Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Truyền Thuyết Quy Long Giới

Hầm ngục phong đạo




Hầm ngục phong đạo

Đối với Trương Diệp, hắn đã sớm coi sinh tử biệt ly là lẽ thường của cuộc sống. Ở Trái Đất hắn chứng kiến quá nhiều cảnh n·gười c·hết, cảnh tan cửa nát nhà, mọi thứ khiến trái tim hắn lạnh băng.

Trong đó đã sớm chả còn gì ngoài sự truy cầu tự do của bản thân, nếu hắn thất bại thì hắn cũng vui lòng c·hết đi vì bản thân đã cố hết sức.

Về phần Bạch, y sinh ra từ khu ổ chuột đâu đó tại đất nước này. Mẹ y là gái bán hoa ở một cái lầu xanh nào đó. Bạch Đông Quân chơi bà ta xong và khăn gói biến mất.

Khoảng thời gian tuổi thơ đó y không giống những đứa trẻ khác. Đánh đập, bỏ đói, khát khô cổ, ă·n t·rộm,...tất cả thứ đó đều trải nghiệm qua. Còn mẹ y sau khi dính bầu thì bị đuổi khỏi lầu xanh, bà ta biến thành một con nghiện rượu và t·huốc p·hiện. Biến con trai mình thành chân kiếm đồ để bản thân chìm đắm trong sự khoái lạc.

Được thức tỉnh năng lực đã là may mắn lắm rồi. Có thể nói với cái tuổi thơ tệ hơn cả đống rác ngoài kia thì mấy c·ái c·hết chóc này chả là gì. Không thiếu một cái xác đang phân huỷ nằm ở đâu đó trong khu ổ chuột.

Đám thanh niên từ Dương gia này nên thấy tự thương hại bản thân, chúng đen đủi gặp phải hai tên g·iết người máu lạnh.

Trương Diệp chỉ kiểm tra một lượt xem chúng có bất cứ thứ gì có thể dùng được, và thêm vào đó là liệu chúng đã báo gia tộc về nơi này chưa.

Vật phẩm truyền tin chúng có nhưng lần gần nhất được dùng là ba ngày trước, ngoài ra không có gì khác.

Với điều đó thì một là chúng chưa báo và mọi chuyện ổn, hai là chúng chưa báo nhưng gia tộc đã biết và gửi chúng đến đây chính là vì chỗ này.

Cánh cửa có một số hoa văn cổ, niên đại vạn năm thậm chí hơn như vậy. Nếu thật sự là thế, tỉ lệ Dương gia biết về nơi này sẽ thấp hơn một phần.

Một số tin đồn về truyền thừa trong rừng vô âm? Có một hai cái nhưng chúng đều được kiểm tra và hoàn toàn là tin nhảm. Vì thế đây là một hầm ngục thì có tỉ lệ cao hơn.



Nhưng thế thì rất không ổn, vì hai người họ sẽ không thể cuỗm hết những thứ giá trị trong đó. Và nếu Dương gi biết về nơi này thì vài ngày nữa họ sẽ cử người tới vì đám kia đ·ã c·hết. Đến lúc đấy tất cả những gì có trong đây sẽ thuộc về họ và Trương Diệp không thích điều đó.

"Bạch, tôi cần anh liên lạc và bàn bạc với Hoàng về nơi này, nói với anh ta khả năng cao đây là một cái hầm ngục. Tôi sẽ kiểm tra để có thêm thông tin."

Hầm ngục là gì? Là hệ thống hang đa tầng được dựng lên một cách tự nhiên. Chúng thường sẽ có hơn trăm tầng, mỗi tầng chứa rất nhiều ma vật cùng tài nguyên. Đặc biệt quý giá là ở tầng cuối, chúng sẽ sở hữu một cái cổ thạch!

Cổ thạch là loại đá được khắc ký tử cổ từ trước cả thời Đại Loạn Quỷ Tôn tung hoành thế gian. Chúng sở hữu một loại sức mạnh to lớn, liên quan mật thiết đến sự phát triển của hầm ngục.

Ma vật, tài nguyên, môi trường bên trong đều phụ thuộc vào cổ thạch. Chúng cũng sở hữu những thuộc tính giống như ma pháp: kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ, phong, lôi, băng,...

Nếu kiểm soát được cổ thạch, đồng nghĩa với việc kiểm soát cả hầm ngục. Như vậy thì sẽ kiểm soát được không gian bên trong, biến nơi đây thành một nơi trú ẩn. Đồng thời kiểm soát ma vật và tài nguyên, biến nơi đây thành nguồn cung ma thạch, tài nguyên trong một thời gian dài.

Một hầm ngục sẽ có tuổi thọ khoảng vạn năm nếu nó không bị cái gì đó phá huỷ, tức là huỷ đi cổ thạch. Số tầng sẽ tương đương với tuổi thọ, đồng thời độ khó cũng phụ thuộc vào đó.

Có bốn cấp độ hầm ngục: thập niên, bách niên, thiên niên, vạn niên. Hầm ngục càng non trẻ thì thời gian còn lại càng lâu, như vậy người chiếm được quyền điều khiển nó sẽ có nhiều thời gian để khai thác. Nhưng sẽ mất rất nhiều thời gian đến khi những thứ trong hầm ngục thực sự đem lại nguồn lợi.

Cấp độ càng cao thì phẩm chất tài nguyên càng cao, thu lợi sẽ nhiều hơn. Vạn niên hầm ngục thậm chí còn có lục đẳng tài nguyên, chuẩn thất đẳng tài nguyên. Nhưng nếu lúc đó mới chiếm dụng chúng thì độ khó sẽ rất cao và thời gian khai thác không nhiều, thường sẽ bị phí phạm vì hầm ngục sụp đổ.

Vì thế lý tưởng nhất là phát hiện và trinh phục một bách niên hầm ngục hậu kỳ, khi nó sắp chuyển thành thiên niên. Như vậy thời gian đến khi thực sự đem lại lợi sẽ ngắn hơn và độ khó dễ hơn trinh phục một cái thiên niên hoặc vạn niên.

Tất nhiên đời không phải lúc nào cũng đem cho ta những thứ lý tưởng. Trừ khi tìm ra hầm ngục vạn năm thì các gia tộc thường sẽ xuất nguồn lớn nhân lực để trinh phục bất cứ hầm ngục nào họ thấy. Nếu nó phù hợp để dùng bây giờ thì tốt, chưa đủ thì đề dành cho thế hệ sau.



Về phần Trương Diệp hắn đối với hầm ngục này không quá mặn mà. Bao nhiên năm tuổi cũng đều được với hắn, vì dù như nào hắn cũng chỉ đủ thời gian là lực để vượt vài tầng đầu.

Nhưng tốt nhất là thập niên. Vì hắn vẫn thích thu hết lợi của người khác hơn là để cho họ gì đó, hầm ngục dễ thì hắn sẽ dọn nhanh hơn.

Và thêm nữa thì nếu hắn chiếm được cổ thạch, hắn sẽ là chủ nhân hầm ngục này. Lúc đấy mang cổ thạch đi đâu cũng được, miễn là định kì mang nó về để duy trì sự tồn tại cho hầm ngục.

Nếu không thì hắn có thể dùng làm một con bài trao đổi thượng giai.

Với tâm lý như vậy, Trương Diệp đẩy mạnh cánh cửa và tiên dần vào bên trong nơi mà hắn phỏng đoán là hầm ngục.

Không gian trước mặt hắn hoàn toàn khác biệt với bên ngoài. Ngoài kia là một hố sâu toàn bụi đất, bên trên là khu rừng im lặng. Phía sau cánh cửa lại là một không gian thảo nguyên đồng cỏ xanh thẫm, sắc trời hơi âm u một chút.

Tuy nhiên đấy không phải tất cả, trong đây tồn tại rất nhiều gió to thổi qua. Không gian luôn vang lên âm thanh ù ù, xa xa còn thấy một c·ơn l·ốc x·oáy, loáng thoáng trên trời thấy mấy cái phong nhận. Hiển nhiên cổ thạch của hầm ngục này là thuộc tính phong.

Nếu có tạo nghệ lưu phái tương đương với thuộc tính hầm ngục thì độ khó trinh phạt sẽ thấp hơn vài phần. Bất quá, phong đạo của Trương Diệp hoàn toàn trống trơn.

Nhưng hắn cũng không ngại kiếm lợi từ nơi này, ai lại chê tiền nhiều bao giờ. Hắn đang không có nguồn thu ma thạch cho chính mình. Cộng thêm tài nguyên kiếm được trả bằng sức lao động sẽ rẻ hơn đi mua, dù sao nó cũng miễn phí.

Không gian bên trong hầm ngục thường khá rộng lớn, bởi những hầm ngục được tìm thấy đa số là lớn tuổi. Những cái non trẻ thì bé hơn, đôi khi chỉ như một cái hang bình thường.

Hầm ngục mà hắn vừa tìm thấy, rất có khả năng rơi đúng vào hậu kỳ cấp độ bách niên. Nhưng trước mắt là vẫn cần kiểm tra thêm.



...

Thời gian bên trong hầm ngục cũng có sai biệt với bên ngoài nên dù hắn đã đi lại hai ba ngày trong đây, bên ngoài cũng chỉ mới vài tiếng.

Hắn đã khám phá qua đến tầng thứ năm. Những ngày qua hắn g·iết không ít phong đạo ma vật, chúng đa số là tam đẳng, tứ đẳng chiếm số ít, mỗi tầng sẽ có một con ngũ đẳng thống lĩnh.

Ma thạch hắn thu được cũng kha khá, ba ngàn ma thạch hạ cấp, một ngàn bảy trăm ma thạch trung cấp, bốn viên ma thạch thượng cấp.

Trong đó hạ cấp rơi ra từ tam đẳng ma vật, trung cấp là từ tứ đẳng, còn ngũ đẳng sẽ cho ra thượng đẳng.

Đây là một khoản thu cực lớn với một người, không nói đến lượng hạ cấp và trung cấp mà nói thượng cấp. Rất nhiều gia tộc cỡ nhỏ một viên còn không có được.

Ma vật ngũ đẳng dù yếu hơn ma pháp sư ngũ đẳng thật sự thì vẫn là một khoảng cách lớn với những đẳng cấp thấp hơn. Bất quá, Trương Diệp là nhân vật có thể kích phát sức mạch ngũ đẳng tạm thời. Dù vậy hắn vẫn không quá dễ chịu trong việc chiến đấu với lũ ma vật ngũ đẳng.

Nhưng cũng không phải thiệt thòi khi chiến với chúng. Một trong số bốn con bị g·iết đã rơi ra một pháp thạch, nó chưa ngũ đẳng ma pháp [Bạo Phong Lôi Hống].

Khi kích hoạt sẽ hống ra một c·ơn l·ốc x·oáy từ miệng, trong lốc ẩn chứa vô số phong nhận cuồng bạo, loáng thoáng xuất hiện những tia sét lam sắc ẩn trong phong nhận. Ma pháp này là một đại sát chiêu quần công, còn lớn hơn [Huyết Kiếm Quy Tông] mà hắn vốn có. Vì này là chân chính ma pháp ngũ đẳng!

Trương Diệp thậm chí còn không suy nghĩ gì thêm mà trực tiếp hấp thu pháp thạch này. Với hắn thì nó sẽ là một con bài tẩy, không rơi vào đường cùng thì sẽ không dùng. Bởi nó sẽ đốt tử sắc ma năng của hắn đến gần như cạn kiệt, ngoài ra sẽ tổn thương cổ họng cùng miệng của hắn.

Vì ma pháp này vốn sinh ra do con phong lôi lang thiên thú vương kia, hoàn toàn phù hợp với cấu tạo cơ thể của giống loài này. Dùng trên người Trường Diệp có hạn chế như vậy đã tốt lắm rồi, còn hơn việc hắn hấp thụ pháp thạch xong không dùng được vì yêu cầu nào đó.

Ngoài ma thạch và pháp thạch thì hắn còn thu thập lượng lớn xác ma vật, tài nguyên thiên nhiên bên trong hầm ngục,...Những thứ này đều có thể sử dụng hoặc đem đi bán đổi lấy ma thạch.

Chỉ mấy tiếng thời gian bên ngoài kia đã đủ để hắn kiếm một lượng lớn như vậy, thử hỏi nếu sở hữu hầm ngục và có nguồn cung mỗi ngày sẽ như nào.