ngạo mạn rồi chăng” La Nghệ đứng bên cạnh Lý Tĩnh cười nói.

“ Achill·es, quả thật đầu xuân năm sau có thể xuất binh ?” Trần Lâm nhìn Achill·es nghi hoặc.

“ Đúng vậy thưa Bệ hạ” Achill·es mặt không chút b·iểu t·ình, thản nhiên nói.

La Nghệ nghe vậy thì bực mình bước lên nói: “ Thưa bệ hạ, Achill·es căn bản là đưa Quân đoàn mới thành lập đi chịu c·hết, Bệ hạ không nên tin tưởng hắn”

“ La Tướng quân dường như xem nhẹ Achill·es này, ta Achill·es nói được làm được, nếu lần xuất chinh này không thể đánh chiếm Đông Đột Quyết, Achill·es nguyện đem đầu lâu dâng lên” Achill·es dõng dạc nói.

“ Được, đúng là một tiểu tướng gan dạ, La Nghệ đã xem nhẹ ngươi, nếu ngươi thật sự có thể làm đươc như lời mình nói, ta La Nghệ sẽ quỳ gối dâng rượu tạ tội” La Nghệ cười nói.

“ Được, quyết như vậy”

“ Trước mặt bệ hạ, hai vị tướng quân làm như vậy còn có thể thống gì ?” Lý Tĩnh hướng hai người Achill·es và La Nghệ khuyên bảo.

“ Lý tướng quân, không sao cả, hai vị tướng quân đổ ước Trẫm rất hứng thú” Trần Lâm phất tay nói.

“ Trẫm tuyên bố, đầu xuân năm sau sẽ xuất binh đánh chiếm Đông Đột Quyết, đem Đông Đột Quyết diệt tận gốc rễ. Chinh Tây Đại Tướng Quân Achill·es thống lĩnh hai mươi vạn quân xuất chiến, Lý Tĩnh, Phùng Lập, Lý Thế Tích, Lý Hiếu Cung làm Phó Tướng”

“ Bệ hạ thánh minh”

Bãi triều về sau, Trần Lâm liền gọi Medvedev đến hỏi về chuyện chế tạo súng của Công Bộ.

“ Thưa Trưởng quan, công nghệ của Đại Đường lúc này thật quá thô sơ, không thể trong thời gian ngắn chế tạo thành công súng trường như ADK45 được, tuy nhiên thuốc súng và súng kíp đã chế tạo thành công, qua nhiều lần thí nghiệm bắn thử, có thể chế tạo hàng loạt” Medvedev thành thật nói.

“ Rất tốt, chỉ trong vòng một tháng mà có thể chế tạo được thuốc súng và súng kíp đã là rất không tệ. Medvedev, nói cho bọn Công Bộ, chế tạo ngay lập tức 10,000 khẩu súng kíp và đại lượng thuốc súng, đạn chì, mồi nổ. Ta chu cấp thêm cho bọn họ hai mươi vạn lượng hoàng kim, ngươi đem chiếu chỉ này đến ngân khố lĩnh” Trần Lâm gật gù nói.

“ Tuân lệnh Trưởng quan” Medvedev chào theo kiểu nhà binh.



“ À, ta còn có trọng trách giao cho ngươi, ngươi hãy đến Cấm Vệ Quân Bắc Nha và Nam Nha, tuyển ra 9,000 tên tinh nhuệ. Ta muốn ngươi hãy luyện tập cho họ cách s·ử d·ụng s·úng kíp ngay, không có súng thì dùng côn gỗ luyện tập, tập đứng bắn theo ba hàng. Hàng này vừa bắn xong, hàng kia đã có thể nổ súng, cách này giúp bắn liên tiếp, không phải dừng giữa chừng. Ngươi hiểu ý ta chứ ?” Trần Lâm nhìn Medvedev nói.

“ Trưởng quan, ngài cứ yên tâm, đứng bắn theo ba hàng theo các cách đứng, ngồi, nằm, thuộc hạ đều biết tường tận. Thuộc hạ sẽ rèn luyện bọn chúng tốt nhất có thể” Medvedev cười nói.

“ Ừm, 9,000 tên này sẽ thành Cận vệ hoàng gia lứa đầu tiên, ngươi là chỉ huy của bọn chúng, hãy rèn luyện cho bọn chúng cách ăn mặc, đi đứng như Trung đội của các ngươi. Đây là chiếu chỉ tuyển cận vệ hoàng gia, ngươi hãy đến Cấm vệ quân Bắc Nha và Nam Nha lĩnh quân”

“ Thuộc hạ đã rõ, thưa Trưởng quan”

Xong xuôi đâu đấy, Trần Lâm lê tấm thân mệt mỏi đi về phía tẩm cung của Hoàng Hậu.

“ Bệ hạ giá đáo”

Dương Thị lúc này đang trò chuyện vui vẻ với đám phi tần và công chúa, nghe tiếng lão thái giám truyền vào trong cung, vội vàng đứng lên tiến ra cửa. Đám phi tần cùng với công chúa cũng lục tục theo sau.

“ Thần th·iếp tham kiến bệ hạ” Hoàng Hậu Dương Thị nhã nhặn hành lễ.

“ Thần th·iếp tham kiến Bệ hạ” Hiền Phi Trịnh Quan Âm cùng với đám phi tần cũng lần lượt hành lễ.

“ Hòa Tĩnh tham kiến phụ hoàng”

“ Thọ Xuân tham kiến phụ hoàng”

“ Văn An tham kiến phụ hoàng”

“ Tân Dã tham kiến phụ hoàng”

“ Quy Nhân tham kiến phụ hoàng”

“ Lệ Chất tham kiến phụ hoàng”

“ Trẫm miễn lễ, các nàng tại sao đều tập trung ở đây ?” Trần Lâm mỉm cười, phất tay nói.

“ Bệ hạ, là do thần th·iếp mời mấy tỉ muội và các vị công chúa đến đây trò chuyện, không ngờ Bệ hạ lại cũng tới” Dương Thị cười tươi như hoa nở giải thích.

“ Đúng vậy thưa Bệ hạ, mấy tỉ muội th·iếp chuyện trò rất vui vẻ” Hiền Phi Trịnh Quan Âm tiếp lời nói

“ Rất tốt, thấy được cảnh thuận hòa của các nàng với nhau, Trẫm rất vui lòng”

“ Vừa rồi sứ thần các nước có gửi tặng lễ vật, Trẫm đặc biệt chọn ra một số thứ hiếm lạ để tặng cho các nàng ... người đâu, mang vào đây” Trần Lâm gật đầu nói.

Hai tên thái giám khệ nệ bưng tới trước mặt Dương Thị và đám phi thần một thùng đầy châu báo, lấp la lấp lánh trong vô cùng đẹp mắt.

“ Whoa, thật là đẹp quá ...” đám công chúa ùa tới sờ mó đám châu báu, cười đùa.

“ Thần th·iếp tạ ơn Bệ hạ ban thưởng” Dương Thị mỉm cười vui vẻ hành lễ.

“ Thần th·iếp tạ ơn Bệ hạ ban thưởng” Hiền Phi Trịnh Quan Âm cùng với đám phi tần cũng lần lượt hành lễ.

“ Các nàng cứ tự nhiên chọn lựa, thích cái nào thì cứ giữ lấy” Trần Lâm mỉm cười nói.



“ Phụ hoàng, chúng con có được chọn thứ mình thích không ?” Hòa Tĩnh công chúa nhìn Trần Lâm nhỏ nhẹ nói.

“ Đương nhiên, các con thich gì thì cứ lấy” Trần Lâm xoa đầu Hòa Tĩnh, cười nói.

“ Tạ ơn phụ hoàng”

“ Tạ ơn phụ hoàng”

“ Ta còn đặc biệt mang đến cho các nàng mỗi người một cái gương trang điểm mà Bộ Khoa Học Kỹ Thuật vừa mới sản xuất đây là những tấm gương hoàn mỹ nhất, tốt hơn gương đồng gấp ngàn lần ... người đâu, mang vào đây”

Hai tên thái giám bưng vào một cái mâm lớn trải lụa đỏ, trông vô cùng bắt mắt, trên mâm chứa hai mươi mấy tấm gương khảm trên những cái khung bằng vàng, trông vô cùng sang trọng.

Dương Thị cầm lấy chiếc gương, ngắm lấy gương mặt của mình trong gương, ánh mắt không khỏi sáng lên: “Thật sáng trong, quan sát mới rõ ràng làm sao, thần th·iếp có thể thấy rõ từng chân tơ kẽ tóc với chiếc gương này, Bộ Khoa Học Kỹ Thuật thật là đại tài”

“ Qủa thật xuất sắc, có vật này, chị em chúng ta trang điểm càng đẹp hơn” Trịnh Quan Âm thốt lên.

“ Ha ha ha ... các nàng thich là được” Trần Lâm thấy hai nàng vui mừng thì hài lòng nói.

“ Phụ hoàng, con cũng muốn một cái” Thọ Xuân Công chúa kéo kéo tay áo Trần Lâm nhỏ nhẹ nói.

“ Được, được, các con đều có phần” Trần Lâm xoa đầu Thọ Xuân cười cười.

“ Ta cũng đặc biệt có quà cho các con, xem đây” Trần Lâm vừa nói vừa lấy ra trong túi sáu thanh kẹo sô cô la.

“ Đây gọi là kẹo sô cô la, ăn rất ngon, các con chắc chắn sẽ thích mê”

“ Cái này có thể ăn sao Phụ Hoàng ?” Lệ Chất Công Chúa mon men tiếng đến, khả ái hỏi.

“ Đúng rồi, các con ăn thử xem” Trần Lâm đưa cho đám Lệ Chất sáu thanh kẹo Sô cô la.

Sáu cô công chúa nhận lấy sau đó gỡ ra bao bì, đưa lên miệng cắn một miếng.

“ Whoa, thật ngon, tạ ơn Phụ hoàng” Lệ Chất thích mê nói.

“ Tạ ơn Phụ hoàng” mấy cô công chúa cũng đồng thanh lên tiếng.

Dương Thị nhìn thấy cảnh này thì ánh mắt đỏ hoe, nhìn Trần Lâm rưng rưng nói: “ Phải chi đám Thừa Nghiệp, Thừa Tưởng có thể ăn được kẹo này thì tốt biết mấy”

Trần Lâm biết Dương Thị nhớ tới mấy đứa con đã bị g·iết thì vội ôm nàng vào lòng, lên tiếng an ủi: “ Nàng đừng buồn, rồi đây chúng ta sẽ có thêm những bé trai như bọn Thừa Nghiệp, Thừa Tưởng”

“ Vâng, th·iếp biết. Bệ hạ cũng đã mệt, th·iếp đã nói cung nữ chuẩn bị nước cho bệ hạ tắm rửa” Dương Thị nhỏ nhẹ nói.

“ Ừm, cũng được”

“ Hãy để Hoàng Hậu hầu hạ bệ hạ, chúng thần th·iếp cáo lui” Trịnh Quan Âm biết ý, vội kéo lại đám phi tần, công chúa, cung kính hướng Trần Lâm nói.



“ Ừm, các nàng lui xuống trước đi” Trần Lâm mỉm cười, phất tay nói.

“ Thần Th·iếp cáo lui”

“ Phụ hoàng, chúng con cáo lui”

Trong tẩm cung phút chốc chỉ còn lại Hoàng Hậu Dương Thị và Trần Lâm.

“ Để thần th·iếp hầu hạ Bệ hạ tắm rửa” Dương Thị chậm rãi giúp đỡ Trần Lâm tháo ra dây lưng, gương mặt ửng đỏ nói.

“ Nàng càng lúc càng ra dáng một mẫu nghi thiên hạ rồi đó” Trần Lâm nâng cằm của Dương Thị lên, cười nói.

“ Chàng cũng càng ra dáng một vị cửu ngũ chí tôn, đâu còn giống chàng trai th·iếp gặp ở Thái Hồ, th·iếp nói phải không ?” Dương Thị vòng tay ôm lấy cổ Trần Lâm, ôn nhu nói.

“ Đúng vậy, hoàn cảnh làm cho con người ta thay đổi, nhưng ta sẽ luôn yêu nàng” Trần Lâm hôn lên má của Dương Thị, dịu dàng nói.

“ Th·iếp yêu chàng”

“ Chúng ta cùng tắm đi” Trần Lâm bỗng nhiên bế Dương Thị lên đi đến phòng tắm.

“ Chàng thật xấu, bỏ th·iếp xuống”

Đêm đó, Trần Lâm với Dương Thị lại trải qua mấy phen Phiên Vân Phúc Vũ, quên trời đất, đến khi đã quá mệt mỏi, cả hai ôm nhau cùng chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, chưa ngủ đủ giấc lấy lại sức, Trần Lâm đã bị mấy tên cung nữ lay gọi thức dậy, tắm rửa, thay quần áo để vào triều.

Bảy giờ sáng, Thái Cực Điện, Kinh Thành Trường An.

“ Bẩm bệ hạ, cơ cấu nhân lực ở các bộ ngành hiện quá mỏng, thật sự khó hoàn thành tốt công việc ... vấn đề vi thần muốn bẩm báo chính là triều đình ta đang thiếu nhân lực trầm trọng” Ngụy Trưng tiến lên trình tấu.

“ Đúng vậy, sáu bộ mới cần rất nhiều nhân lực ở các cấp, hiện tại phân bổ không đủ a thưa Bệ hạ” Bùi Tịch cũng tiếp lời.

“ Việc này Trẫm cũng đã biết, vậy đi, Trẫm quyết định ngày mùng 1 tháng 4 sang năm sẽ tổ chức một kỳ Khoa cử cấp quốc gia để tuyển chọn quan lại. Từ nay, mỗi năm đều sẽ tổ chức một lần Khoa Cử cả nước chứ không phải 3 năm một lần như thời Cao Tổ” Trần Lâm nói.

“ Tuy nhiên, để đảm bảo tính nghiêm túc, phải giá·m s·át nghiêm ngặt việc thực hiện thi cử, nếu phát hiện hành vi gian dối phải lập tức đình chỉ, giám khảo có sai sót sẽ bị nghiêm trị. Lại Bộ Thượng Thư, ông đã rõ rồi chứ”

“ Vi thần đã rõ, thưa Bệ hạ. Vi thần sẽ phổ biến cho sĩ tử cả nước ngay” Lại Bộ Thượng Thư Phùng Thế Kiệt vội nói.

“ Ừm” Trần Lâm gật đầu.

“ Thượng Thư Bộ Khoa Học Công Nghệ Lỗ Hữu Bát”

“ Vi thần có mặt”

“ Công việc chế tạo than gỗ và tìm kiếm than đá ta giao cho khanh đã tiến triển đến đâu rồi ?” Trần Lâm dò hỏi.

“ Khởi bẩm bệ hạ, vi thần đã chế tạo thành công than gỗ, phương pháp mới cho năng uất rất cao, vi thần tin tưởng có thể áp dụng sản xuất quy mô lớn”

“ Còn việc tìm kiếm mỏ than đá, vi thần đã trích xuất nhiều mẫu ở một số nơi nhưng hiện vẫn chưa tìm ra, vi thần sẽ cố gắng tìm kiếm ở các nơi khác” Lỗ Hữu Bát chắp tay nói.

Lỗ Hữu Bát là một thành viên trong Công Bộ, mới được Trần Lâm bổ nhiệm làm Thượng Thư Bộ Khoa Học tháng vừa rồi. Lỗ Hữu Bát rất có tính sáng tạo, lại hay tìm tòi học hỏi cái mới nên rất được Trần Lâm trọng dụng.

Từ các ý tưởng và hướng dẫn của Trần Lâm, Lỗ Hữu Bát đã cho ra đời rất nhiều sản phẩm mà thời Đại Đường không thể xuất hiện như: giấy vệ sinh, dầu gội đầu, sữa tắm, xà phòng giặt đồ, bồn vệ sinh, mì ăn liền, kem, bánh kẹo, gương trang điểm các loại, và số lượng càng ngày càng nhiều.

Lỗ Hữu Bát hiện tôn kính Trần Lâm như bậc thần nhân, bởi vì những ý tưởng và hướng dẫn mà Trần Lâm đã chỉ bảo cho ông ta, những ý tưởng đó hoàn toàn đi trước thời đại.