Vô lý?!
Về đến phòng, Trương Diệp ngay lập tức kiểm tra bản thân. Hắn quả thật là đang rất tò mò, bản thân đã phát triển đến mức nào.
Một viên quan trạng thái thạch, hình thoi, bên trên khắc quốc huy đế quốc. Đây là món đồ hắn từng dùng để kiểm tra bản thân hồi còn ở doanh trại.
Tài lực Ám Hội vô cùng lớn, cư nhiên là có một số lượng lớn cho thành viên dùng. Nhưng hắn lại không mượn của họ, này là hắn tự bản thân có.
Bởi vì dù không rõ bản thân gia tăng cụ thể bao nhiêu sức mạnh, hắn vẫn biết là rất nhiều, phải nói nhiều phi thường.
Trước đây hắn chưa từng gia tăng mạnh như vậy, bởi bí pháp lúc đó luyện chưa kĩ, cộng thêm không có phá đan dược, trợ luyện dược như bây giờ.
Giờ lại tăng đột biến như vậy, hắn phải ẩn giấu. Không thể tin Ám Hội trăm phần trăm được, họ nhìn qua đa số là người chính đạo.
Nhưng bản chất của nó lại giống ma đạo, làm việc không từ thủ đoạn. Có chăng là mục đích chính nghĩa.
Thế thì hắn càng không thể tin tưởng tuyệt đối, con át chủ bài có thể giấu thì tận lực giấu. Ngộ nhỡ quan trạng thái thạch của họ có khả năng lưu giữ thông tin.
Sự gia tăng của hắn bị lộ thì sao? Chả phải họ sẽ đem hắn ra nghiên cứu, đạt được bí pháp, này là hoàn toàn không có lợi cho hắn.
Bí pháp này khiến hắn khác biệt, mạnh hơn người khác, giờ ai cũng biết thì hắn lấy đâu ra lợi thế? Vậy giữ được cho mình bao nhiêu thì giữ.
Một giọt máu nhỏ xuống quan trạng thái thạch, nó phát sáng lên rồi dần dần một tấm bảng hư hư ảo ảo hiện ra. Mơ hồ tồn tại, mơ hồ không.
•Tên: Trương Diệp
•Chủng Tộc: Nhân Tộc
•Chức Nghiệp: Cường Hoá Sư
•Đặc Tính: Ích Kỷ - Ẩn, Đại Cường Hoá
•Chỉ Số:
Sinh Lực: 9800/9800
Ma năng: 740/740
Sức Mạnh: 2075
Phòng Ngự: 1260
Tốc Độ: 2110
Trí Lực: 1430
•Ma Pháp:
-{Tứ Đẳng Ma Pháp}-
[Bá Vương Tăng Lực] [Thiên Địa Gia Tốc] [Kim Cương Thể] [Khống Chế Ma Năng].
-{Tam Đẳng Ma Pháp}-
[Bức Tường Tâm Linh] [Mang Quyền] [Kích Như Rìu Bổ] [Hồi Phục] [Siêu Thị Giác] [Huyết Quân Đoàn] [Huyết Khí Tạo] [Huyết Thú Triều].
Bảng trạng thái hiện ra trước mặt khiến hắn vô thức mà nhấc miệng lên mỉm cười. Hắn lại không ngờ bản thân có thể phát triển đến mức này.
Về phần chỉ số, toàn bộ đều đã vượt qua một nghìn, có cái còn hơn hai nghìn, đây tuyệt không phải tân binh tứ đẳng thông thường.
Người khác nhìn vào sẽ tưởng hắn là một cường giả tứ đẳng vài năm hành tẩu, giả danh tân binh, lừa người.
Chiến lực này có thể liệt vào tứ đẳng trung giai chứ đùa, bất quá so với Lôi Điêu, Bạch, các thành viên khác cũng coi như ngang ngang.
Điều này hoàn toàn dễ hiểu, bởi vì hắn có bí pháp thần bí, khống chế nguồn ma năng lưu chuyển theo ý hắn, không hề loạn xạ.
Nhưng điều khiến hắn chân chính bất ngờ, đó chính là ba ma pháp thuộc tính cường hoá của hắn đã gia tăng đến tứ đẳng! Điều này bình thường sao?
Không hề! Ma pháp sư mới tấn thăng, cùng lắm có một hoặc không có luôn. Hắn vậy mà lại có bốn!
Điểm kì lạ nữa là đây, hắn có một ma pháp mới, cái này lại trực tiếp sinh ra đã là tứ đẳng, trong lịch sử được mấy người có tình cảnh như vậy.
Mới tấn thăng là từ ma pháp vốn có, hưởng ứng chủ nhân mà gia tăng đẳng cấp. Nhưng Trương Diệp đây lại trực tiếp có một cái mới toanh.
Thế nhưng hắn với ma pháp này lại quen chứ không lạ. Bởi đó chính là bí pháp hắn có được từ kiến thức của Thái Bạch.
Nguyên văn, bản chất của việc sử dụng ma năng lại chính là như vậy! Chính là dùng sức bản thân, dùng cả cơ thể vận chuyên ma năng qua lại, trực tiếp chuyển nó ra ngoài để cấu thành ma pháp.
Thế các ma pháp sư trước nay là làm như nào? Họ hoàn toàn không biết cái gì gọi là vận chuyển ma năng toàn cơ thể. Có chăng là biết một phần cực nhỏ của nó, chính là vận chuyển ma năng trong đan điền.
Dùng cách đó để ôn dưỡng đan điền hoặc phá vỡ nó tấn thăng đẳng cấp. Nhưng đấy là cách cực kì cơ bản để sử dụng ma năng.
Ma pháp của họ dùng là chỉ một ý nghĩ, đan điền sẽ hoạt động thay họ khống chế ma năng, di chuyển nó từ trong đan điền ra cơ thể.
Thường thức của ma pháp sư tại Magious hoàn toàn không biết khái niệm này, họ chỉ biết một nửa là "dùng một ý nghĩ".
Hoàn toàn không biết tất thảy là do đan điền làm. Chính vì vậy họ mới chưa vận dụng được tối đa tiềm lực của bản thân, dựa dẫm vào đan điền.
Trương Diệp trước cũng vậy, hắn dù biết là sai cách nhưng sao vẫn làm? Vì hắn chưa thành thục khống chế ma năng.
Và vì tất cả đều thế, nên tạo hoá mới cho họ đan điền. Để phụ trợ họ thời gian đầu, nhưng thế nhân không nhìn ra điều này, ỷ lại vào đan điền mà không tự thân dùng ma năng.
Phải đến khi họ tấn thăng thất đẳng, mới nhận thức điều này. Bởi vì đó là lúc cơ thể được tôi luyện cực hạn, đủ khả năng hoạt động như một đại đan điền.
Ma pháp sư lúc này mới biết cách chân chính sử dụng ma năng. Nhưng như vậy có phải là ngay từ đầu phá đan điền luôn, ma pháp sư biết cách khống chế là có lợi sớm?
Chuyện không đơn giản như vậy, lý do phải đến thất đẳng mới hoàn toàn từ bỏ đan điền, là bởi vì đó mới là lúc cơ thể được tôi luyện tới khả năng chịu dòng ma năng chảy bên trong.
Đây là nguyên do tạo hoá cho họ đan điền, để tôi luyện cơ thể đến một trình độ mới từ bỏ. Nhưng thế nhân lại không biết một điều.
Đó là ngay từ thời điểm nhất, nhị, tam, tứ, ngũ, lục đẳng, họ đã có thể luyện tập khống chế ma năng.
Đó chính là giai đoạn giữa lúc đột phá, lúc mà họ phá vỡ đan điền, ma năng chảy loạn.
Một thứ loạn lạc như thế không phải để họ tập khống chế thì là gì? Ma năng bạch sắc tuy loạn quá có thể phá nát cơ thể nhưng độ khó khống chế không cao.
Mỗi đẳng cấp ma năng đều phù hợp cho đẳng cấp ma pháp sư tương ứng khống chế, hoàn toàn không khó như họ luôn nghĩ.
Nhưng thế nhân chỉ quan tâm một điều, đó là loạn quá thì tự bạo. Họ s·ợ c·hết, không dám tập điều khiển, nhận thức chung này dần dần theo thời gian, khiến mọi người quên mất cách dùng chân chính.
Nhưng Trương Diệp thì nhờ Thái Bạch mà biết, thêm việc hắn hoàn toàn không sợ, vì tự do phải gia tăng sức mạnh, vì để có sức mạnh hắn dám mạo hiểm.
Hắn tập luyện từ khi nhất đẳng nhưng vì đẳng cấp ma nănh không cao, hiệu quả không rõ. Nhưng qua lần nữa là lúc nhị đẳng, độ thành thục đã tốt hơn.
Mãi đến bây giờ hắn thành thục gần như hoàn chỉnh, ma năng đẳng cấp cao hơn mới thấy sự khác biệt!
Nhưng hắn không ngờ rằng việc hắn luyện tập như thế lại giúp hắn có được ma pháp [Khống Chế Ma Năng] tứ đẳng.
Nhưng hắn thắc mắc, cái này đại biểu cho khả năng vốn có của hắn, hay tồn tại để nâng cao nó?
Câu trả lời ngay sau đó được giải đáp, chính là vế thứ hai nghi hoặc của hắn, giúp hắn nâng cao khả năng khống chế.
Hơn nữa giờ hắn không chỉ tích trữ mana trong đan điền, mà trong cơ thể cũng có tích trữ, dù không đạt mức tối đa vì chưa đủ tôi luyện. Nhưng như vậy chính là một phần dự trữ, lợi thế hơn người khác.
Ngay lúc này hắn có một ý tưởng, ngay sau đó Trương Diệp bắt đầu thử nghiệm. Hắn dơ tay phải lên, tập trung vào nó và rồi bỗng nhiên!
Gân nổi lên, có thể thấy rõ bằng mắt thường. Trương Diệp thấy vậy, miệng nhếch lên rồi tung một cú đấm vào tường.
Đùng!
Kết quả trực tiếp mang bức tường cạnh giường đấm nát thành bụi cát, chấn động khiến toà thành dưới lòng đất hơi rung chuyển.
Bạch không rõ từ đâu vội vàng phi đến, y hoàn toàn mất đi phong phạm hằng ngày, đạp nát cửa phòng, kiểm tra tình hình.
"Ngân! Chuyện quái gì vậy?!" Bạch gào to về phía Trương Diệp, hai mắt trợn tròn, đầu lấm tấm mồ hôi.
Đây là lần đầu y phát ra tiếng nói của minh, nhưng bất quá lại là tiếng gào chứ không phải nói chuyện bình thường.
Trương Diệp cũng hơi ngớ người ra khi thấy cảnh phá tường vừa rồi của mình, hắn cũng giật mình không kém.
"Ta, ta thử sức ấy mà, xin lỗi" hắn một tay xoa xoa đầu, cười cười nói với Bạch.
Dù y có hơi nghi ngờ, một chút khó hiểu về khả năng của đối phương. Nhưng đành thở dài, một tay sờ lên đầu, nói.
"Haiz, được rồi. Ngươi chịu khó chút, ta chuẩn bị phòng cho ngươi."
Nói rồi y rời đi, còn Trương Diệp lại bất giác cười tủm tỉm. Nguyên văn, hắn vừa nãy có một ý tưởng.
Vận dụng ma pháp là dùng ma năng ra cơ thể rồi thi triển, ma pháp [Bá Vương Tăng Lực] hay trước đây là [Bá Lực] chính là truyền đi khắp có thể rồi gia tăng sức mạnh thể chất.
Nay Rinas có khả năng khống chế ma năng thành thục, hắn thử nghiệm nếu dùng ma pháp này ở một bộ phận thì sao?
Kết quả không ngoài dự đoán, hoàn toàn có thể! Điều này khiến hắn muốn vui mừng khôn xiết, không kiềm chế là nhảy cẫng lên.
Tuy ma pháp [Bá Vương Tăng Lực] hay các phiên bản cấp thấp của nó trước đây gia tăng sức mạnh kinh người. Ban đầu là nửa lần rưỡi, sau là hai lần, bây giờ trực tiếp là bốn lần!
Hiệu quả của nó còn được nghề nghiệp, đặc tính của Trương Diệp tăng lên gấp bốn. Vậy không phải nói, tăng sức mạnh của hắn tăng lên mười sau lần? Đây là khái niệm gì?
Mười sáu lần, lấy con số hai ngàn không trăm bảy lăm làm gốc, không phải là tăng lên ba mươi ba ngàn hai trăm! Đây là khiến người ta phun ra bốn chữ "mẹ nó vô lý!".
Lấy thực lực tứ đẳng tân binh, sở hữu chỉ số sức mạch vượt qua cả một số ngũ đẳng?! Hắn ban đầu còn tưởng mình gần bằng đám người Lôi Điêu. Nhưng như này là bỏ xa họ mấy con phố rồi!
Vậy nên hắn cũng ngớ người trước thành quả của mình, nhìn lại bức tường vỡ, chả phải là tan thành bụi, sau đó đem đất đá sau tường phá ra một khoảng không gian cực lớn.
Đoán chừng gấp ba bốn lần căn phòng của hắn, này là hắn còn kiềm lại sáu, bảy phần sức mạnh. Một kích thập phần thì chả phải nói muốn đem cả toà thành này và đất cát phá nát luôn? Trực tiếp đem nó khoe ra cả thế giới thấy.
Này...là quá nghịch thiên a! Hắn còn tưởng Thái Bạch chỉ hỗ trợ một ít, ai ngờ lại lấy nhiều cái ít hợp thành thứ nghịch thiên này.
Nhưng chính là vì nó quá bá, nên Trương Diệp mới tìm cách dùng một phần cơ thể, giảm áp lực lên người hắn. Chỉ là ý tưởng phỏng đoán, vậy mà đại công cáo thành rồi?
Nhưng nghĩ một chút...phát ra toàn lực không kiềm thì hắn có thể coi mình là cường giả, tung hoành cõi nhân chưa?
Nghĩ đến đó hắn lại bình tĩnh lại, không thể để bản thân vui quá mà trở thành ngông cuồng, ảo tưởng về bản thân.
Lục đẳng hắn không thể đùa được. Mỗi thế lực đều có không ít lục đẳng toạ trấn, hắn quậy phá, họ có thể bỏ qua sao?
Chưa kể trong thiên hạ, ngũ đẳng cũng không thiếu người có thể tát hắn một cú thật đau. Vẫn nên kiềm lực ẩn đi thì hơn.