Truyền Thuyết Quy Long Giới

Đột phá tứ đẳng




Đột phá tứ đẳng

Hôm nay là ngày Trương Diệp đột phá tứ đẳng ma pháp sư. Hiện hắn đang ngồi trong một căn phòng nhỏ, lát cùng loại kim loại ở phòng tập luyện.

Cốt là để bảo vệ người đột phá, tránh việc họ bị q·uấy r·ối. Bên cạnh hắn còn xếp vài lọ thuốc mana, để kịp thời bổ sung mana.

Ngoài ra còn có thêm một vài món đồ phụ trợ nữa. Bản thân hắn cũng không ngờ hội sẽ có những loại vật phẩm này. Thực lực của họ chắc đã ngang với thế lực cận siêu cấp, vài bước nữa là sánh với Dương gia hoặc Bạch gia.

Điều này cũng không quá kì lạ. Tuy họ chỉ là những ma pháp sư tứ đẳng, trong những gia tộc siêu cấp chính là các trưởng lão.

Nhưng vì không ít xuất thân thế gia chính đạo, tài nguyên không thiếu, với tu vi của họ cư nhiên có thể âm thầm lấy đi vài phần.

Tích luy lâu như vậy, Ám Hội có giàu có cũng không lạ. Tại sao lại nói lâu? Vì đây không phải thế hệ đầu tiên của họ.

Ngay cả Phong Đại cũng không biết, thực ra Ám Hội không phải do Lôi Điêu tạo ra. Nó đã tồn tại gần như song song với đế quốc Chính Nghĩa, được thành lập bởi anh trai của vị hoàng đế đầu tiên.

Y quyết định không nhận lấy ngai vàng mà nhường cho người em, vì y thấy rằng em mình có tài lãnh đạo hơn người, cộng thêm tầm nhìn xa cả mấy trăm năm.

Y hoàn toàn tin tưởng giao đất nước cho em trai, kết quả là y đã hoàn toàn đúng khi làm vậy. Đế quốc đã phát triển vượt bậc, trở thành một thế lực to lớn ở cõi nhân.

Em trai ông còn tiên tri rất nhiều hiểm hoạ tương lai, sắp xếp sẵn đối sách, bảo vệ đất nước hơn mấy trăm năm nữa rồi mới để hậu duệ tự thân làm việc.

Nếu sự thật là vậy thì đáng lẽ Ám Hội phải giàu có hơn thế này, không chỉ ở đẳng cấp cận siêu cấp được. Nhưng cũng phải hiểu rằng, họ là những người bảo vệ đế quốc trong bóng tối.

Như nào cũng sẽ có thời điểm tai hoạ quá lớn, họ dốc hết sức, tài lực mới ương ngạnh chống lại được. Vì vậy đến bây giờ còn như này cũng coi như hợp lý.

Không nghĩ ngợi nhiều, Trương Diệp lúc này bắt đầu vận dụng ma năng lam sắc trong đan điền, công kích không ngừng vào bức tường bao.

Lúc này hắn nhất tâm nhị dụng, một bên phát lực phá đan điền, một bên lấy ra một lọ thuốc.

Đây là một vật phẩm giả kim thuật đặc biệt, không vận dụng trong chiến đấu hay phòng thủ, mà nó am hiểu nhất là hỗ trợ tu hành.



Tác dụng của nó chính là tăng lực phá màng đan điền, giúp ma pháp sư tiếp kiệm thời gian đột phá. Vị vậy nó có tên là phá đan dược.

Rinas trực tiếp tu một phát hết cả lọ, sau đó vất ra một góc, khiến nó vỡ tan. Bức tường đan điền sau đó bắt đầu xuất hiện sự nứt vỡ, tốc độ có thể thấy nhanh hơn ban đầu gấp ba. Bất quá, đây chỉ là lọ dược tam đẳng, khả năng chỉ có thế.

Thế nhưng hắn còn bí pháp đặc biệt, bí pháp này nói ra sợ là chỉ có hắn biết. Vì phương pháp này nằm trong thông tin cơ bản mà Thái Bạch đã đưa cho hắn.

Phương pháp này sợ rằng đã bỏ xa thường thức của nhân tộc, tiên tộc, quỷ tộc,...chính xác mà nói là của tất cả sinh vật sống có tri thức về ma pháp.

Tuy nhiên cách này hắn bây giờ mới chỉ là phát ra ba bốn phần thực lực chân chính, cũng tại thuần thục chưa đủ. Nhưng chung quy vẫn đem khả năng phá đan điền nguyên gốc của hắn nâng lên gấp đôi.

Vậy là với khả năng nguyên bản đã gấp đôi người thường, lại thêm một lọ phá đan dược. Đây là gấp đôi của gấp đôi, là gấp bốn a!

Hắn như này cũng là cơ duyên xảo hợp mà đạt được, trùng hợp là người được chọn, trùng hợp được Thái Bạch cho bí pháp, trùng hợp có nghề nghiệp, thuộc tính như vẽ, mọi thứ đến với hắn thật tốt đến khó hiểu. Vận khí cường đại chăng?

...

Đoàng!

Một âm thanh hư hư ảo ảo vang lên trong đầu Trương Diệp. Hắn đã thành công phá vỡ đan điền chỉ trong vỏn vẹn vài canh giờ!

Tốc độ này nếu người ngoài biết được sợ sẽ chửi bốn tiếng "mẹ nó vô lý?!". Bạch canh trừng bên ngoài, cảm nhận bên trong thay đổi cũng giật mình.

Y không hay bộc lộ cảm xúc, nhưng lần này quả thật khiến y khó hiểu ra mặt. Ba ngày thì cũng bình thường đi, nhưng hắn có phá đan dược mà được ngày rưỡi thì tạm chấp nhận. Nhưng đây lại một ngày còn chưa tới?

Đừng nghĩ hơn kém thế là ít, nhanh hơn người khác một hai canh đã đáng kinh ngạc rồi. Phá đan dược có hiệu quả nhanh gấp đôi, là tam đẳng dược cũng đã đủ khiến các thế lực đỏ mắt mà thèm.

Đây Trương Diệp nhanh gấp bốn, đã đủ khiến người ta há hốc mồm, thường thức đều mang vất thùng rác, đem cho chó gặm.

Mặc dù đầy nghi hoặc nhưng Bạch vẫn một mực đứng bên ngoài, y biết dù như nào cũng phải đển Trương Diệp xong việc mới vào, vào giữa chừng sẽ có thể khiến hắn m·ất m·ạng.



Bên trong, mặt của Trương Diệp đang hơi cau lại, mồ hôi hột đổ đầy người hắn. Đan điền đã vỡ, ma năng lam sắc đang tràn ra khắp cơ thể.

Chúng đang cuộn trào, len lòi khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể hắn, thay đổi, thăng hoa cơ thể. Đây là nguyên nhận tại sao sau mỗi lần tấn thẳng đẳng cấp, ma pháp sư đều phát triển các chỉ số vượt bậc.

Nhưng điều đặc biệt ở Trương Diệp, đã vào lúc này mà xuất hiện. Nguồn ma năng trong cơ thể hắn thay vì loạn xạ, chảy không theo quy luật nào như lẽ thường, giờ lại cân bằng, điều đi khắp cơ thể hắn.

Điều này là trái lẽ thường a. Tuy đây là giai đoạn ma pháp sư gia tăng chỉ số cực kì nhiều, nhưng họ cũng lo sợ mà nhanh chóng kết thúc.

Bởi, nguồn ma năng loạn xạ đó sẽ phá nát cơ thể họ từ bên trong, trực tiếp tự bạo mà t·ử v·ong.

Nhưng với Trương Diệp, nó lại dần dần ổn định, nhẹ nhàng đưa đi khắp nơi, tôi luyện cơ thể hắn một cách đồng đều.

Nếu có thể theo dõi chỉ số, sẽ thấy chúng gia tăng cùng nhau, bằng bằng mà đi lên, cùng lắm có một hai, cái cao hơn những cái còn lại.

Đấy là chủ đích của Trương Diệp, hắn cần những chỉ số nhất định phải cao, vì thế mới tập trung chúng, khiến chúng cao hơn số còn lại.

Hai trăm, ba trăm, bốn trăm,... tám trăm, chín trăm, một nghìn,...một nghìn năm trăm,...một nghìn tám trắm,...hai nghìn?!

Chỉ số sức mạnh, tốc độ, của hắn đều đạt mức hai nghìn, có hơn chút chút. Tuy nhiên vậy cũng quá nghịch thiên rồi!

Không so sánh với tứ đẳng lâu năm, theo thời gian, cơ thể phát triển mạnh, chỉ nói tới những người mới tấn thắng.

Một loại chỉ số trung bình cùng lắm là một ngàn hai thôi, người đến ngàn tám đã khiến người khác kinh hãi. Vậy mà Trương Diệp đây lại đem hai chỉ số tăng đến hơn hai nghìn một ít.

Như vậy, nếu hắn dùng [Bá Lực] có phải sẽ có chỉ số sức mạnh hơn một vạn sáu? Này là đẳng cấp ngũ đẳng rồi!

Mới tấn thăng mà gia tăng nhiều như vậy, còn muốn đem các loại thiên tài các nơi vặt hết lông vũ, đem họ từ hạc trắng ném xuống ở với đàn gà. Còn hắn một thân hạc bá vương cao cao tại thượng, độc một mình một cõi.

Này so với lục đẳng thì thôi đi, chưa là cái đinh gì cả nhưng so sánh vậy cũng quá khập khiễng đi? Chỉ cần nói hắn bây giờ đủ tư cách đối chiến một khoảng thời gian với Dương Cao Lãng hay Bạch Tiêu Quân.



Chân chính đánh bại họ chưa nói, đủ sức giữ mạng thì chắc chắn rồi!

Nhìn lại thành quả, Trương Diệp lúc này yên tâm đưa tay với lấy hai lọ hồi phục ma năng, liền đưa ma năng trong cơ thể tới mức cực hạn.

Lúc này mới bắt đầu luyện chúng thành ma năng tử sắc, ma năng của ma pháp sư tứ đẳng. Lần nữa lại nhất tâm nhị dụng.

Một bên luyện chế, một bên với lấy một lọ dược khác. Đây lại cũng là tạo vật giả kim thuật, tác dụng cũng chính là nhằm tu luyện mà chế ra.

Có tên trợ luyện dược, tác dụng như tên, chính là hỗ trợ ma pháp sư luyện chế ma năng, gia tăng gấp đôi thời gian.

Bất quá, hắn chỉ có bí pháp phá đan điền, tăng tốc luyện chế không nằm trong phạm vi này. Nhưng có trợ giúp của lọ dược này cũng đủ rồi.

Cứ vậy, sau vài canh giờ nữa, hắn đã thành công tạo ra tân đan điền tử sắc, bên trong đã bắt đầu tự luyện ra ma năng màu tím huyền ảo.

Đứng dậy phủi phủi chút bụi trên người, lấy cái khăn lau lau mồ hôi, hắn bước ra khỏi phòng. Bạch bên ngoài thấy vậy cũng bật dậy bất ngờ.

"Nhanh như vậy đã đột phá xong rồi? Ta phải kiểm tra!" Y suy nghĩ trong đầu.

Nhưng sự thật lại gõ đầu y một cái thật đau, trên người hắn chính là khí tức của ma pháp sư tứ đẳng chân chính, hàng thật giá thật, một chút giả dối cũng không có.

Lần này y đã bất ngờ giật bắn ba lần. Lần đầu là lúc Trương Diệp phá đan điền, thời gian quá nhanh, khiến y khó hiểu.

Lần hai lại là lúc ma năng chảy khắp người Trương Diệ. Bình thường ma pháp sư sẽ cuống cuồng luyện chế tiến vào giai đoạn tạo đan điền. Vậy mà hắn lại lâu hơn bình thường rất nhiều.

Bất quá, y sao mà biết được hắn đã khống chế được nguồn ma năng, lấy nó làm cách gia tăng thực lực.

Lần thứ ba chính là ngay bây giờ, ngỡ hắn tạo đan điền chậm chạp, bây giờ đi ra tám, chín phần mất đan điền vĩnh viên. Tuy nhiên vẫn có chút không phải, động tĩnh thất bại lại không thấy.

Thế mà Trương Diệp cư nhiên đánh vào một, hai phần mà Bạch bỏ qua, trực tiếp đột phá thành công. Dùng thời gian hai ngày tăng lên tứ đẳng.

Sự trầm tĩnh mọi ngày của y đều bị một Trương Diệp đánh bay đi hết, đạp hết kiến thức mấy năm qua ném đi như thứ đồ chơi cũ, lỗi thời.

Bạch nhiều lần muốn mở miệng ra hỏi rồi lại thôi, cứ thể để Trương Diệp bước đi, quay về phòng nghỉ của mình.

Cuối cùng còn lại mỗi Bạch đứng trước phòng tấn thăng, đực ra đó, mặt thất thần nhìn về hư vô.