"Ong ong!"
Đao ý trong đầu Tô Trường Không, đều đang chấn động, giống như nó cực kỳ hưng phấn, muốn cùng đối thủ tranh phong.
Mà bản thân Tô Trường Không cũng hừng hực chiến ý.
Ngũ Khí Tông Sư là tồn tại có thể khai tông lập phái, đại biểu cho chiến lực Tiên Thiên đỉnh cao, hiện giờ khi đối mặt với loại địch nhân này, Tô Trường Không cũng muốn nhìn xem đến tột cùng, cái gọi là Ngũ Khí Tông Sư này sẽ như thế nào!
Cự Kình công. Nộ Hải Vô Lượng!
Tô Trường Không không lấy đao đối kiếm, mà dùng năm ngón tay trái nắm chặt thành quyền, thúc giục thập cảnh Cự Kình chân khí, ngang nhiên đấm tới.
Một quyền vô cùng đơn giản này, cũng ẩn chứa chân khí hùng hậu, bá đạo làm người ta biến sắc.
Trong nháy mắt khi hắn đánh ra một quyền, chân khí xoay tròn gào thét, Cự Kình chân khí thâm thúy ngưng tụ thành một vòng lốc xoáy thật lớn, xoay tròn gào thét giữa quyền chưởng trong tay Tô Trường Không.
"Ầm vang long!"
Một quyền này đánh ra, giống như một vòng lốc xoáy biển sâu, ở bên trong có một con cự kình hung hăng lao ra ngoài, kéo theo từng cơn sóng biển ngập trời, bão táp lôi minh, thanh thế đáng sợ làm người ta thoáng nghe thấy đã biến sắc!
"Oanh!"
Cùng lúc ấy, thanh huyết sắc thần kiếm nhiễm máu kia, cũng hung hăng đâm tới, chọc thẳng vào bên trong lốc xoáy, nhưng lại có một loại cảm giác tựa như trâu đất xuống biển, kình lực xoay tròn, giảo sát cực nhanh kia, đã cứng rắn ép cho một kiếm mang theo uy thế nhất định phải trúng đích của Thích Cương trở nên hỗn loạn, uy năng sụt giảm, mà đặc tính cắn nuốt hết thảy bên trong Cự Kình chân khí của Tô Trường Không cũng trở nên hung mãnh chưa từng có từ trước đến nay!
"Bành!"
Ngay một khắc khi quyền kiếm tương giao kia, đại địa cũng hung hăng rung chuyển.
Quyền kình điên cuồng ngang ngược, cuộn trào mãnh liệt, đánh sâu vào, khiến cho vách núi sơn cốc cũng bị xói mòn, vỡ vụn, từng khối cự thạch bị bóc ra, lăn đi, sinh ra núi lở.
Mà kiếm khí lại tản đi bốn phía, cắt qua mặt đất tạo thành từng khe rãnh thật lớn, sâu không thấy đáy!
"Đăng đăng đăng!"
Trong khoảnh khắc va chạm, giằng co ấy, Thích Cương chợt cảm thấy huyết sắc thần kiếm xuất hiện từng cơn rung lắc dữ dội, tựa như muốn vỡ vụn ra. Ngay tiếp đó, một luồng chân khí khủng bố y chang vực sâu vạn trượng, đã điên cuồng va chạm đến, khiến Thích Cương cũng không nhịn được phải liên tục lùi lại ba bước, đạp cho mặt đất dưới chân xuất hiện từng đường rạn nứt tựa như mạng nhện, mới ngừng lại được.
"Hắn đánh ra một quyền chính diện. . . lại có thể bức lui ta?" Thích Cương có chút không sao tin nổi.
Gã vốn là Ngũ Khí Tông Sư, còn là một trong ba cường giả đứng đầu Trấn Ma ti, nhưng chỉ vẻn vẹn đối mặt một lần, đã bị địch nhân cứng rắn bức lui.
Một quyền của Tô Trường Không chẳng những mang theo quyền kình huyền diệu, còn ẩn chứa Cự Kình chân khí vô cùng bá đạo, đã đạt đến trình độ làm cho người ta sợ hãi! Là cảnh giới Kinh Thế Hãi Tục chân chính!
"Trảm!"
Tô Trường Không vừa đánh ra một quyền bức lui Thích Cương, khí tức trực tiếp dâng cao, địch càng yếu ta càng mạnh, rồi nương theo đó để tiến lên một bước, Trảm Thiết đao trong tay phải, dứt khoát vẽ nên một đường vòng cung, kéo theo hàn mang lạnh lẽo, chỉ đơn giản là một chiêu chém ngang, lại có thể chặn ngang cắt đứt cả một ngọn núi cao!
Một đao mang theo đao ý không gì không phá được, khiến cho thời gian cũng sinh ra hỗn loạn, chém thẳng vào ngực Thích Cương!
"Khí Kiếm Thần giáp!"
Thích Cương không dám sơ suất, kiếm khí sắc bén lập tức hình thành lá chắn kiếm khí quanh thân, bên ngoài còn có lượng lớn kiếm khí ngưng lại thành giáp trụ.
Lại nói, Thích Cương am hiểu nhất vẫn là Khí Kiếm Thuật, môn công pháp gần như toàn vẹn, công phòng nhất thể, luyện đến cảnh giới như gã, chỉ cần ý niệm vừa động, sẽ đạt tới hiệu quả, kiếm khí như nước, ngưng khí thành giáp!
"Xuy lạp!"
Trảm Thiết đao vô kiên bất tồi kia cứng rắn nghiền nát xé rách tầng kiếm khí vừa bành trướng, để rồi xẹt qua trước ngực Thích Cương, tầng kiếm giáp vô hình cũng phát ra âm thanh bị xé rách, mũi nhọn lướt qua, trước ngực Thích Cương có thêm một vết máu nhợt nhạt.
Dù dấu vết này còn chưa làm bị thương da thịt, nhưng vẫn khiến con ngươi trong mắt Thích Cương co rút lại: "Quả nhiên. . . Là đao ý! Đặc điểm đao ý của Đao Vô Phong chính là phá kiên (phá giáp)! Thoạt nhìn tuổi hắn còn nhỏ hơn ta, chẳng lẽ cũng cô đọng ra đao ý trong Vạn Hồn Binh quật?"
Phải biết rằng, Đại Viêm Hoàng thất nắm giữ bí cảnh Vạn Hồn Binh quật. Bí cảnh này có binh, hồn tràn ngập khắp nơi, có trợ giúp lớn đối với quá trình tôi luyện ý cảnh của bản thân.
Ngay sau khi Thích Cương đạt tới trình độ mở ra mười hai nhánh Thiên Mạch, gã đã đạt được một lần cơ hội tiến vào bí cảnh nọ và thành công cô đọng kiếm ý.
Ở trong mắt Thích Cương, Tô Trường Không là thành viên của 'Ẩn Long vệ', phỏng chừng cũng từng có cơ hội tiến nhập vào Vạn Hồn Binh quật!
"Ta muốn ngươi. . . Chết thực thảm!"
Thích Cương cảm nhận được cơn đau truyền tới từ lồng ngực, trong mắt nổi lên tơ máu. Ngay lúc này, bên trong thức hải của gã, ngũ khí sôi trào, khiến cho kiếm ý càng thêm cô đọng, thiên địa linh khí hùng hậu bị dẫn dắt hội tụ đến, trở thành thần kiếm mặc cho Thích Cương điều khiển!
Giữa lúc kiếm khí gào thét, trong một đám võ giả hoặc là yêu võ giả đang đứng xa xa, một khi là người sử dụng kiếm, bội kiếm bên hông bọn họ đều không thể khống chế, trực tiếp rung động, giống như đang cúng bái một vị quân vương!
Thích Cương, một Ngũ Khí Tông Sư đã vận dụng toàn lực, trực tiếp mang theo uy thế thuế phàm vi tiên (lột xác phàm, biến thành tiên)!
"Thật. . . Thiên địa linh khí thật dồi dào!"
Cả nhóm yêu võ giả lẫn đám Tiên Thiên võ giả bên kia, trong lòng đều không nhịn được có chút hãi hùng khiếp vía.
Thích Cương nọ vốn là Ngũ Khí Tông Sư, dưới cơn tức giận đã điều động lượng thiên địa linh khí cực kỳ khủng bố, vượt xa trình độ mà Tiên Thiên bình thường có thể tưởng tượng được!
"Đạo Dẫn Thuật!"
Đối mặt với cao thủ như Thích Cương, Tô Trường Không chẳng dám sơ suất. Hắn tập trung tinh thần, thi triển cảm giác với linh khí do Đạo Dẫn Thuật mang tới, đến mức cực hạn. Giờ khắc này, bỗng nhiên hắn cảm nhận được một loại trạng thái tựa như thiên nhân hợp nhất, khiến bản thân càng thêm hòa hợp cùng thiên địa tự nhiên, có thể dễ dàng điều khiển thiên địa linh khí trong phạm vi năm, sáu mươi trượng xung quanh.
Hô xích!
Tựa như thân thể Tô Trường Không đã biến thành một vòng lốc xoáy, lượng lớn thiên địa linh khí bị dẫn dắt tới, hội tụ lại, mơ hồ đã biến thành trạng thái sương mù khiến mắt thường cũng có thể trông thấy!
"Cái gì? Vì sao tiểu tử này lại có thể điều động thiên địa linh khí ngưng tụ thành nồng độ cao như vậy? Ngay cả thiên địa linh khí do ta tụ lại, cũng sắp bị hắn đoạt lấy rồi. . ." Khuôn mặt Thích Cương lập tức biến sắc.
Trên thực tế, gã chính là Ngũ Khí Tông Sư, đương nhiên cũng có thể điều động thiên địa linh khí trong phạm vi rộng nhất cấp bậc Tiên Thiên cảnh. Phạm vi thiên địa linh khí mà gã có thể điều động được là gần trăm trượng.
Nếu chỉ xét về mặt phạm vi thiên địa linh khí, thì phạm vi gần trăm trượng của gã sẽ hơn phạm vi sáu mươi trượng của Tô Trường Không rất nhiều.
Nhưng thiên địa linh khí mà Tô Trường Không điều động được lại có nồng độ rất cao! Tựa như toàn bộ linh khí trong phạm vi này đều bị hắn dẫn dắt đi qua hết cả, thậm chí thiên địa linh khí do Thích Cương điều động tới, cũng xuất hiện dấu hiệu bị Tô Trường Không bên kia đoạt lấy, kéo đi!