Trường Sinh Võ Đạo: Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền Bắt Đầu

Chương 728 - Các Ngươi Bị Bán Rồi!!!




"Xuy!"

Trong số những võ giả khác, có người né tránh không kịp, cổ họng, trái tim trực tiếp bị xuyên thủng.

Vị Ngũ Khí Tông Sư Thích Cương này đột nhiên tập kích, đương nhiên không phải tất cả Tiên Thiên võ giả đang có mặt tại hiện trường đều có thể phản ứng được, có ước chừng năm người, dù đã thúc giục chân khí hộ thể theo bản năng, nhưng vẫn bị thần kiếm chém sắt như chém bùn này cứng rắn xuyên thủng nơi yếu hại.

"Phù phù!"

"Phù phù!"

Năm Tiên Thiên võ giả bị xuyên qua yếu hại, trong mắt tràn ngập khó hiểu, không cam lòng và không sao tin nổi vào mắt mình, rồi mềm nhũn ngã xuống mặt đất, thậm chí đến lúc chết bọn họ vẫn không hiểu được vì sao mình lại phải chết, và vì sao bỗng nhiên Thích Cương lại muốn tập kích bọn họ!

Cũng có một luồng kiếm khí bắn về phía Tô Trường Không. Kỳ thực ngay một khắc khi Thích Cương ra tay kia, đao ý trong thức hải Tô Trường Không đã chấn động, cảnh báo trước, cho hắn đủ thời gian phản ứng.

"Xuy!"

Bởi vậy một kiếm này chỉ đâm xuyên qua tàn ảnh của Tô Trường Không, không thể chạm vào hắn.

"Thích Cương!" Nhưng không thể nghi ngờ trong nháy mắt này, sát ý từ tận đáy lòng Tô Trường Không đã dâng lên đỉnh điểm!

Tuy hắn còn không biết vì sao Thích Cương lại đột nhiên ra tay công kích đồng bạn, nhưng loại ra tay không lưu tình này, tuyệt đối là muốn mạng bọn họ!

"Đây. . . Tình huống gì đây?"

Đám yêu võ giả vốn đang cực kỳ kinh hoàng bởi vì Khổ Đà bị Thích Cương đâm một kiếm xuyên tim mà chết, chợt nhìn thấy một màn trước mắt này, lại càng thêm mờ mịt, hồi lâu cũng chưa kịp phản ứng đây là tình huống gì.

"Thích Cương! Ngươi điên rồi sao!" Một tiếng rống giận dữ đã đánh vỡ sự yên lặng, là Thương Văn Vũ đeo một tấm mặt nạ đầu hổ, gã đang băng bó miệng vết thương ở cổ, căm tức nhìn Thích Cương, rít gào nói.

Vừa rồi Thích Cương đột ngột tập kích, khiến cho năm võ giả ở đây mất mạng tại chỗ, người phản ứng rất nhanh, mới có thể cầu sống, nhưng trong đó cũng có non nửa người còn sống mà bị thương không nhẹ.

Thương Văn Vũ ở rất gần, dù dùng tu vi tam hoa tụ đỉnh của gã, có thể cảm nhận được nguy hiểm, cũng thiếu chút nữa đã bị một kiếm xuyên qua yết hầu, đương nhiên cơn giận đã đi đến mức tận cùng!

"Đại ca! Đại ca!"

Cũng có một nam tử đeo mặt nạ gấu đang ôm một khối thi thể, kêu rên lên tiếng. Đó là huynh trưởng của rồi, vừa rồi Thích Cương đột nhiên tập kích, đối phương quá bối rối, không kịp né tránh, đã bị một kiếm xuyên tim mà chết tại chỗ.

"Chẳng lẽ. . . Thích Cương kia bị yêu thuật mê hoặc?" Những võ giả may mắn còn sống sót, cực kỳ kinh sợ, đồng thời cũng hoài nghi, có phải Thích Cương đã trúng yêu thuật của yêu võ giả hay không, dù sao một chút yêu thuật của yêu ma cũng có năng lực mê hoặc lòng người!

Nhưng khi bọn họ lại một lần nữa nhìn về phía Thích Cương, chỉ thấy vẻ mặt Thích Cương vẫn bình tĩnh như thường, ánh mắt chỉ chứa một mảnh lạnh lùng, không hề giống một người đã bị thứ gì khác ảnh hưởng, ngược lại càng giống đã sớm có dự mưu.

Và ngay lúc này, đối mặt với ánh mắt hoặc là phẫn nộ, hoặc là nghi hoặc của mọi người, gã vẫn không nói được một lời.

"Còn chưa hiểu rõ sao? Các ngươi bị Thích đại nhân bán đi rồi!"

Lúc này, một giọng nói hùng hồn vang lên, Khổ Đà vốn bị xuyên thủng trái tim, đã 'Chết' lại một lần nữa đứng lên từ dưới mặt đất, huyết dịch vừa chảy ra lại một lần nữa quay về bên trong miệng vết thương, miệng vết thương cũng nhanh chóng khép lại như lúc ban đầu, không thương tổn dù chỉ một sợi tóc!

"Chuyện này. . ."

Thích Cương đột nhiên ra tay tập kích mọi người, Khổ Đà 'Chết mà sống lại', một màn này đã khiến đám người Thương Văn Vũ triệt để hiểu được, bọn họ bị Thích Cương bán đi rồi!

Vừa rồi những gì Thích Cương và Khổ Đà biểu hiện ra, cái gọi là sinh tử đại chiến hồi nãy chỉ là đang diễn trò mà thôi.

Thích Cương không để ý đến lời chất vấn và ánh mắt của người khác, chỉ thản nhiên nhìn về phía Khổ Đà: "Khổ Đà, chuyện này có thể làm Diệt Sinh hội các ngươi vừa lòng chưa? Ta là thật sự thành tâm muốn gia nhập Diệt Sinh hội, hoàn toàn không phải có mục đích riêng."

Lời này của Thích Cương khiến Tô Trường Không thoáng chau mày, hắn đã hiểu được phần nào sự việc rồi.

Nói vậy nghĩa là, mục đích khiến cho Thích Cương này vận dụng mối quan hệ, nhân mạch của mình, mời một đám cao thủ đến trợ trận, căn bản không phải vì tiêu diệt phân hội Diệt Sinh hội, mà dùng bọn họ làm đầu danh trạng (Ở thời cổ đại, đầu danh trạng là hành động cần làm trước khi gia nhập tổ chức, đoàn thể nào đó, nhằm chứng minh lòng trung thành, thường là tổ chức phi pháp)!

Thích Cương từng liên hệ với đám người Diệt Sinh hội, muốn gia nhập cùng bọn họ.

Phải biết rằng, Thích Cương chính là Ngũ Khí Tông Sư, cũng là nhân vật có uy tín danh dự trong Đại Viêm hoàng triều, lại là tam bả thủ của Trấn Ma ti, hiện giờ gã muốn gia nhập Diệt Sinh hội, kể cả khi lý do đầy đủ, cũng khiến cho cao tầng Diệt Sinh hội hoài nghi gã có mục đích gì khác, mới muốn cài cắm vào bên trong Diệt Sinh hội.

Bởi vậy mới có một màn hôm nay.

Để Diệt Sinh hội xóa bỏ nghi ngờ, Thích Cương đã vận dụng mối quan hệ của mình, hoặc là tìm đến đây một ít hảo hữu có giao tình không cạn, hoặc là nhờ hảo hữu hỗ trợ kéo người, tập kết một đám đông cao thủ, cùng kéo tới đây, với mục đích chủ yếu là dùng bọn họ làm thành đầu danh trạng cho mình. Bởi vậy, vừa rồi gã mới tự mình ra tay, không chút lưu tình, trực tiếp giết mấy người tại chỗ, nhằm chứng minh lòng thành tâm của mình, không phải muốn gia nhập vì có mục đích riêng!

Kẻ có thể ra tay giết chết chính thân bằng hảo hữu của mình, đúng là đủ hung ác, tàn nhẫn.

"Thích Cương, ngươi. . . Ngươi thật sự. . . Điên rồi sao? Vì sao?" Thương Văn Vũ đắc răng đến khanh khách rung động, hai mắt đỏ bừng nhìn Thích Cương.

Gã cùng với Thích Cương đã quen biết nhiều năm, vốn là hảo hữu, nhưng đây là lần đầu tiên gã cảm thấy đối phương xa lạ đến thế. Gã có chút không thể nào hiểu được vì sao Thích Cương phải tuyệt tình đến loại trình độ thế này?

Thích Cương vốn là Ngũ Khí Tông Sư, lại là cao tầng Trấn Ma ti, có thể nói là tồn tại có địa vị cao chân chính, thực lực đã đạt tới đỉnh phong, nhưng lại tình nguyện giết chính hảo hữu của mình làm đầu danh trạng, cũng phải gia nhập Diệt Sinh hội?

Tình huống này làm người ta khó mà hiểu nổi!

Thích Cương nhìn về phía Thương Văn Vũ, chợt thở ra một hơi: "Thương Văn huynh, không có nhiều vì sao như vậy. Những gì ta muốn chỉ vẻn vẹn là tiến thêm một bước mà thôi. Nhân lực có hạn, ta lại muốn tranh một phen, để chân chính đứng ở đỉnh cao nhất! Mà không phải bị người ta sai khiến như chó, chỉ chờ người khác nguyện ý bố thí, ngươi mới có thể nhận được điều ngươi muốn!"

Một câu vô cùng đơn giản, lại đủ để người ta cảm nhận được nỗi lòng của Thích Cương.

Gã tuyệt không cam lòng.

Ở trong mắt người khác, Thích Cương chính là rồng giữa loài người, ở độ tuổi cực kỳ trẻ đã thành tựu Ngũ Khí Tông Sư, lại trở thành tam bả thủ Trấn Ma ti, quyền thế, địa vị đều đạt tới trình độ mà người bình thường khó có thể với tới.

Nhưng người trong nhà biết chuyện nhà mình, đúng là Thích Cương rất có thiên phú, bằng không cũng chẳng đến được cấp bậc hôm nay, nhưng gã lại có thể cảm nhận được, đây đã là cực hạn của bản thân.