Thích Cương có thể trở thành Ngũ Khí Tông Sư, là dựa vào áp lực bên trong Vạn Hồn Binh quật mới lĩnh ngộ được kiếm ý, tuy vậy đã vượt qua hàng tỉ người trên thế gian, nhưng lấy tư chất của gã, muốn tiến thêm một bước, gần như là điều không thể.
Trừ phi gã có thể nhận được Thần Chủng!
Nhưng thực đáng tiếc, số lượng Thần Chủng hữu hạn. Chắc chắn bên trong Đại Viêm Hoàng thất có bảo vật này nhưng đó lại là bảo vật do tổ tiên Đại Viêm Hoàng thất đời đời truyền thừa lại, căn bản không tới phiên một người ngoài như Thích Cương. Hơn nữa dù gã đạt được Thần Chủng, thì Thần Chủng cũng có linh, muốn nắm giữ, luyện hóa nó, là chuyện khó như lên trời.
Ngũ Khí Tông Sư chỉ là tồn tại có cơ hội bước qua ngưỡng cửa này mà thôi.
Đối với người từ lúc ban đầu luyện võ đến giờ vẫn thăng tiến vùn vụt, còn dùng độ tuổi chưa đến năm mươi đã thành tựu Ngũ Khí Tông Sư như Thích Cương, thì loại cảm giác mỗi ngày bản thân đều dần dần già đi, thực lực đã đạt tới bình cảnh, muốn tiến lên một bước cũng khó khăn vạn phần này, thật sự có chút khó mà chịu đựng nổi.
Trước kia, gã có thể vượt bình cảnh như ăn cơm uống nước, nhưng đã vài chục năm nay đều không có tiến bộ nhảy vọt!
Thậm chí ti chủ Trấn Ma ti cũng từng nói với Thích Cương, nếu không có cơ duyên, đây đã là hạn mức cao nhất của gã.
Ngày ngày dày vò, ngày ngày giao tiếp cùng yêu ma, khiến cho Thích Cương dần dần không thể áp chế ý tưởng trong lòng, hơn nữa càng ngày càng không thể cứu vãn, cho tới khi thay đổi hiện thực!
Từ đó mới xảy ra chuyện hôm nay, Thích Cương liên hệ với cao tầng Diệt Sinh hội, muốn lấy ra đầu danh trạng của mình, cũng trở thành con người tuyệt tình tuyệt nghĩa chân chính, vĩnh biệt với quá khứ trước kia của bản thân!
"Thích Cương! Hai huynh đệ chúng ta nguyện ý mạo hiểm, nguyện ý đánh cược cả sinh mệnh cũng muốn đến trợ giúp ngươi đối phó Diệt Sinh hội… Vậy mà ngươi lại phản bội chúng ta! Coi tánh mạng chúng ta như rơm rác. Bây giờ đại ca của ta đã chết, ta tuyệt không tha cho ngươi!" Một nam tử đeo mặt nạ đầu gấu giận dữ đến cả người phát run, nghiến răng nghiến lợi quát lớn.
Kỳ thực đây cũng là cảm xúc trong lòng mỗi người đang có mặt ở đây.
Mỗi người trong đám bọn họ, hoặc là có giao tình với Thích Cương, hoặc là tin tưởng thái độ làm người của Thích Cương, mới nguyện ý giúp đỡ gã một tay, nhưng không ai có thể nghĩ đến, người có thanh danh hiển hách, lại xuất thân từ Trấn Ma ti này sẽ sa ngã đến mức muốn trở thành yêu võ giả!
"Thích Cương, xem ra ngươi thật sự muốn gia nhập cùng chúng ta, rất tốt. . . Ta sẽ dẫn ngươi đi gặp hội chủ. Một khi ngươi nguyện ý gia nhập, lấy nền tảng của ngươi, lại có hội chủ tương trợ, nếu có thể thành công dung nhập một viên thượng cấp Yêu Ma Tinh Hạch, sợ là sẽ trực tiếp có một vị trí trong hội trưởng lão của Diệt Sinh chúng ta!" Một giọng nói khàn khàn đầy tán thưởng vang lên, một cái bóng chợt nhúc nhích, rồi ngưng tụ thành một lão giả mặc hắc bào, đang nhìn chăm chú vào Thích Cương.
Lão giả mặc hắc bào này có thân hình cao lớn, chẳng để lộ chút già nua nào, hắc bào trên người tựa như vật có sinh mệnh, liên tục nhúc nhích, một đôi con ngươi mờ nhạt lại có thể hấp dẫn nhân hồn.
"Đa tạ Tề Tiến sứ giả." Đối mặt với lão giả mặc hắc bào, Thích Cương có vẻ vô cùng tôn kính.
Lão giả mặc hắc bào này tên Tề Tiến, là sứ giả của tổng hội Diệt Sinh hội, thực lực sâu không lường được, cũng chỉ có thông qua lão xét duyệt, mới có tư cách gia nhập Diệt Sinh hội.
Mà lấy thân phận địa vị của Thích Cương, một khi đã nguyện ý gia nhập Diệt Sinh hội, đương nhiên Diệt Sinh hội bọn họ vô cùng hoan nghênh. Lúc trước Tề Tiến từng hứa hẹn với Thích Cương, chỉ cần gã biểu hiện ra thành ý và quyết tâm, Diệt Sinh hội cũng sẽ cho gã đãi ngộ tương ứng!
Đó chính là một viên thượng cấp Yêu Ma Tinh Hạch, lại được hội chủ Diệt Sinh hội tự mình ra tay giúp đỡ luyện hóa, dung hợp!
Bản thân Thích Cương chính là Ngũ Khí Tông Sư, nếu dung hợp một viên thượng cấp Yêu Ma Tinh Hạch, vừa có được thân thể bất tử, vừa nắm giữ yêu thuật, lại khiến bản thân thoát thai hoán cốt, đến lúc ấy, Ngũ Khí Tông Sư cũng không đủ để hình dung thực lực của gã nữa, phải gọi là Đại Tông Sư mới đúng!
Sau đó, Tề Tiến kia nhìn qua đám võ giả ở đây, cất giọng khàn khàn nói: "Các vị, mấy người các ngươi có thể sống sót sau lần tập kích của Thích Cương, cho thấy thực lực bất phàm, hiện tại các ngươi có hai lựa chọn, một là chết, một là bó tay chịu trói, nhưng có thể gia nhập Diệt Sinh hội chúng ta."
Lão giả mặc hắc bào Tề Tiến sứ giả này cất giọng bình tĩnh, nhưng tuyệt đối không cho phép nghi ngờ, cũng tương đương với, nhóm võ giả trước mắt phải lựa chọn, hoặc là chết, hoặc là bó tay chịu trói!
Sương mù màu đen tràn ngập bên trong sơn cốc, một đám yêu võ giả đã nhanh chóng tản ra, mơ hồ hình thành xu thế bao vây, ngăn chặn đường đi của đám Tiên Thiên võ giả.
Hiện giờ phía bọn họ đã không còn Ngũ Khí Tông Sư uy hiếp, muốn chém giết bất cứ ai trong đám bọn họ, đều vô cùng dễ dàng!
"Thích Cương! Ta làm thịt ngươi!"
Lúc này cũng có người không chịu được cuồng nộ trong lòng. Đó chính là võ giả mang theo mặt nạ đầu gấu, vừa có vị huynh trưởng chết vào tay Thích Cương kia. Chỉ thấy gã điên cuồng đánh tới Thích Cương, sáu nhánh Thiên Mạch lập tức hiện lên, Địa Hoa, Nhân hoa ngưng tụ, mang theo giận dữ điên cuồng đánh úp về phía Thích Cương!
Mặt Thích Cương không chút thay đổi, vẫn đứng ở tại chỗ. Về phần Khổ Đà kia, gã lại chắp hai tay trước ngực, giống như đang thương hại, nói: "A Di Đà Phật. . ."
Không đợi nam tử đeo mặt nạ gấu nọ tới gần Thích Cương, đột nhiên một luồng hắc ám phô thiên cái địa đã lao đến, phủ kín đối phương!
Là lão giả mặc hắc bào Tề Tiến sứ giả nọ.
Chỉ thấy trường bào màu đen trên người lão cuộn lên một cái, tựa như có sinh mệnh, đã đón gió bành trướng lên, hình thành một cái miệng rộng, nhanh như thiểm điện, nuốt nam tử đeo mặt nạ gấu kia vào trong đó.
"A a a!"
Cùng với âm thanh “Ca ca” nhấm nuốt, cắn xé, nam tử đeo mặt nạ gấu vừa nãy cũng phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Gã điên cuồng giãy giụa, nhưng không cần biết gã dùng sức như thế nào, thân thể đều vô lực tựa như vừa rơi vào vũng bùn.
Không tới mấy nhịp hô hấp, lão giả mặc hắc bào đã vung ống tay áo lên, nam tử đeo mặt nạ gấu kia bay ngược ra ngoài, đập xuống mặt đất.
Nhưng lúc này, máu thịt cả người nam tử đeo mặt nạ gấu đã biến mất không thấy, chỉ còn lại một bộ hài cốt trắng tinh.
"Ách!"
Lão giả khoác kiện trường bào kia, vừa nấc lên một cái, tựa như mới ăn no.
Một màn này khiến mọi người đứng nhìn, lập tức trở nên không rét mà run.
Lại nói, lão giả mặc hắc bào Tề Tiến này là sứ giả của Diệt Sinh hội, thực lực sâu không lường được, chẳng hề thua kém Thích Cương, Khổ Đà, cho nên ở trước mặt lão, một võ giả Địa Hoa cảnh chỉ như món ăn, nhanh chóng bị cắn nuốt một phen, chỉ còn lại hài cốt!
Lão giả mặc hắc bào hừ lạnh một tiếng nói: "Lão phu ghét nhất là kẻ nào khinh thường lời ta nói!”
“Các ngươi đưa ra quyết định đi, chết hoặc bó tay chịu trói, thông qua xét duyệt, có thể trở thành thành viên của Diệt Sinh hội chúng ta, lấy được sinh mệnh mới!" Sau đó, lão giả mặc hắc bào cười tủm tỉm nhìn về phía mọi người, tỏ vẻ hiền lành hòa ái, lại làm kẻ khác sởn tóc gáy.