Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 879 - Ngươi Lại Muốn Trốn???




Bàng Thắng Vũ kết hợp quyền ý cùng yêu lực, thi triển một môn quyền pháp cao minh, làm quyền kình phân liệt, bao trùm toàn bộ hư không chung quanh Tô Trường Không.

Đòn công kích phạm vi lớn vừa ra, trực tiếp đẩy hắn vào tình thế nguy ngập, không một khoảng trống để lui tránh!

Lại nói, đúng là tầng phòng ngự bên ngoài thân thể Tô Trường Không rất yếu ớt, nhưng môn Quy Tức Công mà hắn tu hành có đặc điểm lớn nhất chính là phòng ngự mạnh.

Từ sau khi môn công pháp này đột phá đến thập nhất cảnh, chỉ cần Tô Trường Không sử dụng Huyền Quy chân nguyên để thi triển chiêu thức phòng ngự, tuyệt đối sẽ vững vàng tới trình độ không thể phá vỡ.

"Huyền Quy Nguyên Giáp!"

Huyền Quy chân nguyên ở trong đan điền của Tô Trường Không trực tiếp chấn động, Chân nguyên màu lam nhạt lập tức nở rộ, lan tràn ra ngoài, bao phủ từng tấc diện tích quanh người hắn, ngưng tụ thành một bộ giáp trụ dày hơn một tấc, gợn sóng chập chùng.

"Phốc phốc phốc!"

Lượng lớn quyền kình như hỏa vũ lưu tinh đập thẳng lên Huyền Quy Nguyên Giáp.

Nhưng thanh thế lớn đến kinh thiên động địa như trong tưởng tượng lại không xảy ra. Toàn bộ công kích đều lặng lẽ như rơi vào bên trong biển sâu, chỉ đủ sức làm tầng giáp trụ bên ngoài thân thể Tô Trường Không nhẹ nhàng lay động, hào quang lóng lánh, đã bị xóa sổ trong vô hình.

Huyền Quy Nguyên Giáp vốn là chiêu thức phòng ngự Huyền Quy chiến giáp trước kia, nhưng lần này được dùng Huyền Quy chân nguyên đến thúc đẩy, nó lập tức thể hiện ra uy năng cực kỳ mạnh mẽ của mình, và trừ phi công kích vượt qua hạn mức phòng ngự cao nhất của Huyền Quy Nguyên Giáp, nếu không, chắc chắn sẽ bị tầng giáp trụ này cản phá hoàn toàn, thậm chí còn không thể khiến thân thể Tô Trường Không ở bên trong rung động.

"Ừm?"

Nhưng chuyện khiến cho Tô Trường Không tỏ ra kinh ngạc đã xảy ra.

Đơn giản là vì, sau khi Tô Trường Không ngăn cản được đòn công kích vừa rồi của Bàng Thắng Vũ, gã vẫn không chịu dừng lại.

Thừa dịp tầng sóng âm khiếu sát liên miên kia bắt đầu trở nên suy yếu, hai chân Bàng Thắng Vũ trực tiếp gấp khúc lại, gã đạp một cước xuống đất, rồi nhanh chóng chạy như điên về hướng ngược lại!

"Thần Chủng! Tiểu tử này có Thần Chủng! Không thể liều mạng cùng hắn!" Cả người Bàng Thắng Vũ đều là máu tươi rỉ ra, sắc mặt gã cực độ nhăn nhó, không thèm quay đầu đã nhanh chóng lựa chọn bỏ chạy.

Giống Thiên Thi lão nhân, Bàng Thắng Vũ cũng cho rằng ngụy thần thông của Tô Trường Không có thể bộc phát ra loại uy lực này, là bởi vì hắn mang trong người Thần Chủng.

Phải biết rằng, trong Thần Chủng ẩn chứa thần thông chân chính, và kể cả khi người nắm giữ Thần Chủng chỉ phát huy ra một bộ phận uy năng của nó thôi, cũng đạt tới trình độ khủng bố dị thường rồi…

Đó là chưa kể tới chuyện Tô Trường Không còn đạt đến cảnh giới đao hồn, có thể bộc phát ra loại sức mạnh khắc chế thân thể bất tử của gã.

Suy cho cùng, người sống được càng lâu, lại càng cẩn thận…

Bàng Thắng Vũ vừa nhận thấy Tô Trường Không thật sự nắm giữ lực lượng đủ để uy hiếp đến bản thân của hiện giờ, gã không chút do dự, trực tiếp lựa chọn chạy trốn!

Trong lòng thầm nghĩ, chờ cho đến khi gã luyện hóa toàn bộ yêu lực của bảy bộ thân thể khác, hoàn thành quá trình lột xác, sẽ tới phân thắng bại, còn hiện giờ căn bản không cần thiết phải liều mạng cùng Trường Không.

Chỉ trong một nhịp thở, Bàng Thắng Vũ đã vượt qua khoảng cách hơn trăm trượng, không ngừng chạy trốn như điên.

"Bàng Thắng Vũ... Ngươi lại muốn trốn?"

Tô Trường Không đâu thể mặc cho Bàng Thắng Vũ kia chạy trốn?

Sắc mặt hắn lạnh như băng, không nói hai lời, lập tức lấy ra Tinh Văn Kim cường cung từ trong Thư Hương đại, nhanh chóng giương cung cài tên, thậm chí còn trực tiếp điều động một giọt Huyền Quy chân nguyên hoàn chỉnh, rót vào bên trong cung tiễn.

Đây là công suất lớn nhất mà hắn có thể chịu tải, nếu muốn dùng chân nguyên bộc phát ra chiêu thức.

Nói cách khác, chỉ duy nhất một giọt Huyền Quy chân nguyên hoàn chỉnh thôi, cũng đủ mang tới gánh nặng quá lớn cho thân thể, nếu sử dụng nhiều hơn, gần như tất cả kinh mạch trong cơ thể hắn đều không thể chịu nổi!

"Bồng!"

Trong tiếng dây cung chấn động, mũi tên mang theo một giọt Huyền Quy chân nguyên hoàn chỉnh, như rơi vào trạng thái thăng hoa, trực tiếp xé rách hư không, điên cuồng hấp thu thiên địa linh khí.

Chỉ trong nháy mắt, tốc độ của mũi tên đã đột phá gấp mười lần vận tốc âm thanh. Toàn thân nó hóa thành hồng quang, khiến cho cả thiên địa cũng phải ảm đạm xuống.

Ngay sau đó, một chia ra làm ba, mang theo tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc của phong lôi.

Tựa như lần này, ba mũi tên được phân tách nhờ Tiễn Quang Phân Hóa, lại thực sự mang theo uy thế của thiên địa tự nhiên!

Dù Phong Lôi Tiễn Thuật của Tô Trường Không mới đạt tới thập cảnh, chưa đến trình độ ngụy thần thông, nhưng dưới ảnh hưởng của một giọt Huyền Quy chân nguyên hoàn chỉnh, chiêu thức này lại bộc phát ra uy năng tuyệt đối đã phá vỡ giới hạn, đạt đến lực lượng của ngụy thần thông!

"Rống!"

Không chỉ vậy, Phong Lôi tiễn nổ bắn ra, còn mang theo lực lượng đao hồn ẩn chứa bên trong, trực tiếp tập trung vào Bàng Thắng Vũ, ép cho gã khó có thể né tránh được.

Bàng Thắng Vũ cũng nhận thức được điều này, từ trong cổ họng của gã lập tức tuôn ra một tiếng rít gào. Đã không thể né tránh, gã cũng chỉ có thể xoay người lại, vỗ một chưởng về phía ba mũi tên đang ầm ầm phóng tới tới.

"Ầm vang!"

Trong nháy mắt khi tiễn, chưởng va chạm vào nhau, hai luồng lực lượng trực tiếp bùng nổ.

Khung cảnh trong phạm vi mấy chục trượng xung quanh lập tức rơi vào hỗn loạn. Gió lốc rít gào, chớp vang sấm giật, một luồng khí tức hủy diệt lan tràn bốn phía.

Trong tiếng lôi đình phong bạo trộn lẫn vào nhau, chợt vang lên tiếng kêu rên đầy thống khổ của Bàng Thắng Vũ.

Giờ phút này, bàn tay trái của gã đã nổ tung toàn bộ, tầng yêu lực hộ thể bên ngoài bị xé rách, năm ngón tay gãy đoạn, tróc ra.

Nhưng thương tổn bên ngoài chưa phải nặng nề nhất.

Lực lượng đao hồn ẩn chứa bên trong mũi tên nọ, còn mang đến đau đớn xâm nhập thẳng vào linh hồn, khiến cho trước mắt gã tối sầm lại, gần như ý thức đã chìm vào hôn mê.

"Gần như Bàng Thắng Vũ... chỉ có thể bị động chịu đòn, không thể đáp trả lại? Đây là thần thông bên trong Thần Chủng sao?" Thiên Thi lão nhân đứng từ phía xa, nhìn thấy Bàng Thắng Vũ vừa chật vật chạy trốn, lại bị một mũi tên đánh trọng thương, trong con ngươi mờ nhạt của lão cũng hiện lên một mảnh kiêng kị nồng đậm.

Quá mức đáng sợ!

Chỉ một kích tùy ý của Tô Trường Không kia, lại mang theo uy năng đáng sợ đã vượt quá trình độ chuẩn thần thông!

"Ca ca ca!"

Gió lốc đầy trời còn chưa tiêu tán, những ngón tay gãy lìa khỏi bàn tay Bàng Thắng Vũ còn chưa kịp rơi xuống đất, không gian chung quanh chợt vang lên liên tiếp những chuỗi vặn vẹo, âm thanh vỡ vụn lập tức truyền ra.

Hiển nhiên Tô Trường Không vừa vận dụng thêm một giọt Huyền Quy chân nguyên nữa, để thi triển Ma Viên Nhiếp Không, khiến cho toàn bộ phần không gian xung quanh người Bàng Thắng Vũ trực tiếp biến dạng, không ngừng lõm xuống.

Một luồng lực áp bách thật lớn khiến khung xương trên người Bàng Thắng Vũ cũng bị đè ép phát ra âm thanh “Ca ca” rung động.

Càng khiến mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán Bàng Thắng Vũ chính là, cả người Tô Trường Không lại như một con chim bay, cực nhanh lao xuống.

Trong quá trình cấp tốc hạ xuống này, trường đao mang theo địa hỏa màu xanh trong tay hắn cũng đang bốc cháy hừng hực.

"Bàng Thắng Vũ... Chịu chết đi!"