Dương gia cường giả
Hầm ngục này thật là siêu việt Trương Diệp tài lực từ trước đến nay. Hắn dành ra thêm mấy ngày trong đó mà một đường thẳng tiến đến tầng thứ mười.
Thu nhập lại một lần nữa đại bứt phá. Ma thạch hạ cấp đã sớm vượt quá con số một vạn, trung cấp đột phá đến sáu ngàn có hơn. Nhưng lớn nhất vẫn là ma thạch thượng cấp.
Trong không gian túi trữ vật của hắn có thể thấy tám viên đá lơ lửng độc một không gian. Chúng toả ra tử quang sáng cả vùng nhỏ. Này chính là tám viên ma thạch thượng cấp mà hắn khổ cực kiếm được.
Hắn đã vượt chín tầng, nay dừng tại tầng mười. Đáng lý là phải có chín viên, nhưng bất quá thiên thú vương thống lĩnh tầng bảy thực lực vượt xa tưởng tượng của hắn.
Đầu giao loại thiên thú vương này không những lực công kích kinh hoàng khủng bố, lại còn vô cùng giảo hoạt. Cơ hồ linh tính không hề cùng những sinh vật khác một đẳng cấp. Tổng hợp chiến lực đã có thể coi như chân chính ngũ đẳng ma pháp sư.
Nó khiến hắn thương tích vô số, thậm chí chật vật chạy trốn. Hắn tiêu tốn cả ngày trời ở đó liên tục bào mòn sức lực đầu giao kia. Cuối cùng may mắn một kích toàn lực [Bạo Phong Lôi Hống] đem cả cơ thể lẫn ma thạch của nó đều huỷ diệt.
Đó là trận chiến mà hắn tổn có thừa mà bổ không đủ, tiêu hao ma năng và thể lực vô cùng lớn, mạng xuýt chút nữa mất nhưng thu lợi lại chẳng có gì.
Nhưng những tầng sau thu hoạch đã nguôi ngoai phần nào tiếc nuối trong lòng hắn.
Vốn là muốn tiếp tục vơ vét tài nguyên trong hầm ngục, bất quá hắn lúc hắn tạm rời ra ngoài phát hiện một cảnh tượng không mấy tốt đẹp.
Toàn bộ không gian xung quanh cánh cổng đều biến đổi. Bẩu trời nhiễm đầy khói bụi đỏ lòm, không khí có phần nóng bức đến khó tả khiến hắn vừa ra đã vã mồ hôi như tắm.
Nhìn qua nhìn lại hắn phát hiện đây là một hợp chiêu lĩnh vực. Hiệu quả của nó đơn giản chính là mô phỏng lĩnh vực, điểm trừ là không trực tiếp đem tiểu không gian phủ lên đại thế giới. Mà đơn giản chỉ là hư ảnh mà thôi.
Nhưng loại hợp chiêu này lại thập phần hữu dụng hơn lĩnh vực thông thường. Nó phù hợp ma pháp sư dưới ngũ đẳng dùng, lại thêm nữa là dễ dàng trong tương lai thay đổi.
Phàm là lĩnh vực đều có tính chất bất biến, đối phương nắm được điểm yếu liền dựa vào đó phá giải chiêu thức. Nhưng đối hợp chiêu lĩnh vực lại không tương đồng, nó chân chính là ma pháp cùng vật phẩm ma pháp hợp lại, cư nhiên có thể sửa đổi nâng cấp.
Quay lại với không gian xung quanh, kiểu loại hợp chiêu lĩnh vực này thập phần là khiến thế nhân liên tưởng đến Dương gia.
Hắn ở trong hầm ngục thời gian rất nhiều nhưng bên ngoài bất quá mới chỉ hai ngày. Nhưng như vậy là đủ để Dương gi gửi đến cường giả.
Nhìn quanh lại không có Bạch, hiển nhiên là y đang giao chiến ở đâu đó quanh đây. Chợt một đạo quang thiểm nhắm thẳng hướng Trương Diệp mà chiếu.
Hắn những là vẫn kịp thôi động [Thiện Địa Gia Tốc] cố gắng né quá. Đạo quang thiểm kia chỉ sượt qua vai hắn, nhưng vẫn là tổn thương không hề nhỏ.
Hắn mơ hồ cảm nhận được bỏng rát nơi vai phải, hơn nữa còn không ngừng tiếp tục thiêu đốt. Vội vàng lùi lại ra xa nhanh chóng chữa thương.
Hắn vừa quay đầu thì lại tiếp tục mấy đạo quang thiểm chiếu tới. Nhưng không ai tắm hai lần một dòng sông bao giờ, Trương Diệp giờ là đã có chuẩn bị. Nhanh chóng né tránh này đó quang thiểm.
Giờ hắn đã chân chính tìm thấy địch nhân, tiến tới là một vị ma pháp sư đang phi hành trên không. Y mặc trang phục thường thấy của gia lão Dương gia, sắc trắng đỏ là không lẫn đi đâu được.
"Vị gia lão này vậy mà lại là quang đạo ma pháp sư!"
Dù Dương gia nổi tiếng nhờ hoả đạo, huyết mạch cũng định là thịnh lưu phái này. Nhưng đời người không phải cứ muốn là được. Dòng đời số đẩy sẽ khiến chúng ta chọn khác đi.
Vị trước mặt này là tu hoả đạo bất thành chuyển qua tu quang đạo. Nhưng ai ngờ lại trong gia tộc riêng một ngọn cờ, tung hoành chiến trường với danh chiêu [Dương Nhật Chi Quang].
Không ai khác ngoài Dương Cảnh Nghi!
Trương Diệp nhưng lại không nghĩ tới Dương gia gửi ra một vị cường giả bậc này. Chứng tỏ họ là có biết sự tồn tại của phong đạo hầm ngục, đến đây chính là vì nó.
Điều này không kì lạ, phàm là người tu hoả đạo thì đều sẽ muốn phụ tu quang đạo, lôi đạo hoặc phong đạo phụ trợ. Vì ba đạo này chính là vô cùng phù hợp gia tăng uy lực hoả đạo chiêu thức. Dương gia là siêu cấp gia tộc đương nhiên đối với hầm ngục này thèm muốn.
Trương Diệp dù cũng là cường giả trong tứ đẳng, phát lực tối đa có thể đạt trình độ ngũ đẳng. Nhưng đối bậc này nhân vật vẫn là có e ngại, vì Cảnh Nghi nhưng cũng là từng chiến qua ngũ đẳng địch nhân. Còn là đường đường chính chính đánh người ta bại lui.
Trong tứ đẳng tuyệt đối là tinh anh nhất giai. Trương Diệp bất quá cũng là lợi dụng thủ đoạn âm hiểm, lợi dụng lòng người mà ra tay.
Nếu trước đó hàn băng tam anh thực sự đối hắn ra tay thì có khi là Bạch Điêu Quân hoặc Bạch Nguyệt Quân cũng chật vật chứ đừng nói Bạch Tiêu Quân.
Từ xa xa bay đến một thân bạch bào, hàn khí toả ra nhưng lại bị không gian chung quanh áp chế sáu bảy phần. Hai tay y cầm hai kiếm trắng như tuyết. Này chính là Bạch!
Y là đang chạy trốn rất cực, phía sau đuổi g·iết là một vị lão giả tu vi cũng tứ đẳng. Lão giả ha ha cười lớn, mỗi lần vung tay là một đạo hoả luân xoay nhanh hướng Bạch g·iết tới.
Y mặc dù là từng g·iết quá cường giả tứ đẳng Bạch Điêu Quân, nhưng lúc đó cùng bây giờ là tình cảnh khác xa. Trước là hai người băng tuyết đạo đối nhau, bây giờ là băng tuyết đoạ đối chiến hoả đạo. Không nói cũng thấy yếu thế.
Thực tế là lần đó kích ra đại sát chiêu, tạo ra hư ảnh hai đầu tuyết lang cũng tự tổn thương mình mà còn rơi vào giằng co thế. Về sau nhờ Trương Diệp mà chiếm tiên cơ g·iết được đối thủ.
Bây giờ gặp thiên địch, Bạch tuyệt sẽ không mạo hiểm hy sinh đại giới phát ra sát chiêu lớn trước đó.
Y cũng ý thức được Trương Diệp đã ra khỏi hầm ngục, cư nhiên cũng thấy hắn một hồi né tránh quang thiểm của Dương Cảnh Nghi.
Đối với người này còn có chút hả hê, bởi lẽ hắn bỏ mặc y bên ngoài tiến vào hầm ngục hai ngày đêm.
Mới sáng ngày thứ hai Dương gi đã cử người tới, y một đấu hai trong lòng vô cùng oán giận Trương Diệp.
Nhưng ngại thân phận người cùng thuyền, y nuốt xuống một ngụm bực tức mà lại hội cùng Trương Diệp.
"Ngân! Ngươi có kế nào tốc tốc nói!" Bạch vội vàng hướng Trương Diệp truyền âm.
Hắn bên kia nhận được cũng lại nhíu mày, vậy mà lại thêm một vị cường giả nữa. Nhìn lão đuổi g·iết Bạch với mây chục cái hoả luân đã khiến đồng tử hắn khẽ co rụt.
"Ngươi cũng là chiến lâu hơn ta, kế thoát thân là chưa có thì làm sao ta có?!" Hắn bực tức truyền âm lại. Bạch nhận câu trả lời này cũng âm thầm chấp nhận, hắn là nói có lý.
Vất Bạch ra sau đầu, Trương Diệp lại đối diện Dương Cảnh Nghi. Hắn là vẫn cố gắng huy động này đó huyết kiếm t·ấn c·ông nhưng tốc độ lại không bằng, đều bị ánh sáng làm bốc hơi.
Hắn vẫn là chưa rơi thế khó, tạm thời sẽ không phát ra hợp chiêu [Huyết Kiếm Quy Tông]. Như vậy đối hắn có khi bất lợi, tiêu hao ma năng từ hầm ngục đã không nhỏ, hắn ra ngoài là để nhờ Bạch giúp hồi phục. Giờ lại phí phạm chính là hành động ngu xuẩn.
Này là lại trách hắn bất cẩn, nhất thời vì tham tài nguyên trong hầm ngục mà quên mất Dương gia sẽ cử người tới bất cứ lúc nào. Dựa vào hai chiến lực tứ đẳng cường giả này đủ hiểu, họ không chỉ nhận thức sự tồn tại của hầm ngục mà còn hiểu số tuổi của nó.
Cắt ngang suy nghĩ của hắn là một chiêu lạ của Cảnh Nghi. Y vung hay tay ra, tám chín đạo quang cầu bắn ra nhưng lại là vây quanh vị trí của Trương Diệp, thuỷ chung không hề công kích.
Chưa kịp để hắn thấu chiêu này, y xuất ra một đạo quang thiểm vào một quả cầu. Dị biến sau đó xuất hiện, quang thiểm nhập vào quang cầu sau đó lại sinh ra làm hai.
Hai đạo sau đó lại v·a c·hạm hai quang cầu khác, phân ra tổng cộng bốn đạo quang thiểm. Chúng cứ thế qua lại giữa những quang cầu, liên tục nhân đôi. Đây là gia tăng cấp số nhân a, phạm vị lại vô cùng lớn.
Tia sáng lại không hề chỉ di chuyển qua lại mà trên đường chúng đi cơ hồ đều đi qua chỗ Rinas đứng. Hiển nhiên là do Cảnh Nghi thao túng quang cầu, định hướng nhắm vào Trương Diệp.
Mà mỗi lần nhập cầu xong bắn ra tốc độ lại có hồ tăng, dần dần ép Trương Diệp không thể né phải thôi động [Kim Cương Thể] ương ngạnh đối chiến.
Chiêu này nhưng là đem có thể hắn nâng lên đẳng cấp ngũ đẳng, vậy mà chung quy dính phải quang thiểm cũng không hề dễ chịu. Như vậy đủ thấy thực lực chiến ngũ đẳng của Cảnh Nghi là thực chứ không hư.
"Ma đầu tặc tử, chiêu này của ta tên là [Quang Cầu Phân Xạ] hợp chiêu mới nhất mà ta thiết tưởng đi ra. Có phúc làm người đầu tiên nếm thử chính là may mắn cho nhà người!" Cảnh Nghi đứng xa lớn tiếng hét lớn về phía Trương Diệp.
Hắn bên kia một chữ cũng không hụt mất, nhưng lại không hề bực tức mà trong mắt một tia tinh mang loé lên.