Tuy hai người giao thủ rất ngắn ngủi nhưng đều dốc hết thủ đoạn, cơ bản không hề có ý lưu lại đường sống, đã đánh đến mức hai mắt đỏ lên, quên mất sinh tử.
Không phải ngươi chết chính là ta mất mạng!
Dường như kết quả tốt nhất lúc này chính là Tô Trường Không dùng một đao chém Thích Thành Hồng thành hai khúc, mà cổ họng của hắn cũng bị Thích Thành Hồng móc xuyên qua. Lấy mạng đổi mạng!
"Ầm!"
Mắt thấy kết cục của song phương đều là lấy mạng đổi mạng, bỗng một tiếng nổ vang như mưa gió gào thét, sấm chớp rền vang bùng nổ, một đạo hàn quang từ ngoài trăm mét bắn nhanh tới.
Đó là một mũi tên, một mũi tên còn nhanh gấp mấy lần âm thanh, một mũi tên xuyên thủng hàng rào âm thanh!
Mũi tên này mang theo uy thế của sấm rền gió cuốn, bắn nhanh tới, cắm thẳng vào chính giữa Quỷ Trảo của Thích Thành Hồng đang muốn chụp về phía cổ họng Tô Trường Không.
"Đoàng!" Trong tiếng nổ vang, máu thịt trên bàn tay Thích Thành Hồng nổ tung, văng ra khắp nơi!
"Này. . ."
Thích Thành Hồng có chút mờ mịt. Đòn công kích ấy tới quá nhanh, thậm chí đau đớn còn chưa kịp truyền đến toàn thân, khiến kẻ này vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Cùng lúc đó, Trảm Thiết đao của Tô Trường Không đã mang theo uy thế như lôi đình vạn quân (nhanh như sấm vang chớp giật) hung tợn chém thẳng xuống đầu Thích Thành Hồng.
"Phốc xuy!"
Trong âm thanh chát chúa của máu thịt bị xé rách và tiếng xương cốt vỡ vụn, Thích Thành Hồng còn không kịp phát ra một tiếng kêu thảm thiết đã trúng đao. Sau đó toàn thân hắn tựa như một cây cọc gỗ, bị một đao bổ từ trên đầu xuống, chia lìa thành hai nửa!
Hai mảnh thân thể đã chia lìa của Thích Thành Hồng ngả về hai hướng, trong mắt hắn tràn đầy vẻ mờ mịt và không cam lòng, máu tươi nội tạng hòa lẫn vào nhau chảy tràn ra, nhuộm mặt đất thành một mảnh hỗn độn.
"Hô hô hô!"
Tô Trường Không há miệng to thở dốc, mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng.
Hắn còn sống!
Thích Thành Hồng này chính là cao thủ khiến cho Mạnh Tang phải tự mình mời tới. Trước kia đối phương từng là đường chủ của Cự Kình bang, đã hoàn thành Khí Huyết tứ biến, đạt đến cảnh giới Khí Huyết Lang Yên, coi như xếp ở cấp bậc tinh anh trong đám võ giả Khí Huyết cảnh.
Cũng không biết đối phương đã tìm được Tô Trường Không như thế nào, mà lập tức ra tay tập kích, sau một phen huyết chiến, cuối cùng lại chết thảm dưới đao của Tô Trường Không!
"Vừa rồi. . . Là ai đã giúp ta?"
Cùng lúc đó, ánh mắt Tô Trường Không không khỏi nhìn về phía xa xa.
Kết cục hồi nãy vốn là Tô Trường Không dùng một đao chém Thích Thành Hồng thành hai khúc, mà cổ họng của hắn cũng bị Thích Thành Hồng móc xuyên qua. Lấy mạng đổi mạng!.
Thế nhưng ngay thời khắc mấu chốt nhất, lại có một mũi tên phá không mà đến, mạnh mẽ làm bàn tay Thích Thành Hồng nổ tung, trợ giúp Tô Trường Không không rơi vào kết cục lấy mạng đổi mạng!
Nhưng khi Tô Trường Không nhìn theo phương hướng mũi tên bắn tới, hắn lại không thấy bất cứ bóng dáng nào.
"Rời khỏi nơi này trước đã. . ." Tô Trường Không thu hồi ánh mắt, cảm thấy từng đợt mê muội lan tràn.
Tuy vừa rồi hai bên chỉ giao chiến trong khoảng thời gian vô cùng ngắn nhưng hắn đã vận dụng toàn lực, tất cả đao khí tích góp được trong nửa năm qua đều hao sạch trên ba đao hồi nãy rồi khiến cơ thể hắn vô cùng suy yếu. Nhất là vết thương ở ngực bị Thích Thành Hồng cào qua, vẫn truyền tới từng đợt cảm giác tê dại đau đớn.
Hiện giờ chung quanh hắn đều là đám người đang vây xem, cần phải nhanh chóng rời đi!
Tô Trường Không cố gắng chống đỡ đi tới bên cạnh thi thể Thích Thành Hồng, lục soát một hồi trên đó, nhưng chẳng phát hiện ra thứ gì.
Thật hiển nhiên khi Thích Thành Hồng này ra cửa đuổi giết Tô Trường Không, chẳng hề mang theo một chút tài bảo nào.
"Đây là bồi thường vì đã phá hoại nơi này!"
Tô Trường Không lấy ra ngân phiếu hai trăm lượng từ trong ngực mình, ném xuống bên cạnh thi thể Thích Thành Hồng, sau đó nhanh chóng lắc mình rời đi.
Đám người đang vây xem hai bên cũng không tự chủ được, lập tức tránh né nhường đường, ai nấy đều cúi đầu kính sợ, hướng ánh mắt hoảng hốt nhìn Tô Trường Không.
Tô Trường Không cùng nam tử áo xám Thích Thành Hồng kia đánh giết ngay ngoài đường phố, trong thời gian giao chiến ngắn ngủi, đã phân ra sinh tử, Thích Thành Hồng còn bị một đao chém thành hai khúc, chết thảm tại chỗ…
Thảm cảnh còn ngay trước mắt, đương nhiên không một người đi đường nào dám trêu chọc tên sát tinh Tô Trường Không này!
"Ta trúng độc! Cần phải tới trang viên đã thuê trước kia để chữa thương!"
Tô Trường Không cảm giác đầu óc quay cuồng một trận, trước mắt biến thành màu đen. Hắn cúi đầu nhìn xuống, vết thương bị Thích Thành Hồng dùng Quỷ Trảo móc ra kia đã hiện lên màu đen, những đường kinh mạch ở gần vết thương này cũng chuyển thành màu đen nhánh, còn đang lan tràn khắp toàn thân.
Tô Trường Không cố nén cảm giác suy yếu và váng đầu hoa mắt liên tục đánh úp tới, một đường đi thẳng về phía trang viện hắn từng thuê ở khu phía Tây Mặc Lâm phủ thành.