Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Từ Ao Làng Ra Biển Lớn

Chương 34: Tân Binh Là Cứu Tinh.




Chương 34: Tân Binh Là Cứu Tinh.

Đối với khán giả theo dõi các trận đấu trước đó đều không tin vào mắt mình đội Thành Phố lại tỏ ra bạc nhược, đá với Long Đình mà như con đá với bố. người ta phản công hai lần, ghi được hai bàn. Liệu rằng có gì đó gian trá ở bảng B hay sao? Các các đội ở bảng B quá yếu? Cũng có người đồn rằng, đội thành phố mua giải nhưng đội Long Đình nói “ Không” và cái kết.

“Vàng thật không sợ lửa, Đội Long Đình năm nay cháy quá dữ.”

“Vẫn còn một hiệp nữa mà? Đội Thành Phố giấu bài chưa tung đội hình mạnh nhất đâu, thấy siêu tiền đạo đang ngồi kia không? chắc chắn là ông quản lý đội bóng bảo bọn nó ngồi ngoài quan sát hiệp đấu, đánh giá đối thủ rồi mới tung vào sân. Tin tôi đi rồi họ sẽ lại bóp nghẹt đối thủ ngay thôi.”

“Thua hai trái rồi mà vẫn tự tin vậy à? Đội Long Đình chỉ việc phòng thủ như hiệp 1, đội Thành Phố có lôi mấy khẩu đại bác bắn phá liên tục cũng không nổi đâu. Siêu tiền đạo cũng phải tịt ngòi.”

Tại phần sân của đội Thành Phố, ông Hùng muốn chửi thẳng vào mặt của Bùi Tuấn vì cái đề xuất của cậu ta đã làm hỏng kế hoạch hoàn mỹ của mình. Không ghi được bàn nào cũng bỏ đi đằng này lại để thua hai trái, bị người ta dắt mũi, đã thế còn gây hấn tranh cãi với trọng tài đòi phạt đền. Một đội bóng mạnh như đội Thành Phố mà phải thắng nhờ quả penalty sao?

Thật mất mặt.

Lòng nghĩ vậy nhưng ngoài mặt ông Hùng vẫn tỏ ra rất điềm tĩnh, như thể mọi chuyện đều trong kế hoạch của ông.

“Thành Chung, đội Long Đình rất mạnh phải không?”

Thành Chung không có lời nào bào chữa cho sự yếu kém của toàn đội.

“Họ chơi tốt, nhưng cũng do đội của mình vài cá nhân hơi mất tập trung khi thi đấu. ngay từ đầu em đã không đồng ý cho thầy thay đội hình rồi. Họ dẫn trước hai bàn, sang hiệp hai họ tử thủ đến hết trận thì khó cho chúng ta lắm.”

Ông Hùng giơ tay ngăn Thành Chung phát biểu thêm.

“Khó gì chứ, chúng ta mong muốn sẽ chơi ở hạng quốc gia, một đội Long Đình từ Trong Huyện có thể làm khó mọi người sao? Sang hiệp hai sử dụng lại sơ đồ và đội hình ở trận gặp Long Giang, những ai bị thay ra ở hiệp một lát nữa vào sân hết đi. “

Nam anh giơ tay phát biểu.

“Thưa thầy đội Long Đình chỉ đăng ký 15 người thi đấu cho bóng đá nam, họ có thể thay tối đa bốn người, chúng ta cũng chỉ thay đổi được 4 người. chứ không vào được hết đâu ạ?”

Ông Hùng thầm kêu không ổn, dạo này lo đón tiếp cán bộ cấp cao, chuyện công sở, rồi nhà tài trợ đội bóng. Thú thực từ khi bắt tay với Quốc và Liên, tâm trí của ông hùng đã nằm ở giải quốc gia rồi, nào nghĩ tới cái giải cấp tỉnh này, càng không nghĩ một đội bóng ở huyện lại làm khó được mình. Nên mới chủ quan lơ là không kiểm tra số lượng cầu thủ đối phương.

Sau vụ này phải tuyển một em thư ký chân dài giúp quản lý đội bóng mới được!

Ông Hùng nhận ra sai lầm thì hơi trễ, bây giờ ông có thể thay dàn phòng ngự cho Nam Anh và dàn cộng sự vào để gia công hàng thủ, hoặc là thay đổi ở trên hàng công và hàng tiền vệ. Vì đội đang ở thế thua, buộc lòng phải t·ấn c·ông nếu muốn lật kèo, ông Hùng ưu tiên thay đổi nhân sự trên hàng công.

“Hoàng Long thay Bùi Tuấn, Công Minh đá cánh phải thay Thanh Duy. Nam Anh vào thay Hữu Phước…Xuân Mai… đá hậu vệ phải đi. Hàng tiền vệ giữ nguyên.”

Hoàng Long thay Bùi Tuấn đơn giản vì cậu ta giỏi hơn về kỹ thuật và thể hình. Thanh Duy nhường chỗ cho Công Minh, bởi đường chuyền dài, nhưng quả treo bóng không hiệu quả khi đối đầu với đội hình cao to, Công minh có tốc độ và khả năng đột biến tốt hơn. Nam Anh chỉ đạo hàng Thủ thì yên tâm rồi, còn Xuân Mai tại sao lại đá hậu vệ phải. vì sợ những pha bứt tốc của tiền đạo đối phương ư? Ông Hùng muốn một người lên công về thủ nhịp nhàng nên chọn “máy chạy “ Xuân Mai.

Nam Anh và thành Chung đồng loại phản đối.

“Thưa thầy, đội đang thua cần bổ sung cho Hàng công em nghĩ nên để Xuân Mai đá cao hơn. Bên dưới chơi ba trung vệ là được rồi. Đức Thọ cũng không muốn trước mặt có quá nhiều người.”

Thành Chung bổ sung.

“Vâng, Nam Anh nói phải đấy ạ, Lối chơi của Xuân Mai mang thiên hướng t·ấn c·ông, để nó chơi ở tuyến trên càn quét không cho đối phương lên bóng, hàng thủ tự nhiên sẽ an toàn. Em sẽ chủ động lùi sâu hỗ trợ Nam Anh.”

Ông Hùng trầm mặc một lúc.

“Hiếm khi hai người có chung đề xuất, vậy để Xuân Mai đá ở trên đi, chuyển sơ đồ sang 3-4-3. Chúng ta phải chơi bóng ngắn, đẩy nhanh nhịp độ lên, đối phương sẽ không có thời gian căn chỉnh để chuyền vượt tuyến. tất cả rõ rồi chứ?



“Đã rõ thưa thầy.”

Ông Hùng chép miệng.

“Tôi Không muốn cả đội phải rơi vào tình huống như thế này đâu, nhưng hôm nay có nhiều vị khách quý đến theo dõi, khán giả cũng đến chật kín sân. Một thế trận một chiều thì quá nhàm chán vậy thì hãy ra ngoài kia và làm một cuộc lội ngược dòng đi, không chỉ vì đội bóng mà còn vì tất cả những người có mặt ở đây.”

Câu nói thể hiện rõ sự lọc lõi của ông Hùng, làm trong ngành này, gặp bao nhiêu người quan trọng nhất là không mất lòng ai, vừa khích lệ các cầu thủ vừa lấp liếm được những sai phạm của mình trong khâu chuẩn bị bằng những lý do vô cùng hợp lý.

Hiệp đấu thứ hai chứng kiến một loạt thay đổi trong đội hình của đội Thành Phố, mọi người đều chú ý tới Hoàng Long, người đã ghi được 10 bàn thắng trong giải đấu này. Anh được ra sân để tăng cường chất lượng cho hàng công. Việc đội Thành Phố bung sức trong thời gian còn lại của trận đấu đã nằm trong dự liệu của người quản lý phía đội Long Đình, theo đúng kế hoạch, bất kể đối phương chơi sơ đồ chiến thuật kiểu gì, cả đội cứ phòng ngự thật chặt như ở hiệp 1 là được.

"Thưa thầy, nếu đối phương có sơ hở, chúng ta có phản công nhanh, ghi thêm bàn nữa để dập tắt hy vọng đối phương hay không?"

"Bên kia thay tiền đạo bổ sung hàng tiền vệ thêm một người, tức là họ đã rơi vào bước đường cùng, hàng phòng ngự ba người mong manh rất dễ xuyên phá. Tuy vậy đừng quá ham đá đôi công, cứ giữ sức đến cuối hiệp, vả cho đối thủ một đòn choáng váng là được."

Hiệp hai bắt đầu, đội Long Đình giao bóng xong chủ động chuyền về phần sân của mình, giữ bóng trong chân càng lâu càng tốt. buộc lòng đối phương phải lao vào t·ranh c·hấp, thời gian qua đang ủng hộ đội Long Đình.

Xuân Mai chơi cao nhất ở hàng tiền vệ, họ xếp cậu vào vị trí này để hỗ trợ hàng công, đồng thời tham gia quá trình thu hồi bóng, gây áp lực ngay ở phần sân đối phương. Hàng tiền vệ có 4 người thì ba người dâng lên gây áp lực. Thành chung ở phía sau lo phần phòng thủ. tuỳ thời mà trám vào những không gian mà đồng đội bỏ lại. Bhư vậy có 6 cầu thủ đội Thành Phố gây áp lực lên đội hình đối phương,

Long Đình phải đưa bóng về sâu trong đội hình của mình.

Đội Thành Phố dám dâng lên cao nữa thì rất có thể dính đòn hồi mã thương bất cứ lúc nào. Thành Chung gọi hai tiền vệ lai, yêu cầu họ giữ đúng vị trí, việc săn bóng cứ để Xuân Mai và đám cầu thủ tuyến trên tự xoay sở, khi nào giành được bóng mới dâng lên hỗ trợ t·ấn c·ông.

Đội hình Long ĐÌnh có ưu thế về thể hình, Ngoại trừ Hoàng Long có thể t·ranh c·hấp sòng phẳng với cầu thủ bên kia, những người còn lại đều thua kém vài centimet đến một gang tay. thấp hơn thức là sải chân độ rộng của vai ngắn hơn, gặp bất lợi trong những pha t·ranh c·hấp tay đôi. Bù lại kỹ thuật cá nhân, khả năng xoay sở trong phạm vi hẹp không cao.

Hôm qua theo dõi trận đấu bán kết, Xuân Mai và Hoàng Long đều nhận ra điểm này, chỉ cần chịu khó gây áp lực đội Long Đình sẽ không triển khai được lối chơi của họ.

Trong một tình huống vây ráp ở khu vực hai phần ba sân bên cánh phải. Công Minh, Hoàng Long kéo vào hỗ trợ Xuân Mai đoạt lại được bóng. Để xuyên phá hàng thủ của đối phương cần cầu thủ có kỹ thuật cá nhân rốt, chơi bóng ngắn, nhịp độ nhanh, Xuân Mai rất thích hợp với lối chơi này. gặp mấy anh cao to là nó rất thích xỏ háng đối phương, dẫn bóng về góc sân bên trái. thu hút cầu thủ đội bạn để kéo giãn không gian cho đồng đội xâm nhập.

Long Đình không dễ bị rơi vào bẫy, hai cầu thủ lập tức áp sát Hoàng Long, đẩy cậu ta vào tình thế bất lợi không thể nhận bóng. treo bóng vào trong là thất sách, Xuân Mai và Công Minh tự phối hợp đập nhả với nhau. Xuân Mai dẫn bóng vào trong vòng cấm, tả xung hữu đột giữa ba bóng cầu thủ đội Long Đình, buộc đối phương phải kéo thêm người ra truy quét. Vì quá đông, bóng đập vào chân đội Long Đình bật ngược ra. Công Minh rướn người không thèm khống chế bóng mà sút ngay lập tức.

Thủ môn của đối phương kịp đổ người đẩy bóng ra, đồng đội lập tức phá bóng lên cao giải tỏa áp lực cho thủ môn. Phối hợp đến mức đó mà Long Đình vẫn chống đỡ được, hàng thủ này quá chắc chắn rồi.

"Phải tìm cách để đối phương giãn đội hình ra. thử giăng bẫy họ xem."

Thành Chung lắc đầu.

"Vô dụng thôi, hiệp một đã thử rồi nhưng họ không ham t·ấn c·ông chỉ chủ động phá bóng lên."

Hoàng Long lắc đầu nhè nhẹ. ánh mắt đăm chiêu nhìn Thành Chung.

"Thử lại đi, lần này chúng ta mạo hiểm giăng cái bẫy ngon hơn khiến đối phương không thể từ chối."

"Được rồi, chẳng còn cách nào khác, phải liều thôi."

Trong tình huống tiếp theo, Xuân Mai vẫn kéo bóng vào sâu phần sân đối phương, cố gắng gây náo loạn như vừa rồi, nhưng phút cuối phải đá vào chân đối phương kiếm một quả phạt góc. Đội Long Đình thích điều này, mọi người hồi hộp xem đội Thành Phố sẽ thực hiện pha bóng này như thế nào, nếu họ dám dâng cao đội hình, đội Long Đình sẵn sàng chơi phản công.

Khi thấy hàng hậu vệ đội Thành phố lên tham gia t·ấn c·ông, đội Long Đình bắt đầu dịch chuyển, tiền đạo vào vị trí sẵn sàng sàng chờ đợi một pha phản công nhanh.

Xuân Mai có khả năng sút phạt tốt, nó sẽ là người thực hiện quả phạt góc vì Thanh Duy đã bị thay ra rồi. Tuy nhiên Hoàng Long chạy lại thì thầm với nó mấy câu, Xuân Mai đành nhường lại quả phạt góc cho Hoàng Long. Đội trưởng Thành Chung nháy mắt với Xuân Mai, giờ nó mới hiểu được kế hoạch đằng sau pha bóng này.



Đức Thọ thấy hàng thủ mất hút trước mặt, nó gào lên.

"Đội Phó làm cái quái gì thế, điên hay sao mà để khoảng trống mênh mông thế này."

Nam Anh nhún vai.

” không phải chú chê bọn anh làm vướng tay chân sao, để mọi người đi bớt thì chú mới có đất diễn chứ. tập trung đi, đừng có kêu ca."

Đức Thọ ôm cột gào lên trong vô vọng.

“Em Sai rồi, mau quay về đi mà… hu hu.”

Hoàng Long thực hiện quả treo băng vào bên trong, đội Long Đình dễ dàng dùng đầu phá bóng lên. ngay lập tức thực hiện một đường chuyền vượt tuyến, tiền đạo đã vào vị trí từ trước, chỉ chờ có vậy liền băng băng dẫn bóng sang phần sân bên kia, đối mặt với anh ta chỉ có một hậu vệ của đội thành phố, nên tiền đạo này rất tự tin.

Mọi người nín thở xem màn đối kháng này, ai sẽ là người chiến thắng. Nam Anh chạy giật lùi, giữ khoảng cách hai mét với đối phương, ở cụ ly này đối phương cũng chưa dám sút vì hậu vệ đối phương có thể bất ngờ lao ra phá bóng. để cho chắc chắn hơn nên chờ đồng đội lao lên hỗ trợ. Nam Anh cũng đang chờ đội hình của Long Đình dâng lên đến giữa sân, anh bất ngờ lao vào t·ranh c·hấp tay đôi. dùng bản lĩnh của đội phó, nhân lúc đối phương đánh mắt quan sát vị trí đồng đội anh lao lên phá bóng trong chân của đối phương, sau đó chuyền bóng sang cánh Trái.

Xuân Mai theo lời thì thầm trước đó của Hoàng Long đã di chuyển sang biên trái, chờ đợi đường chuyền của Nam Anh. Trong lúc đội Long Đình lên hỗ trợ t·ấn c·ông, nó sẽ tung đường chuyền dài sang cánh Phải. Hoàng Long thực hiện quả phạt góc, nên khi lùi về cậu ta đang ở biên phải, chờ đường chuyền của Xuân Mai.

Dùng bài đánh của đối phương để đánh bại đối phương. Đội Long Đình nhìn bóng bay qua đầu mới nhận ra vấn đề. họ vội quay xe, nhanh chóng quay về phòng ngự. nhưng có một người còn nhanh hơn họ, Hoàng Long lao lên đón bóng của Xuân Mai. Chỉ với một nhịp khống chế đã duỗi chân vuốt quả bóng về hướng cột xa.

Thủ môn đội Long Đình đổ người đẩy quả bóng, nhưng quỹ đạo bóng không thay đổi nhiều, vẫn găm vào lưới.

Tỷ số được rút ngắn xuống còn 1 _ 2.

Hoàng Long chưa ăn mừng vì đôi vẫn đang thua, anh quay về đập tay với đội Trưởng Thành Chung, Xuân Mai và Nam Anh cũng có mặt. kế hoạch giăng bẫy vừa rồi chỉ có 4 người này biết và thực hiện rất thành công. Công đầu Thuộc về Nam Anh, nếu anh thua pha t·ranh c·hấp đó thì cả đội sẽ thua cả trận đấu này.

"Chuyện nhỏ thôi, mọi người cứ quá khen. Hoàng Long ghi công đầu mới đúng, cái bẫy này là cậu bày ra và cũng là người kết thúc, thắng được thủ môn Long Đình đâu phải dễ."

Nghe hai người tâng bốc nhau Thành Chung hừ lạnh một tiếng.

"Thôi đi, lát nữa thắng thì khen sau cũng chưa muộn. Long Đình vẫn đang dẫn một bàn, từ giờ không mạo hiểm lên t·ấn c·ông đâu, phải nghĩ phương ăn khác thôi."

Nam Anh chép miệng.

"Nói vậy thì giờ tôi nhàn rỗi, việc t·ấn c·ông mấy ông tự bàn với nhau đi."

Hoàng Long nhìn sang phần sân đội Long Đình.

"Em sẽ bị người ta theo kèm, ít nhất là hai ba người, nếu vẫn đá vị trí tiền đạo cắm thì không làm được gì. "

Thành Chung hiểu ý.

"Được rồi, vậy chú cứ đá tiền đạo phải đi, Anh sẽ bảo Công Minh vào trung lộ, Xuân Mai đá sang trái kết họp với Ngọc Cương gây náo loạn hút người ở bên đó trung lộ cứ để Minh đen và Anh lo liệu."

Công Minh được đẩy vào trung lộ thì ngạc nhiên lắm.

"Có thật lâu em được đá tiền đạo cắm không ạ?"

Thành Chung gật gù, khoác vai thằng em.



"Chẳng phải chú mong đợi nhất ngày này sao, đá tiền đạo ở trận chung kết, có bao nhiêu tài năng cứ tung hết ra, sau này báo đài đưa tin thể nào chả coi gái theo ầm ầm."

Công Minh cười híp mắt.

"Hê hê, em sẽ không làm anh thất vọng đâu. Hể ưe go!"

Thành Chung không quên nhắc nhở.

"Nghe này cu, Bóng sẽ lên nhiều ở bên trái, chú ý phối hợp với hai người bên kia đấy nhá."



Sau pha giao bóng, đội Long Đình chủ động lùi về, vừa rồi rơi vào bẫy của đội Thành Phố, ăn ngay bàn thua, Chứng tỏ đội Thành Phố hoàn toàn có thể chuyển trạng thái rất nhanh, nếu như liều mình t·ấn c·ông chắc chắn sẽ dính đòn mà thua trận.

Trận đấu tiếp diễn, rất nhanh Xuân Mai thu hồi được bóng, cậu ta nhả lại cho Thành Chung rồi dịch chuyển sang cánh trái. Cậu ta nhận lại bóng rồi tận dụng kỹ thuật của mình phối hợp với Ngọc Cương. Anh này kỹ thuật tối nhưng ngại v·a c·hạm nên chỗ nào khó cứ để Xuân Mai xông vào, anh đứng vai trò làm tường giữ bóng cho Xuân Mai thể hiện.

Quả nhiên đội Long Đình phải điều thêm nhân lực sang hỗ trợ phòng ngự cánh trái. khu vực trung lộ mỏng manh hơn, Thành chung dâng cao giơ tay xin bóng. Ngọc Cương trả bóng vào khu vực trung lộ. Thành Chung thuận đà vung chân nã đại bác tầm xa. bóng đi thẳng vào xà ngang phát ra âm thanh rung chuyển lạo xạo. thủ môn hoàn toàn đứng chôn chân, nhưng may mắn đã mỉm cười với họ.

Quản lý đội Long Đình chỉ đạo cầu thủ lùi vào khu trung lộ 1 người, không được để tình trạng tương tự tái diễn. Vì đối phương đã chọn phương án chủ động phòng thủ, nên rất nhanh bóng lại nằm trong chân của đội Thành Phố, vẫn là phương án t·ấn c·ông cánh trái. Xuân Mai và Ngọc Cương phối hợp đập nhả với nhau sát khu cấm địa của đội Long Đình. Xuân Mai quyết định tạo bạo, dẫn bóng vào sâu bên trong, lần thứ hai tả xung hữu đột, lắc hông xoay người che bóng, xâu kim hàng thủ đối phương. không gian quá chật khiến nó không thể ghi bàn. chỉ có thể nhả bằng lại cho tuyến hai.

Công Minh lao lên sút ngay, bóng ghim thẳng vào góc cao gỡ hoà cho đội Thành Phố.

Lần này không ăn mừng không được, nhất là với người thích thể hiện như Công Minh, Cậu ta chạy ra biên lộn nhào một cái, giơ hai tay, ngửa mặt lên trời một cách tận hưởng sự hò reo của đám đông. bất kể ai lập công, Thành Chung luôn có mặt để ăn mừng ké, anh xoa đầu Công Minh khiến mái tóc nó bù xù như tổ quạ.

"Amazing, good job em."

Công Minh quay lại ôm lấy tình địch cũ, không quên chia vui với Ngọc Cương và đặc biệt lắm Xuân Mai.

"Ôi ông bạn cùng phòng của tôi, đá hay quá. cảm ơn đã giúp tôi tỏa sáng, sau này tôi mà lấy được hoa hậu sẽ giới thiệu cho ông vài cô Hoa Khôi làm lót giường." T

trận đấu đã trở về thế cân bằng, đội Thành Phố tinh thần đang lên cao. Hàng phòng ngự của Long Đình liên tiếp bị thủng lưới. Thời gian không còn nhiều, giữ kết quả hoà, Phân định bằng loạt penalty.

Đó là suy nghĩ lúc này của quản lý bên đội Long Đình, ông không nghĩ tới đội bóng của mình lại dễ dàng bị gỡ hai bàn nhanh như vậy. Bàn thua đầu tiên có thể nói là đội Thành Phố đã giăng bẫy tốt. Bàn thứ hai họ chứng tỏ rằng không dùng bẫy vẫn có thể chọc thủng lưới đối phương.

"C·hết tiệt, sao lại mạnh quá đáng đến vậy chứ."

Quản lý tiếp tục hò hét điều chỉnh đội hình về trạng thái ban đầu, không ưu tiên kèm ai cả kể cả siêu tiền đạo. bóng vào khu vực nguy hiểm thì phá ngay, phá quyết liệt hơn nữa. nhờ vậy mà đội Long Đình mới đứng vững được đến cuối trận. Hai đội hoà nhau và sẽ bước vào hiệp phụ 10 phút, nếu không phân thắng bại sẽ chuyển sang đá phạt đền.

Ông Hùng đón nhận kết quả này không thể nào cảm thấy vui được, nhưng ông không dám trách vì chính ông đã đẩy trận chung kết vào cục diện khó đỡ như hiện tại. cái bẫy đầu hiệp hai cũng là đám cầu thủ tự biên tự diễn chứ ông không nhúng tay vào.

Dạo này mải mê chuyện làm ăn với nhà tài trợ mà không còn tâm chí vào công tác huấn luyện, đến việc đưa ra chiến thuật ông cũng không dám chắc.

" Quả là một trận đấu khó khăn, có khó khăn chúng ta mới tiến bộ được. chỉ những trận đấu với áp lực lớn như thế này, các cậu mới được rèn luyện tâm lý sắt đá khi thi đấu. 10 phút cuối sẽ quyết định thành bại của đội bóng trong giải lần này, vì thế, có bao nhiêu sức hãy tung ra hết đi, cho bọn họ thấy được sức mạnh của đội Thành Phố."

Trên khán đài nắng đã lên cao, có người nghĩ đội Thành phố sẽ lại thắng áp đảo, có người lại nghĩ đội Long Đình sẽ thắng sau hiệp 1 chơi quá hay, trên cơ đối thủ. vậy mà hai đội lại đang hoà nhau và đá thêm hiệp phụ. như vậy cũng tốt, đá penalty nữa cho đủ gia vị

Dưới sân thi đấu, Hiệp phụ đã được bắt đầu. Đội Long Đình sau nửa cuối hiệp hai chơi phòng ngự chặt, tưởng chừng sẽ kiên định với chiến thuật cầm hoà để quyết định thắng thua bằng loạt đấu súng. nhưng họ không làm vậy, toàn đội dâng cao tràn sang phần sân đội Thành Phố, t·ấn c·ông nhanh tiêu diệt gọn.

Trong một tình huống hỗn loạn trong khu vực cấm địa, bóng lập bập lăn vào lưới đội Thành Phố, Đức Thọ ghét nhất tình huống như vừa rồi, quá đông làm ảnh hưởng khả năng phán đoán của cậu ta. Đội Long Đình bất ngờ vươn lên dẫn trước, từ giờ cho tới cuối trận, họ sẽ trở về phần sân tiếp tục với kế hoạch phòng ngự chặt chẽ như cuối hiệp hai để bảo toàn tỉ số.

Thời gian thi đấu còn lại bảy phút, gánh nặng tâm lý lần nữa trở lại với đội bóng Thành Phố, cứ mỗi giây qua đi, tảng đá trong lòng lại nặng thêm. Làm thế nào để xuyên phá được lối chơi phòng thủ của Long Đình, không còn nhiều thời gian suy nghĩ nữa, các cầu thủ trên hàng công cứ miệt mài chạy, t·ấn c·ông ở cánh trái cho tới cánh phải, kể cả trung lộ Thành Chung cũng dâng cao góp vài cú sút xa.

Cầu Thủ đội Long Đình chơi lăn xả lấy thân hình che chắn. Khi có bóng đội Long Đình cố ý triển khai thật chậm, câu nhiều thời gian nhất có thể. Nắng đã lên cao bào mòn thể lực cầu thủ cả hai bên, Thành Chung, Ngọc Cương, và hai tiền vệ đã chạy cả hiệp đấu. Hai chân nóng bỏng, căng cứng,hiện giờ chỉ trông mong vào đám tân binh vào từ hiệp hai là còn sức chạy.