"Cái gì?" Con ngươi trong mắt Bàng Thắng Vũ co rút lại.
Gã vừa thấy được một màn cực kỳ khủng bố. Tầng tầng sóng âm như thủy triều phô thiên cái địa mãnh liệt trút xuống, lao đến với xu hướng muốn nghiền áp hết thảy, hệt như vạn thú bôn đằng, quy mô tới hơn vài dặm.
Dưới ảnh hưởng của một rống này, từng ngọn núi dưới mảnh trên thô, giống như những thanh trường kiếm dựng thẳng vốn sừng sững bao nhiêu năm tháng tại nơi này, đều ầm ầm đổ sập.
Một tiếng gầm mang theo uy thế đáng sợ, chân chính làm sơn băng địa liệt!
Đối mặt kia với tầng tầng sóng âm từ trên không trung đè xuống, khiến cho không gian dọc đường đều nổi lên vết rạn như mặt kính, da đầu Bàng Thắng Vũ có chút run lên.
Gã không dám tin tưởng đây là uy thế do một Tiên Thiên võ giả bộc phát ra.
Tình huống trước mắt, muốn tránh cũng không thể tránh thoát, gã chỉ có thể lựa chọn dùng bộ Ma Tượng Chi Thể này ngạnh kháng mà thôi!
"Oanh oanh oanh!"
Giây tiếp theo, từng luồng sóng âm như nước thủy triều liên tiếp oanh kích lên thân hình Bàng Thắng Vũ, gây ra liên tiếp những tiếng nổ tung.
Mỗi một luồng sóng âm đều ẩn chứa lực lượng của Bạch Hổ Khiếu Sát. Và ngay một khắc kích trúng mục tiêu, lực lượng nọ lập tức bùng nổ, thâm nhập vào bên trong, phát huy đặc tính chấn động, phân giải vốn có.
Ca ca ca!
Dưới áp lực không đong đếm nổi kia, bộ giáp trụ được ngưng kết từng yêu lực hộ thể giống như một tầng tinh thạch phủ kín bên ngoài thân thể Bàng Thắng Vũ lập tức tan thành từng mảnh.
Máu thịt phía trên thân hình khôi ngô của Bàng Thắng Vũ, trực tiếp rạn nứt, ma huyết bắn tung, khiến cho gã không nhịn được phải kêu lên một tiếng đau đớn, chỉ cảm thấy từ trên cơ thể truyền tới một loại thống khổ như bị lăng trì, khiến cho gã điên cuồng rít gào, nhức nhối vô biên!
"Ầm vang long!"
Khung cảnh trước mắt hiện lên với hình ảnh đại địa quanh người Bàng Thắng Vũ tấc tấc vỡ vụn, cát đá bị chấn nát thành bột mịn, tung bay, xoay tròn, cùng với huyết dịch vương vãi khắp nơi, đi kèm với đó là tiếng gầm gừ đầy thống khổ!
Tựa như một khúc bi ca dẫn đường cho kẻ lầm lạc bước chân vào địa ngục!
"Sao... Làm sao có thể? Làm sao hắn có thể làm thương tổn tới ta?" Hai tay Bàng Thắng Vũ vòng lại, bảo vệ trước đầu. Gã có thể cảm nhận được rõ ràng từng phần máu thịt của bản thân đang không ngừng nổ tung ra, nhưng trong lòng vẫn không sao tin nổi.
Bởi vì bộ ma khu này của gã đã trải qua thiên chuy bách luyện.
Ban đầu, phẩm chất của bộ ma khu này đã cực kỳ xuất sắc, lại được gã luyện hóa máu của Yêu Ma Vương Giả, khiến cho nó càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Cũng chính nhờ cường độ mạnh mẽ này, gã mới có thể hấp thu, chứa đựng ba phần yêu lực bên trong bảy bộ thân thể yêu võ giả đỉnh cao khác, tạo nên một bộ thân thể siêu việt Tiên Thiên cực trí.
Theo lẽ thường dù Bàng Thắng Vũ có đứng bất động, Tô Trường Không cũng không thể làm thương tổn tới gã mới đúng.
Nhưng ngay vừa rồi, Tô Trường Không chỉ đánh ra một kích thôi, đã làm gã bị thương rồi?
Hơn nữa trong sát chiêu của Tô Trường Không còn ẩn chứa lực lượng đao hồn, mà thương tổn do đao hồn tạo thành lại khó có thể dựa vào thân thể bất tử để chữa trị.
"Có thể làm Bàng Thắng Vũ bị thương? Chuyện này... Đây là thần thông chân chính sao?" Bên trong tầng mây cuối chân trời, Thiên Thi lão nhân cũng rung động nhìn chằm chằm vào một màn phía dưới. Trên gương mặt già nua của lão cũng hiện lên một mảnh rung động, kinh ngạc không thôi.
Phải biết rằng, tại thời điểm này, Bàng Thắng Vũ kia cực kỳ mạnh, mạnh đến mức không phải người bình thường có thể chống lại được.
Nhưng uy năng của một chiêu do Tô Trường Không đánh ra kia lại khủng bố đến đỉnh điểm, có thể đập nát tầng yêu lực hộ thể bên ngoài, đánh nổ phần máu thịt bên trong…
Quả thực đã vượt qua phạm trù ngụy thần thông rồi.
"Thần Chủng... Chẳng lẽ Đao Vô Phong vừa mượn dùng lực lượng của Thần Chủng sao? Quả nhiên hắn chính là Võ Thánh chuyển thế!"
Đương nhiên Thiên Thi lão nhân sẽ không cho rằng Tô Trường Không là Võ Thánh chân chính.
Nói vậy, chỉ có một cách giải thích duy nhất, đó là hắn sở hữu một viên Thần Chủng.
Thần Chủng có linh, nếu không phù hợp với nó, dù đạt được Thần Chủng cũng khó nắm giữ được, càng không thể phát huy ra lực lượng của nó.
Nhưng theo lẽ thường, Võ Thánh chuyển thế, cũng chính là Thần Tử huyết mạch phản tổ, đều có gia tộc của mình, có Thần Chủng do tổ tiên viễn cổ để lạ.
Bởi vậy, dưới tình huống bình thường, Thần Tử đều có thể dễ dàng nắm giữ viên Thần Chủng này, và vận dụng thần thông chứa bên trong đó!
Đây chính là thần thông chân chính, dù không thể phát huy ra toàn bộ lực lượng của Thần Chủng, nhưng chỉ cần một bộ phận lực lượng thần thông, cũng vượt xa ngụy thần thông bình thường!
Lúc trước Thiên Thi lão nhân từng hoài nghi Đao Vô Phong này là Võ Thánh chuyển thế. Và tới hiện giờ thì lão gần như đã khẳng định được suy đoán này rồi!
Chẳng trách hắn lại có gan dám chủ động đánh đến tận cửa Diệt Sinh hội, là bởi vì đối phương nắm trong tay Thần Chủng, mới có loại lực lượng này!
Tô Trường Không cũng không biết suy đoán của Thiên Thi lão nhân càng ngày càng đi ngược lại tình huống thực tế.
Trên thực tế, Ngũ Cầm Hí của hắn có thể bộc phát ra uy năng như thế, thuần túy là vì hắn nắm giữ tới hai môn ngụy thần thông có thể kết hợp được với nhau.
Nói đơn giản hơn, hắn dùng Huyền Quy chân nguyên đến thúc đẩy Ngũ Cầm Hí, mới có thể bộc phát ra uy năng bậc này.
"Bàng Thắng Vũ! Ngươi cho là ngươi rất mạnh... Nhưng ở trong mắt ta, ngươi đã sớm là một người chết rồi!" Trong không khí vang lên âm thanh lạnh lùng của Tô Trường Không.
"Khốn nạn! Bổn tọa muốn... Xé nát ngươi ra!"
Gương mặt Bàng Thắng Vũ điên cuồng vặn vẹo. Gã không thèm để ý tới máu tươi toàn thân đang phun trào, lại mạnh mẽ thúc giục yêu lực trong cơ thể.
Từng nhánh Yêu Mạch phồng lên, tựa như là những con rắn nhỏ nổi gồ ra ngoài cơ bắp. Thân hình vốn đã cao lớn, lại lần nữa bành trướng lên, yêu lực đậm đặc như đã biến thành khí dịch.
Kim Cương Minh Vương Quyền. Minh Vương Sân Nộ!
Bàng Thắng Vũ cứng rắn chống chịu tầng tầng lớp lớp sóng âm liên miên không dứt đánh sâu vào, sau đó, gã điên cuồng hét lên, gắng sức vận chuyển yêu lực.
Chỉ thấy yêu lực toàn thân Bàng Thắng Vũ đều bị hừng hực thiêu đốt, thân hình khôi ngô tựa một pho tượng địa ngục ma vương trấn áp thiên đường, quyền phải ngược dòng đánh tới, mang theo lực lượng bạo liệt, hung hăng đánh ra ngoài!
"Đùng! Đùng! Đùng!"
Một quyền này đánh ra, kình lực trực tiếp bùng nổ giữa hư không trung, hóa thành lưu tinh kéo theo từng luồng hỏa diễm tối đen, cắt qua hư không, uốn lượn biến chuyển, sau đó từ bốn phương tám hướng, đồng loạt giết về phía Tô Trường Không.
Dù linh hồn của Bàng Thắng Vũ bị hao tổn, khiến cho gã khó có thể hoàn thành một bước thăng hoa linh hồn, nắm giữ vũ kỹ hồn cảnh, nhưng trải qua quãng thời gian tu hành dài đằng đẵng, ý cảnh võ đạo của gã cũng đạt đến cảnh giới viên mãn rồi.
Lần đối chiến lúc trước, gã không cần dùng tới kỹ xảo cũng có thể thoải mái nghiền áp, mà hiện giờ, gã dứt khoát vận dụng kỹ xảo, kết hợp cùng yêu lực hùng hậu của bản thân, trực tiếp bùng nổ ra uy năng tương đối khủng bố!
Bàng Thắng Vũ hiểu rất rõ, thân thể của Tô Trường Không cũng chỉ dừng ở trình độ Ngũ Khí Tông Sư bình thường thôi, và chỉ cần gã có thể đánh trúng hắn, khẳng định sẽ khiến đối phương bị thương nặng.