Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 734 - Ưu Thế Của Tô Trường Không!




"Phù Huyết Kiếm Điển. Phù Đồ Huyết Ngục!"

Chuyện này khiến Thích Cương lập tức quyết định ra tay. Chỉ nghe gã gầm nhẹ một tiếng, lượng lớn thiên địa linh khí đã hỗn hợp cùng kiếm ý, hóa thành một thanh huyết sắc thần kiếm.

Không trung, mặt đất, đều có hoa máu để lộ ra ngoài, mùi máu tươi gay mũi tràn lan khắp chốn, khiến bất cứ ai ngửi thấy đều đầu váng mắt hoa, có một loại cảm giác bản thân vừa rơi vào địa ngục màu máu.

"Thật là khủng khiếp. . ."

Kể cả những yêu võ giả có thân thể bất tử kia, trái tim bọn họ cũng đang kịch liệt run rẩy. Tất cả đều biết đây chính là sát chiêu ẩn chứa kiếm ý đáng sợ. Và ngay cả thân thể bất tử của bọn họ, một khi rơi vào bên trong cũng lập tức mất đi hiệu lực, sẽ bị xóa bỏ trên cấp độ tinh thần, thức hải!

"Giết!"

Thích Cương điểm một ngón tay ra, mấy chục tới hơn trăm thanh huyết sắc thần kiếm lập tức điên cuồng bắn nhanh về phía Tô Trường Không, mỗi một kiếm đều mang theo hung uy muốn xé trời rạch đất. Chỉ tính riêng kiếm ý kia, đã đủ khiến người ta mặt cắt không còn chút máu, tựa như bản thân vừa rơi vào địa ngục, hoảng sợ đến mức khó có thể chống đỡ nổi, chỉ có thể vươn cổ chờ chết.

"So sánh với Thích Cương, đao ý của ta không mạnh bằng kiếm ý của hắn, cảnh giới võ đạo cũng không cao bằng hắn. Nhưng ta cũng có ưu thế của mình. Ưu thế của ta chính là chân khí hùng hậu, bá đạo!"

Tô Trường Không biết rất rõ ràng hắn vốn không phải Ngũ Khí Tông Sư, không cùng cảnh giới với Thích Cương. Và ưu thế lớn nhất của hắn chính là cảnh giới võ công mà bản thân đã tu luyện đến trình độ cực cao.

"Quy Tức khí giáp!"

Tô Trường Không vừa động ý niệm, đối mặt với tầng tầng lớp lớp huyết sắc thần kiếm đầy trời không nơi né tránh kia, hắn chỉ có thể ngạnh kháng.

Hô!

Quy Tức chân khí trong cơ thể Tô Trường Không sôi trào mãnh liệt, rồi từ mỗi một lỗ chân lông trên da thịt toàn thân ào ạt tuôn ra ngoài, hình thành một tầng khí giáp màu lam dày hơn ba tấc, mặt ngoài gợn sóng chập chùng, giống như đang có nước biển lưu động bên trong.

"Dung nhập đao khí vào trong đó!"

Vừa nãy, Tô Trường Không có trông thấy Thích Cương dùng thủ đoạn ngưng tụ kiếm khí thành kiếm giáp, hắn cũng muốn thử nghiệm thủ đoạn cùng loại xem sao.

Ong ong ong!

Đao ý trong thức hải Tô Trường Không ngân nga run rẩy, rồi trong nháy mắt đã chuyển hóa thành lượng lớn đao khí, dung nhập vào bên trong Quy Tức khí giáp, Quy Tức khí giáp vốn đã ngưng đọng gần thành thực chất, lại tăng thêm vài phần khí tức sắc bén, tựa như bên dưới tầng Quy Tức khí giáp bình tĩnh kia, chính là đao khí cuộn trào mãnh liệt như nước thủy triều!

Lấy tiềm năng, ngộ tính hiện giờ, lại cộng thêm trình độ nắm giữ đao ý của Tô Trường Không, hắn có thể dễ dàng mô phỏng ra thủ đoạn phòng ngự của Thích Cương, sau đó phối hợp với Quy Tức chân khí thiên về phòng ngự của bản thân, để ngưng tụ thành một tầng Quy Tức khí giáp có lực phòng ngự càng mạnh hơn lúc trước.

"Cuồng Đào Phách Ngạn!"

Đồng thời, Tô Trường Không cũng ngưng tụ Cự Kình chân khí trên chưởng trái, nhanh chóng đẩy một chưởng dời đi. Cự Kình chân khí cuồng bạo tựa như đã hóa thành một con cự kình khổng lồ, nhấc lên cơn sóng gió động trời, trùng trùng điệp điệp lao tới, mang theo khí thế vô cùng vô tận.

Công thủ nhất thể!

Đối mặt với sát chiêu hung mãnh của Ngũ Khí Tông Sư Thích Cương này, hiển nhiên Tô Trường Không phải nghiêm túc ứng phó.

"Xuy xuy xuy!"

Một chưởng trong tay Tô Trường Không nhấc lên cơn sóng lớn ngập trời, va chạm cùng tầng tầng lớp lớp huyết sắc thần kiếm đang bắn tới chính diện.

Có một phần huyết sắc thần kiếm bị chưởng kình liên miên không dứt bao phủ vào trong, tựa như trâu đất xuống biển, nhưng vẫn còn khá nhiều huyết sắc thần kiếm đang tiếp tục phá không lao tới, cứng rắn xuyên thủng tầng tầng chưởng kình, nhuộm không khí thành màu huyết hồng chói mắt, hung hăng đâm vào ngực, bụng, đầu… những nơi yếu hại trên cơ thể Tô Trường Không

Thoạt nhìn tầng Quy Tức khí giáp bên ngoài thân thể Tô Trường Không chỉ dày hơn ba tấc, nhưng lại được ngưng tụ từ Quy Tức chân khí đã luyện hóa tới mười luồng Tiên Thiên chi khí, mang theo lực phòng ngự rất mạnh, còn được dung nhập thêm lượng lớn đao khí, càng khiến nó trở nên kiên cường dẻo dai.

"Phốc phốc phốc!"

Từng thanh huyết sắc thần kiếm xuyên qua tầng chưởng kình do Tô Trường Không đánh ra, uy lực đã suy yếu dần, lại tiếp tục đâm lên Quy Tức khí giáp, xuyên thủng thêm chừng hơn hai tấc nữa, nhưng tới cuối cùng vẫn không thể hoàn toàn xuyên thấu, chạm đến Tô Trường Không!

"Hắn có thể ngạnh kháng Phù Đồ Huyết Ngục của ta?"

Trái tim Thích Cương khẽ run lên bần bật, tu vi nội công của Tô Trường Không quá mức đáng sợ, đối mặt với sát chiêu của Ngũ Khí Tông Sư như gã, cũng có thể chính diện ngạnh kháng được, mà không thương tổn dù chỉ một sợi tóc.

"Trảm!"

Trong con ngươi Tô Trường Không lóe lên đao mang sắc bén.

Ngay tại thời khắc hắn ngạnh kháng sát chiêu của Thích Cương, hắn cũng thừa dịp Thích Cương lực cũ đã hết, lực mới chưa sinh, để phản đòn. Nhoáng lên một cái, đao ý ngưng tụ trong thức hải, thân thể đã biến thành một loại thế, cả người hắn tiến lên một bước, Trảm Thiết đao trong tay chém ngang ra ngoài, chân khí hùng hậu hợp nhất cùng đao khí, thật nhiều linh khí đều bị tác động!

"Xuy!"

Một đao này đã vượt qua hạn chế về không gian, kéo theo một luồng hàn quang trắng như tuyết, chiếu rọi cả không trung hắc ám, thế không thể đỡ, hung hãn chém đứt hết thảy những gì cản trước mặt mình!

Sắc mặt Thích Cương khẽ biến. Gã am hiểu kiếm pháp, nhưng so sánh với tấn công mạnh mẽ thì phương diện phòng ngự lại không quá xuất chúng.

Nói cách khác, Tô Trường Không có thể ngạnh kháng sát chiêu của gã nhưng bản thân gã chưa chắc đã có thể ngạnh kháng một kích toàn lực mang theo đao ý do Tô Trường Không phát ra này.

"Khí Kiếm Phù Huyết!"

Tới cuối cùng, Thích Cương dứt khoát không đón đỡ, chỉ thấy hắn dựng thẳng kiếm chỉ chém tới, một thanh huyết sắc thần kiếm nhanh chóng ngưng tụ, lao lên nghênh đón một đao của Tô Trường Không.

"Đang! !"

Đao kiếm va chạm. Đao ý và kiếm ý không ai nhường ai, trong lúc va chạm đã tuôn âm thanh sắt thép ma sát vang lên đinh tai nhức óc, quanh quẩn bên trong sơn cốc.

Trong lúc đó, lực lượng hỗn loạn ngang nhiên lan tràn khắp nơi, cày nát mặt đất, xung quanh biến thành một mảnh đống hỗn độn. Cát đá bị cuốn bay lên, lại bị xay thành bột mịn.

Có người hơi chút to gan, mon men tới gần bọn họ trong phạm vi mười trượng, lập tức rơi vào kết cục bị giảo sát thành thịt vụn.

Thoạt nhìn máu thịt và cát đá, cũng chẳng khác gì nhau!

Dường như cuộc chiến giữa Tô Trường Không và Thích Cương muốn phân ra thắng bại, cũng không dễ dàng.

"Cẩn thận!" Đúng lúc này, từ phìa xa xa chợt vang lên tiếng kinh hô của đám người Thương Văn Vũ.

Tô Trường Không không cần dùng mắt nhìn, cũng có thể cảm nhận được trong không khí phía sau vừa có thêm một bóng dáng khôi ngô.

Là Khổ Đà!

"Cùng tiến lên! Làm thịt hắn!"

Toàn thân Khổ Đà được bao trùm bởi một tầng quang mang màu vàng lợt, giống như một pho tượng Kim Thân La Hán, nhưng trong lúc này, vẻ mặt tăng nhân vốn phải hiền hòa, chân chất lại trở nên khát máu.