Về phần yêu ma dáng vẻ hài đồng kia, chỉ nghe trong miệng nó phát ra một tiếng tê minh, rõ ràng cương cân thiết cốt, nhưng dưới một đao của Cung Phách lại bị chém thành hai nửa, mỗi phần thân thể còn đang run rẩy, ngả sang hai bên.
"Thật mạnh. . . Cung Phách này không hổ là cường giả thành danh còn sớm hơn phụ thân! Là tồn tại mạnh mẽ có thể đếm được trên đầu ngón tay tại Mặc Lâm phủ!" Trong lòng Tư Không Chiến đầy hoảng sợ, bật thốt lên.
Cung Phách chỉ nhẹ nhàng, bình tĩnh bổ ra một đao lại kinh diễm đến vậy, đổi lại là hắn, chỉ sợ muốn tiếp được một đao của Cung Phách cũng phải liều mạng dốc hết toàn lực mới có chút cơ hội.
Cung Phách cũng là người thành danh cực sớm, được xưng tụng là thủ hộ thần của Mặc Lâm phủ thành, uy danh không thua Tư Không Dũng!
"Rất mạnh. . . Thực lực của Cung Phách này hơn xa cấp bậc của đám người Thiết Kim Cương, Lệ Hồn, hơn phân nửa đã là cao thủ Khí Huyết Trường Long." Tô Trường Không cũng tỏ ra kinh ngạc.
Cung Phách cũng là thiên tài võ đạo hiếm có, sau lưng lại có cả một Cung gia khổng lồ cung cấp nuôi dưỡng, cho nên từ nhiều năm về trước, người này đã bước vào cấp bậc Khí Huyết thất biến rồi!
"Rống!"
Lúc này, ánh mắt Tô Trường Không khẽ nhúc nhích, một tiếng gào rú rung trời vang lên, còn có con yêu ma thứ ba!
Đó là một yêu ma đầu trọc đuôi gấu, trên thân thể trần trụi có thể thấy rõ từng múi cơ bắp quanh co uốn khúc, trong miệng đầy răng nanh sắc nhọn, ở phía trên cơ bắp, cũng được bao trùm bởi một tầng vảy thưa thớt.
"Hưu!"
Có Thần Tí nỗ phát động, mũi tên thật lớn bắn nhanh ra, còn nhanh hơn âm thanh.
"Bành!"
Nhưng yêu ma đầu trọc kia lập tức vỗ bàn tay to lớn, đánh cho mũi tên thô to bằng cánh tay kia lăn lộn bay ra bên ngoài!
"Này. . ." Binh sĩ thúc giục Thần Tí nỗ kia cũng cả kinh.
Yêu mạ nọ chỉ cần vỗ một chưởng tùy tiện đã đánh bay mũi tên Thần Tí nỗ đang lao tới? Đây là điều mà chín phần võ giả Khí Huyết cảnh cũng không làm được nha!
Mà lúc này Cung Phách lại xuất hiện trước người yêu ma đầu trọc. Yêu ma đầu trọc hướng ánh mắt kiêng kị vô cùng nhìn thoáng qua Cung Phách, sau đó xoay người chạy trốn về hướng ngược lại, đó là chỗ đám người Tô Trường Không .
"Phốc phốc phốc!"
Binh lính ven đường giơ tấm chắn ngăn trở, nhưng đều bị nó đụng cho ngã trái ngã phải, có vài binh lính vung đao chém lên thân hình yêu ma đầu trọc, nhưng không cách nào cắt được làn da của nó.
Thật hiển nhiên yêu ma đầu trọc là một con mạnh nhất nơi đây!
"Cung Phách cố ý đuổi nó chạy về phía chúng ta bên này." Tư Không Hoàng nhíu mày nói.
Cung Phách không trực tiếp ra tay với con yêu ma đầu trọc này, mục đích rất đơn giản, là muốn xem 'Tư Không Dũng' ra tay.
Dù sao gần đây Cung gia và Cự Kình bang cũng có một chút ân oán nhỏ, Cung Phách muốn thử xem 'Tư Không Dũng', người có thanh danh không thua kém mình có loại thủ đoạn gì!
"Hoàng Nhi, đưa cung cho ta mượn dùng một chút." Tô Trường Không bình tĩnh nói với Tư Không Hoàng.
"Vâng." Tư Không Hoàng hơi sửng sốt một chút nhưng cũng lập tức gỡ cường cung tinh thiết màu lam đang đeo trên lưng xuống giao cho Tô Trường Không, cũng cầm bao đựng tên đưa qua, trong đôi mắt đẹp tràn đầy tia sáng kỳ dị.
Nàng biết Tô Trường Không muốn đích thân ra tay rồi!
Cung Phách này muốn chứng kiến thủ đoạn của hắn, Tô Trường Không cũng muốn bày ra thực lực, như vậy mới có thể khiến Cung gia thu hồi một chút tâm tư không cần thiết!
Tô Trường Không lấy ra một mũi tên từ bên trong bao đựng tên, giương cung cài tên!
Dây cung cứng cỏi bị kéo thành hình trăng tròn, thân cung gấp khúc, chân khí rót vào, lập tức khiến bề mặt đại cung có vầng sáng màu lam nhạt thong thả di chuyển. Tô Trường Không cả người tinh thần khí hợp nhất, y bào không gió tự động, tóc đen bay lên.
"Ầm vang!"
Một tiếng nổ vang nặng nề tung ra, phong lôi gào thét, mũi tên thoát khỏi dây cung, bắn tới, còn nhanh hơn âm thanh mấy lần, cắt qua vòm trời, lưu lại một đường khí màu trắng, thật lâu chưa tiêu tán, đánh thẳng tới yêu ma đầu trọc kia.
Yêu ma đầu trọc cảm giác rất nhạy bén, dù vẫn chưa nghe được tiếng vang phá không mà đến, nhưng bằng vào tri giác mẫn tuệ của mình, nó vẫn theo bản năng nâng lên một cánh tay thô to, chắn phía trước người!
"Đùng!"
Mũi tên bắn trúng cánh tay yêu ma đầu trọc, bắn ra âm thanh nổ tung đinh tai nhức óc. Yêu ma đầu trọc phát ra một tiếng gào thét thê lương, một cái cánh tay hoàn chỉnh, bỗng nhiên gãy lìa từ khuỷu, máu thịt bay tứ tung!
"Làm. . . Làm sao có thể?" Mắt thấy một màn này, rất nhiều binh sĩ mặc giáp đen đều trợn tròn con mắt.
Con yêu ma đầu trọc có thể vỗ một tát đập bay mũi tên được bắn ra từ Thần Tí nỗ, vậy mà một mũi tên của 'Tư Không Dũng' này lại có thể làm cánh tay của nó gãy lìa, máu thịt bay tứ tung…
Khác nào nói, uy lực của một mũi tên do hắn bắn ra còn khủng bố hơn Thần Tí nỗ?