Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Từ Ao Làng Ra Biển Lớn

Chương 31: Đối Thủ Không Yếu.




Chương 31: Đối Thủ Không Yếu.

Đang trong giai đoạn thi đấu bóng đá mà cứ bị mấy chị gái rủ đi hẹn hò. Xuân Mai và Hoàng Long ngây thơ bị hai chị gái dắt mũi đưa vào bẫy tình. Một cái bẫy ngọt ngào có thể l·àm c·hết n·gười, nhưng may mắn thay hai cô gái đều là dân yêu thích thể thao biết lấy đại cục làm trọng, buff tinh thần cho cả hai thật nhiều. Không được ra sân tập bóng thì ra ngoài chạy bộ rèn thể lực.

Hoàng Long và Tuyết Mai chạy buổi sáng trong khi đó Xuân Mai lại bận rộn phụ cho quán ăn nhà chị Trâm, hai chị em chỉ có thể chạy nhẹ nhàng vào buổi tối. Ghê hơn khi Bảo Trâm bắt Xuân Mai cõng mình mấy trăm mét.

“Đừng có than thở nữa, chị làm thế này là muốn tốt cho em thôi.”

Về đến nhà là rã rời hai chân, Xuân Mai thấy mệt nhưng cũng rất vui. Cái thứ tình cảm chị em mập mờ này khá thú vị, không giống người yêu nhưng lại quan tâm tới nhau rất nhiều. Chị Trâm rất thích nắm tay dạo phố đêm vì thấy nó lãng mạn, bõ công ế mấy năm liền.

Đội bóng chuyền đã thi đấu xong, vào ngày thi đấu trận bán kết bóng đá nam, đến lượt Bảo Trâm và Tuyết Mai rủ nhau đi cổ vũ cho tình nhân bé nhỏ. Cả tuần nay không có thời gian luyện tập cùng nhau, đội bóng Thành Phố tranh thủ khoảng thời gian khởi động để nghe chỉ đạo từ chỗ ông Hùng.

“Do điều kiện vật chất của tình ta còn hạn chế, trong thời gian thi đấu, chúng ta không có địa điểm để luyện tập, Điều này ảnh hưởng ít nhiều đến khả năng phối hợp của các cầu thủ. Tuy nhiên đội nào cũng như đội nào, chúng ta không luyện tập được, các dội kia cũng như vậy. Thế nên các cậu không cần quá lo lắng, cứ thi đấu thoải mái là được.”

“Trận bán kết chúng ta sẽ gặp đội Long Giang, Cánh Phải của họ chơi khá hay ở vòng bảng mọi người phải chú ý một chút. Xuân Mai trận này đá lệch trái, cố gắng hạn chế đường lên bóng của đối phương, đội trưởng Thành Chung ở phía sau nhớ chỉ đạo thêm cho hai tân binh. Các vị trí còn lại giữ nguyên như trận trước.”

“Đã rõ thưa thầy.”

Hai đội nhanh chóng bước vào sân thi đấu, Bùi Tuấn nhanh chóng bám theo Thầy Hùng ra ngoài đường biên, lần này không ca thán vì phải ngồi dự bị, mà tới để báo cáo công việc mà thầy đã nhờ vài hôm trước.

“Thế nào rồi Tuấn? đã lên danh sách xong rồi à?”

Bùi Tuấn lặng lẽ đưa tập giấy ra đưa cho ông Hùng. Ông lướt nhanh qua một lượt, Rồi cầm điếu thuốc hít một hơi.

"Chà ít hơn tôi tưởng, vẫn may là còn đủ một đội bóng. sau này tuyển thêm cũng được. Mà sao không thấy tên của Tân Binh?"

Bùi Tuấn thật thà đáp

. "Em không tiếp xúc nhiều với Tân Binh nên không thể đánh giá theo cảm tính cá nhân. "

Ông Hùng gật gù.

"trước mắt cứ vậy đã, đợi qua tua giao hữu rồi ra thông báo chi tiết sau. trận này ngồi dự bị, cậu không phiền chứ hả."

Bùi Tuấn cười như mếu.

"Dạ không phiền đâu ạ."



Dưới sân trận bán kết đầu tiên giữa đội Long Giang và đội Thành Phố đã bắt đầu. đội thành phố ra sân với sơ đồ 4-3-3 quen Thuộc, Hàng công mạnh mẽ với bộ ba Hoàng Long, Ngọc Cương và Thanh Duy, đã khiến bao đội phải kh·iếp sợ.

Phía bên kia là đội Long Giang vị trí nhì bảng A ra sân với sơ đồ 4-3-3. Dù không cùng bảng đấu nhưng hung danh tử thần của đội Thành Phố không ai là không rõ. Mỗi khi đối đầu với họ, đa số các đội đều chủ động chơi phòng thủ, riêng đội Long Giang sẵn sàng bày thế trận đôi công ngay từ đầu.

Trong hiệp 1, Đội Long Giang được giao bóng trước, rút kinh nghiệm bàn thua đội Hậu Lộc. Đội Thành phố nhập cuộc với nhịp độ chậm, chủ động lùi lại, chờ đối phương triển khai bóng mới lựa chọn phương án đối phó. Đây là trận bán kết, không được phép lơ là chủ quan. chơi chậm mà chắc.

Người ta chỉ thấy đội Thành Phố t·ấn c·ông ào ạt, nên chưa thấy được sức mạnh phòng thủ của họ như thế nào. Đội Long Giang lên bóng chậm, thực hiện nhiều đường chuyền theo chiều ngang. hai bên thăm dò nhau, nhịp độ trận đấu diễn ra khá chậm. Nghe nói cánh phải của Long Giang khá mạnh, Xuân Mai được điều sang đối đầu với họ.

Đối thủ lần này của nó là hai anh chàng cao to với làn da rám nắng, xem chừng rất dai sức và mạnh mẽ trong những pha t·ranh c·hấp. Họ chưa vội tung ra đòn mạnh nhất nên đẩy bóng sang phía cánh trái khá nhiều. Họ khoét sâu vào vị trí của Văn Tân, cầu thủ này mạnh ở khả năng điều phối nhưng khả năng phòng ngự vẫn còn hạn chế.

Ở tuyến trên, Thanh Duy cũng không phải mẫu cầu thủ chăm chỉ đi săn bóng, cậu ta thích nhận bóng từ đồng đội, giữ chân cho những pha đại bác hoặc treo bóng vào trong khu cấm địa. Nam Anh chủ động dâng lên cao một chút, kết hợp với hậu vệ cánh phải bọc hậu cho Văn Tân. Đội Thành phố nhanh chóng đoạt lại được bóng.

Thành Chung lập tức phát động t·ấn c·ông sang phía của Thanh Duy, vì cầu thủ của đội Long Giang vừa dâng cao, khoảng trống phía sau tương đối thoáng. bài đánh tạt cánh đánh đầu là sở trường của đội thành phố. hôm nay là lần đầu đội Long Giang được đối mặt. một quả treo bóng hướng thẳng vào vòng cấm. Hoàng Long nỗ lực bật cao đánh đầu, không may bị hai hậu vệ theo kèm, người kéo áo, người kéo tay nên không chạm được bóng.

Hoàng Long không dứt điểm được thì còn Ngọc Cương, cậu ta luôn trông chờ vào những tình huống như vậy để tỏa sáng thay đồng đội. Nhưng hôm nay, đội Long Giang có một cầu thủ thể lực rất tốt đeo bám, phá bóng ra ngoài.



Bên ngoài vang lên tiếng vỗ tay cho tình huống bóng nguy hiểm đầu tiên của trận đấu. Tuy bỏ lỡ cơ hội nhưng đội Thành Phố được hưởng một quả phạt góc. đội trưởng Thành Chung, trung vệ Nam Anh, Hoàng Long, những người cao to nhất đều lên tham gia pha không chiến này.

Thanh Duy là người thực hiện quả phạt góc, từ khi giải đấu bắt đầu chưa có đội nào ghi bàn từ một tình huống phạt góc. Đội Thành phố có cơ hội trở thành đội đầu tiên làm được điều này. cái chân phải cực ngoan của Thanh Duy vẽ một đường cong về phía cầu môn. Ba bốn bóng người bật cao đánh đầu. Tình huống lộn xộn ngay trong vòng cấm. Hai ba người ngã lăn ra, quả bóng nằm gọn trong tay thủ môn.

Ngay lập tức anh ta ném quả bóng về phía cánh phải của đội mình. Một anh cầu thủ cao to đen hôi đã chờ sẵn, lập tức vít ga lao nhanh sang phần sân đối phương. đội Thành Phố lên tham gia pha bóng vừa rồi, đa số không kịp phản ứng với tình huống này. Người gần trái bóng nhất là Xuân Mai, nó không xâm nhập vòng cấm trong pha tổ chức phạt góc vừa rồi mà chờ ở vòng ngoài, vừa kịp thời truy cản đối phương.

Anh trai da nâu này tốc độ quá nhanh, Xuân Mai co chân lao nhanh hết sức cũng không thể nào vượt lên trước. Nhưng vẫn đủ làm hạn chế không gian xử lý bóng. của đối phương.

Hai người chạy sát tới tận đường biên ngang, Anh trai da nâu này cố ý chạy chậm lại chờ Xuân Mai từ phía sau lao tới. anh huých vai hất Xuân Mai ra một bên để tiến dẫn bóng vào trong.

Xuân Mai được chị Bảo Trâm chăm bón tốt, có da có thịt, không dễ bị hất bay. phần thân trên bị xô nghiêng nhưng phần dưới vẫn kịp chọc quả bóng ra ngoài sân.

Kế hoạch của đội Long Giang rất rõ ràng, cố tình phá bóng ra ngoài để đội Thành Phố được hưởng phạt góc trong lúc đối phương dâng cao tham gia t·ấn c·ông, họ sẽ dùng tốc độ của cánh phải để đấm một đòn " Hồi Mã Thương". Đó đáng lẽ đã làm một pha bóng nguy hiểm của đội Long Giang. Sự đeo bám khó chịu Xuân Mai đã phá huỷ đòn phản công của họ..

Đến lượt đội Long Giang được hưởng một quả ném biên ở sâu phần sân đội thành phố. Họ dâng đội hình lên, chọn một cầu thủ có lực tay tốt nhất, chạy đà thật xa, ném quả bóng vào sâu khu cấm địa. Thành Chung và các đồng đội đã kịp lui về phòng ngự.

Có Nam Anh chỉ đạo hàng thủ, đội Long Giang không gây được nguy hiểm cho thủ môn Đức Thọ. Vừa đoạt được bóng. Thành Chung phất bóng dài lên tuyến trên cho Ngọc Cương. Đội Long Giang có tiền đạo cánh giàu tốc độ. Đội Thành Phố cũng có.

"Lấy chiến thuật của đối phương để đánh bại đối phương, còn gì tuyệt vời hơn nữa."

Ngọc Cương nhận được bóng, lao lên thật nhanh. đội Thành Phố có pha phản công sắc nét. đội hình của đội Long Giang không quay xe kịp ồ ạt chạy về sân nhà thật nhanh. hậu vệ của đối phương quyết chơi lăn xả, đánh một ván cược thực hiện pha xoạc bóng.

Nhìn thấy pha này Ngọc Cương hơi rén chủ động bật nhảy tránh bị c·hấn t·hương, nhờ vậy mà đội Long Giang phá được bóng trong chân. Chưa kịp vui mừng thì tới lượt hoàng Long ập tới, vung chân sút bóng thật mạnh làm tung nóc lưới, ghi bàn mở tỉ số cho trận đấu. cậu ta đưa hai bàn tay lên cao giơ 9 ngón, biểu thị cho 9 bàn thắng đã được ghi trong giải đấu lần này.

Khán giả được phen hò hét phấn khích sao pha bóng hấp dẫn vừa rồi, hai đội ăn miếng trả miếng, chạy qua chạy lại phần sân của nhau rồi kết thúc bằng một bàn thắng.

Người vui nhất có lẽ là Tuyết Mai, cô nàng nhảy dựng lên, ôm lấy cô bạn thân.

"Chồng mình giỏi chưa kìa."

"Rồi, rồi, chồng bà là nhất, được chưa?"

Trải qua một phen hú vía, Thành Chung và các đồng đội mới cảm thấy bàn thắng quý giá đến nhường nào. đồng loại chạy tới chỗ Hoàng Long chung vui.

"Tốt lắm em…"

"Làm tốt lắm, Hoàng Long."

Ngọc Cương vừa mừng vừa buồn, mừng vì pha bóng vừa rồi đã có Hoàng Long tận dụng tốt cơ hội. buồn vì chính mình đã có thể là người mở tỉ số. Có thể tranh giành giải vua phá lưới. nhưng giờ đây Hoàng Long ghi được 9 bàn, còn mình được 7 bàn, khoảng cách lại nới rộng thêm một chút.

"Mọi người cẩn thận, bên kia chơi cứng đấy, mọi người coi chừng bị c·hấn t·hương."

"Đá bóng mà sợ c·hấn t·hương thi ra ngoài đi."

Cánh phải đội Long Giang được đánh giá cao không chỉ ở vị trí tiền đạo phải, Tiền vệ phải, Hậu vệ phải cũng rất đáng gờm. Không nên lấy cứng đối cứng. Thành Chung nhận ra quyết định vừa rồi của mình rất mạo hiểm. Từ giờ sẽ tập trung khai thác cánh trái của đối phương, đánh vào chỗ yếu tránh chỗ mạnh đó mới là đấu pháp hợp lý.

Đội Thành Phố phát huy được khả năng t·ấn c·ông mạnh mẽ vốn có của mình. Bóng được đẩy sang phần của Thanh Duy nhiều hơn, anh ta có nhiều lựa chọn, nã đại bác hoặc treo bóng cho Hoàng Long, chỉ còn cậu ta đảm nhận trọng trách ghi bàn bởi vì Ngọc Cương bị hậu vệ bên Long Giang kèm khá chặt.

Ở chiều hướng ngược lại, đội Long Giang chơi khá rắn, sẵn sàng đôi công t·ranh c·hấp ở khu vực giữa sân, v·a c·hạm liên tục khiến cho đội Thành Phố không lên bóng được nhiều. Mỗi khi Long Giang họ có bóng, sẽ chuyền cho tiền đạo cánh phải của mình. Cầu thủ này sẽ chạy hùng hục như trâu húc mả sang phần sân đối phương, ai chạy ra cản thì anh ta sẵn sàng tì đè húc ngã đối phương. Xuân Mai không "đấu tay đôi" được với người ta, nó chọn phương án chạy song hành, không cho đối phương có khoảng trống để sút. Cùng lắm thì phá bóng ra ngoài đường biên.

Thế trận cứ như vậy diễn ra xuyên suốt hiệp 1, không có bàn thắng nào được ghi thêm. Đội Thành Phố tạm thời dẫn trước một bàn. trong giờ nghỉ giữa hiệp. Ông Hùng quyết định rút Ngọc Cương ra thay Công Minh vào. cả hai đều có sở trường tốc độ, nhưng Công Minh được cái thi đấu liều lĩnh, táo bạo trong những pha xử lý bóng. có thể tạo được đột biến trên sân. Mặt khác Ông cũng đánh giá đội Long Giang gây sức ép lớn ở hiệp 1 ngăn chặn đội ta triển khai bóng, hiện tại thể lực đã giảm sút, ngay đầu hiệp hai phải lập tức mở đợt t·ấn c·ông nhanh, cố gắng ghi bàn thắng sớm, hạ thấp sĩ khí của đối phương.

Rất nhanh hiệp hai đã bắt đầu, tới lượt đội Thành Phố giao bóng, theo đúng kế hoạch, Thành Chung dẫn bóng, kéo đội hình tràn sang sân đối phương. Khả năng phối hợp đội nhóm tốt hơn nên dễ dàng kéo bóng vào sát khu cấm địa. đội Long Giang lùi về rất nhanh, Hàng Công lập tức có hai ba cầu thủ theo kèm. Xuân Mai thì đang dạt ở cánh trái theo kèm tiền đạo chủ lực của đối phương, vậy nên Thành Chung quyết định xử lý cá nhân. Phóng một quả rocket ở ngoài vòng cấm địa.



Bóng đi xoáy vào góc c·hết trước sự ngỡ ngàng của cầu thủ Long Giang.

"Đây đích thị là một siêu phẩm của giải đấu."

Người ta thường thấy Thành Chung chơi sau hàng công, cầm nhịp và hỗ trợ đang đội, ít người thấy anh ta ghi bàn. Nhưng một khi đã để anh ra chân thì kết quả trận đấu có thể đã được an bài rồi.

"Trời ơi, đội trưởng, hoá ra từ đầu anh giấu tài đó à?"

"Ha ha, ai bảo các chú đá tốt quá nên anh không có đất diễn thôi. nói cho mà biết trước đây anh cũng chơi tiền đạo nhé."

Đội bóng có đội trưởng theo trường phái t·ấn c·ông, đội phó theo trường phái phòng thủ. Nam Anh phòng ngự giỏi thế nào cả đội đã biết rõ. còn Thành Chung hôm nay mới được thể hiện chút đỉnh. Cách biệt hai bàn thắng, tâm lý cả đội thoải mái hơn, dù hàng công có bế tắc thì vẫn còn đó đội trưởng ở sau lưng.

Thua hai bàn, đội Long Giang đã rơi vào bước đường cùng, phải dồn toàn lực lên t·ấn c·ông. khoảng trống sau lưng quá rộng rãi để khai thác. Chỉ một đường chuyền vượt tuyến, Hoàng Long và Công Minh liền nắm lấy thời cơ, mỗi người ghi được một bàn. nâng tỉ số trận đấu lên 4-0.

Đội Long Giang bế tắc trên mặt trận t·ấn c·ông. cánh phải giàu tốc độ hôm nay bị Xuân Mai và sự bọc lót của Nam Anh hoá giải hoàn toàn, không tạo được tình huống nguy hiểm nào.

Thua trận một cách tâm phục khẩu phục. Anh da nâu bên đội Long Giang lập tức lọt vào tầm ngắm của ông Hùng, ở trận khai mạc giải đấu, các chuyên gia cũng đã đánh giá cao người này. Nếu có thể tuyển vào đội bóng của tỉnh thì thật là tốt. Nghĩ là làm, ông Hùng ra chúc mừng đội bóng của mình đồng thời không quên sang vị trí của đội Long Giang, thảo luận gì đó với quản lý của đội bóng.

Cả đội nán lại sân xem cặp trận bán kết thứ hai. họ rất mong chờ đội đầu bảng A – Long Đình- thi đấu thế nào với đội nhì bảng B- Hậu Lộc-. để xem ai sẽ là đối thủ ở trận Chung kết .

Lúc nãy hai đội kia cũng đã theo dõi đội Thành Phố thi đấu, chắc chắn đã nhìn nhận ra một số chiến thuật, các cá nhân đáng chủ ý cần phải theo kèm.

Ngược Lại, đội Thành Phố cũng không dám chủ quan lơ là, đối thủ vòng sau sẽ mạnh hơn vòng trước, có sự chuẩn bị không bao giờ là thừa. Hoàng Long bị tiếng gọi của tình yêu lôi kéo ra khỏi hàng ngũ của đội bóng, mà Xuân Mai cũng phải đi kèm vì ở nơi đó cũng có người đang chờ đợi.

“Yeah, chúc mừng đội của em đã giành chiến thắng nha. Em ghi hai bàn trận vừa nãy, như vậy tổng cộng là được 10 bàn ròi. Quá dữ luôn, phải thưởng ngay mới được.”

Tuyết Mai tranh thủ hôn lên má tình nhân bé nhỏ, coi đó là phần thưởng khích lệ.

“Cảm ơn chị em cũng nghe tin đội bóng chuyền của chị giành hạng nhất phút cuối, chúc mừng chị nha.”

Tuyết Mai giả bộ hờn dỗi.

“Chúc mừng vậy thôi đó hả?”

Tuyết Mai giơ cái má của mình mời gọi Hoàng Long, từ lúc hẹn hò với nhau toàn là cô nàng chủ động thôi à? Lần này phải để tình nhân bé bóng can tâm tình nguyện chủ động thơm má của nàng.

Ở sân vận động đông người, Hoàng Long chỉ có thể hôn vội vàng, như vậy cũng đủ làm cho Tuyết Mai cảm xúc tuôn trào, nhí nhảnh khoác tay Hoàng Long kéo vào lòng của mình.

Đôi kia thích thú thể hiện tình cảm bao nhiêu thì phía Xuân Mai lại trầm bấy nhiêu, Bảo Trâm đưa cho Xuân Mai một chai canh muối, đồ uống giải khát vô cùng hiệu quả cho người vận động nhiều.

“Thấy em chạy hùng hục trên sân, chắc mệt lắm hả?”

Xuân Mai cầm chai nước, uống liền một hơi hết nửa chai. Thở ra một hơi sảng khoái.

“Dạ, tiền đạo đối phương vừa khỏe vừa chạy nhanh, nhưng kỹ thuật còn hạn chế nên em vẫn chơi được. Nếu anh ta có thêm kỹ thuật tốt nữa thì chắc chắn là một con quái vật trên sân cỏ đấy.”

“Vậy em có phải một quái vật trên sân cỏ không?”

Xuân Mai lắc lầu.

“Hoàng Long có thể coi là quái vật còn em thì không phải.”

Bảo Trâm nghiêng đầu nhìn mặt Xuân Mai, khi ra ngoài cô thường đeo khẩu trang, vừa chống bụi bẩn vừa che được khuyết điểm hai cái răng thỏ. Vậy nên người ngoài nhìn vào sẽ tập trung chú ý vào đôi mắt của cô nàng. Xuân Mai cũng nhìn vào đôi mắt mà cảm nhận được người đối diện.



“Trên mặt em có gì à?”

“À chị nhìn xem em đang nói dối hay nói thật, khi nói dối em thường cười nhạt, giống như lúc nãy vậy.”

Xuân Mai chép miệng.

“Cái đấy đâu phải nói dối, em chỉ khiêm tốn thôi mà.”

Bảo Trâm đạt một tay lên vai Xuân Mai.ánh mắt thăm dò cậu em.

“Chị xem em thi đấu mấy lần rồi, thấy em chơi bóng rất tự tin không nhút nhát như ở bên ngoài sân cỏ. Chị nghĩ rằng em cũng là một quái vật đấy.”

“Em đã theo dõi 7 đội còn lại thi đấu trong giải lần này. Nói không quá, nếu xét về phương diện cá nhân, em mà đứng thứ hai, không ai dám nhận đứng thứ nhất đâu.”

Tuyết Mai ở cạnh đó nghe Xuân Mai gáy mà nóng cả tai, vội lôi Hoàng Long tới chỗ Xuân Mai đối chất.

“Nè, nổ nổ vừa thôi nha nhóc, Hoàng Long ghi 10 bàn rồi đó, nhóc ghi được mấy bàn mà nói không ai dám đứng thứ nhất.”

Xuân Mai chưng hửng, nhìn Hoàng Long.

“Cậu thực sự cho rằng cậu là cầu thủ giỏi nhất của giải đấu à?”

Hoàng Long cao hứng trêu chọc Xuân Mai.

“Đúng rồi, thì rõ ràng như vậy mà, tôi đang là vua phá lưới, cậu cũng từng là bại tướng của tôi, quên rồi sao?”

Tuyết Mai gật đầu phụ họa.

“Đúng rồi đó, trận so tài buổi sáng hôm đó, chị có thể làm chứng, cả hai đứa bạn cùng phòng của nhóc nữa. Hôm đấy chẳng phải bị Hoàng Long h·ành h·ạ cả trận đó sao?”

Xuân Mai cứng họng.

“À… thì.. lúc đó cũng khá lâu rồi mà, bây giờ chắc chắn là khác rồi.”

Hoàng Long làm bộ thách thức.

“Sao không phục hả? Vậy sau giải đấu này chúng ta tái đấu đi. Tôi sẽ bắt cậu phải thừa nhận ai mới là người giỏi hơn.”

“Cậu sẽ hối hận đấy, tôi không dễ bị vượt mặt như trước đâu.”

“Ồ, vậy sao? Tôi cũng rất mong chờ đây.”

“Hay quá, vậy thì chị sẽ làm trọng tài cho hai đứa.”

Xuân Mai và Hoàng Long đồng thanh

“Không cần đâu?”

Tuyết Mai ngơ ngác hỏi vì sao, thì hai người đều nói đó là cuộc chiến của những người đàn ông, không nên để người khác xen vào. Xuân Mai không muốn bà chị chứng kiến cảnh tình nhân của chị ấy bị thua thảm. Còn Hoàng Long, cậu ta sợ bị phân tâm vì người yêu, có chị ở đấy sẽ tạo một chút áp lực lên đôi chân của cậu. Đồng thời cũng biết rõ Xuân Mai giờ đây có da có thịt rồi, kinh nghiệm chơi bóng đã dày thêm. Thực sự khó khăn khi phải đối mặt với cậu ta.

Hai người nháy mắt với nhau, không tranh cãi nữa mà tập trung quan sát trận đấu bán kết còn lại. Đội Hậu Lộc từng là bại tướng của đội Thành Phố, chiến thuật của họ phụ thuộc nhiều vào đấu pháp của người quản lý. Họ là một tập thể đồng đều, không chơi bóng cá nhân, chọn đúng chiến thuật thì có thể làm khó được đội đối phương. Nhưng chỉ dừng ở mức độ làm khó.

Đội đối thủ là đội Long Đình, nhất bảng A, mạnh ở hai cánh, sở trường chơi bóng bổng, sở hữu các cầu thủ có chiều cao tốt. hai hậu vệ cánh đều là những chân chuyền chất lượng, liên tục bơm bóng lên tuyến trên, lợi dụng thế mạnh về thể hình để chiến thắng các pha không chiến.

Cự ly đội hình của đội Hậu Lộc bị kéo dãn, khoảng trống giữa các tuyến rộng mênh mông, cầu thủ đội Long Đinh dễ dàng chiếm lấy, thoải mái thực hiện ý đồ trong từng pha bóng. Tuy nhiên chơi bóng dài cũng có nhược điểm, không phải cầu thủ nào cũng xử lý bước 1 và khống chế bóng tốt, rất nhiều đường chuyền lỗi ở hiệp hai, khi thể lục cầu thủ xuống cấp. Bù lại, hàng thủ của Long Đình tương đối chắc chắn, thủ môn cao kều trấn giữ khung thành rất hiệu quả, cả trận không bị thủng lưới bàn nào.

Bất ngờ nhất chính là Tính từ đầu giải đến giờ, đội Long Đình là đội duy nhất chưa thủng lưới bàn nào, đổi lại mỗi trận thắng chỉ ghi được từ 1 đến hai bàn thắng. Trận bán kết nằm trong túi đội Long Đình, họ ghi được hai bàn và tiếp tục giữ sạch lưới. Là đại diện tiếp theo bước vào trận chung kết đối đầu với đội bóng Thành Phố. Một đội chưa thủng lưới, một đội ghi tới 25 bàn thắng sau 4 trận đấu, hứa hẹn là một trận đấu hấp dẫn.